Ngoại truyện 2: Giả vờ yêu

Laxus và Sting đang trốn trong một bụi cây và chăm chú nhìn Rogue và Freed đang uống cà phê cùng nhau. Cả hai vui vẻ trò chuyện thậm chí còn thân thiết nắm tay nhau dưới gầm bàn và nhìn nhau bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

"Giờ thì ngươi đã thấy vấn đề rồi chứ?" Laxus gầm gừ.

"Tôi... ý tôi là cả hai đều có quyền hẹn hò với bất kỳ ai họ muốn và-"

"Vứt cái đống đậu hủ trong đầu và lắp não lại đi! Tay ngươi nắm chặt lại ngay khi nhìn thấy họ còn gì và giờ thì trông như sắp khóc vậy!"

"Ý tôi là, chúng ta có quyền can thiệp không? Nếu họ thích nhau và cho nhau hạnh phúc... có lẽ chúng ta nên để họ yên?" Sting mạo hiểm nói mặc dù những lời nói đó nghe như chất độc trên đầu lưỡi....đắng

"Mặc xác nó đi. Ngươi là ai? Một người đàn ông hay một con chuột? Chúng ta ít nhất phải cho họ biết rằng vẫn còn những lựa chọn khác."

"Và phải làm như thế nào?"

"Cứ như là tôi biết vậy!"

======================================================================

-1-

Sting hét lên một tiếng lớn khi cánh cửa văn phòng bị đập vỡ cùng với tiếng sấm rền. Anh ta đã lặp lại tiếng hét đó khi đập vào mắt một sát long nhân đang giận dữ được bao quanh bởi những tia sét điên cuồng.

Sting ngập ngừng hỏi "Tôi có thể giúp gì cho anh không?

"Bảo tên tay sai lập dị, emo của mi tránh xa bạn tôi ra!" Laxus nói, tiếng sét rít lên tức giận phát ra từ người anh ta.

"Emo... tay sai... Rogue? Trước hết, cậu ấy không phải tay sai của tôi Rogue là cộng sự. Và thứ hai, chính xác thì cậu ấy đã làm gì?" Sting thắc mắc, vô số viễn cảnh hiện lên trong đầu, hầu hết  Rogue chỉ tấn công người khác khi Frosch bị đe dọa thôi.

"Cậy ấy đã... quấy rối Freed," Laxus nói, mặt lúc này đã hơi đỏ.

"Quấy rối? Rogue không phải là người như vậy!."

"Hắn ta là một thế lực xấu. Để tôi nhắc cho nhớ, tên đó đã cố gắng tiêu diệt Crocus." Sting đứng dậy và đối mặt với Laxus và nhìn anh bằng cái nhìn chết chóc. Vảy trắng đã vỡ ra trên khuôn mặt của Sting và ánh sáng trắng nguy hiểm bao quanh anh ta.

"Người đã cố gắng tiêu diệt Crocus không phải là Rogue là do cái bóng đã điều khiển cậu ấy. Rogue là một người đáng yêu và có ảnh hưởng tích cực với mọi người. Tôi nhớ rằng anh và đồng bọn của anh thực sự đã cố gắng tiêu diệt Magnolia cách đây không lâu và không ai trong số các anh bị ám. Anh không biết đâu, cậu ấy đã luôn tự trách và tự trừng phạt mình nhiều như thế nào vì điều chưa bao giờ làm, vì vậy nếu anh tiếp tục nói như vậy tôi, tôi sẽ-" Laxus giơ tay lên để phòng thủ.

"Này, tôi xin lỗi. Lỗi của tôi. Tôi biết Rogue không phải là người xấu. Này đi cùng tôi thì sẽ hiểu," Laxus nói và kéo Sting ra khỏi văn phòng của mình.

"Này! Tôi còn việc phải làm! Tôi là hội trưởng mà!" Sting phàn nàn và cố gắng quay lại với đống giấy tờ của mình.

"Không, không được đâu. Cậu phải đi với tôi."

Sau một chuyến tàu đau đớn, Laxus và Sting trốn trong bụi cây và nhìn chằm chằm vào Rogue và Freed đang uống cà phê cùng nhau. Cặp đôi đang nắm tay nhau dưới gầm bàn, nhìn nhau bằng ánh mắt ngưỡng mộ và nói chuyện với nhau khá sôi nổi.

Sting nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đó: 3 phần sốc, 2 phần buồn bã và 5 phần tức giận. Sự bối rối là điều đầu tiên ập đến. Rogue chưa từng hẹn hò với ai trước đây. Sting cho rằng cậu ấy vô tính. Điều thứ hai là buồn. Rogue không thấy anh hấp dẫn sao? Anh đã buông hết những lời tán tỉnh có thể với cậu mà không tỏ ra quá sổ sàng hay khiếm nhã và Freed là lựa chọn đầu tiên của Rouge sao? Hơn nữa, tại sao Rogue không đề cập đến chuyện này với anh? Điều cuối cùng Sting cảm thấy là tức giận. Cụ thể là đối với Freed mà không có lý do nhưng dù sao thì nó vẫn ở đó.

"Giờ thì đã thấy vấn đề rồi chứ?"

"Tôi... ý tôi là, cả hai đều có quyền hẹn hò với bất kỳ ai họ muốn và-"

"Vứt cái đống đậu hủ trong đầu và lắp não lại đi! Tay ngươi nắm chặt lại ngay khi nhìn thấy họ còn gì và giờ thì trông như sắp khóc vậy!"

Sting dụi mắt một cách ngượng ngùng. "Làm sao mà chuyện này lại xảy ra được?"

"Khoảng một tuần trước, Freed đã mời Rogue đến đây. Cậu ấy nói rằng muốn tìm hiểu thêm về phép thuật của mình. Có thể giúp Freed tạo ra một số chiêu thức mới. Điều tiếp theo tôi biết là họ đang hợp tác ăn ý như lửa với rơm vậy. Cả hai đều thông minh đến nỗi tôi không thể hiểu được một câu họ nói với nhau. Cả hai đều đã quá nhập tâm chỉ mới một tuần mà tôi thực sự không biết phải làm gì. Tôi lo rằng mình sẽ mất Freed."

"Khoan đã! Anh thích Freed sao?!"

"Giờ mới nghĩ ra điều đó sao?! Ôi Mavis, cậu thật sự là tên ngốc." [Hội này ngộ ha, ngta thì thề với Chúa còn mấy người này thề với Mavis :)))))))))]

"Ý tôi là, chúng ta có quyền can thiệp không? Nếu họ thích nhau và làm cho nhau hạnh phúc... có lẽ chúng ta nên để họ yên?" Sting mạo hiểm nói mặc dù những lời nói đó nghe như chất độc trên đầu lưỡi anh.

"Mặc xác nó đi. Anh là ai? Một người đàn ông hay một con chuột? Chúng ta ít nhất phải cho họ biết rằng vẫn còn những lựa chọn khác."

"Và chúng ta phải làm điều đó như thế nào?"

"Cứ như là tôi có cách ấy! Này, bước đầu tiên là giữ họ tránh xa nhau ra."

"Rõ rồi. Tôi thực sự nên quay lại Sabertooth, nhưng cảm ơn anh Laxus vì đã tin tưởng tôi. Tôi sẽ không để ai biết bí mật của anh đâu. Tôi hứa."

"Không vấn đề gì, Lightbulb. Và Sting này?"

"Vâng?"

"Tôi cũng sẽ không nói cho ai biết bí mật của ngươi đâu." Sting mỉm cười nhanh với anh rồi quay về chuyến tàu kinh hoàng để trở về nhà.

Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Rogue đứng bên ngoài nhà Freed một cách lo lắng. Lá thư với nét chữ hoàn hảo, đã nêu rõ mục đích của cuộc gặp gỡ của họ: để nghiên cứu phép thuật của Rogue để Freed có thể tạo ra một số chiêu thức mới, nhưng đó không phải điều làm Rouge lo lắng. Nếu Freed không thích mình thì sao? Lỡ đâu mình sẽ xúc phạm cậu ấy? Và bản thân mình sẽ phải chịu trách nhiệm cho sự đổ vỡ quan hệ ngoại giao giữa Fairy Tail và Sabertooth thì sao đây?

Rogue thực sự bắt đầu hối hận vì không mang Frosch theo và khi cánh cửa mở ra Freed xuất hiện và Rogue phải cố kìm tiếng kêu ngạc nhiên.

"Xin lỗi vì đã làm cậu giật mình. Tôi thấy cậu có vẻ phân vân qua cửa sổ và tôi nghĩ mình nên chủ động ."

Rogue mỉm cười lo lắng khi anh ẩn sau mái tóc mái của mình. "Xin lỗi, sự lo lắng của tôi đã lấn át."

Freed mỉm cười đáp lại, "Không sao đâu. Vào đi, có muốn uống một tách trà không?"

Khi họ ngồi vào bàn, nhâm nhi tách trà xanh, Freed nói, "Tôi có một lời thú nhận. Tiền đề của cuộc gặp gỡ hôm nay của chúng ta không hoàn toàn là để nghiên cứu. Nhưng cần một lý do chính đáng để gặp mặt trực tiếp. Bây giờ, cứ thoải mái tôi sẽ giải thích sơ lược hãy từ chối nếu anh không muốn nhé." 

Sau đó, Freed hít một hơi thật sâu. "Xin lỗi, việc nói điều này với ai đó khó hơn tôi nghĩ." Cậu xoa mặt trong vài giây trước khi nói 

"Tôi... có... tình cảm với Laxus. Tôi nghĩ cậu cũng có tình cảm tương tự với Sting, đúng chứ?"

Rogue chỉ chớp mắt nhìn Freed trong vài giây. Đây là điều Rouge không ngờ đến sau khi tưởng tượng ra hằng hà sa số các giả thuyết. Thành thật mà nói, Rogue chưa bao giờ nói với bất kỳ ai về cảm xúc thực sự dành cho Sting. Không phải Minerva hay Yukino, thậm chí không phải Frosch.

 Tuy nhiên, Freed đã tự đặt mình vào thế khó khi mở lòng và lời thú nhận có vẻ chân thành, chân thành đến mức Rogue cảm thấy chỉ có thể đáp lại bằng sự trung thực. Ngập ngừng, cậu gật đầu xác nhận.

Freed thở phào nhẹ nhõm "Cảm ơn Mavis."  Cho phép mình cười. "Ít nhất thì cũng sẽ có vấn đề lớn nếu tôi sai."

"Bây giờ, hãy cho tôi biết nếu điều này nghe quen quen nhé: về cơ bản, cậu đã yêu một sát long nhân tóc vàng và trong khoảng thời gian mà cậu hiểu tình yêu là gì. Thì tên tóc vàng đó từng là... vấn đề đối với xã hội nói chung. Nhưng chính cậu biết rằng người đó chỉ đang thất vọng và cần một chút tình cảm và Natsu đã giúp người đó tỉnh táo lại.

"Bây giờ người đó là thủ lĩnh đã cải tà quy chánh nhưng vẫn đầy kiêu ngạo được nhiều người kính trọng. Mọi người đều nghĩ rằng tên tóc vàng đó đang thầm yêu một nữ pháp sư tóc trắng xinh đẹp. Tuy nhiên, cậu, với tư cách là người bạn thân trưởng thành hơn, ít bị chi phối bởi cảm xúc của, liên tục nhận được những tín hiệu lẫn lộn từ tên tóc vàng đó và điều đó bắt đầu khiến cậu hơi phát điên. Tuy nhiên, lại không cảm thấy mình có thể làm gì được vì cậu và tên tóc vàng đó đang ở trong một nhóm cùng với hai người khác. Nhóm là một trong những điều quan trọng nhất trong cuộc sống của cậu, chính bản thân cậu thực sự không muốn làm hỏng nó bằng cách tiết lộ tình cảm của mình, nhưng đồng thời khi Sorcerer Weekly đăng một trang tin đồn về việc nữ pháp sư tóc trắng tốt bụng và sát long nhân tóc vàng đang bí mật hẹn hò, cậu có thể mất trí và phá hủy khoảng một nửa thành phố."  

Rogue chỉ chớp mắt kinh ngạc trước Freed. Tự hỏi trong nửa giây liệu Freed có phải là người có năng lực ngoại cảm không và sau đó bị sốc vì hoàn cảnh của họ giống nhau đến thế. 

"Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó trước đây nhưng khi anh nói theo cách đó, về cơ bản chúng ta rơi vào cung một tình huống."

Freed mỉm cười, "Thật vui khi cuối cùng cũng có người để chia sẻ."

"Làm sao anh biết em có tình cảm với Sting, anh Freed?"

"Ồ, thực ra thì khá đơn giản, một ngày trong Ngày hội ma thuật hằng năm, tôi vô tình nhìn sang hai người và nhận ra biểu cảm trên khuôn mặt cậu giống hệt với biểu cảm tôi dành cho Laxus," Rogue gật đầu ấn tượng trước khả năng quan sát của Freed.

"Laxus gửi cho anh những tín hiệu hỗn tạp nào vậy?" Rogue hỏi, sự tò mò đã lấn át lý trí của cậu trước khi lý trí kịp làm điều đó.

Freed thở dài, "Thành thật mà nói, tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Vô số thứ khiến tôi phát điên giữa việc được quan tâm giữa bạn bè với nhau và thứ gì đó hơn cả bạn bè: cấm tôi rời khỏi giường khi tôi bị thương hoặc ốm và chăm tôi cho đến khi tôi khỏi hẳn, gầm gừ với bất kỳ cô gái hay chàng trai nào đi ngang qua tôi trong quán bar. Sau đó, có một số việc anh ấy chỉ để tôi làm chứ không phải Evergreen hay Bixlow. Như gội đầu hay băng bó vết thương cho anh ấy. Đôi khi, chúng tôi đi làm nhiệm vụ, chỉ có hai chúng tôi và anh ấy không thực sự làm điều đó với Ever hay Bix. Thành thật mà nói, tôi không biết liệu tất cả chỉ là do tôi suy diễn hay không. [èoooooo]

"Trong một thời gian dài, tôi nghĩ anh ấy không có cảm giác gì với tôi, đặc biệt là trước và sau trận chiến với Fairy Tail năm đó, tôi chỉ là một quân cờ đối với anh ấy. Nhưng khi anh ấy trở về với chúng tôi sau một thời gian dài bị trục xuất, anh ấy nói những điều như "Anh nghĩ về em mỗi ngày trong lúc anh đi" và anh ấy tặng tôi quà và thậm chí là hoa vài lần, hành động như thể đó không phải là điều gì bất thường và điều đó thực sự khiến tôi phát điên."

Rogue gật đầu, "Câu chuyện giữa Sting và tôi cũng tương tự như vậy. Chúng tôi đã biết nhau từ khi chúng tôi khoảng bốn tuổi, vì vậy có một khía cạnh nào đó chúng tôi giống như anh em. Việc chúng tôi được biết là 'Song Long' cũng chẳng giúp ích gì. Chúng tôi đã sống với nhau từ khi tôi còn nhỏ và Sting làm tất cả những hành động gần như trong sáng này. Đôi khi làm bữa sáng trên giường cho tôi, nấu ăn cho tôi, âu yếm trên ghế sofa. Năm nay, cậu ấy thậm chí còn làm một bữa ăn thực sự cầu kỳ vào ngày lễ tình nhân chỉ dành cho hai chúng tôi. Suốt thời gian đó, tôi cứ băn khoăn. Điều đó chắc chắn khiến tôi phát điên."

"Ôi trời, nghe có vẻ như hoàn cảnh của cậu còn tệ hơn cả tôi nữa, Sting biết nấu ăn sao..tôi khá bất ngờ đó", Freed cười khúc khích.

"Ồ, không đời nào. Ít nhất thì Sting cũng dễ hiểu và không có ý xúc phạm đâu nhưng cậu ấy dễ gần hơn anh Laxus. Tôi nghĩ cả hai chúng ta đều có địa ngục riêng."

"Thật vậy. Giờ thì, hãy ngăn tôi lại nếu kế hoạch này nghe có vẻ điên rồ nhưng nếu chúng ta bắt đầu hẹn hò tất nhiên là giả, có lẽ điều đó sẽ thúc đẩy cả hai hành động. Tôi biết nghe có vẻ hơi thao túng và lừa dối tôi nghĩ có khả năng nó phản tác dụng theo nhiều cách tồi tệ nhưng tôi cũng nghĩ nó có thể hiệu quả."

Rogue khá thích thú với tình đồng chí mới tìm thấy này và nghĩ rằng thử thực hiện kế hoạch này cũng không có hại gì, nên đã trả lời, "Có thể vậy."

Freed mỉm cười, "Tuyệt, thực ra tôi cũng muốn học hỏi phép thuật của , vậy chúng ta bắt đầu từ đó nhé?"

Xxx

Rogue không thể ngừng cười và phải mất rất nhiều nỗ lực mới có thể ngừng nhìn chằm chằm vào Sting và Laxus đang cố gắng trốn trong các bụi cây sau hàng rào.

"Họ thực sự nghĩ rằng chúng ta không thể nhìn thấy sao?" Rouge hỏi.

"Tôi không biết nhưng Laxus trông thật lố bịch trong bụi cây đó. Nó không che chắn cho anh ấy chút nào," Freed cười khúc khích.

"Điều này có nghĩa là kế hoạch của chúng ta đang thành công phải không?" Rogue thắc mắc.

"Tôi nghĩ vậy" Freed nói.

"Dù sao thì tôi thực sự nên quay lại Sabertooth."

"Tất nhiên rồi, cảm ơn cậu đã đi cùng tôi, hôm nay khá là vui. À, và nhớ làm theo kế hoạch nhé."

"Rõ rồi, anh Freed" Rogue nói rồi miễn cưỡng lên tàu trở về hội.

==================================

-2-

"ồ Rogue," Sting nói khi Rogue bước vào văn phòng và cầm lấy một số giấy tờ.

"Xin chào", cậu trả lời.

"Hôm nay cậu đã làm gì thế?" Sting hỏi, cố tỏ ra ngây thơ. Rogue phải cố nhịn cười vì Sting vẫn còn vướng cành cây trên tóc.

"Tôi đã ra ngoài, ừm, có thể gọi đó là một buổi hẹn hò."

"Ồ, hẹn hò à? Với ai thế?"

"Với Freed, cậu biết đấy, pháp sư cổ tự của Fairy Tail."

"Ồ, hay đấy. Nhưng thực sự là rất ngạc nhiên. Thành thật mà nói, tôi luôn nghĩ cậu là người vô tính, và, ừm, vô tính."

Rogue nói, thực sự ngạc nhiên. "Cái gì khiến cậu nghĩ như vậy?"

"Ồ, thì cậu không thích tiếp xúc cơ thể và chưa từng hẹn hò với ai cả."

"Được thôi nghe cũng hợp lý, nhưng tôi đâu ngại tiếp xúc cơ thể với cậu đâu," Rogue nói.

Má Sting ửng hồng, "Tôi, ừm, tôi nghĩ rằng đó là vì chúng ta đã quen nhau lâu rồi. Cậu giống như gia đình của tôi vậy. Gia đình duy nhất của tôi. Không phải là tôi coi cậu như anh em trai! Ừm..."

"Không sao đâu. Tôi hiểu ý cậu. Tại sao hai chúng ta không bao giờ nói về chuyện này?"

"Tôi... ừm... Tôi đoán là do Jiemma và mọi thứ, chúng ta đã lãng quên nó. Và rồi chúng tôi lại trở thành bạn sau tất cả thử thách và tôi đoán là tôi chỉ không muốn làm mọi chuyện trở nên kỳ lạ?" Rogue gật đầu; cậu cũng suy nghĩ tương tự.

"Lúc này cậu có đang hẹn hò với ai không?" Rogue hỏi.

"Không, nhưng thật tốt khi cậu thì có" Sting nói và ngay lập tức hối hận về câu nói vừa thốt ra.

"Ừ, đúng thế, ngày mai tôi lại gặp anh ấy."

"Ồ, được thôi, vui vẻ nhé." Rogue chỉ gật đầu đáp lại và song long lại chìm vào im lặng.

Xxxxxxxxxxx

"Nghe nói dạo này cậu đi chơi với, ừm, tên gì ấy nhỉ... Rogue. Có chuyện gì thế?" Laxus hỏi.

"Vâng, như cậu biết đấy, tôi muốn học phép thuật của anh ấy và chúng tôi đã khá hợp nhau. Hôm nay chúng tôi đã đi chơi và khá là vui."

"Tôi không ngờ là cậu lại thích đàn ông."

"Thật sao? cậu chưa từng nghĩ đến điều đó sao?" Freed hỏi, anh thực sự có chút bối rối. Anh thực sự không chắc mình có thể làm gì khác.

"Ờ, ừm, có lẽ... có lẽ một hoặc hai lần. Cậu không lo lắng chút nào sao? Magnolia không phải là nơi dễ chấp nhận." Freed nhướn mày ngạc nhiên. Laxus mà sợ sao? Laxus sợ bất cứ thứ gì thực sự là một khái niệm xa lạ với Freed.

"Tôi cho là có thể một chút. Nhưng tôi là một pháp sư mạnh mẽ. Tôi biết tôi có thể xử lý được"

"Tôi không có ý đó. Ý tôi là ở hội. Cậu không lo lắng về những gì mọi người sẽ nghĩ sao? Ý tôi là giống như Natsu và Gray ấy, cậu thấy biểu hiện của họ với Hội trưởng Bob mà," Freed dành vài giây chỉ để chớp mắt nhìn Laxus trong sự kinh ngạc. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng Laxus lại bất an đến vậy hay anh ấy quan tâm đến ý nghĩ ​​của những người bạn trong hội của mình sâu sắc đến vậy.

"Ồ, tôi không thể kiểm soát được việc mình bị thu hút bởi ai, và nếu mọi người không thể chấp nhận con người thật của tôi thì tôi nghĩ họ không đáng để tôi tiếp tục làm bạn."

"Đúng vậy, tất nhiên rồi, điều đó có lý lắm... Ờ, tôi thực sự vui vì cậu đã tìm được ai đó, nhưng nếu cho phép, tôi có một số việc cần phải giải quyết bây giờ." Và với câu nói đó, Laxus rời đi với điều mà Freed không thể chắc chắn lắm nhưng có lẽ là ra đi trong nước mắt. Freed tự hỏi liệu có phải kế hoạch này đã đi quá xa không.

Xxxxxx

Sting không thể nhịn được cười.

"Im đi. Ngươi... chỉ đang ghen tị thôi!" Laxus quyết định mặc dù mặt anh đang đỏ bừng.

"Ghen tị à? Laxus, trông tôi giống một quý ông chế độ cũ nhưng quyến rũ. Còn anh thì giống một con quạ bị xì hơi." Sting đã trang điểm cho mình bằng một bộ tóc giả dài màu vàng áo khoác đuôi dài và kiếm nhọn, trong khi tóc của Laxus đã duỗi thẳng và giờ che mất một bên mắt và anh  đang mặc một chiếc áo choàng quá khổ.     [clm tưởng tượng Sting với Laxus trong outfit của Freed với rouge đi hề vãi]

Rogue và Freed cũng cảm thấy thích thú tương tự.

"Chúng ta có đang quá tàn nhẫn không?" Rogue thì thầm với Freed.

"Không, tôi gọi đó là sự đền bù xứng đáng cho mọi thứ chúng ta đã trải qua."

Rogue gật đầu một cách kín đáo. "Tôi thực sự trông như vậy sao?".

Freed khẽ cười khúc khích và lắc đầu. "Không, Laxus chỉ... bị thách thức bởi thời trang thôi," Freed quyết định. Rogue mỉm cười, cảm thấy khá hơn một chút.

Rogue và Freed sau đó quay lại chú ý đến Sting và Laxus những người đang trừng mắt nhìn cả hai, có lẽ là do tiếng cười và tiếng thì thầm. Bốn người họ đang ngồi ở một gian hàng tại 8island. Sting và Laxus đều tuyên bố theo kiểu anh trai đầy bảo vệ rằng họ phải gặp đối tượng hẹn hò của bạn mình để xem họ có phù hợp không, do đó mới có cuộc gặp mặt này đây.

"Vậy rốt cuộc thì ngươi có ý định gì với Freed vậy, tên ảnh long kia," Laxus chỉ tay vào Rogue một cách buộc tội. Freed chỉ toát mồ hôi hột trong góc phòng tự hỏi Laxus nghĩ mình là ai, cha của cậu sao?

Rogue vẫn bình tĩnh trước ánh nhìn của Laxus, biết rằng mình có Sting hỗ trợ nếu tình huống xấu nhất xảy ra.

"Mối quan hệ của chúng tôi đang tiến triển tốt đẹp. Nếu mọi thứ cứ tiếp tục chúng tôi sẽ sớm kết hôn."

"C-C-Kết hôn?!" cả hai người đàn ông còn lại đồng thanh hét lên.

"Nếu có thắc mắc thì hỏi đi, tôi sẽ trả lời." Rogue nhàn nhạt nói sau đó nhấp một ngụm trà tự giễu cười. Laxus cùng Sting đều giống như bị người cướp đi linh hồn, sau đó cuộc gặp mặt liền kết thúc.

Xxxxx

Vài ngày sau, Freed và Rogue gặp nhau để thảo luận về tiến triển của đối phương và cũng để tiếp tục trò hề. "Mọi chuyện bên phía anh thế nào rồi?" Rogue hỏi khi anh và Freed ngồi ở một quán cà phê.

Freed cười, "Thật tuyệt, cậu nên thấy Laxus, anh ta bắt đầu tạo kiểu tóc giống cậu; không còn nhìn thấy một bên mắt của anh ta nữa. Bix và Ever đều rất bối rối. Anh ta cũng bắt đầu mặc đồ đen, giờ anh ta có áo choàng và trông thật lố bịch. Và, sau thông báo kết hôn của cậu, nhân tiện thì đó là một tuyên bố thiên tài, tôi thậm chí không nghĩ anh ta sẽ giả vờ là người theo chủ nghĩa emo. Còn cậu thì sao?"

"Sting đã bỏ bộ quần áo thường ngày của mình để mặc một bộ quần áo thời trung cổ thanh lịch và cậu ấy bắt đầu đọc văn học cổ điển và thực sự đã đưa ra một số ý kiến ​​rất sâu sắc về một số trong số chúng. Cậu ấy cứ cố gắng làm tôi bận rộn với các nhiệm vụ hoặc giấy tờ và mang cho tôi nhiều món quà khác nhau. Và bất cứ khi nào tôi nhắc đến anh, cậu ấy lại nhìn tôi với vẻ mặt như một chú cún con bị bỏ rơi vậy."

Freed gật đầu, "Laxus cũng đang hình thành những hành vi tương tự."

Hai người sau đó ngồi một lúc trong sự im lặng thoải mái. Rogue thấy mình đang nghĩ về việc được ở bên Freed thú vị như thế nào: tự tin chính mình, ăn nói lưu loát, thông minh và có khiếu hài hước dí dỏm. Rogue quyết định nếu mọi chuyện không suôn sẻ với Sting, có lẽ cậu thực sự muốn có một mối quan hệ thực sự với người đàn ông như Freed đó.

"Vậy thì sao?" Rogue hỏi. "Bây giờ thì khá rõ ràng là hai người họ thích chúng ta. Nhưng chúng ta nên chủ động trước hay đợi họ?"

"Tôi đã nghĩ về điều đó tôi không nghĩ Laxus sẽ sớm ra tay trước. Và tôi nghĩ có lẽ trò lừa của chúng ta giờ đã gần đến mức tàn nhẫn rồi. Vậy thì tới lúc nên dừng thôi"

"Nghe có vẻ như là một giải pháp tuyệt vời", Rogue nói.

"Ồ, còn Rogue thì sao?"

"vâng?"

"Nếu mọi chuyện không suôn sẻ với tôi và Laxus và với cậu và Sting thì có lẽ chúng ta có thể tiếp tục mối quan hệ này theo một kế hoạch dài hạn hơn à?"

Rogue cười toe toét, "Tôi cũng nghĩ như vậy."

XXXXXXXXX

Rogue về nhà và thấy Sting đang cau mày, ăn kem trực tiếp từ trong hộp, quấn mình trong chăn và vẫn mặc bộ vest kỳ quặc cùng đuôi áo khoác.

"Sting? Cậu ổn chứ?" Rogue hỏi.

"Ừ, ổn cả thôi," Sting nói bằng giọng đều đều, trầm thấp. Rogue ngập ngừng ngồi xuống bên cạnh. "Không phải vì bạn thân của tôi sắp kết hôn mà thậm chí còn chưa nhờ tôi làm phù rể đâu," Sting lẩm bẩm một mình.

"Ừm, hôm nay Freed và tôi đã chia tay rồi." Rogue cố không cười trước nụ cười sung sướng dần hiện rõ trên khuôn mặt Sting.

"Ồ, ừm, tôi rất xin lỗi Rogue. Cậu có muốn nói chuyện không? Tôi có cần phải đánh anh ấy không?"

Rogue cười khúc khích, "Không, đó là sự đồng thuận. Cả hai chúng tôi đều chia tay trong hòa bình và vui vẻ, và quyết định tìm người mới phù hợp hơn với mình"

"Ồ, ừm, cậu muốn gặp ai hơn?" Sting hỏi, cau mày trở lại và cuộn tròn lại trong chăn.

"Ồ, một người rất đẹp trai, cao, tóc vàng, có chút kiêu ngạo... cũng là một sát long ma đạo ."

Khuôn mặt của Sting càng buồn bã hơn, "Ý cậu là Laxus!?" Rogue cố kìm lại ham muốn đấm vào mặt và thay vào đó đã đập Sting bằng gối.

"Không, đồ ngốc! Là Cậu! Nếu cậu muốn thì cứ tự đấm mình đi....đồ ngốc"

Sting cười toe toét và ôm chặt Rogue.

"Vâng! Được, đúng đồng ý, tán thành, vâng vâng, vâng!"

"Với một điều kiện."

"Bất cứ điều gì," Sting nói một cách cực kỳ nghiêm túc.

"Vứt hết những bộ quần áo mới lố bịch của mình đi."

"Ủa? Tôi tưởng cậu thích con trai ăn mặc như này?"

"Sting, tôi muốn cậu mặc theo cách cậu thích. Bộ quần áo lố bịch thường ngày của cậu là một phần tạo nên nét quyến rũ của cậu. Dù sao tôi không chỉ thích cậu vì vẻ bề ngoài"

"Ôi, tạ ơn Chúa," Sting nói, cởi cúc chiếc áo sơ mi cứng ngắc và hung hăng ném chiếc cà vạt đi. "Tôi thề là cái thứ đó đang từ từ cố siết cổ tôi."

"đồ ngốc."

"Đúng, nhưng bây giờ tôi là đồ ngốc của cậu."

"Và Sting nè"

"hửm?"

"Thật ra tôi... chỉ giả vờ hẹn hò với Freed để khiến cậu thức tỉnh thôi."

"Cái gì?! Cậu có biết tôi đã trải qua những chuyện hỗn loạn gì không?!"

"Đi mà kể với người đã nấu cho tôi một bữa tối thịnh soạn vào ngày lễ tình nhân ấy!"

Và thế là song long đã lao vào một cuộc ẩu đả có lẽ vậy hoặc kết thúc bằng một màn hôn hít.

Xxxxxxxx

Freed tự mình vào nhà Laxus và thấy anh đang ngồi buồn rầu trong phòng khách trong bóng tối ở góc phòng, không có đèn.

"Laxus? Cậu ổn chứ?" Freed hỏi một cách lo lắng.

"Ừ, tôi ổn. Chưa bao giờ tốt hơn thế", Laxus gầm gừ.

"Được thôi, tôi đến đây để thú nhận một chuyện."

"Ừm,nói đi" Laxus nói, có vẻ như anh không thực sự lắng nghe.

"À, ừm, Rogue và tôi chỉ giả vờ hẹn hò để tìm hiểu xem liệu anh và Sting có phản ứng gì không," Freed nói một cách lo lắng.

Một tiếng sấm rền vang và Freed lo lắng trong giây lát rằng toàn bộ Magnolia có thể gặp nguy hiểm trước khi anh nhớ ra rằng Laxus sẽ không còn như vậy nữa.

Laxus cởi chiếc áo choàng đen, chỉnh lại tóc bình thường và nở một nụ cười tươi rồi bất ngờ quỳ xuống, trước khi Freed kịp hiểu chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thì Laxus đã nói: "Chúng ta kết hôn nhé!"

"A-Anh...c-cái gì...." Lúc này Freed dường như bị chập mạch.

"Anh nghiêm túc đấy. Sẽ không có ai cướp em khỏi anh nữa đâu!"

"N-Nhưng, tôi-tôi nghĩ anh sợ những gì người khác nghĩ và-"

"Đám cưới có thể sẽ diễn ra trong một hoặc hai năm nữa, và, ừm, tôi còn phải chuẩn bị nhiều việc nhưng giờ phải công khai với mọi người trước. Nhưng tôi biết rằng đây là điều tôi muốn."

"Tôi, ừm, được rồi. Vâng, em đồng ý! Laxus!"

Đột nhiên, Freed thấy mình được Laxus ôm vào lòng.

"Giờ thì, tôi phải phạt người yêu tôi sau trò lừa bịp mà em đã làm," Laxus nói, bế Freed lên lầu đến phòng ngủ của anh. Tất cả những gì Freed có thể làm để đáp lại là đỏ mặt và gật đầu.

Xxxxxx

"Khoan đã, khoan đã, Laxus và Freed sắp kết hôn sao?!" Sting thốt lên.

"Suỵt!" Rogue nói. "Họ vẫn chưa nói với ai ngoài chúng ta. Laxus đang cố gắng để công khai."

"Chúng ta không thể để họ đi trước!" Sting nói và quỳ xuống một chân. "Rogue, chúng ta hãy kết hôn và tổ chức một lễ cưới tuyệt vời hơn và đánh bại họ!"

"Chuyện đó sẽ không xảy ra!" Rogue nói, đấm Sting và đánh ngất người yêu của mình. 

Mặc dù ý tưởng kết hôn với Sting khiến cậu cảm thấy gần như choáng váng vì vui sướng và sưởi ấm trái tim anh hơn cậu nghĩ, nhưng Rouge cũng không có ý định làm bất cứ điều gì khiến Freed của mình buồn. Bên cạnh đó, tương lai có vẻ tươi sáng hơn bao giờ hết và cậu còn nhiều năm nữa để kết hôn với Sting một ngày nào đó. Kết hôn là việc trọng đại, không phải để hơn thua.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

https://archiveofourown.org/works/50951878/chapters/128723218#workskin

Vô tình tìm thấy fic có cả 2 otp mình phải bê về vội, fic này nó cứ hề hề kiểu gì á. Ê mà giờ mới để ý đa số mấy fic Laxfreed (Fraxus) luôn kết thúc bằng việc giải quyết vấn đề trên giường :))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro