12. Xay đậu hũ với hầu gái Uông Thuận và Trương Bác Hằng
"Ca! Khóa kéo ta kéo không được!" Trương Bác Hằng hướng Uông Thuận đang che che giấu giấu không dám nhìn mình mà hét to.
"Ư... Ờ." Uông Thuận chớp mắt, lúng túng tiến đến bên Trương Bác Hằng. "Tay, giơ tay lên."
"Ưm ưm." Trương Bác Hằng xoay người, giơ hai tay. Uông Thuận giúp hắn chỉnh lại viền hoa bên hông, kéo khóa sau lưng lên. Không ngờ Trương Bác Hằng lại lóng ngóng không hiểu cấu trúc váy, Uông Thuận đành tiếp tục buộc tạp dề cho hắn.
... Sao lại thành ra thế này. Uông Thuận vừa buộc vừa muốn dùng tạp dề siết chết chính mình.
Ban đầu, Tô Kế nói với hắn về nội dung "công việc" lần này. Hắn chỉ phản kháng vài câu, Tô Kế liền kéo luôn Trương Bác Hằng ngang qua vào cùng chịu phạt, còn nói mỹ miều rằng "có người đi cùng, ngươi sẽ không sợ".
... Căn bản không phải vấn đề sợ hãi! Uông Thuận không dám nhìn Trương Bác Hằng vì lòng áy náy. Rõ ràng hắn phải chăm sóc học đệ, vậy mà lại hại cậu ấy cùng mình chịu cảnh này.
"Haiz..." Uông Thuận thở dài. Buộc xong nơ bướm to sau lưng, quần áo của Trương Bác Hằng cũng tạm ổn.
"Ca, ta mặc thế này đẹp không?" Trương Bác Hằng nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò, khiến Uông Thuận càng muốn tự tử.
"Ưm... Rất, rất đáng yêu." Áo sơmi tay phồng cổ thấp, váy hai dây viền ren đen, tạp dề trắng có viền hoa, và đôi tất dài đen có dây đeo...
Đúng vậy, chính là bộ hầu gái trong truyền thuyết.
Mà còn là loại hầu gái tình thú, hở hang hơn bình thường.
"Ca cũng rất hợp!" Trương Bác Hằng đi vòng quanh Uông Thuận, như thể đang ngắm tư thái nữ trang của hắn. "A, còn cái này." Nói rồi, cậu lấy băng đô tai mèo đeo lên đầu Uông Thuận.
"Thật sự...!! Siêu hợp luôn!" Mắt Trương Bác Hằng sáng rực.
Nhưng Uông Thuận hoàn toàn không muốn biết mình trông thế nào... Rõ ràng là đàn ông, lại mặc bộ hầu gái tình thú sỉ nhục này, nghĩ thế nào cũng buồn cười. Không như Tiểu Hằng, với chiều cao của cậu, bộ đồ này chắc hợp hơn nhiều.
Hắn thở dài. "Thôi, ra ngoài đi. Còn phải nghe cửa hàng trưởng 'dạy dỗ' nữa."
---
"A, chủ nhân, hoan nghênh trở về ~!"
Thấy khách vào, Trương Bác Hằng tiến lên, nhiệt tình dẫn khách đến chỗ ngồi, đưa thực đơn.
"Chủ nhân, muốn gọi món gì ạ?"
"Ưm... Món này đi." Người đàn ông chỉ vào một dòng trên thực đơn.
"Dạ! Đã rõ." Trương Bác Hằng thu thực đơn, ngồi lên bàn, vén chiếc váy chẳng che được gì, tách hai chân ra.
"Mời, mời dùng..."
"Không mặc quần lót à. Thật là cô hầu gái dâm đãng."
"Đó là vì..." Trương Bác Hằng cắn môi. "Cửa hàng trưởng nói... Không cần mặc quần lót, để tiện hơn... Ô, a..."
Khách cúi xuống dưới váy, như thể đang thưởng thức món ngon, mút lấy dương vật của cậu. Đầu lưỡi trơn trượt lướt vòng trên cán nhạt màu.
"A, a ô ô... Chủ, chủ nhân..." Trương Bác Hằng cắn mép thực đơn để không rên to. Đây là lần đầu cậu được người khác khẩu giao. Khoái cảm mãnh liệt lan khắp cơ thể.
"Ưm, ưm ưm... Ha a..." Trương Bác Hằng không kìm được lắc eo, nhưng nhớ ra người trước mặt là "chủ nhân", cậu hơi rụt rè, kìm lại động tác.
"A, ô a... Chủ nhân, tốt, thật thoải mái... Lại... Cái đó..." Cậu cảm nhận quy đầu chui vào một nơi rất chật, từng đợt tê dại bùng nổ.
"Ta, ta muốn... A a a a, a —!!" Cuối cùng, Trương Bác Hằng không kìm được đẩy eo về trước, bắn ra trong khoái cảm khó tả.
Người đàn ông tỏ ra rất hài lòng. "Hương vị đậm thật."
"Ai...? Xin lỗi..." Trương Bác Hằng thở hổn hển, kéo váy xuống, che dương vật vừa phóng thích.
"Đây là khen ngươi đấy." Người đàn ông bật cười.
"Thật sao? Thật ạ...?" Trương Bác Hằng ánh mắt đắc ý, khiến người đàn ông không kìm được xoa đầu cậu.
"Ta vừa gọi thêm món, đúng không?"
"A, đúng ạ." Trương Bác Hằng xuống bàn, xoay người, nửa thân trên gục xuống bàn, mông chìa về phía người đàn ông.
Giữa hai chân, một côn thịt nóng hổi đâm vào. Như đánh thức ký ức sâu thẳm, Trương Bác Hằng chỉ cảm thấy eo nhũn ra, dương vật vừa bắn lại dựng lên.
"Ô... Ô ưm..." Người đàn ông đỡ mông cậu, bắt đầu ra vào giữa hai chân. Đùi căng mọng bị ép ra hình dạng dương vật. Mỗi lần đâm vào, quy đầu to lớn cọ qua đáy chậu từ khe mông. Dù khoái cảm rất nhỏ, nó vẫn tích lũy dần.
Ngoài khoái cảm yếu ớt đó, còn có khát khao mãnh liệt. Trương Bác Hằng nhớ lại cảnh bị đàn ông xâm phạm trước đây, bị côn thịt nóng bỏng ra vào. Cảm giác sướng đến ngưng suy nghĩ...
Cán dương vật của người đàn ông thường cọ qua miệng huyệt còn đang mấp máy, cảm giác ngứa ran từ đó truyền lên. Trương Bác Hằng cảm nhận lối đi trong hậu huyệt co bóp, như chờ đợi thứ gì tiến vào.
"Ha a... Ưm, ưm a..." Trương Bác Hằng không kìm được luồn tay vào váy, vuốt dương vật mình. Nơi đó đã cương cứng, dính đầy chất lỏng trong suốt rỉ ra từ đỉnh.
Động tác của người đàn ông rất mạnh, Trương Bác Hằng cảm thấy đùi mình như bị cọ rách. Người đó còn không ngừng xoa nắn mông cậu, tác động đến miệng huyệt nhạy cảm ở giữa.
"A... A a a!!" Người đàn ông bắn tinh lên đùi cậu. Trương Bác Hằng chân mềm, ngã ngồi xuống đất, tay vẫn vô thức vuốt dương vật cương cứng.
"A... Chủ, chủ nhân..." Trương Bác Hằng nắm ống quần người đàn ông sắp rời đi. "Cái đó... Có thể xin ngài gọi thêm món không ạ?"
---
Uông Thuận liếc nhìn cảnh tượng bên phía Trương Bác Hằng.
Trương Bác Hằng bị đè lên ghế, hai chân mang tất dài đen quấn quanh eo người trước mặt. Người đó không ngừng đẩy eo, hung hăng xâm phạm hậu huyệt của cậu. Trương Bác Hằng say mê, tiếng rên dâm đãng vang đến cả chỗ hắn.
... Dương vật lớn... Tiểu huyệt dâm... Tiểu Hằng đã trải qua chuyện gì chứ...
Vì sợ hãi, Uông Thuận chưa từng hỏi Tô Kế về "công việc" của các thành viên khác. Nhưng thấy Trương Bác Hằng xa lạ thế này, hắn đoán được đại khái... Dù sao, chính hắn cũng thành ra như vậy.
"Này. Phân tâm là không tốt đâu."
"A...! Xin, xin lỗi!" Uông Thuận vội thu tầm mắt, nhìn khách trước mặt. "Cái đó... Ngài quyết định gọi món gì chưa ạ?"
Tiện thể, "khách" lần này đều là những nhà tài trợ có sở thích đặc biệt.
Khách đóng thực đơn. "Có món gì đề cử không?"
"Đề cử..."
Uông Thuận cúi người, cổ áo áo sơmi trống rỗng, lộ ra mảng da trắng, cả hai điểm hồng trước ngực cũng hiện rõ. Hắn lật thực đơn ra sau. "Hôm nay đề cử là... Món này."
"Ừ, vậy món này đi."
"Dạ, được." Uông Thuận ngồi lên bàn, lòng xấu hổ đến nổ tung, nhưng hắn biết chiếc váy ngắn chẳng che được gì, hạ thể đã bị đối phương nhìn rõ. Hắn ngửa ra sau, phô bày chỗ xấu hổ đó.
"Ha ha." Khách thấy thứ cắm trong hậu huyệt của Uông Thuận, không nhịn được cười. Đó là một muỗng cà phê mảnh, đầu khắc một bông hoa nhỏ tinh xảo.
Nghe tiếng cười, mặt Uông Thuận đỏ bừng, hắn quay đầu, vẫn luồn tay xuống dưới, ngón tay nắm bông hoa trên cán muỗng, nhẹ nhàng kéo ra.
"Ưm... Ưm ưm..." Mặt muỗng hơi cong nhẹ nhàng cọ vào thành ruột mềm mại. Chất thép cứng mang lại chút đau rất nhỏ.
Không đủ... Như vậy, nước... Không ra được...
Uông Thuận cắn môi, đẩy muỗng cà phê vào sâu hơn, đến khi bông hoa kẹt ở miệng huyệt, mới chạm được "chỗ đó".
"A... Ô ưm..." Xoay bông hoa bên ngoài, mặt muỗng bên trong cũng xoay, cọ xát khu vực nhạy cảm. Tay kia của Uông Thuận nắm chặt váy, dù xấu hổ, hắn vẫn nhớ lời cửa hàng trưởng "phải để khách thấy rõ quá trình", đành ôm váy lên eo.
Cuối cùng, khi muỗng xoay, hậu huyệt phát ra tiếng *ùng ục ùng ục*, Uông Thuận rút muỗng ra. Mặt muỗng lớn hơn cán kẹt ở miệng huyệt, đến khi phát ra tiếng *bộp* mới ra hẳn.
"Chủ nhân... Cái đó... Có, có thể... Ô, ô a a a a...!!" Một vật thể thon dài ướt át, linh hoạt và ấm nóng, không ngừng chui vào tiểu huyệt ướt nhẹp.
"A... A, ưm... Đừng, chỗ đó, đừng..." Đó là khoái cảm hoàn toàn khác với khi bị dương vật đâm vào, như thể bị trêu đùa, cảm giác xấu hổ hóa thành sướng khoái.
Eo Uông Thuận nhũn ra, ngã xuống bàn, đối phương móc hai đùi hắn, làm động tác như mút vào.
"A, a a a!! Ưm, ha... A..." Nước dâm trong cơ thể bị người đàn ông liếm đi, nhưng tiểu huyệt nhanh chóng tiết ra nhiều chất lỏng hơn, lẫn với nước bọt của người kia.
*Phụt phụt, ùng ục ùng ục...* "A... Cái đó... Chủ nhân, ta... Có thể..." Thành ruột tê mỏi chỉ còn khoái cảm, nhưng Uông Thuận càng khao khát thứ to hơn, dài hơn đâm vào lấp đầy chỗ sâu.
"Cô hầu gái sao dám yêu cầu chủ nhân?"
"Xin, xin lỗi... Nhưng..." Khách thả hắn ra, Uông Thuận chỉ cảm thấy hậu huyệt ngứa đến đáng sợ, từng đợt cảm giác trống rỗng dâng lên.
Khách liếc sang bên, ghé tai Uông Thuận nói gì đó.
"Ưm..." Uông Thuận cũng nhìn sang. Bên kia là Trương Bác Hằng vừa xong một "ván" với khách, ngã ngồi dưới đất, rõ ràng chưa tỉnh táo lại.
"Chủ, chủ nhân, ngài nói vậy..."
Khách vuốt băng đô tai mèo của Uông Thuận, vỗ mông hắn ướt nhẹp bởi các chất lỏng. Uông Thuận cắn răng ngồi dậy, định đi sang đó, chân mềm đến mức suýt quỳ xuống, bò đến bên Trương Bác Hằng.
"...Ca?" Trương Bác Hằng thấy Uông Thuận, rõ ràng hơi nghi hoặc.
"Cái đó... Ngươi đừng nhúc nhích." Uông Thuận nói, nhân lúc Trương Bác Hằng chưa cử động được, lật người cậu, đỡ ghế cho cậu quỳ bò.
"Ca, ngươi làm gì?" Hậu huyệt của Trương Bác Hằng như vừa bị yêu thương mạnh mẽ, miệng huyệt chưa khép, lộ ra màng thịt đỏ hồng dính tinh dịch trắng ngà và chất lỏng trong suốt rỉ ra ngoài, đùi trắng giờ đầy dấu đỏ bị véo.
"A a a a —!! Ca, ngươi..." Người đội trưởng và học trưởng mà cậu luôn tôn kính lại đang liếm chỗ đó...
"A... Ca, chậm chút..." Vách trong vừa cao trào, còn nhạy cảm, bị kích thích thế này khiến Trương Bác Hằng không kìm được rên lên.
"Ô... Ca, chỗ đó còn... Tinh dịch..."
Uông Thuận không những không ghét bỏ, mà còn như đang thưởng thức món ngon. Mùi tanh đặc trưng của tinh dịch, cùng hương vị nhạt khó tả của dịch ruột. Vừa bị trêu đùa, dục vọng trong Uông Thuận đã bùng lên, giờ liếm thứ này chỉ khiến hắn càng hưng phấn.
Huống chi đây là học đệ hắn luôn cưng chiều, dáng vẻ run rẩy dưới động tác của hắn thật... quá đáng yêu.
"A, a a a... Ca... Quá gian xảo..."
"Ưm?" Uông Thuận dừng lại, ngẩng đầu nhìn. Trương Bác Hằng nhân cơ hội xoay người, nắm vai Uông Thuận, đè hắn xuống đất.
"Tiểu Hằng, ngươi... Ô ô ô ô..." Không ngờ Trương Bác Hằng lại đẩy ngã và cưỡng hôn hắn, Uông Thuận theo bản năng đẩy ra, nhưng cậu khỏe hơn nhiều, cuối cùng hắn chỉ buông tay vô lực.
Kỹ thuật hôn của Trương Bác Hằng vụng về, như chú cún cắn lung tung. Uông Thuận đành nhẫn nại, chủ động quấn lưỡi, dạy cậu cách hôn.
"Ô ô ưm... Ha a..." Trương Bác Hằng chủ động rút ra, nhìn Uông Thuận đỏ mặt vì bị nghẹn, lẩm bẩm: "Quá gian xảo..."
"Ưm? Ý gì?"
"Là thế này!" Trương Bác Hằng tức giận. "Tinh dịch chủ nhân bắn cho ta, toàn bị ca lấy mất!"
"Ư... Cái này..." Không ngờ là chuyện này, Uông Thuận hoang mang.
"Thế thì làm sao..."
"Ưm... Không biết! Dù sao ca phải bồi thường ta!"
---
Uông Thuận bị đẩy vào tường, hạ thể cọ xát với đối phương, váy dưới thân không biết bay đâu, trên người chỉ còn áo sơmi nhăn nhúm, tất có đai, và băng đô tai mèo.
Hắn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng dù sao khách vừa nãy cũng "chơi" hắn thế này – khách đó giờ vẫn ngồi một bên xem hai người họ – nên hắn mặc kệ động tác của Trương Bác Hằng.
Hai dương vật dán vào nhau, Trương Bác Hằng đè hắn vào tường, cọ lên xuống, phát ra tiếng nước nhầy nhụa.
... Cái kiểu chơi gì đây, kỳ quái quá. Nhưng chính vì cảm giác chưa từng trải qua, Uông Thuận không hiểu sao thấy rất sướng. Quần áo Trương Bác Hằng vẫn còn nguyên, viền hoa trên tạp dề dừng ngay chỗ hai người dán sát, nếp vải cũng cọ xát không ngừng.
"A... A ưm... Ca..." Trương Bác Hằng liếm cổ Uông Thuận, vẫn kiểu cắn lung tung không cấu trúc. Uông Thuận không thấy đau, chỉ ngứa. Băng đô tai mèo của cậu còn cọ vào mặt hắn, khiến hắn nhớ đến cảnh bị dương vật đàn ông vỗ vào mặt.
"Ai nha, sao lại có hai cô hầu gái tự chơi với nhau sướng thế này?"
"Ưm a a a a a —!!"
Uông Thuận thấy Trương Bác Hằng đột nhiên run lên, ôm hắn run hai cái, lúc này mới nhận ra bóng người sau lưng cậu.
"A... A, a a... Lại bị, dương vật lớn của chủ nhân... Ô ư ư..." Trương Bác Hằng bị người phía sau đâm đến chập chờn, hai dương vật dán sát cũng cọ xát kịch liệt. Uông Thuận cũng cảm thấy một trận sướng khoái.
"Ai da, cô hầu gái này đến váy cũng không mặc? Dâm đãng thế sao?" Có người kéo tay Uông Thuận lôi ra. Nhưng Trương Bác Hằng vẫn ôm chặt hắn không buông.
"A... Đó là vì..." Chắc do Trương Bác Hằng thấy vướng, đã lột váy hắn. Dù sao... Loại váy đó, mặc hay không cũng chẳng khác gì.
Uông Thuận bị ép ngồi lên đùi một người đàn ông, rồi một thứ gì đó phá vỡ miệng huyệt ướt át, đâm vào.
"A a a...!! Ha a, ô a a..." Vách trong trống rỗng từ đầu cuối cùng được lấp đầy, người đó còn luồn tay ra trước, đùa bỡn núm vú đã sưng đỏ của Uông Thuận.
Trương Bác Hằng vẫn ôm vai hắn, bị người phía sau xâm lấn kiểu từ sau. Cậu bị đâm, không ngừng cọ vào Uông Thuận. Nhìn vẻ mặt xuân tình của Uông Thuận, ca ca mà cậu luôn kính trọng, bị đàn ông khác đâm vào trước mặt mình, lộ ra dáng vẻ sướng ngất... Dĩ nhiên, chính cậu lúc này cũng chẳng kém.
"Ca, ca..." Trương Bác Hằng tiến tới, hôn môi Uông Thuận. Cả hai thở hổn hển vì bị đâm mạnh, môi răng quấn quýt như khát dưỡng khí từ miệng đối phương.
"Chậc, hai cô hầu gái này quan hệ tốt thật đấy." Khách bên cạnh trêu chọc.
"A, a... Ca, ta... Ta thật thoải mái... Ô ưm... A, dương vật lớn đâm ta... Rất sướng..."
"Ta... Ta cũng..." Uông Thuận vươn tay ôm cổ Trương Bác Hằng. "Ha ưm... Tiểu huyệt, sắp bị đâm hỏng rồi..."
*Phập phập phập, bạch bạch bạch.*
"Ca... A a a, a... Ta, ta muốn... Cao trào..."
"Ưm... Ha a... Cùng nhau, nào..."
Hai người nắm dương vật đối phương vuốt lên xuống, động tác của những người đàn ông phía sau càng lúc càng mạnh. Cuối cùng, cả hai ôm nhau bắn tinh – bị những người đàn ông khác nhau làm đến bắn.
"Ha... Ha a..." Người đầy tinh dịch, chẳng biết của ai, Uông Thuận nằm dưới đất thở hổn hển, vươn tay xoa tóc Trương Bác Hằng đang gục trên mình.
"Tiểu Hằng...? Mau đứng lên, lại có khách vào kìa."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro