Chap3
warning: chap này có 16+ (may be, chắc chỉ 13+ thôi =))))))).
T/n: mình không hề muốn nghe ai nói mình cố tình cho NC vào :)) bởi hướng fic theo Nam sinh tử nên bắt buộc phải có NC. okay
Sáng hôm sau
-HyunGu em yêu anh-Yoseop vùi sâu đầu vào khuôn ngực rắn chắc của nam nhân khẽ thì thầm lời ân ái đủ để hai người nghe thấy
-HyunA anh cũng yêu em- JunHyung tiêu sái đáp lại
.
.
.
hả ai là HyunGu??????ai là HyunA???????
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Cả hai hét lên cùng một lúc. Yoseop vội vàng quấn chặt chiếc chăn quanh mình, ánh mắt hốt hoảng tột độ. JunHyung cũng gầm lên
-Cậu, sao lại là cậu hả
-Tôi đâu biết, sao anh lại hỏi tôi-Yoseop rưng rưng gần như muốn khóc. Điều này làm JunHyung vô cùng bực mình. Bình sinh hắn rất ghét nhìn thấy kẻ khác khóc lóc trước mặt mình. Mà kẻ đang khóc kia lại là một nam nhân. Aishi thật mất mặt.
FLASHBACK
JunHyung tiến tới bên chiếc giường kéo tuột tấm chăn.
-HyunA.........ấc.ra là em trốn ở đây...ấc...em làm anh buồn lắm em biết không. bây giờ anh sẽ phạt em
Nói đoạn hắn xoay người đặt Yoseop dưới thân, nhìn chằm chằm vào cậu, không che giấu ánh mắt tràn đầy dục vọng. Nóng quá. Hắn đã uống bao nhiêu vậy. JunHyung dùng sức nhắm mắt lại, muốn làm cho bản thân bình tĩnh một chút, nhưng đôi tay chống bên cạnh Yoseop vẫn không khống chế được mà run rẩy
Phải bắt đầu ngay thôi. Hắn cúi đầu hôn lên cánh môi mềm của cậu .Yoseop vụng về đáp lại nụ hôn của hắn một cách vô thức. Hô hấp của hắn càng thêm dồn dập, chen vào giữa hai chân của cậu, nụ hôn vừa mạnh bạo vừa cẩn thận. Lăn qua lăn lại một hồi, cúc áo sơmi liền bung hết phân nửa, tay hắn mò vào trong chiếc áo lỏng lẻo của cậu rồi giật phăng cả quần dài lẫn boxer. Yoseop bị hắn hôn đến đầu óc choáng váng, thẳng đến khi tay hắn mò xuống phía dưới, cậu mới thở dốc một tiếng, phục hồi tinh thần lại.
Chẳng chờ cậu đồng ý hắn vội vã tiến vào. mới tiến vào một chút, cậu đã khóc lên,
-Ahhhhhh, đau quá. . .
JunHyung đè chặt hai cổ tay cậu lên trên đầu.
-Anh sẽ tận sức hưởng thụ buổi tối hôm nay của hai chúng ta…-quả là lời thì thầm đầy ham muốn. Cậu đau đến mặt trắng bệch, vật nhỏ trước người cũng có chút uể oải.
Nhưng JunHyung rất kiên trì,không ngừng hôn lên cằm và cái cổ ẩm ướt của cậu, vừa an ủi vừa tiếp tục đỉnh vào, -Ngoan, bảo bối ngoan, cố thêm chút nữa là được rồi.
Yoseop càng khóc càng lớn, cảm thấy rất tủi thân, nhưng vẫn ôm chặt hắn, thật sự là đau không chịu được, vì vậy liền dùng sức cắn hắn một cái.
Đợi đến khi vào hết toàn bộ, toàn thân hai người đã đổ đầy mồ hôi. hắn dừng lại chờ cậu thích ứng, còn cậu tuy rằng rất đau nhưng lại cảm thấy thương hắn. Trên mặt đổ đầy mồ hôi, cậu vừa khóc vừa nghẹn ngào nói,
-Được, có thể rồi. . .
Vừa được cho phép, hắn liền lập tức cử động. Yoseop đau đến môi tái mét, cảm thấy cơ thể của mình như bị xé ra, sau đó dần dần cũng cảm nhận được một tia khoái cảm quái dị trong đau đớn, cả người run lên, rên rỉ ra tiếng.
JunHYung được cổ vũ, động tác càng lúc càng kịch liệt, cậu lại bắt đầu khóc.
Đợi đến khi hắn bắn ra, cậu đã khóc sắp tắt thở rồi. hắn lấy tay giúp cậu sờ vài cái, cậu thở hổn hển rồi cũng bắn ra.
. Hắn đưa tay kéo cậu vào trong lòng, hai người trần truồng dán chặt lấy nhau. JunHyung thoải mái thở ra một hơi, chỉ cảm thấy cả đời cũng không thể thỏa mãn hơn bây giờ.
Kết quả hai người cọ tới cọ lui, JunHyung vốn chưa hoàn toàn phát tiết lại cương tiếp. Cảm giác được người trong lòng cứng ngắc, hắn biết cậu không thể chịu được nữa, vì vậy liền kẹp bên đùi cậu bắt đầu trừu sáp.
cậuxấu hổ muốn chết nhưng vẫn bị vật cứng chuyển động giữa hai chân mình tạo khoái cảm. JunHyung cười, cầm vật nhỏ vừa cứng lên của cậu, giúp cậu giải quyết.
JunHyung chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
.ENDFLASHBACK
Bỗng cửa phòng bật mở, cả đám phóng viên xông vào. Tiếng đèn flash bật lia lịa, Yoseop ngây dại không biết phản ứng ra sao. Quá bất ngờ. Lần đầu tiên của cậu , lại là với một người cậu không yêu. Cậu, vốn dĩ uống chút thuốc ngủ nên rơi vào trạng thái không tỉnh táo kèm theo những lời yêu thương đường mật từ JunHyung khiến cậu ngộ nhận đó là người yêu cũ của mình, Cậu, nếu cậu biết đó ;là hắn thì chắc chắn cậu đã đẩy hắn ra,
SeoulNEW
"Yong tổng tài hẹn hò và qua đêm với một nhan viên của bar YET"
MyBOss
"Chuyện tình một đêm của Yong Tổng tài"
Lovetime
"Hãy chịu trách nhiệm với người con trai ấy, chúng tôi đồng ý"
GetUp
"Kết hôn đi Yong tổng tài, chúng tôi đồng ý"
JunHyung vò nhàu đống áo đáp thẳng vào mặt đội vệ sĩ
-Cái quái gì đây hả hả? hay thật tôi bỏ tiền nuôi một lũ ăn hại. cút hết đi
Hắn day day hai bên thái dương. Thật là quá nhiều chuyện rắc rốixảy ra chỉ từ một tên chẳng rõ lai lịch. Hắn, vỗn dĩ vì uống quá nhiều rượu nên đã nhầm cậu là người yêu mình hằng mong nhớ. Vậy nên điên cuồng chiếm đoạt. Hắn , nếu biết đó là cậu thì chắc chắn hắn sẽ không thèm đụng tới. Một đám nhà báo ruồi nhặng chết tiệt, hẳn là bây giờ trong giới tài phiệt ai cũng biết rồi Hắn phải xử trí việc này sao đây? phải giải thích với HyunA sao đây?
--------
Đã một tháng trôi qua kể từ sự việc đó. Cuộc sống của Yoseop ồn ào hơn bình thường. ÁP lực nhiều lắm, lúc nào cũng cả đám phóng viên vây quanh. Có lẽ bởi vậy cậu dành toàn bột hời gina mình có để ngủ, Cậu ngủ không càn biết là ngày hay đêm, kể cả là 8 giờ sáng cậu vẫn cảm thấy mí mắt sắp sụp xuống tới nơi rồi. KiKwang thấy Yseop cứ cố gắng chịu đựng thì lo lắng lắm. Lo cậu mắc bệnh trầm cảm. Lo cậu bị bệnh gì chăng sao lại suốt ngày ngủ nên đã nhất quyết lôi cậu đi khám bệnh
-Mình không sao cả, cậu đừng lãng phí tiền mà-Yoseop giãy nảy
-Cậu mà không đi mình sẽ gọi điện cho bác gái-Kikwang giơ điện thoại nên thách thức
Yoseop còn biết làm gì ngoài nghe theo đây. Mỗi lần nhắc tới mẹ là có một đợt xót xa dâng lên trong lòng cậu,
Ngoan ngoãn đi theo KiKwang tới bệnh viện tổng hợp SEoul rồi lịa ngoan ngoãn ngồi đợi kết quả. Tâm trí cậu lúc này hoàn toàn trống rỗng. Cậu. Sống là vì mẹ và em gái thôi, thật sự bấy lâu nay cậu đã không còn quan tâm tới bản thân mình mà chỉ lo làm việc kiếm thật nhiều tiền. Chợt một ngày cảm thấy quá cô đơn giữa cuộc đời cần một bờ vai nương tựa khi kiệt sức, cậu bắt đầu cuộc tình với người quản lí cũ của
mình. Nhưng người đó lại khiến cậu đau khổ. Mối tình kết thúc trong chóng vánh. Cậu lại vướng vào rắc rối với gã tổng tài lắm tiền mà thiếu giáo dục coi trời bằng vung kia.Hàng ngày có cả đám phóng viên nhà báo đeo bám cậu đòi phỏng vấn với chẳng chụp ảnh tới mức Quản lí của bar còn cho cậu nghỉ phép ở nhà vì sợ đám nhà báo kéo tới ảnh hưởng tới việc kinh doanh của quán.
biết hắn chẳng có ý tốt gì nhưng có chút thời gian để nghỉ ngơi cũng tốt mà, phải không?
vậy mà thời gian này cậu cứ hết ăn rồi lại ngủ. Kế ra cũng khá đáng lo
-các cậu phải bình tĩnh vì việc này hết sức bất ngờ-bác sĩ già nâng gọng kính lên nheo mắt thông báo
Cậu Yang đã có thai
-Có....có...gì cơ ạ -cả hai cùng đồng thanh
-Trường hợp này rất hiếm nhưng không phải là chưa từng xảy ra. trên thế giới cũng đã từng có tiền lệ rồi. Đàn ông mang thai cũng giống phụ nữ vậy đó. Rất bình thường thôi nhưng tôi nghĩ nên có sự hội ý kĩ càng với cha đứa trẻ. Trước hết hãy cứ về nhà và nghỉ ngơi nhé. đứa bé được một tháng rồi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro