**Chương 12: Lời Tỏ Tình Trọn Vẹn**

Buổi chiều cuối thu phủ một màu vàng ấm áp khắp mọi ngóc ngách của khu vườn nhỏ trong khuôn viên biệt thự của gia đình jungkook . Những chiếc lá khẽ rung trong gió, rơi lác đác trên mặt đất như những mảnh giấy vàng rơi rụng trong sự yên bình hiếm có.

Jungkook và Tabie đang ngồi bên nhau trên chiếc ghế dài gỗ, cạnh bàn trà nhỏ với những ly trà hoa cúc thơm dịu. Không gian im lặng, chỉ còn tiếng chim hót xa xa hòa cùng tiếng gió thổi nhè nhẹ.

Tabie nhìn anh, đôi mắt nâu sáng lên vẻ trìu mến. Cô đã có thể nói chuyện trôi chảy, dù vẫn còn đôi chút ngập ngừng vì căn bệnh và những tháng ngày tập luyện. Nhưng hôm nay, cô cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết.

Jungkook nhìn cô, đôi mắt anh ấm áp, lặng nhìn nụ cười nhẹ trên môi cô. Anh nắm lấy bàn tay mềm mại của Tabie, bàn tay mà anh đã nhiều lần âm thầm chăm sóc, bảo vệ.

---

"Tabie..." giọng anh trầm ấm, đầy xúc động. "Anh có chuyện muốn nói với em. Một chuyện mà anh đã giữ trong tim rất lâu rồi."

Tabie hơi ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy tò mò và một chút hồi hộp.

"Em biết không, từ lúc mới gặp em, anh đã cảm nhận được một điều đặc biệt. Không chỉ là sự dịu dàng, hiền lành của em, mà là cả một sức mạnh ẩn giấu trong con người nhỏ bé ấy," Jungkook nói chậm rãi, mỗi chữ mỗi câu như một lời nguyện ước.

---

Tabie mỉm cười, ánh mắt cô sáng lên. "Jungkook, anh nói tiếp đi," cô nhẹ nhàng đáp, tiếng nói của cô vang lên như bản nhạc dịu dàng.

Anh cười, như được tiếp thêm sức mạnh, rồi nói:

"Anh yêu em, Tabie. Yêu tất cả những gì thuộc về em - từ nụ cười, ánh mắt đến cả những lúc em yếu đuối nhất. Anh muốn cùng em bước tiếp trên con đường phía trước, dù có bao khó khăn hay thử thách, anh sẽ luôn ở bên cạnh, che chở và chăm sóc cho em."

---

Tabie cảm nhận từng lời nói ấy như một dòng suối mát lành chảy vào tâm hồn cô. Cô đưa tay vuốt nhẹ mái tóc Jungkook, rồi thì thầm: "Em cũng yêu anh, Jungkook."

Tim anh như muốn vỡ òa vì hạnh phúc.

Anh lấy ra một chiếc hộp nhỏ, mở ra bên trong là chiếc dây chuyền bạc tinh tế, mặt dây là hình trái tim nhỏ nhắn lấp lánh dưới ánh nắng chiều.

"Đây là món quà anh muốn tặng em. Nó sẽ là biểu tượng cho tình yêu và sự gắn bó của chúng ta."

Jungkook nhẹ nhàng đeo dây chuyền lên cổ Tabie. Cô khẽ ngước nhìn anh, đôi mắt tràn đầy hạnh phúc và biết ơn.

---

"Anh Jungkook, cảm ơn anh," cô thì thầm.

Jungkook cười, nắm tay cô thật chặt: "Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau."

Hai người ngồi bên nhau, nhìn ánh hoàng hôn dần tắt, hòa mình trong khoảnh khắc ngọt ngào nhất cuộc đời.

_ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #jungkook