Chương 18: Đêm không quên**

Buổi tiệc hợp tác lớn của công ty Jungkook diễn ra trong một khách sạn sang trọng bậc nhất, với sự góp mặt của nhiều đối tác và khách mời quan trọng. Ánh đèn lung linh hòa quyện cùng tiếng nhạc nhẹ nhàng tạo nên một bầu không khí vừa trang trọng vừa ấm cúng. Jungkook luôn tỏ ra điềm tĩnh, khéo léo trong từng cử chỉ, từng câu nói để đảm bảo sự thành công của sự kiện.

Tabie, với vẻ đẹp nhẹ nhàng và nụ cười tỏa sáng, cũng tham dự bên cạnh Jungkook như một minh chứng cho sự gắn bó bền chặt của họ. Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, ôm sát tôn lên những đường nét dịu dàng, khiến mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô.

Tuy nhiên, giữa không khí vui vẻ đó, có một kẻ xấu đang âm thầm thực hiện kế hoạch độc ác. Một ly rượu vang được đẩy tới gần Tabie mà cô không hay biết bên trong có chất gây mê.

Chỉ sau vài phút, Tabie bắt đầu cảm thấy chóng mặt, đầu óc quay cuồng và tim đập loạn nhịp. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sức khỏe yếu ớt khiến cô không thể đứng vững. Jungkook, đang đứng gần bên, nhanh chóng nhận ra dấu hiệu bất thường.

"Tabie, em có sao không?" Giọng anh đầy lo lắng khi thấy cô hơi run rẩy, ánh mắt dần mờ đi.

Tabie chỉ biết khẽ lắc đầu rồi dần dần ngã vào lòng Jungkook. Không chút do dự, Jungkook nhanh chóng bế cô lên, tìm đường rời khỏi phòng tiệc ồn ào.

Bước chân Jungkook nặng trĩu khi đi qua hành lang dài, cảm giác lo sợ lan tỏa trong tim anh. Anh biết mình phải nhanh chóng đưa Tabie đến nơi an toàn nhất để chăm sóc cô. Họ lên thang máy, không gian nhỏ bé như bao bọc lấy họ, khiến mọi thứ xung quanh dần tĩnh lặng.

Đến phòng khách sạn mà anh đã chuẩn bị sẵn cho những chuyến công tác, Jungkook nhẹ nhàng đặt Tabie xuống chiếc giường lớn, êm ái. Đôi mắt anh nhìn cô đầy yêu thương và sự trách nhiệm.

Anh lấy khăn lau nhẹ những giọt mồ hôi ướt đẫm trên trán cô, bàn tay anh run nhẹ vì lo lắng nhưng vẫn dịu dàng. Tabie, dù mệt mỏi, vẫn cảm nhận được sự quan tâm tận tình từ anh - điều mà cô luôn cần.

"Em yên tâm, anh sẽ ở đây bên em cả đêm," Jungkook thì thầm, giọng trầm ấm như lời ru, khiến Tabie cảm thấy an lòng giữa những bất an.

Anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô, những ngón tay ấm áp như muốn truyền đi tất cả sức mạnh mà cô đang thiếu hụt. Tabie dần dần mở mắt, nhìn thấy ánh nhìn đầy trìu mến ấy, trái tim cô như được chở che, bình yên hơn bao giờ hết.

Khi thuốc mê bắt đầu nhạt đi, cô bắt đầu tỉnh lại, người vẫn còn yếu ớt. Jungkook ngồi bên cạnh, giữ lấy bàn tay cô, không rời nửa bước. Anh thầm nhủ sẽ không để bất cứ điều gì làm tổn thương người con gái mình yêu thương.

Giữa căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng thở đều đặn và hơi thở gần gũi, cảm xúc trong họ như được thăng hoa. Jungkook nhẹ nhàng đón lấy khuôn mặt mềm mại của Tabie, áp trán vào trán cô, tận hưởng sự gần gũi thiêng liêng.

"Anh ở đây, em không sợ nữa," anh thì thầm, môi chạm nhẹ lên trán cô như một lời hứa nguyện.

Tabie mỉm cười, mắt đong đầy niềm tin. Cả hai chìm đắm trong khoảnh khắc đó, không cần lời nói, chỉ là sự đồng điệu trong trái tim và những cái chạm nhẹ nhàng, truyền tải yêu thương không thể diễn tả bằng lời.

Đêm ấy, giữa không gian ấm áp của phòng khách sạn, họ tìm thấy sự an ủi và sức mạnh trong vòng tay nhau, cùng nhau vượt qua mọi thử thách, để tình yêu thêm sâu sắc và bền vững hơn bao giờ hết.

---

Sáng hôm sau, Tabie tỉnh dậy trong vòng tay bảo vệ của Jungkook, ánh nắng nhẹ nhàng len qua rèm cửa chiếu vào căn phòng nhỏ, như một lời chúc phúc cho tình yêu của họ - tình yêu đã vượt qua bóng tối để trở nên rực rỡ và vững bền.

Đêm không quên đã trở thành dấu ấn quan trọng trong hành trình tình yêu của Jungkook và Tabie - nơi mà họ nhận ra rằng, dù có chuyện gì xảy ra, chỉ cần bên nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #jungkook