15


Có vài người tiến đến gần dự định khống chế họ . Nhưng bước chân chưa đến đã bị doạ sợ lùi lại . Trên sàng in hằng vết đạng bắn cảnh cáo . Y chỉ biết nó được bắng từ nơi hậu đài đằng sau, không rõ cụ thể nơi nào.

Dù nói gì đi chăn nửa , có kẻ nào không sợ chết ,sức người làm sau đoạ được với súng. Chưa kiệp vui mừng thì .... Đúng nhưng không phải là tất cả .

Tên cầm đầu cùng vài người được xem là thân cận cảnh giác nắm lấy khẩu súng trên tay phòng vệ .

' Ôi họ cũng có súng !!!!' không phải là không phổ biến vũ khí , dù gì ở mảnh đất Trường Sa này pháp luật cũng chỉ là danh tự . Người có quyền lực sẽ có đủ sức mạnh để trở thành pháp luật nơi đây.  Chắc hẳn ai đó cũng đã nghe qua luật vua thua lệ làng .

Giải Cửu vẫn bình tĩnh nhìn trò vui trước mắt , bình thản đến mức y cảm thấy sợ hãi.

Không gian yên tĩnh , dường như chỉ cần một âm thanh nhỏ cũng sẽ trở thành ngồi lửa kích nổ không khí đầy mùi thuốc súng này.

Tiếng súng lên đạn dược nghe một cách rõ ràng .

" Hết rồi ! . Haha xem ra Giải Cửu Gia đã chủ quan khi ra ngoài "

" Người xem súng cũng được lên đạn , chỉ còn đợi xem ai sẽ ngã xuống ..." Chưa dức lời , người đàn ông đứng cạnh hắn ngã xuống chết ngay sau đó khi nhận trọn một viên ngay đầu

Không đủ để doạ sợ, một viên khác được nổ ngay sau đó khiến cả đám người phải tránh đi . Chỉ để lại hai thân ảnh đứng thẳng nơi đây .

Đôi chân y như hóa đá khi nhìn xác chết trên mặt đất. Nhưng y lại không mấy cảm giác sợ mà là bất ngờ .

Rất nhanh chống lấy lại bình tĩnh. Không biết phải làm gì nên đi hay dừng lại . Y chỉ biết nghe theo Giải Cửu mà làm .

Y bất ngờ bị kéo đi sang một góc khuất bên góc tường. Tiếng súng thể hiện sự sợ hãi của bọn họ khi bắn loạng một cách mù quáng vô định.

Không biết người sau hậu đài thể nào nhưng y chỉ kiệp nhận ra cánh tay đang ôm lấy mình có sự run lên nhẹ . '   Giải Cửu sợ ư ?? , không mà là điều điều khác ' . Kết thúc bằng một tiếng súng lớn , từ bên ngoài. Tiếng xe cùng người đầy rẫy, quân đội đã đến. Cả hai lách ra khỏi bức tường như chưa có chuyện gì xảy ra khi từng tên một bị khống chế sau đó.

" KẺ NÀO CHỐNG ĐỐI GIẾT  " . Là người quen , giọng nói của Trương Nhật Sơn . Hắn đã trưởng thành hơn rồi, cái khí khái này không thua gì Phật Gia .

Trường Nhật Sơn nhanh chóng đi nhìn thấy y mà chạy đến. Dường như không tin mà nhìn thật kĩ người . Khác hoàng toàn cái khí khái kia, giọng nói thai đổi nhanh chóng

" ......Bát Gia  ! "
Y nhẹ cười đáp lại .

Không phải hắn không biết Bát Gia trở về  không đến gặp mà là có vài chuyện cần làm, nhưng không ngờ lại gặp lại như thế này hoàng cảnh.

" Cậu thế nào Trương phó quan , vẫn khỏe chứ ? "

" Haha..... khỏe , người thì thế nào Bát Gia "
" Cậu nhìn xem ta không phải vẫn đứng vững ở đây sau "

" Bát Gia vẫn thế vẫn khỏe, vẫn khỏe haha ...... Uh Thất lễ " trò chuyện bị gián đoạn bởi một người lính đến báo cáo điều gì đó .

"  Thất lễ rồi  , tôi còn có chút việc. Nhất định sẽ mời Bát Gia đi ăn một bữa "

" Không sao không sao, việc quan trọng hơn mời "

" Để tôi gọi xe đưa ngài . Trời đổ tuyết dày rồi "

" Đa tạ đa tạ " không phải không muốn nói thêm lời , nhưng cảm nhận được Giải Cửu có chút gì đó khác thường. Họ phải nhanh về nhà.

Hắn im lặng nắm lấy tay y, không khỏi run lên. Không ngờ lại vào lúc này cơn nghiện lại trở chứng . Cũng trách hắn đã quá lạm dụng nó khiến cơ thể phải phụ thuộc vào . Cảm nhận sắc nét cái lạnh của không khí thắm dần vào da mình , như có đàn kiến đan bò trên da, da thịt ngứa rang đầy khó chịu.

Tề Thiết Chủy không biết phải làm gì, Giải Cửu không phải là không dùng đến thuốc phiện bao giờ nhưng không ngờ lại nặng thế triệu chứng.

______&__________&_____

Ngồi trên xe y chỉ biết nắm tay người ngồi cạnh thật chặt, muốn dùng hơi ấm  của mình để làm nhẹ đi cái khó chịu ấy. Giải Cửu cảm giác nếu hắn không về nhà mau rất có thể sẽ phát điên lên mà làm điều sằn bây bên ngoài. Hắn tham lam mà muốn chiếm đoạt sự dễ chiệu nhất thời của hơi ấm cơ thể y , dùng cả người ngã sang bên cạnh như một kẻ say rượu tìm điểm tựa cho mình. Tâm trí quay cuồng như thước phim quay chậm mà nội dung chỉ có một đó Tiểu Bát.

Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại . Y bước nhanh ra ngoài đỡ lấy Giải Cửu mà tiến vào nhà. Giải Cửu dùng người luôn rất cận thận nhất là người bên mình nên những người hầu ở nhà hầu như toàn là người lâu năm việc. Dù có bất ngờ nhưng rất nhanh chóng nhận ra hắn mà mở cửa, suốt chặn đường không ai làm phiền, y được dẫn đến thẳng phòng riêng của gia chủ. Để người nằm trên sofa lớn . Dù có không thích thể nào y cũng đang cố gắng lục lọi tìm lấy thuốc.

" Giải Cửu thuốc ở đâu !!! "

Cái con người giờ đây như mây mắt tâm trí rối bời . Thật thân thể hắn tại nhưng tâm trí dường như đã xa . Tề Thiết Chủy cảm thấy rối rắm hết sức cái con người được xem là sáng suốt nhất giờ đây lại bê tha thế kia, y ....đau lòng.

" Giải Cửu ? "

Y dùng hết sức mình mà lai động người nằm trên ghế .

" Thuốc anh để đâu !! Giải Cửu, Giải Cửu tỉnh lại nào "

Từ tức giận cào nhào chuyển sang bất lực . ' hết cách rồi mình đi bảo quản gia chắc họ biết chỗ '. Đứng dậy khỏi ghế lớn .

" Êee...  " Y bị đôi tay rì lại mất trọng tâm mà ngã ra sau nằm đè lên ghế người.

Vỗ nhẹ thăm dò cánh tay đang ôm mình từ sau, y không nhìn được mặt Giải Cửu không biết hắn tỉnh táo hay  chưa
" Giải Cửu ? Giải Cửu? Anh không sau chứ  "

Chỉ nghe tiếng thở cùng tiếng tim đập
' mình có được xem là người thành công nhất không nhỉ khi dùng con người giàu bật nhất Trường Sa làm nệm ? '  tiếng Giải Cửu ậm ừ trả lời khiến y không biết phải làm gì.

" Em lấy thuốc cho anh " y lần nữa ngồi dậy bất thành.

" Giải Cửu !!! Giải Cửu !! "  Tề Thiết Chủy kêu gọi trong bất lực .

Đột nhiên cánh tay được nới lỏng y chưa kiệp vui mừng thì từ người đè trở thành người bị đè ngay chớp mắt . ' hắn thực sự không tỉnh tào ? ' y nhìn người trước mặt mình như một con thú nhỏ bị dồn vào góc tường.

" Anh làm em sợ rồi đấy !!! "

Y thật sự rất khó chiệu khi bị một người đàn ông trưởng thành ở trên mình như thế này. Hiện tại chỉ nghe tiếng thở hổn hển của đối phương

" Anh đau à " y thực sự lo lắng khi nhìn vẽ mặt cau lại kia.

" Đau lắm không ? Đợi một chút "

".... Kh.... không... cần.."

" ?? "

" C...ch.. chỉ cần em là đủ "

" ????? "

" Ta nói a.....ưm..ưm  "
Chưa giải bài được câu hỏi y đã nhận được câu trả lời . Môi y bị chặn lại bởi đối phương người ' đắng ' đó là những gì y cảm nhận được từ vị rượu động lại .

" Cơn đau này vì em "

" H..h....hửm..? " Y chỉ biết lấy lại hơi thở bị đánh cắp, não trở nên trống rỗng trước tình huống hiện tại

" Em phải bồi thường rồi ~~"  giọng nói Giải Cửu trầm hơn bao giờ hết khiến Tề Thiết Chủy không khỏi rùng mình.

' ta đã làm gì ???? ' y ủy khuất nghĩ

__________&_________&______

Đôi lời của tác giả

Hehehe sau ngày rằm ăn chay tui tài trợ cho các bạn ít thịt bổ sung chất đạm đấy : )

Sau mấy ní vô app được hay vậy !!!
Tôi bó tay, mà thôi

Bái bai 👋

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro