Chap 13: Hành trình tìm kiếm sự thật (2)
Arstly: (Cậu tự hỏi), "Đó là Thánh Nữ sao?"
Trong không gian tĩnh lặng của đại sảnh, nơi mà ánh sáng lấp lánh từ những viên ngọc quý treo trên trần hòa quyện với không khí linh thiêng bao trùm. Ba người nhà Desaulniers đứng trước một hình ảnh tuyệt đẹp, đó là Thánh Nữ Sylvia. Cô mang trên mình một chiếc áo choàng trắng xóa, như ánh sáng tinh khiết giữa bóng tối, mũ trùm đầu đã che đi nửa khuôn mặt của cô, nhưng đôi mắt sáng rực rỡ vẫn toát lên vẻ dịu dàng và quyền uy. Khi thấy nhà Desaulniers tới gần, cô niềm nở đáp, giọng nói như những tiếng chuông ngân vang trong không khí.
Sylvia: Ôi chao, chả phải là ngài Dieter và phu nhân Uriel đây sao, còn đây là...
Thánh Nữ ngừng lại, ánh mắt chăm chú hướng về Arstly, như thể đang đọc thấu tâm tư của cậu.
Uriel: À..., đây là con trai của chúng thần, tên là Arstly.
Sylvia mỉm cười, giọng nói như những làn gió mát, xoa dịu sự bối rối trong lòng Arstly.
Sylvia: Chào cậu bé, rất vui được gặp em.
Cậu nép sau lưng của Uriel, ánh mắt lấp ló sự tò mò nhìn về phía Thánh Nữ.
Uriel: A ha ha ha, xin thứ lỗi cho con của thần, thằng nhóc chưa bao giờ gặp người lạ nên có hơi rụt rè.
Sylvia: Không sao đâu, cũng do ta bất ngờ tiếp cận cậu bé lúc đó, chắc là sau chuyến đi mọi người cũng đã thấm mệt rồi, ta đã có chuẩn bị phòng cho mọi người, linh mục Ares anh đưa những vị khách này tới phòng của họ nha.
Ares: Vâng thưa Thánh Nữ.
Ares đáp, cúi đầu cung kính, lòng đầy tôn kính dành cho vị Thánh Nữ
Uriel: Vậy còn lễ rửa tội thì sao?
Sylvia trả lời, nét mặt thanh thoát nhưng nghiêm trang.
Sylvia: À đừng lo lắng, vẫn còn nhiều thời gian mà nên mọi người cứ nghỉ ngơi để chuẩn bị tinh thần thật tốt đi.
Dieter: Dạ xin cảm tạ người, Thánh Nữ Sylvia.
Ares: Phòng của các vị ở hướng này.
Nhà Desaulniers theo sau vị linh mục, từng bước chân dọc theo hành lang rộng lớn của thần điện, nơi những bức tường được trang trí bằng những bích họa sống động miêu tả những trận chiến vĩ đại và những vị anh hùng trong lịch sử. Không khí nơi đây như được thổi hồn bởi những câu chuyện huyền thoại, mỗi bước đi đều làm sống dậy những kỷ niệm và truyền thuyết cổ xưa. Họ đặt chân tới một đại sảnh rộng rãi, không gian nơi đây tràn ngập ánh sáng, những ánh sáng ấy nhảy múa trên mặt đất như những làn sóng lăn tăn trong hồ nước, từng bước chân dọc theo hành lang thần điện. Họ đặt chân tới một đại sảnh rộng lớn
Trước mặt họ là đại sảnh thánh vật, căn phòng có hình dạng một khối trụ, phía trên cùng là một chiếc đèn chùm pha lê. Trong căn phòng này tràn ngập màu sắc của bầu trời, có bốn trụ cột đặt ở bốn điểm trong căn phòng đối xứng với nhau, và chiếc cầu thang xoắn ốc vươn từ chân của căn phòng tới hết bên trên, bờ tường của nơi này in đậm những hoa văn kỳ lạ mà cậu không hề biết đến.
Arstly bước vào đại sảnh thánh vật, nơi ánh sáng lấp lánh của chiếc đèn chùm pha lê như những viên ngọc quý treo lơ lửng giữa không trung, hòa cùng với không khí thiêng liêng bao trùm khắp căn phòng. Các bức tường được chạm khắc với những hoa văn cầu kỳ, tựa như những câu chuyện cổ tích được dệt nên từ những giấc mơ xa xưa. Trong căn phòng này tràn ngập màu sắc của bầu trời, sự tôn nghiêm và bí ẩn, khiến cậu cảm thấy như đang lạc vào một thế giới khác, nơi thời gian dường như ngừng lại., có bốn trụ cột đặt ở bốn điểm trong căn phòng đối xứng với nhau, và chiếc cầu thang xoắn ốc vươn từ chân của căn phòng tới hết bên trên.
Arstly: Nơi này là?
Ares: Nơi này là đại sảnh thánh vật, các pháp sư trẻ tuổi sẽ tới nơi này để có thể nhận lấy thánh vật thuộc về họ.
Arstly: Thánh vật sao?, giống thứ vũ khí của mẹ hả!
Uriel: Đúng rồi bé yêu, Mỗi thánh vật đều mang trong mình sức mạnh và lịch sử riêng, được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác, và cũng có những món được tạo ra từ nhiều cách thức khác nhau, như sinh ra từ pháp lực mạnh mẽ của người triệu hồi, hoặc được tạo ra từ các nhà giả kim và thợ rèn, cuối cùng là được Thánh Nữ ban phước
Arstly: (Arstly lặp lại), Thánh vật...
Ares: Đúng vậy thưa thiếu gia Arstly
Ares nói, giọng ông nhẹ nhàng, như một làn gió thoảng.
Ares: Chúng không chỉ là những đồ vật, mà còn là biểu tượng của hy vọng và sức mạnh. Khi đến thời điểm của mình, cậu sẽ biết thánh vật của mình là gì.
Arstly: (Thầm thì), "Ra là vậy"
Đôi mắt to tròn ngắm nhìn xung quanh.
Arstly: Nơi này thật đẹp, nhưng mà cháu có hơi thắc mắc là những hoa văn kia là gì ạ?"
Ares, linh mục với gương mặt đầy từ bi và ánh mắt sáng ngời, nhìn cậu với sự kiên nhẫn.
Ares: Các hoa văn này chính là thánh vật, một hoa văn lớn sẽ bao gồm rất nhiều thánh vật, và chúng được sắp xếp từ dưới lên cao, tượng trưng cho sự phát triển và tiến hóa của sức mạnh.
Arstly gật đầu, cảm nhận được dòng chảy kỳ diệu của không gian xung quanh.
Arstly: Vậy có phải vị trí sắp xếp từ dưới lên cao có phải là phân theo các cấp bậc của thánh vật không ạ?
Cậu hỏi, lòng đầy sự tò mò như một đứa trẻ phát hiện ra những điều mới mẻ.
Ares: Chính xác. Hoa văn trong căn phòng này càng ở vị trí cao thì sức mạnh càng to lớn
Ares đáp với ánh mắt tràn đầy sự tự hào khi nhắc đến các thánh vật, như thể chúng là những đứa con mà ông chăm sóc suốt cả cuộc đời. Cậu tiếp tục chỉ tay về phía hoa văn lớn nhất trên trần nhà.
Arstly: Vậy có phải hoa văn trên trần của căn phòng này là đặc biệt nhất ạ?
Ares: À, đúng. Hoa văn trên cùng kia chính là duy nhất, chỉ chứa một thánh vật. Người duy nhất có thể triệu hồi cũng như sử dụng nó là hậu duệ của Nữ Thần
Ares nói, giọng nói có chút mang theo sự bí ẩn. Câu nói này khiến Arstly bỗng cảm nghi hoặc, cậu đang nghĩ rằng với sức mạnh hiện tại mà mình sở hữu liệu cậu có thể triệu hồi nó không
Arstly: (Cậu lẩm bẩm), Thì ra là vậy
Arstly: Cháu cảm ơn chú linh mục.
Ares: Không có gì đâu thưa thiếu gia Arstly
Uriel, mẹ cậu, nhận thấy sự tò mò của con trai mình, thêm vào với giọng điệu tinh nghịch
Uriel: Chà, nhóc con nhà ta tò mò thật, giống y đúc người nào đó vậy.
Dieter, người cha của cậu, có vẻ hơi ngại ngùng khi bị nhìn chằm chằm, chỉ biết lúng túng nhìn đi chỗ khác.
Dieter: (Ông lẩm bẩm), Đừng có nhìn ta.
Tuy nhiên, Arstly vẫn chìm đắm trong suy nghĩ, ánh mắt dán chặt vào hoa văn ngôi sao tám cánh. Hình dáng của nó gợi nhớ đến một ký ức mơ hồ, như một ánh sáng le lói trong đêm tối. Nó như đang thì thầm một điều gì đó với cậu, như một lời mời gọi từ những vì sao.
Arstly: "Liệu rằng mình có thể triệu hồi được nó không?"
cậu tự hỏi, nhưng ngay lập tức lắc đầu xua tan ý nghĩ đó.
Arstly: "Mà thôi, không nên dính vào những rắc rối không đáng có. Thân phận của mình nếu lộ ra ngoài chắc chắn sẽ không thể có một cuộc sống bình thường nữa."
Quyết tâm giữ kín bí mật trong lòng, Arstly quay người bước ra khỏi căn phòng. Những suy nghĩ vẫn quanh quẩn trong đầu, như những con sóng đổ về bờ cát.
Arstly: "Không chỉ mình mà cả gia đình mình cũng chả thể nào biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo."
Cánh cửa từ từ khép lại, bóng tối bao trùm căn phòng
Arstly: "Bí mật này tốt hơn vẫn nên giữ kín"
...Mãi mãi...
Cậu thầm nghĩ, quyết tâm bảo vệ sức mạnh hiện tại khỏi những ánh mắt hiếu kỳ và những bàn tay tham lam. Không gian trong căn phòng không còn một âm thanh hay tiếng động, chỉ có tiếng thở nhẹ nhàng của những hạt bụi đang lơ lửng trong không khí. Ánh nắng phía bên ngoài cửa sổ chiếu rọi vào, tạo ra những vệt sáng lung linh giữa không gian tĩnh lặng. Đằng xa, một ánh sáng nhỏ bé từ hoa văn ngôi sao tám cánh bỗng dưng lóe lên, như một dấu hiệu cho sự bắt đầu mới mẻ hay sự xuất hiện của tai ương. Tất cả vẫn còn là một bí ẩn, chờ đợi để được khám phá. Sự tĩnh lặng của căn phòng kéo dài, nhưng bên trong tâm trí của Arstly, sóng gió đã bắt đầu nổi lên. Cậu không thể biết được rằng, bí mật này, cũng như ánh sáng từ hoa văn kia, có thể dẫn dắt cậu đến những điều kỳ diệu hoặc những cạm bẫy chết người. Cậu chỉ biết rằng, con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro