Chương 31: Đúng là tự mình nộp mạng mà
" Anh chắc chắn bản thân mình thích tôi ư ? "
Cảm giác đó. Rất đau
Cô đơn một mình dễ nhớ về người yêu cũ.
Ra tay tàn độc như vậy để chặt đứt tơ tình của hai người họ.
Nếu như để Pete biết được. Thì chuyện của chúng tôi coi như chấm hết.
-----------------------------------------
Trong một chốc lát, Pete đã mềm lòng muốn giải thích, muốn nói rằng là cậu cố tình mời người kia đến để chọc tức hắn. Muốn nói bản thân thật ra biết Nop âm thầm theo đuôi mình, cũng biết đêm nay hắn sẽ đến, nên mới không muốn bị yếu thế mà ra đòn phủ đầu từ trước.
Nhưng nghĩ lại, Pete lại cảm thấy thật tủi thân. Cậu đã làm gì đâu chứ ? Hơn nữa bây giờ hai người họ cũng chẳng phải mối quan hệ để cậu phải cuống quýt lên mà giải thích.
Ngược lại là Vegas. Sao hắn lại cứ như ông chồng bị cắm sừng đi bắt gian tại trận vậy chứ ?
" Anh thấy đau lòng à ? " Pete duỗi tay rút điếu thuốc, thuần thục châm lửa.
" Vậy thì tôi chuyện anh thích tôi chắc là sự thật thật rồi nhỉ ? "
Vegas sững sờ vài giây.
" Lúc trước phát hiện ra anh ngủ với người khác, mập mờ với người khác, tôi cũng sẽ đau lòng. Lúc đầu tôi còn cứ nghĩ bản thân muốn tiền của anh, sợ anh bị người khác cướp mất, sợ người khác cũng cướp mất tài nguyên mà anh cho tôi. "
" Nhưng sau đó tôi nhận ra, thứ tôi để tâm chính là anh" Pete cuộn người trên sofa, bóng lưng toát lên sự nhỏ bé khiến ai nhìn cũng không kiềm lòng muốn ôm lấy để an ủi.
" Anh chắc chắn bản thân thích tôi ư ? "
Tàn thuốc rơi lả tả trên thảm trải sàn trắng tinh. Pete không để ý, tâm trạng cậu bây giờ sớm đã bay đến nơi nào đó thật xa.
" Tôi thấy anh còn chẳng rõ tôi là loại người gì, anh cũng không biết tôi muốn gì cơ mà. "
Vegas nghe cậu nói để ý đến mình thì ngừng khóc một lúc, mơ hồ trong tầm mắt hắn không phân biệt được vẻ mặt kia là thật lòng hay giả dối,
" Đúng. Hình như anh chưa từng hiểu em. Nhưng em chính là em, em cười tươi, em hoạt bát, cho dù em có giấu đi một mặt nào đó trong tâm hồn, anh cũng vẫn thích em. Pete Pongsakorn, em cứ như bỏ bùa anh. Ngày nào cũng vậy, trong đầu anh ngoài lời thoại trong kịch bản thì chỉ là hình bóng và dáng vẻ của em. "
" Em có biết khi em chịu trả lời tin nhắn của anh, lúc đó anh đã vui thế nào không ? Anh có cảm giác khi đó bản thân còn vui mừng hơn cả khoảnh khắc anh nhận giải ảnh đế vào mấy năm trước. "
" Mấy ngày nay anh vẫn luôn suy nghĩ, nếu em bằng lòng tha thứ cho anh thì anh sẽ chẳng cần gì nữa cả, không cần cổ phần của công ty, không làm cậu chủ nhà Theera, không làm diễn viên cũng không đóng phim nữa. Chỉ cần là em muốn, anh sẽ làm hết tất cả những gì mà em yêu cầu, em thích thứ gì đều sẽ cho em. "
" Thậm chí em nói muốn tiền của anh, anh cũng nhất định bán mạng quay phim, quay quảng cáo, thậm chí bán tháo luôn tất cả số cổ phần anh có để cho em. "
Pete cố giữ cho nước mắt không rơi xuống, nặng nhọc hít một hơi thật sâu.
Vegas đỡ tường chậm rãi đứng lên, dáng hình cao lớn lung lay như sắp đổ sập. Hắn dặn lòng không nhìn cậu nữa, chỉ nói : " Giờ anh hiểu được cảm giác khi đó của em rồi. "
Pete lặng lẽ quay đi một phía.
" Thật sự..... Rất đau. "
Là đau đến xé nát tâm can. Đau đến tê tâm liệt phế.
Chỉ mới như thế này mà cảm giác đã đau đớn đến vậy, còn hắn trước kia không biết đã ong bướm với bao nhiêu người. Thân hình nhỏ bé đang ngồi trên sofa kia làm sao mà chịu nổi chứ ?
Vegas thật sự rất muốn đấm cho bản thân trước kia mấy phát. Nhưng hắn cũng không thể chối bỏ được quá khứ trác táng kia của chính bản thân mình.
" Pete. Anh xin lỗi. Hôm nay đã làm phiền rồi. Em nghỉ ngơi sớm đi. "
Pete há miệng thở dốc nhìn Vegas chạy trối chết ra khỏi khi nhà mình. Thuốc cháy hết châm lên đầu ngón tay bỏng rát, những lời muốn nói cuối cùng vẫn là cậu giữ lại cho riêng mình.
----------------------
Hôm nay công ty tổ chức lễ kỷ niệm, tất cả các nghệ sĩ dưới trướng đều tề tựu đông đủ, ngay cả những đỉnh lưu ngày thường không bao giờ có mặt nay cũng sắp xếp thời gian để có mặt.
Người đã sớm nổi thì không nói. Những ngôi sao tuyến mười tám, hay những người hoạt động mờ nhạt nay đều nhao nhao muốn gây sự chú ý. Ai cũng muốn mượn cơ hội này để gặp mặt Pongsakorn - nhân vật làm mưa làm gió dạo gần đây.
Không ít người đến gần lân la bắt chuyện với cậu, Pete hào phóng đón nhận tất cả những ánh mắt nghiền ngẫm của người xung quanh, khiêm tốn lịch sự với những người mới quen biết, cũng rất được lòng các vị tiền bối trong nghề.
Đương nhiên vẫn sẽ có người ghen tị đỏ mắt với cậu, túm năm tụm ba lại nói mấy lời khó nghe, nhưng Pete vẫn chỉ thản nhiên mỉm cười.
Sau khi quay chụp xong, Một tiền bối lão làng đứng ra muốn mời mọi người một bữa. Người có lịch trình rảnh rang không muốn tiền bối bẽ mặt nên đều sôi nổi đáp ứng. Tawan hỏi cậu có đi không, Pete lại chỉ cầm điện thoại ngẩn ngơ, cứ như không nghe thấy anh ta vừa nói gì.
" Sao thế ? Mệt thì về nhà nghỉ ngơi đi, tôi nói lại với bọn họ một tiếng là được. "
" Không sao đâu. Tôi ổn ! "
Pete mở giao diện tin nhắn ra, cuộc trò chuyện của cậu và Vegas dừng lại vào một ngày trước khi hắn về Bangkook. Sau khi Vegas hạ cánh thì nhắn cho cậu thêm một tin " Anh về Bangkook rồi "
Kể từ khi Vegas đi khỏi vào đêm hôm đó, hắn bỗng bặt vô âm tín, không còn lải nhải cả ngày gửi tin nhắn cho cậu, cũng không tặng hoa và thiệp như trước.
Có lẽ người này năm lần bảy lượt chịu đả kích tinh thần nên cũng đã nản chí đi. Những suy nghĩ không cam lòng ban đầu cũng đã nguôi ngoai bớt, tình cảm mơ hồ kia chắc cũng đã chẳng còn.
Pete thật sự tự do, thoát khỏi những mâu thuẫn của chốn lầu son gác tía không thuộc về mình, cũng thoát khỏi người ngay từ đầu vốn chẳng thể ở bên nhau.
Nhưng kết quả này lại khiến cậu cảm thấy thật buồn rầu. Không tuyệt vọng, không tức giận như lúc biết tin Vegas sắp kết hôn, nhưng trái tim chẳng hiểu sao lại muộn phiền giăng kín.
" Dạo này cậu cứ hồn vía lên mây thế ? Sao vậy ? Vegas không đến nữa rồi à ? " Tawan chỉ cần liếc mắt là đọc được suy nghĩ của người khác.
Pete lườm anh ta một cái. Tên này từ khi nào lại lắm chuyện như vậy.
" Lúc Vegas quấy rầy cậu thì cậu cứ nổi đóa lên. Dạo này không thấy anh ta le ve trước mặt nữa thì ủ rũ. "
Tawan nhún vai " Nếu không thì cậu thử ở bên tôi đi. Cô đơn một mình dễ nhớ người yêu cũ. Đừng để bản thân nhàn rỗi quá, đầu óc lại nghĩ linh tinh thì mệt. "
Khóe miệng Pete cong lên. " Tôi lại dám nhàn rỗi à ? Diễn viên cùng tôi về nhà hôm trước nay ở phim trường ngã từ trên dây thép xuống, gãy cả xương. Đừng nói là không liên quan đến anh nhé. "
Tawan vô tội giơ hai tay lên. " Tôi thật sự vô can, chẳng lẽ nhìn tôi giống người âm hiểm vậy sao ? "
Pete không nói gì, nhưng ánh mắt như muốn hét lên TÔI CÓ NGỐC MỚI TIN. Tawan hơi bất đắc dĩ, nghiêm túc trở lại.
" Cũng không biết cậu nghĩ tôi là người thế nào. Cậu với cậu ta cũng đã có gì đâu. Dù sao đây cũng là tự do của cậu. Sao tôi có thể can thiệp được. "
Sau khi xác định không phải Tawan làm, Pete mới tạm coi như vui vẻ trở lại. Đuôi mày treo chút ý cười dựa lưng vào tường.
" Tôi còn tưởng là anh làm thật đấy. "
Tawan thấy cậu lật mặt bèn âm thầm thở dài, cúi đầu nhìn điện thoại, cũng không đáp lời nữa. Nếu như không phải anh ta thì chắc chắn là Vegas rồi, mấy cái trò mèo này ấy mà....
" Thế về đến nhà thì nhớ nhắn cho trẫm có biết chưa. "
Tiễn người ra đến sảnh, trước khi lên xe Tawan còn có ngả ngớn thêm mấy câu. Pete cũng chẳng thèm so đo, ông chủ này cái gì cũng tốt, chỉ là cái niềm đam mê diễn xuất này thì mãi chẳng thể bỏ được.
" Biết ! "
Tài xế taxi bật một bản nhạc dance remix, Pete đang chuếnh choáng giờ lại càng đau đầu hơn, chuông điện thoại vang lên 3 lần anh mới nghe thấy.
" Bác tài, làm phiền nhỏ nhạc lại một chút. "
Pete không thấy lên người gọi, nhưng tốc độ gọi dồn dập này.... " Alo ? "
" Cậu Pete, cậu không ở nhà sao ? " Nop gấp gáp hỏi, còn nói rất nhanh " Hiện giờ cậu đang ở đâu vậy ? "
Pete trong nháy mắt đã tỉnh táo hơn, sao Nop lại đột nhiên gọi cho cậu vào giờ này chứ ?
" Công ty tôi mở tiệc, sao thế ? "
" Cậu Vegas bị chuốc thuốc, tôi muốn đưa cậu ấy đến bệnh viện nhưng sếp cứ tự nhốt mình vào phòng ngủ. Tôi gõ cửa cỡ nào cũng không chịu mở. "
" Cậu có thể nào.... Đến đây giúp tôi lần này không ? " Bất quá mới phải đưa ra hạ sách này, Nop làm đủ thứ nhưng đều không có tác dụng, chỉ đành mặt dày gọi cho cậu.
Sếp nhà mình rất bất thường, từ lúc anh ta đến đón thì thần trí Vegas đã không tỉnh táo, cả người nóng ran nhưng một hai đòi về nhà cho bằng được, sống chết không chịu đi bệnh viện. Vừa vào nhà đã lao nhanh về phòng, khóa trái cửa sau đó là tiếng đập phá đồ đạc vang lên.
Hầu kết của cậu lên xuống, yên lặng không nói gì.
Ngay lúc Nop định nói xin lỗi vì đã quấy rầy, Pete vỗ vai tài xế, đổi địa chỉ thành biệt thự trước kia hai người sống với nhau.
Pete hỏi Nop rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Nop ấp úng nói không rõ. Hình như Vegas đi gặp người nhà, chuyện này chắc chắn liên quan đến mấy trưởng bối bất ổn trong nhà hắn ta.
Nop đứng canh ngay cổng lớn, ngóng trông mỏi mòn, cuối cùng đã thấy được bóng dáng thanh mảnh kia. Nhìn hàng rào chắn quanh vườn và cổng lớn quen thuộc, Pete bỗng thấy xấu hổ. Không hiểu sao bản thân lại đồng ý quay về nơi này.
Nop sốt ruột đến mức giậm chân
" Cậu mau vào xem đi. Tôi thật sự hết cách rồi. Tôi có nên gọi sẵn xe cứu thương không, sau khi cậu xông vào thì hai chúng ta cùng lôi người lên xe. "
Pete không nói gì chỉ im lặng bước vào trong. Đứng trước cửa phòng ngủ, Nop thấy cậu hít sâu một hơi rồi gõ cửa, đôi môi hồng khẽ hé ra.
" Mở cửa "
Tiếng đập phá đồ đạc lần nữa cất lên, sau đó là tiếng gầm lên đầy giận dữ " Cút ! Cút hết đi cho tôi. "
Nop đứng bên cạnh cũng nín thở. Chắc chắn sếp mình đã không còn tỉnh táo. Đến cả giọng nói mà bản thân trong mơ cũng muốn được nghe thấy nay nghe được lại có phản ứng như vậy.
" Vegas ! Mở cửa ra. "
Hai phút sau, cửa đã được mở.
Bên trong cánh cửa kia như có một yêu quái ăn thịt người, nháy mắt đã túm lấy cánh tay Pete rồi lôi người vào trong.
Rầm một tiếng thật to, cửa phòng ngủ lần nữa đóng chặt lại. Nop thở ra một hơi rồi lau mồ hôi lạnh vã ra trên trán.
Như thế này.... Chắc là ok rồi ha. Anh ta thầm nghĩ.
Pete cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Vegas, trong lòng giật thót một cái. Cậu muốn đẩy Vegas ra rồi bật đèn lên để xem tình trạng hắn. Nhưng đối phương không nói lời nào đã xé tách luôn cái áo cậu đang mặc, cúc áo rơi lách cách trên sàn nhà.
" Anh chờ... Chờ một chút. Đến bệnh viện, thân nhiệt của anh không ổn. Á.... "
Vegas cứ như sói đói mà ngậm lấy bờ môi cậu, điên cuồng hôn xuống, tham lam mút lấy môi mềm.
" Pete, Pete sao em lại ở đây ? Anh là đang mơ sao ? Không phải em không cần anh nữa sao ? "
Vegas mắt đỏ ngầu đưa tay vuốt lên hai má cậu. Hắn muốn nâng niu gương mặt này, dù có là đang mơ, Vegas cũng không muốn bản thân giống như lúc trước.
Hắn của quá khứ, là điều mà Pete ghét nhất.
Hắn không muốn lần nữa bị cậu ghét bỏ.
" Pete em hôn anh đi. Em hôn anh đi được không ? Anh khó chịu lắm.... "
Sự tỉnh táo của cậu cuối cùng bị ngọn lửa kia đốt thành tro. Người cũng chẳng còn tí sức nào bị Vegas ôm lên trên giường cũng chẳng thể làm gì khác. Trước khi mêm man Pete còn nghĩ, sao bản thân lại tới đây cơ chứ ? Nop nói hắn bị bỏ thuốc lại còn tự mình tới đây. Đúng là tự mình đi nộp mạng mà.
Sáng sớm hôm sau, Nop mua bữa sáng mang tới. Pete đã đi mất từ bao giờ, cửa phòng ngủ mở toàn, quần áo bị xé rách của Pete giờ nhét trong thùng rác. Nop nhìn một đống lộn xộn trước mắt, nhất thời không nói được gì.
Vegas cởi trần nằm trên giường ngủ một cách nhẹ nhàng khoan khoái, khác hẳn với dáng vẻ dữ tợn tối qua.
" Sếp. Sếp. Sếp ơi.. "
Nop đánh bạo mở miệng gọi. Dù sao anh ta cũng phải nhanh chóng đưa Vegas đến bệnh viện làm kiểm tra, xem số thuốc kia có ảnh hưởng gì không. Trò của mấy trưởng bối nhà Theera.... không thể nào coi thường được.
Vegas mơ màng mở mắt ra, cau mày, hình như hơi đau đầu. Đột nhiên hắn như nhớ ra gì đó, xoay người người dậy, nhìn chăn gối với dấu vết hỗn độn trên sàn nhà rồi lại nhìn Nop. Mắt hắn lúc này bỗng biến đáng sợ. Hình như đang rất tức giận.
Nop còn tưởng hắn không khỏe. Bộ đêm qua không " làm " thỏa mãn hay sao mà nay còn bày đặt nổi cáu ?
Ai ngờ Vegas đột nhiên hé ầm lên. " Hôm qua là cậu nhét người vào phòng tôi đúng không ? "
Nop há hốc mồm " Dạ ? "
Không phải đâu. Rõ ràng là sếp tự lôi người ta vào phòng mà....
Đầu óc Vegas xoay mòng mòng, con ngựa hoang trong lòng hắn đang guồng chân chạy loạn.
Trong giấc mơ đêm qua, hắn thấy Pete quấn quýt bên mình, mơ mà như thật. Trong lòng hắn vui đến muốn hét lên thật to, nhưng giờ tỉnh lại, Vegas cũng không biết rốt cuộc mình đêm qua đã làm bậy với ai.
Tối qua có người nhào vào lòng hắn, hắn rõ ràng đã nghiến răng nghiến lợi chống cự, nhưng sau khi về đến nhà, chút lý trí còn sót lại cũng gục đổ.
Vegas dù cố cũng không thể nhớ ra rốt ruộc đã xảy ra chuyện gì.
Vì muốn chặt đứt tơ tình của hắn và Pete, ba hắn thậm chí ra tay tàn nhẫn như vậy với chính con trai ruột của mình. Cũng may đây là biệt thự của hắn chứ không phải biệt thự Theera.
Nếu như đêm qua thật sự qua đêm tại đó, nếu như chuyện đêm qua bị chụp thành ảnh hay quay thành video rồi gửi đến chỗ của Pete, hai người bọn họ sẽ thật sự trở thành người dưng.
----------------------------------------
Chap nay dài he he...
Nói gì với tui đyyy
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro