Chương 6: Chuyện ở bể bơi
"Trân Ni, chiều nay em rảnh, đi bơi hảo sao?" Chu Tử Du từ Chu thị đi qua, thẳng đến phòng tổng tài Kim thị tìm Kim Trân Ni.
"Em nói vậy thì chị có thể cự tuyệt?" Kim Trân Ni cười, nắm lấy cổ tay Chu Tử Du.
Chu Tử Du rụt tay lại, vân vê sợi tóc, nhãn thần thất lạc: "Không biết Thái Anh dạo này đã ở đâu, vài ngày không gặp em có điểm nhớ nàng!"
Kim Trân Ni mím môi, bản thân luôn hướng về nàng nhưng đối phương hề biết nàng tâm, Chu Tử Du không nguyện ý đi đào sâu, những mối quan hệ đẹp đẽ nếu như không cẩn trọng giữ gìn sẽ nhanh chóng lụi tàn thậm chí trở thành người dưng.
Kim Trân Ni nhàn nhạt cười, bản thân vì cái gì ngốc như vậy, thể hiện nhiều đến như vậy để làm chi? Tiểu Du chung quy hướng tâm vào nơi khác cũng không để ý đến nàng có được hay không!
Thâm hậu cảm tình, nói bỏ là bỏ dễ dàng như vậy. Kim Trân Ni ở đâu đó bồi hồi tin tưởng, rồi một ngày Chu Tử Du sẽ đối mình có cảm giác, muộn một chút cũng không sao, nàng vẫn còn nhiều cơ hội...
----------
"Tiểu Anh Anh, muội muốn đích thân xử lý việc đó sao?" Dương Minh Tề chống tay lên bàn làm việc của Phác Thái Anh hỏi.
"Ân, việc này mang tính trọng đại, người vô kinh nghiệm giải quyết không được" Phác Thái Anh mắt vẫn dán vào văn kiện nói, tuy nói vậy nhưng đối với cô, chuyện này lại khá nhẹ nhàng, nhiều năm như vậy làm quân nhân chuyện gì không làm qua?
"Tiểu Anh Anh, lúc sáng ca dạo vài vòng E thị liền phát hiện một resort mới khai trương trong trung tâm, đầy đủ tiện nghi, cực lớn bể bơi. Lâu rồi chúng ta không thi bơi, dịp này so tài nữa chứ!" Dương Minh Tề chép miệng lãi nhãi.
"Tốt, dù sao kết quả cũng rõ ràng trước mắt, anh muốn bơi trăm hiệp tôi liền chiều" Phác Thái Anh nhàn nhạt cười, ngữ khí đạm nhiên.
"Muội đây là khinh thường ca sao, ô, ca đã tập luyện rất lâu cho ngày này rồi" Dương Minh Tề không cho là đúng phản bác.
Mười phút đồng hồ sau, Giang Luật mở cửa bước vào, trên tay là sấp tư liệu đặt trong phong bao đen, hắn mở miệng nói.
"Thiếu tướng, Vũ thị đúng thật cùng phía đông hắc đạo nhấc lên liên hệ, Vũ Sinh Phu lịch trình hằng ngày chủ yếu ăn chơi trác táng dù hắn là tổng tài nhưng tâm tư không đặt Vũ thị"
"Người đứng phía sau tưởng chừng như vô hại nhưng cũng là nguy cơ tiềm tàng người, Vũ Sinh Phu cùng cha khác mẹ em trai, Vũ Sinh Huân, phó tổng giám E thị, nắm 40% cổ phần công ty"
"Theo tôi được biết thì Vũ lão gia tử rất sủng Vũ Sinh Huân vì hắn rất ngoan ngoãn nghe lời, điều này khiến Vũ Sinh Phu nảy sinh căm phẫn, luôn tìm cách đá Vũ Sinh Huân khỏi Vũ thị, Vũ Sinh Huân mất mẹ từ nhỏ, nội tâm dị thường mẫn cảm, đối Vũ lão gia tử và Vũ Sinh Phu đề phòng, hắn lớn lên đã có dị tâm thâu tóm Vũ thị nên mượn thế lực phía đông hắc đạo giúp sức!"
Giang Luật lục lọi trong phong bao đen lấy ra một bản hợp đồng, trên đó ghi rõ giấy cam kết phân chia phần trăm nếu Vũ thị sinh chuyện, có Vũ Sinh Huân chữ ký, vân tay, đương nhiên cái này là bản photo, bản gốc Giang Luật vẫn để nguyên si trong Vũ Sinh Huân biệt thự riêng.
Phác Thái Anh nhìn một lượt, nhướn mi hỏi: "Cậu ở đâu tìm được cái này?"
Giang Luật sờ mũi, gãi đầu: "Vì ở Vũ thị không tìm được manh mối nên tôi tìm hết mọi cách moi ra Vũ Sinh Huân biệt thự, ở hắn phòng riêng tìm được cái này"
"Không ngờ tiểu bạch cậu cũng có một thân công phu rình mò a!"
Giang Luật không đáp lại còn dùng khinh bỉ nhãn thần liếc hắn. Lão tử không vô dụng!!!
"Giang tiểu sinh a, ca năm đó là đệ nhị bảng khâu thăm dò, thế nào, có muốn ca dạy cho một khoá?" Dương Minh Tề, anh thấy tôi nhu nhược nên khi dễ có phải không!
Giang Luật cũng không yếu thế đáp lại: "Tôi muốn học từ người đệ nhất bảng hơn" Tiểu bạch này từ khi nào ăn nói vô lại giống Phác Thái Anh a, làm chung lâu ngày ảnh hưởng tác phong sao?
"Ách..." Dương Minh Tề cầu cứu Phác Thái Anh lại phát hiện cô đang cố khắc chế tiếng cười.
Dương Minh Tề triệt để mất mặt! Thể diện uy vũ tuấn lãng nam nhân của hắn bị Giang tiểu bạch kia vứt sạch sẽ!!!
"Giang Luật, Vũ thị trong thời gian gần đây hợp tác với những ai?" Phác Thái Anh lấy lại vẻ mặt nhất quán đạm mạc hỏi.
"Chờ tôi chút, a có rồi" Giang Luật vói tay vào phong bao đen lấy ra máy tính bảng, tay di chuyển: "Gồm có Kim thị, Diệp thị, Lưu thị, Thạch thị"
Phác Thái Anh con ngươi xám tro lay động, cô biết nếu phía đông hắc đạo bị khui, Vũ thị phá sản, các công ty hợp tác Vũ thị hiển nhiên sẽ có một ít hệ lụy nhưng không quá nhiều sức ép dư luận.
Phác Thái Anh đã tính đến con đường này, cô không biết vì cái gì lại lo lắng mặt than kia, nếu nàng Kim thị gặp không may chuyện, cô sẽ dùng bản thân thế lực đi thu thập...
Dù là resort nằm trong thành thị nhưng resort này mở ra để phục vụ thiếu gia, tiểu thư, người có tiền mới có khả năng đặt chân vào khu resort này. Mùa hè bầu không khí nóng rực nên resort bể bơi đông đảo tuấn nam mỹ nữ tề tựu, có thể vừa nhâm nhi ly rượu vừa thỏa sức vùng vẫy dưới làn nước mát.
Kim Trân Ni, Chu Tử Du, Kim Trí Tú ba người ngồi trên chiếc bàn gần bể bơi, nam nhân khi thấy các nàng sẽ ghé mắt nhìn, họ còn hướng các nàng cười cười, nữ nhân thì ao ước vóc dáng mê người của các nàng.
Kim Trân Ni không thích bại lộ thân thể nên đã vận đầm tắm màu trắng, Chu Tử Du, Kim Trí Tú đồng dạng vận bikini khoe đường cong quyến rũ nhưng không vì thế mà Kim Trân Ni so các nàng yếu thế a, nàng xác thực rất có mị lực kể cả khi bị trang phục che phủ đi nữa thì trên người nàng khí chất cùng đôi mắt phượng tuyệt mỹ kia đã thu hút nam tử nhỏ dãi.
"Soái tỷ thật giỏi, cố lên, bọn em đều theo chị!"
"Oa, em nguyện ý làm em gái nuôi của chị, chỉ cần chị đồng ý!"
"Soái tỷ, nam nhân kia không đấu lại chị, trận thứ một trăm này chị toàn thắng rồi!"
"Soái tỷ thắng rồi, a, thật tuyệt!"
Từ phía bể bơi lớn bên phải không ngừng truyền đến thét chói tai phấn khích thanh âm, rất nhiều nữ nhân cùng nam nhân hợp lại một chỗ nhìn xuống bể bơi lớn bên phải, họ huyết mạch sôi trào nhìn nữ nhân tuấn mỹ bên dưới.
Kim Trân Ni, Chu Tử Du, Kim Trí Tú ba người nghe vậy, nhịn không được hiếu kỳ nhìn theo hướng bể bơi.
Dương Minh Tề tức đến phát run, hắn xuất phát trước cô thế nào cuối cùng người thua lại là hắn, trăm hiệp nhưng hắn không lấy nổi một trận thắng, cùng năm xưa kết quả đồng dạng!
Lão thiên a, ta hảo ủy khuất!!!
"Tôi thắng, anh biết nên làm gì rồi đó!" Phác Thái Anh khoé môi cong lên, vuốt tóc ra sau, giọt nước lăn trên cô gò má chảy xuống cơ bụng tuyệt đẹp bên dưới. Các nữ nhân tại bể bơi thẳng muốn ngất đi, này quá mức kích thích thị giác rồi!!!
"Biết biết, nhưng là Tiểu Anh Anh a, muội cũng không thể nhường ca chút sao!" Dương Minh Tề khóc không ra nước mắt nói, đã thua thảm hại thì thôi đi cư nhiên còn thật nhiều nữ nhân đẹp mắt chứng kiến.
"Không thể, luật bất thành văn từ xưa đến nay!" Phác Thái Anh lắc đầu.
Chu Tử Du, Kim Trí Tú nhãn thần phút chốc rực sáng, thanh âm đó, đôi con ngươi xám tro đó không phải Phác Thái Anh thì là ai. Kim Trân Ni mím môi, cứ mỗi khi hỗn đản kia xuất hiện thì y như rằng Chu Tử Du triệt để gạt nàng một bên, Kim Trí Tú thế nào cũng như vậy!
Kim Trân Ni buồn bực.
Dương Minh Tề nhàm chán đi tìm mỹ nữ ở bể bơi bên kia ngoạn ngoạn.
"Thái Anh!"
Bên này Phác Thái Anh bị mỹ nữ vây khốn xung quanh thì Chu Tử Du thanh âm truyền đến phá vỡ các nàng tốt đẹp tâm tình, các nàng uất ức giậm chân luyến tiếc rời đi Phác Thái Anh, cô nhìn Chu Tử Du, cười ra hiệu, phía sau Kim Trí Tú, Kim Trân Ni đồng loạt đi đến.
Chu Tử Du đỏ mặt nhìn Phác Thái Anh vóc người, thấp giọng hỏi: "Dạo này bận sao? Vì cái gì không trả lời tin nhắn của chị" ngữ khí nghe ra điểm trách móc.
Phác Thái Anh chỉ nhàn nhạt đáp lại: "Xác thực a, em mệt mỏi quá nên ngủ thiếp đi nên chưa xem tin nhắn của chị"
"Kim tỷ, Kim tổng. nhĩ hảo" Phác Thái Anh hướng Kim Trân Ni giơ lên thật lớn nụ cười. Kim Trân Ni lạnh lùng nhìn cô, Kim Trí Tú lại có hoảng hốt.
"Chu tỷ, có muốn cùng em bơi?" Phác Thái Anh kéo Chu Tử Du lại gần mình, áp sát nàng lỗ tai nói. Chu Tử Du cười khúc khích gật đầu đáp ứng.
Các nàng xuống hồ bơi, bơi đến vui vẻ, Chu Tử Du tựa vào lòng Phác Thái Anh nghỉ ngơi còn cô đưa tay đi sờ soạng nàng eo thon, vì góc khuất bể bơi duyên cớ, Kim Trân Ni không thể thấy họ làm gì bên dưới chỉ thấy Chu Tử Du lỗ tai hồng thấu, ma sát Phác Thái Anh thân thể, Phác Thái Anh tà mị cười, một tay nắn bóp Chu Tử Du kiều đồn ngẩng đầu hướng Kim Trân Ni quăng khiêu khích ánh mắt.
Kim Trí Tú có lẽ đoán ra được họ làm gì bên dưới, nàng âm thầm thở dài...
Gì? Đây là muốn chọc điên nàng sao?
"Trân Ni, xuống đây bơi cùng bọn em đi cả Tiểu Tú nữa!" Ma trảo Phác Thái Anh đình chỉ, Chu Tử Du mới thở hồng hộc đối trên bể bơi hai người nói.
"Ách, mình ở trên này thì được rồi, người có chút lạnh nên mình không bơi!" Kim Trí Tú khéo léo chối từ.
"A, thật tiếc, Trân Ni chị thì sao? Có thể mang phao nổi mà!"
Kim Trân Ni kia không biết bơi sao?
Ngay thời điểm Kim Trân Ni do dự, Phác Thái Anh đã lên tiếng: "Tôi dạy chị bơi!"
Mới không cần a!
"Trân Ni, xuống đi mà, năn nỉ năn nỉ!" Chu Tử Du dùng cún con ánh mắt nhìn khiến Kim Trân Ni nội tâm mềm nhũn.
Vì vậy: "Đều y em"
Kim Trân Ni lúc còn nhỏ suýt bị đuối nước nên nàng kỳ thực sợ bơi, đi bơi cũng là mang phao nổi chưa thực sự đắm mình vào dòng nước bao giờ, nàng đứng trước bậc thang bể bơi, chân rụt rè tiến lên trước.
Phác Thái Anh bơi lại phía nàng, giang rộng hai tay thủ thế cứ như là 'Chị xuống đi, ở dưới này có tôi lo rồi'. Kim Trân Ni tuy không thích Phác Thái Anh lắm nhưng vì Chu Tử Du còn tại, nàng không thể làm ra gì loạn thất bát tao. Chậm rãi, nàng thả mình xuống dòng nước, nặng trĩu thân thể chìm xuống nước sâu, Kim Trân Ni tâm bất an lập tức bị cánh tay ấm áp nâng lên khỏi mặt nước. Phác Thái Anh tiếp được nàng.
Kim Trân Ni nội tâm không hiểu thẹn thùng, muốn đẩy ra Phác Thái Anh xa lạ động chạm, lại bị cô giữ chặt.
"Nếu tôi thả ra chị sẽ chìm đấy!" Như vậy nóng bỏng ngữ khí phả vào lỗ tai, Kim Trân Ni xoay đầu tình cờ giáp mặt đối phương, Phác Thái Anh tuấn mỹ ngũ quan phóng đại, cố cách nào cũng thoát không ra đôi con ngươi xám tro sâu thẳm kia, Kim Trân Ni lần đầu cảm giác bản thân bị áp bách.
Phác Thái Anh một tay ôm Kim Trân Ni, một còn lại di dịch chẳng mấy chốc đã đến giữa hồ nơi Chu Tử Du tại.
"Trân Ni, rất sảng khoái phải không!" Chu Tử Du hào hứng nói.
"Ân, khá tốt!" Kim Trân Ni đạm đạm nhất tiếu đáp lại.
Kim Trân Ni đột nhiên 'A' một tiếng, eo bị một bàn tay nắm, thoáng chốc nàng thân thể theo bàn tay kia trườn trên mặt nước.
"Cô để làm chi!"
"Còn không phải dạy chị bơi sao!" Phác Thái Anh nhướn mi.
"Tôi không có nhu cầu được chứ!" Kim Trân Ni lạnh băng ngữ khí phản bác.
"Tôi cần chị đáp ứng sao?" Phác Thái Anh ngả ngớn cười, thân thể các nàng dán lại gần nhau, lúc này tình huống chính là Phác Thái Anh phía sau ôm lấy Kim Trân Ni mà nàng tựa như chim nhỏ nép vào lòng Phác Thái Anh. Chu Tử Du, Kim Trí Tú nhìn trong mắt xẹt qua đạo suy tư lại xua tay phủi bỏ.
Phác Thái Anh hai chân co duỗi mang theo Kim Trân Ni vòng quanh hồ, Kim Trân Ni bị lực đạo mềm mại kéo đi, thần tình thả lỏng nhiều lắm, theo Phác Thái Anh du đãng khắp mặt nước.
"Thích không?" Phác Thái Anh đã lâu không dùng chân thành ánh mắt cùng ai nói.
"Không biết" Kim Trân Ni nghiêng đầu né tránh Phác Thái Anh tầm mắt.
"Kim tổng, nhắm mắt lại, hít thở sâu"
"Để làm gì?" Kim Trân Ni thắc mắc rồi cũng làm theo lời cô, giây tiếp theo một cỗ lực lượng kéo nàng xuống mặt nước, các nàng cư nhiên ngụp rồi.
Trong thế giới trầm lắng không thanh âm, hai tai lùng bùng vì bị nước bao phủ, Kim Trân Ni khó nhịn mở hé mắt lại tình cờ phát hiện Phác Thái Anh đã mở mắt nhìn chằm chằm nàng, tay thủy chung hộ nàng không rời bản thân nửa bước. Phác Thái Anh con ngươi xám tro tựa hồ hòa cùng dòng nước nhất dạng, sáng rực lấp lánh, Kim Trân Ni sửng sốt đắm chìm vào sắc thái đẹp đẽ kia, cả thế giới rộng lớn như chỉ còn lại các nàng, trong mắt chỉ có đối phương thân ảnh...
Ở dưới nước lâu, buồng phổi thiếu không khí, Kim Trân Ni vùng vẫy ngoi lên mặt nước thở dốc, Phác Thái Anh bên cạnh ôn nhu vỗ lưng giúp nàng nhuận khí. Chu Tử Du bơi lại, chu môi nói:
"Hai người ngụp xuống dưới làm cái gì lâu như vậy?"
Kim Trân Ni cười trừ không nói.
Phác Thái Anh nhãn thần sâu thẳm đảo mắt nhìn Kim Trân Ni, khóe môi giương lên độ cung. Kim Trí Tú nhìn các nàng một màn, chỗ sâu trong mắt dâng lên nho nhỏ nghi hoặc.
Thời điểm các nàng rời khu resort là lúc Dương Minh Tề ngoạn xong mỹ nữ. Trên xe, Dương Minh Tề sởn gai ốc khi Phác Thái Anh cười thầm suốt buổi.
"Muội bị quỷ nhập a, cười một mình vui lắm sao?" Dương Minh Tề tiếp tục nói: "Uy, Tiểu Anh Anh, hôm trước muội bảo ca, muội và nàng ta là tình địch thế nào lại thân mật với nàng trong bể bơi như vậy còn hơn cả đối tượng chính!"
"Tôi thích! Anh quản được sao?"
"Nè, trả lời nghiêm túc đi mà!"
"Tôi thích!"
"..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro