43

Nhìn bản thân chỉnh tề trong bộ lễ phục tốt nghiệp, lòng Seungkwan lại dâng lên cảm xúc mà khó có thể diễn tả được bằng lời.

Chỉnh lại mũ cử nhân trên đầu, hôm nay Seungkwan chính thức tốt nghiệp đại học rồi.

Sân trường Yonsei đông đúc màu áo cử nhân, ai nấy đều háo hức áo quần và tấm bằng tốt nghiệp trên tay. Họ tươi cười vui vẻ chụp ảnh cùng bạn bè và người thân.

Còn đâu ngày đầu đến Yonsei với bao nhiêu hồi hộp, bỡ ngỡ mà giờ đây sắp phải xa nơi này rồi. 4 năm đại học sao mà trôi qua nhanh quá, Seungkwan nhớ những ngày còn đầu bù tóc rối chạy deadline cho kịp, đến nổi ăn chẳng đủ bữa ngủ chẳng ngon giấc. Nhớ những lần tập kịch đến mệt bở hơi tai, nhưng nghe tiếng động viên lẫn nhau, mồ hôi đã hóa thành nụ cười.

Từng giai đoạn tốt nghiệp đều mang trong mình nhiều suy nghĩ khác nhau. Nhưng có lẽ, thời điểm hiện tại là thời điểm đáng nhớ nhất, nó đánh dấu cột mốc trưởng thành của những bạn trẻ. Họ tràn đầy ước mơ, hi vọng và kinh nghiệm để đối mặt với cuộc đời.

"Chúng ta trưởng thành rồi".

***

Cho đến tận bây giờ, Seungkwan mới có thể thoải mái í ới gọi Jongyul bằng ba. Trước sự ngỡ ngàng của nhiều sinh viên, ba Jongyul ôm chầm lấy cậu con trai nhỏ bây giờ đã cao hơn ba mất rồi, nhẹ nhàng đặt lên má em một nụ hôn.

Hôm nay là ngày tốt nghiệp của hai bạn nhỏ, nên bốn vị phụ huynh đều có mặt đông đủ. Sau khi chụp cả ngàn tấm với gia đình và bạn bè, Seungkwan đuối sức ngồi nghỉ mệt bên bồn cây. Em bé vươn mắt nhìn bốn vị phụ huynh đang nói chuyện với phụ huynh của các bạn khác mà cứ tưởng đâu họ đã thân từ lâu rồi cơ chứ.

Đột nhiên bên má truyền đến cảm giác lành lạnh, Seungkwan giật mình nhìn sang đã thấy Hansol áp miếng khăn ướt vào má em, trên tay hắn còn cầm theo hai hộp sữa.

"Lau mặt cho tỉnh nè bé". Hansol trông em ban nãy bị bố ba, bố mẹ vật lên vật xuống để chụp ảnh đến gương mặt tái xanh, hắn vừa thấy thương vừa thấy buồn cười.

"Mệt thật anh ạ. Em không biết hôm nay chúng ta tốt nghiệp hay bố ba, bố mẹ tốt nghiệp nữa". Nghĩ đến vẫn cứ thấy sai sai.

Rồi hắn bỗng nhiên cầm lấy tay em, nhìn em bằng ánh mắt vô cùng đắm đuối. Thoáng chốc khiến em ngẩn người, giống như bị hút vào đôi mắt đó vậy. Hắn vươn tay xoa đầu em một cái, vẫn ánh mắt đó chung thủy dành cho em, nhưng lần này hắn đã lên tiếng.

"Tốt nghiệp rồi, sắp phải đi làm, không còn cớ để gặp em mỗi ngày nữa".

"Có sao đâu, chúng ta vẫn sẽ nhắn tin gọi điện cho nhau mỗi ngày mà".

"Sao mà so sánh thế được chứ. Hay em đừng đi làm nữa, về anh nuôi".

"Không muốn đâu, em cũng muốn nuôi anh".

Hansol cười ngây ngất khi nghe em nói, đúng là đáng yêu mà. Bé quýt nhỏ này làm gì cũng thấy đáng yêu hết trơn ấy. Có phải chứng tỏ rằng hắn quá mê Seungkwan không, nếu không gặp em thường xuyên, liệu hắn sẽ sống nổi chứ?

Không phải hắn tiêu cực gì đâu, nhưng em bé là vitamin của hắn đó.

"Chúng ta phải cùng nhau cố gắng, anh nha?"

"Ừ".

"Kiếm thật nhiều tiền, chúng ta sẽ mua một ngôi nhà thật xinh, có vườn hoa, nuôi thêm thú cưng nữa".

"Chưa gì mà bé đã tính đến chuyện đó rồi, muốn kết hôn với anh đến vậy à?"

"Ờm thì.... bộ anh không muốn kết hôn với em hả?"

"Ai lại không muốn, chỉ sợ bố ba không gả con trai cưng cho anh thôi".

Họ Choi yêu chiều nhéo chóp mũi của bạn trai nhỏ, rồi cẩn thận cắm ống hút vào hộp sữa đưa cho em. Bản thân cũng làm điều tương tự với hộp còn lại. Sau đó mới có cảnh hai bạn nhỏ yên bình ngồi dưới bồn cây to uống sữa, lâu lâu còn lén lút nhìn nhau cười.

***

Trước khi chính thức tạm biệt Yonsei, Hansol lẫn Seungkwan đều phải bàn giao lại công việc cho câu lạc bộ. Buổi chia tay sướt mướt kết thúc, Verkwan chính thức rời xa Yonsei.

Sau đó cả hai quyết định sẽ nghỉ ngơi thư giãn trước khi bước vào cuộc sống của một người lớn thực thụ.

Vì bố ba lại hứng lên đi trăng mặt cùng nhau nên bây giờ Seungkwan phải sang nhà hắn ở tạm. Như vậy chẳng khác nào đang ở nhà chồng thực sự. Bình thường vẫn hay sang chơi nhưng bây giờ lại có cảm giác rất khác.

Dùng bữa tối xong xuôi, cả nhà bốn người ngồi lại xem tivi. Mãi đến khi mẹ Eunjoo buồn ngủ thì mọi người mới trở về phòng.

Hansol vừa trở về phòng sau khi pha cho bạn trai nhỏ cốc sữa nóng, đã thấy em ngồi một cục ở bàn học của hắn. Không biết làm gì mà tập trung đến nổi hắn ngồi bên cạnh từ nãy giờ mà em vẫn không phát hiện. Hansol hiếu kì ngó thử, thì ra là đang xem ảnh kỉ yếu. Vì quá đáng yêu, Hansol xin phép chụp một tấm đăng IG.

---

ch.hsol

jji.wa và 218.980 người khác thích

ch.hsol Xem lại kỷ yếu mà cứ như sắp khóc thế này, biết làm thế nào với bé đây @kwanie.98

Xem tất cả 82 bình luận

jji.wa chắc chắn cậu ấy là đang nhớ tôi đó hội trưởng 🤭

   > ch.hsol em ấy nhớ tôi!!!

   > jji.wa 😡

hw.sinb đáng yêu chết, muốn nựng nựng 🫠

   > ch.hsol không cho!

   > hw.sinb ơ hay cái tên này, tôi dù sao cũng là bạn trai của ẻm đấy nhá 😏

   > ch.hsol vậy sao, còn tôi là chồng ẻm 👍

   > hw.sinb 🥴

kwon_sy ôi nam thần khoa kiến trúc của tôi, xinh quá 🫰

   > ch.hsol đính chính lại, của em 👌

   > kwon_sy anh mày thèm giành chắc 😑

jongyul_k ôi, Hansolie nhắc em nhỏ ngủ sớm dùm ba nhé

   > ch.hsol vâng ba

***

Hansol cất điện thoại vào, rồi chống cằm nhìn em. Nhưng đợi mãi Seungkwan vẫn chẳng chịu để ý đến mình, Hansol bây giờ có nên ghen với cuốn ảnh kỷ yếu đó không đây.

"Bé ơi, uống sữa rồi đi ngủ nào".

Seungkwan nghe gọi thì nhìn sang, vui vẻ cầm cốc sữa lên thổi phù phù rồi hớp từng ngụm. Em cún trắng từ đâu đi đến, dụi dụi đầu vào chân hắn, dáng vẻ chính là muốn cưng nựng.

Hansol không nhanh không chậm ôm bạn Bookkeu lên đặt vào lòng, vừa ngắm em bé uống sữa vừa vuốt lông trắng mềm của cún cưng đang ngoan ngoãn ngồi trên đùi mình.

"Uống xong rồi ạ". Seungkwan quả thật uống sạch cốc sữa, bụng nhỏ cũng ấm lên đáng kể. Thói quen uống sữa nóng trước khi đi ngủ này em đã duy trì rất lâu rồi và đúng thật làm như thế cực kì dễ ngủ.

"Ừ, ngủ thôi nào"

Cả hai di chuyển đến bên giường, Seungkwan ngoan ngoãn nằm rồi kéo chăn đắp lên, nhìn hắn đang cặm cụi xếp chỗ ngủ cho Bookkeu. Xong xuôi hắn quay lại, vuốt ve tóc em một chốc rồi đặt lên trán em một nụ hôn chúc ngủ ngon, sau đó cũng tắt đèn rồi đắp chăn ôm em bồ đi ngủ.

Căn phòng chìm vào im lặng, chỉ còn nghe tiếng thở đều đều của cặp đôi và ánh trăng ngoài kia đã chiếu sáng tấm ảnh tốt nghiệp của cả hai trên đầu giường.

Trưởng thành rồi, cảm xúc cực kì phức tạp...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro