Chương 3:Nói khích

Một tuần sau đó Dương Dương và Trịnh Sảng công tác trở về. Một tuần nay cả hai không hề nói chuyện riêng gì với nhau. Chỉ có công việc và công việc.

Trịnh Sảng được Dương Dương cho nghĩ phép một ngày để nghỉ ngơi sau chuyến đi công tác căng thẳng và làm việc mệt mỏi.

Trịnh Sảng nằm trên giường mà nhớ lại lời nói của Dương Dương nói một tuần trước , anh nói không làm phiền đến cô nữa. Đột nhiên trái tim của cô nhói lên, nhói lên vì lời nói của anh.

Trịnh Sảng tự cười bản thân. Cô có gì xứng đáng để bước chân vào Dương gia sao? Dương gia là một gia tộc lớn, không khi nào lại chọn con dâu là một đứa mồ côi, nghèo nàn còn đang nuôi em ăn học. Nếu họ nhìn vào thì lại nói cô quyến rũ Dương Dương làm cho anh say đắm đến mù quáng.

Trịnh Sảng không muốn ở nhà nữa mà thay đồ đi đâu đó cho khuây khỏa đầu óc.

Trịnh Sảng đi vào trung tâm mua sắm để tự thưởng cho mình vài món đồ. Đã lâu rồi cô chưa mua sắm gì cả.

" Ui...Trịnh Sảng, cô mới vừa trèo lên giường với đại gia sao mà vào đây mua sắm vậy? Có chắc chắn là mình đủ tiền không? "

Là Nhiếp Giai Giai bạn gái hiện tại của Tạ Minh Khải.

Nhiếp Giai Giai là tiểu thư độc nhất của Nhiếp Gia. Cô được ông bà Nhiếp nuông chiều từ nhỏ nên tính tình kiêu căng, chảnh chọe, không xem ai ra gì.

Hai năm trước khi Tạ Minh Khải vừa xin vào tập đoàn Nhiếp thị làm việc thì gặp được Nhiếp Giai Giai. Cô vì say đắm trước khuôn mặt điển trai và body chuẩn người mẫu nên đã bất chấp mọi thứ để có bằng được Tạ Minh Khải.

Tạ Minh Khải vì nghe những lời dụ dỗ ngon ngọt và muốn làm rễ Nhiếp Gia nên đã chấp nhận từ bỏ Trịnh Sảng để quen Nhiếp Giai Giai. Hiện tại bây giờ anh đang là phó tổng trong tập đoàn Nhiếp thị.

" Liên quan đến cô sao?"

Trịnh Sảng thơ ơ nói. Đối với hạng người này khó chịu hay tức giận chỉ để làm thiệt bản thân.

" Một người con gái như cô đàn ông sẽ rất nhanh chán. Ví dụ như anh Minh Khải vậy đó "

Trịnh Sảng cười nhạt rồi quay lưng bỏ đi. Cô hôm nay đúng là xui xẻo. Đã tâm trạng không vui còn gặp phải Nhiếp Giai Giai.

" Nè, đang nói chuyện cô bỏ đi đâu vậy? "

Nhiếp Giai Giai kéo tay cô lại.

" Tôi không rảnh để nói chuyện với cô. Nếu muốn thì tìm đại một chú chó nào đó tâm sự. Coi chừng đến chú chó còn không muốn nghe cô nói "

" Trèo được lên giường của Dương Dương chưa mà giọng điệu như vậy? Cô có tin tôi khiến cô sống không bằng chết không? "

" Tùy ý cô. Sẵn đây tôi nhắc nhở với cô, Tạ Minh Khải vì cô mà phản bội lại tôi thì anh ta cũng có thể vì một người nào đó mà phản bội lại cô. Đàn ông hèn hạ thì suốt đời hèn hạ "

" Cô đừng nói khích tôi. Tôi cho anh ấy mọi thứ từ tiền bạc đến quyền thế. Còn ở bên cô thì anh ấy được gì? "

Nhiếp Giai Giai nhếch môi cười. Ở Nhiếp Gia chỉ có một mình cô. Sau này cả Nhiếp Gia và Nhiếp Thị đều là của cô.

" Vậy chúc mừng cô nhé "

" Một tháng nữa chúng tôi sẽ kết hôn. Lúc đó cô nhớ đến chung vui nhé "

Trịnh Sảng không nói gì, cũng không tỏ thái độ gì mà quay lưng bỏ đi. Cô quá mệt mỏi với những chuyện như thế này rồi. Hai năm qua lúc nào cô cũng phải giả mạnh mẽ để người ta không khinh thường cô, nhưng cô thật sự rất mệt, cô muốn dựa vào vai ai đó òa khóc. Khóc vì cuộc đời và sống phận của cô.

................

Tại Nhiếp thị, Nhiếp Giai Giai ngồi trên đùi của Tạ Minh Khải làm nũng.

" Anh, cô ta ức hiếp em, cô ta bảo em đi nói chuyện với chó "

" Mặc kệ cô ta đi "

" Có phải anh còn tình cảm với cô ta không nên anh mới nói vậy? "

" Không có, em đừng suy nghĩ lung tung. Trong lòng anh, chỉ có mình em "

Tạ Minh Khải ngã người ra sau ghế. Từ sâu trong trái tim anh vẫn còn Trịnh Sảng. Một cô gái thuần thiết và vô cùng mạnh mẽ.

" Thật không? "

Nhiếp Giai Giai ngã vào lồng ngực săn chắc của Tạ Minh Khải. Tay thì từ từ cởi cravat và khuy áo sơ mi của anh.

Tạ Minh Khải nhíu mày. Anh yêu Trịnh Sảng nhưng anh cũng muốn có quyền thế, cuộc sống giàu sang, mọi người kính nễ. Anh không yêu Nhiếp Giai Giai nhưng Nhiếp Giai Giai cho anh mọi thứ kể cả trinh tiết của người con gái.

" Ở đây không có bao "

Tạ Minh Khải giữ tay Nhiếp Giai Giai lại.

" Chúng ta cũng nên sinh con rồi. Em muốn làm mẹ "

" Giai Giai, anh chưa sẵn sàng làm ba "

" Có phải anh còn yêu Trịnh Sảng không? Nếu anh còn yêu cô ta thì về với cô ta, tôi không cần "

Nhiếp Giai Giai tức giận đứng dậy. Tạ Minh Khải lúc nào cũng không muốn gần gũi với cô. Chỉ có những lúc cô yêu cầu thì anh mới đáp ứng mà thôi.

" Không phải, em đừng suy nghĩ nhiều. Anh yêu em mà, anh chỉ sợ em sinh con đau đớn mà thôi "

Tạ Minh Khải đứng dậy ôm lấy Nhiếp Giai Giai từ phía sau. Anh nhẹ nhàng hôn vào gò má cô.

" Em tự nguyện sinh con cho anh mà. Cả trinh tiết của em cũng trao cho anh rồi còn gì. "

" Anh biết, nhưng chúng ta đợi một thời gian nữa hãy sinh con được không? "

Qua một lúc lâu không thấy Nhiếp Giai Giai phản ứng, Tạ Minh Khải thở dài bế cô vào phòng nghĩ sinh con. Anh không thể mất Nhiếp Giai Giai được khi anh vẫn chưa nắm được gì trong tay.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro