Chương 14: LÀM MỘT TRÁI BOM NÀO!
"Rize-dono, chúng ta đã làm được một chuyện không thể tin được......! "
"Đúng vậy, đây quả là một phát minh tuyệt vời......! "
――Tại ngôi làng của thú nhân bên trong khu rừng thuộc lãnh địa Baibalon. Tôi đang nhìn chằm chằm vào một 『hộp gỗ to bằng lòng bàn tay』 cùng với Irina, cô gái tai chó kiểu Onee-sama.
Mọi chuyện bắt đầu từ vài ngày trước. Khi tôi đến thăm nhóm thú nhân, lúc này đã tăng lên khoảng 3,000 người, thì thấy mọi người đang ngồi xung quanh suy nghĩ về một phiến đá trắng.
Irina nói, 「Nếu chúng ta định chiến đấu chống lại những quý tộc như Jaikov trong tương lai, thì Rize-dono sẽ gặp khó khăn, vì là ma thuật sư duy nhất. Trong trường hợp đấy, tôi hy vọng chúng ta có thể sử dụng 『Đá Ma thuật』 vào việc nào đó―― 」.
Không, suy cho cùng, tôi là một người theo chủ nghĩa hòa bình, nên tôi không thực sự muốn đi gây hấn cho lắm......
Chờ đã, nhưng cũng sẽ có lúc một kẻ nào đó điên rồ như Jaikov cố gắng phát động chiến tranh chống lại tôi vì những lời buộc tội giả dối. Tôi có nên nghĩ cách gia tăng sức mạnh của mình không nhỉ?
Nhân tiện, 『Đá Ma thuật』 có vẻ là một từ dùng để chỉ những viên đá thạch anh bên trong cơ thể của bọn quái vật.
Từ thời cổ đại, tộc nhân thú đã suy đoán rằng 「Sức mạnh tái sinh mạnh mẽ của bọn quái vật là kết quả từ việc thu thập ma thuật trong không khí vào những viên đá đó, và vì vậy, họ nghĩ rằng họ có thể sử dụng ma thuật tương tự như ma thuật chữa trị của một số 『Nhân tộc』 」.
Chà, đó chỉ là trên lý thuyết, nếu phô bày nó ra, mọi người sẽ bị giết ngay tức khắc.
Xung quanh giới quý tộc, họ tin rằng ma thuật là năng lượng thiêng liêng mà Thần đã ban xuống trần gian. Tên thật của ma thuật (maryoku) là "sức mạnh tiêu diệt quái vật" (Ma wo messuru houriki), vì vậy chỉ cần ám chỉ đám quái vật cũng có thể sử dụng nó thôi sẽ khiến cho họ cực kỳ phẫn nộ. Chà, tôi, Rize-kun, thật đặc biệt vì tôi có một tấm lòng bao dung và rất cởi mở.
Dù sao, nếu có tin tức lan truyền rằng đây là "loại sỏi đường tiết niệu của quái vật hoặc thứ gì đó", tôi chắc chắn chúng ta có thể sử dụng chúng cho việc nào đó.
Một lúc sau, để thử xem liệu nó có thực sự hấp thụ ma thuật được hay không, tôi đã truyền ma lực của mình vào nó với âm thanh 'myo myo myo myo'―― Nó nhấp nháy màu đỏ tía rồi và rồi (・ ・) phát nổ!
Cái gì vậy!? Woa, bất ngờ thật! Tôi sẽ chết nếu như bị một mảnh vỡ đâm trúng vào chỗ nguy hiểm mất!
Sau khi vô tình dẫm phải mảnh vỡ rơi trên sàn, tôi gây ra thêm một vụ nổ nhỏ khác, Sao vậy chứ!? Whoaaa!
......Nếu cơ mặt của tôi không ngừng hoạt động, thì tôi sẽ làm mặt xấu, tuy vậy, biểu cảm của những thú nhân còn tệ hơn.
Bởi vì thính giác và thị lực tuyệt vời của mình, họ đã vô cùng giật mình trước vụ nổ đầu tiên và thứ ánh sáng toả ra theo sau đó và đang núp mình trên mặt đất. Irina chỉ đơn giản là ôm chân tôi trong khi đôi tai chó của cô ấy đang run rẩy.
"Cô có sao không, Irina?"
"Uh-uhhh ......Ngài không sao nhỉ, Rize-dono? Đúng như tôi dự đoán. Còn tôi suýt thì hét toáng lên...... "
"Fuuu, cô cứ ôm tôi thế này có ổn không? Chà, không phải là tôi đang phàn nàn đâu."
"Hở? Waaaa !? X-Xin lỗi ngài, Rize-dono!!!"
Irina ngay lập tức nhảy ra xa; mặt cô đỏ bừng lên. Umu, cũng khá dễ thương đấy.....Tôi định không nói gì cả, nhưng tôi chịu hết nổi rồi! Chân tôi đau chết đi được!
......Chà, tôi đã được nhìn thấy một cảnh tượng quý giá như vậy, nên tôi đoán nó cũng không tệ lắm.
Thôi, bỏ chuyện đó sang một bên, điều quan trọng nhất là chuyện gì đã xảy ra với viên đá ma thuật.
Có vẻ như đá ma thuật đã hấp thụ ma thuật. Khi nhìn chằm chằm vào nơi xảy ra vụ nổ, Irina cũng nghĩ như vậy.
"......Tôi hiểu rồi. Nó sẽ phát nổ như thế khi hấp thụ quá nhiều ma lực đúng không? Quả là một khám phá lớn!"
"Đúng vậy, ngay từ đầu chắc chắn tôi là người duy nhất truyền ma lực cho một thứ thuộc về quái vật, suy cho cùng, chúng bị đối xử như những sinh vật bẩn thỉu mà. Không một quý tộc nào biết được điều này đâu.......Và hơn nữa, mặc dù là tôi vô tình làm vậy, nhưng có vẻ như nó cũng có đặc tính phát nổ khi bị va chạm nữa."
"Gì cơ? Thật sao, Rize-dono!?......Nếu sử dụng thứ này, chúng ta có thể tạo ra một thứ cực kỳ khủng khiếp đó!"
――Và do đó, một vật phẩm bí mật đã được tôi và những thú nhân tạo ra.
Trước tiên nghiền nát những viên đá ma thuật thành bột, sau đó truyền vào một chút ma lực, nó sẽ trở thành một vật liệu tương đối an toàn không thể phát nổ trừ khi xảy ra va chạm lớn. Chúng tôi gọi thứ này là 『Chất nổ』.
Và rồi, một vài ngày sau. Chúng tôi nhận ra rằng 『Chất nổ』 sẽ bị mất ma lực nếu nó bị ẩm hoặc bị ngâm trong nước, vì vậy chúng tôi nghĩ ra phương pháp sử dụng một hộp gỗ để niêm phong và sau đó ném nó đi.
Bên cạnh đó, theo kinh nghiệm về cách các mảnh vỡ đâm xuyên và cảm giác đau như chết đi sống lại, chúng tôi đã trộn thêm các mảnh sắt vào đó――và như vậy, vật phẩm ma thuật tấn công giả 『Bom』, ai cũng có thể sử dụng được đã hoàn thành......!
"Chúng ta đã làm được rồi, Rize-dono ......!"
"Đúng vậy, đây là thành quả nỗ lực của tất cả chúng ta......!"
Trong khi nắm tay Irina thật chặt, tôi đưa mắt nhìn tất cả những thú nhân đã cùng tôi nghiên cứu.
Vật phẩm này có tên là Bom――chỉ dành riêng cho con người, những người ghét quái vật, nhưng nó vẫn chưa hoàn thiện.
Chỉ những người này mới biết được vì họ đã ăn những con quái vật kinh tởm đó trong một thời gian dài, và đó là lý do tại sao chúng tôi có thể làm ra nó. Đây đích thị là dấu ấn tình bạn của chúng tôi.
"Ngài đã làm được, Rize-sama!"
"Đây là một phát minh sẽ thay đổi cả thế giới! Chúng ta phải đảm bảo rằng phương pháp tạo ra nó không bị lộ ra bên ngoài!"
"Hơn nữa, Công chúa, cô định nắm tay Rize-sama bao lâu nữa vậy? Chúng tôi cũng muốn bắt tay ngài ấy nữa!"
Với khuôn mặt lại đỏ bừng bừng Irina chạy đến một góc trong khi tôi bắt tay với những thú nhân khác.
Tốt, tốt......Tôi đã ở bên cạnh những người này một thời gian, nên bây giờ tôi biết.
Trong xã hội loài người, người ta nói "Nhân thú là một chủng tộc hiếu chiến. Họ chẳng khác gì ngoài những con thú khát máu", và bị phân biệt đối xử, nhưng tôi biết điều đó là không đúng! Họ cũng giống như chúng ta, 『những con người』Chúng ta là những thực thể có thể hiểu được nhau!
Với cảm xúc tình bạn mãnh liệt trong tim, tôi nhìn chằm chằm vào Irina.
"Irina ......hãy giữ quan hệ tốt với mọi người trong lãnh địa Baibalon. Và, sử dụng vùng đất này, hãy tạo ra một thế giới nơi không ai có thể ngược đãi thú nhân nữa!"
"Đúng vậy, Rize-dono......! Với sức mạnh của chúng ta, hãyxóasổtấtcảnhữngkẻngượcđãiNhânthú!!!"
H-Hả? Bằng cách nào đó, tôi lại nghe thấy một vài từ kỳ lạ xen lẫn vào...... Chà, chắc là do tôi tưởng tượng thôi!!!
Trái tim của tôi và Thú nhân giờ đây đã kết nối với nhau! Đây là lý do chúng tôi phát triển vũ khí có thể đẩy lùi bọn quý tộc điên rồ đó, thậm chí những người bình thường vẫn có thể sử dụng được! Lãnh địa Baibalon sẽ hùng hổ hướng tới hòa bình!!! Ha ha ha ha ha ha!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro