[2]

lonely (cô đơn) • lohn-lee

__ tính từ, lone▪li▪er, lone▪li▪est

bị ảnh hưởng, hoặc dẫn đến cảm giác căng thẳng khi ở một mình; cô đơn. thiếu thốn sự cảm thông hay một tình bạn thật sự, sự giao thiệp, ủng hộ,...: một kẻ lưu vong cô đơn.

cô độc; không có bạn bè; không có sự bầu bạn; thiếu đi người bầu bạn.

~*~*~*~*~

"joonie"

giọng nói của jin vang vọng khi anh bước vào phòng làm việc của namjoon cùng với một xe đẩy đặt thức ăn và nước uống đã được cân bằng dinh dưỡng, chuyên nghiệp như một tiếp viên hàng không trong khoang hạng nhất.

"không"

người trẻ tuổi hơn khô khan nói.

"không được gọi là joonie, là namjoon."

jin đẩy xe đựng đồ ăn đến cạnh namjoon và cẩn thận chọn từng món cho bữa chính của hắn trước khi xoay người 360° rời khỏi cái bầu không khí ngột ngạt trong phòng làm việc của vị boss tối cao.

những bức tường được sơn màu trắng của hoa tử đinh hương [*], sàn gỗ được đánh bóng, có một vài vết xước ở trên đó, có lẽ đây là chỗ mà đồ vật đã bị vứt xuống.
[*] được dịch từ tiếng Anh - Syringa Vulgaris là một loài thực vật có hoa trong họ ô liu Oleaceae, có nguồn gốc từ bán đảo Balkan, nơi nó mọc trên những ngọn đồi đá. Loài này được trồng rộng rãi như một vật trang trí và đã được nhập tịch ở các khu vực khác của châu Âu, cũng như phần lớn Bắc Mỹ.

rèm cửa màu đen được lắp đặt vừa khít với những chiếc cửa sổ sạch bóng. những chiếc tủ đựng hồ sơ, giá sách chất đầy giấy tờ sổ sách mang màu xanh nước biển, màu xám và tím nhạt được đặt sát vào tường, một góc khác của căn phòng xa xỉ này đặt một chiếc tv và phía trước nó là một chiếc ghế dài cùng với những chiếc gối đen và trắng được sắp xếp gọn gàng ở hai đầu để đảm bảo sự thoải mái nhất. bên cạnh nó là một chiếc bàn nhỏ màu đen không đặt gì ngoại trừ một lọ hoa để giữ sự hài hòa cho không gian bên trong.

jin tự hỏi tại sao phòng làm việc của hắn lại có thể đẹp và gọn gàng đến vậy trong khi chiếc bàn làm việc thì chẳng khác gì một bãi rác.

namjoon dựa vào chiếc ghế làm việc làm bằng da màu đen, đằng sau chiếc bàn làm việc bằng kim loại, với dáng vẻ có chút mệt mỏi và mất cân bằng.

một chồng sách và giấy tờ được đặt ở trong góc, bên cạnh đó là một đống nhũng chiếc bút hình ryan bị bẻ gãy và một chiếc máy tính, bàn phím đi kèm khá mảnh và bị sứt ở một vài góc.

"ngắm nghía phòng làm việc của tôi có vẻ vui nhỉ?"

namjoon khó chịu hỏi, dùng dao nĩa dằm nát bữa ăn cầu kỳ của mình.

"à, được rồi."

jin xấu hổ gượng cười.

"tôi nghĩ là tôi nên đi rồi... ồ nhưng tôi có thể xin số điện thoại của cậu không? trong trường hợp cậu có yêu cầu gì khác."

namjoon gật đầu và lấy điện thoại của mình ra, toàn bộ thân cái máy là màu đen, và chẳng cần phải đoán, 100% giá của nó sẽ đắt đến mức cắt đứt được cổ của seokjin. nhưng mèn đét ơi chủ nhân của nó thì không biết giữ gìn, cái máy xinh đẹp đã được namjoon điểm xuyến cho một vết nứt ở ngay chính giữa.

có lẽ nó bị nứt khi cậu ta đánh nhau với mấy thằng thiếu não hoặc không có mắt nhìn.

jin vừa nghĩ vừa nhập thông tin của người trẻ tuổi vào máy.

"thế, cậu làm nứt máy kiểu quái gì thế?"

jin hỏi, đem chiếc điện thoại của mình cất vào trong túi áo và hào hứng chờ đợi một lời giải thích thật ngầu.

"tôi đang đi tất và lỡ tay làm nó đập vào cái bàn cạnh giường."

"ồ..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro