1.2
Lưu ý: Chap này viết về bà của tôi và có đoạn tôi chỉnh không được nên bố cục sai, xin lỗi nhiều nhé.
24.09.25
Nay tôi đi học, vì quên mang vở soạn văn, thành ra tôi làm lại một bài thơ khác, thật ra nói là khác vậy thôi chứ nội dung vẫn là về bà. Phải nói tôi nhớ bà tôi rất nhiều, nhưng mà và không ở đây, bà hóa thành cơn gió mát, hóa thành bông hoa bên vệ đường, hóa thành cơn mưa rơi lộp bộp trên mái nhà và cả hóa thành cát bụi hư vô đến với vùng trời mới... nơi mà rất xa, tôi rồi sẽ chạm tới nhưng không phải bây giờ.
Những hình ảnh trong hai bài thơ tôi làm vừa có thật và không có thật. Vì kỷ niệm bên bà với tôi rất ít, hầu hết tôi chỉ gặp bà qua cuộc gọi điện thoại từ hơn sáu năm về trước. Trí nhớ tôi quá ngắn, ngay cả hình ảnh về bà cũng dần mờ nhạt theo thời gian, một phần vì có mấy đâu mà nhớ...
Sau đây là hai bài thơ tôi viết về bà:
1. Bà tôi
Khung cửa sổ đã phủ bụi từ lâu
Mặc dầu con biết bà lâu chưa về
Buổi trưa hè vẫn là con nằm đó
Vẫn là có cơn gió thổi về đây
Con đã lớn hơn nhiều rồi bà ạ
Bà ở nơi đấy có cô đơn không ?
Mẹ vẫn ở căn nhà cũ đến nay
Và vẫn buồn khi nhắc về bà đấy
Nhìn ai đó được bà cho quà vặt
Con thấy rồi chỉ nắm chặt bàn tay
Nhưng sao nước mắt con lại cứ chảy
Buồn hơn khi không thấy bà lau cho
Con co ro nằm đó, thật lạnh lẽo
Chẳng là đứa trẻ, lẽo đẽo theo bà
Con luôn hỏi câu mà bà không đáp:
Sao bà lại không về thăm con chứ ?.
2. Bao giờ cho đến ngày xưa ?
Buổi trưa hè đầy nắng và gió mát
Con đường làng sao mà dài và hẹp
Vẫn là con nằm đây và tự hỏi:
Bao giờ cho đến ngày xưa ?
Nhìn con trâu đứng ngoài đồng ruộng kia
Hay món quà vặt bọn nhỏ hay chia
Rồi mẹ vẫn ở căn nhà cũ xưa
Và vẫn buồn khi con nhắc về bà
Nhìn người ta được bà chở về
Con thấy nhưng chỉ nắm chặt bàn tay
Cố kiềm nhưng nước mắt con cứ chảy
Ước ai đó lay con dậy như bà
Bao giờ thì cho đến ngày xưa ?
Để con có bà và không khóc nữa
Ước gì con có cỗ máy thời gian
Để nước mắt không miên man chảy hoài.
Vì tôi thích bài Bếp Lửa -Bằng Việt nên tôi sẽ ghi ra hai khổ tôi thích nhất trong bài nhé.
Bếp Lửa
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa
Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
- Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa ?...
1963
( In trong Bằng Việt -Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, 2002).
14:33
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro