1. Hẹn Gặp Tháng 11
Tháng 11 năm 2022
Thượng Hải - Thành phố lớn nhất Trung Quốc, nơi hội tụ những tinh hoa tài chính, thương mại và văn hóa. Đứng giữa trung tâm đô thị này, người ta dễ dàng bị cuốn vào nhịp sống hối hả, những tòa nhà chọc trời phản chiếu ánh đèn lộng lẫy về đêm, hay những con phố cổ vẫn giữ được hơi thở lịch sử. Đây chính là sự hòa quyện giữa hiện đại và truyền thống, khiến bất cứ ai đặt chân đến cũng không khỏi say mê.
Tháng 11, Thượng Hải bước vào những ngày cuối thu, không khí se lạnh len lỏi qua từng góc phố, những hàng cây rụng lá phủ một lớp vàng lên vỉa hè. Ban ngày, trời vẫn còn chút nắng nhẹ, nhưng khi màn đêm buông xuống, cái lạnh trở nên rõ rệt hơn, đủ để khiến người ta chỉ muốn quấn mình trong chăn, nhâm nhi một tách trà nóng và đọc một cuốn sách hay.
Trong một căn hộ ấm áp giữa lòng thành phố hiện đại, Lư Dục Hiểu đang cùng mẹ ngồi trên sofa, mắt dán vào màn hình TV. Hai mẹ con đang xem một chương trình tạp kỹ yêu thích, thỉnh thoảng lại bật cười trước những tình huống hài hước. Ở phía bếp, bố Lư đang cẩn thận gọt trái cây, thỉnh thoảng lại liếc nhìn hai mẹ con với ánh mắt đầy trìu mến.
Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên. Vừa nhìn thấy tên người gọi, Dục Hiểu liền nhấc máy. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói ríu rít của Tiểu Hy - trợ lý thân cận của cô.
- Alo? Lư tỷ! Em vừa nhận được một lời mời vô cùng hậu hĩnh từ nhà đài CCTV! Họ muốn chị tham gia sự kiện "Tinh Thần Đại Hải" Lúc nhận được email, em đã ngay lập tức kiểm tra lịch trình của chị. May mắn là thời gian này chị khá trống, nên nếu chị đồng ý, em sẽ phản hồi ngay!
Lư Dục Hiểu thoáng bất ngờ. Sự kiện Tinh Thần Đại Hải là một chương trình có quy mô lớn, quy tụ nhiều nghệ sĩ nổi tiếng. Tham gia sự kiện này sẽ là một cơ hội tốt để cô khẳng định tên tuổi, nhưng đồng thời cũng mang đến không ít áp lực. Sau một thoáng suy nghĩ, cô mỉm cười nhẹ nhàng.
- Nếu lịch trình không vướng gì thì cứ báo họ chị sẽ tham gia nhé.
- Vâng! - Tiểu Hy thở phào nhẹ nhõm - Em đi xử lý ngay đây ạ!
Cuộc đối thoại không qua được tai bố mẹ cô. Bố Lư tò mò nhìn con gái:
- Hiểu Hiểu, con được mời tham gia sự kiện gì vậy?
Dục Hiểu gật đầu, không hề giấu giếm:
- Vâng, con sẽ tham gia sự kiện Tinh Thần Đại Hải của CCTV.
Mẹ Lư khẽ xoa lưng con gái, giọng nói dịu dàng:
- Bố mẹ ủng hộ con! Nhưng nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng làm việc quá sức nhé!
Lư Dục Hiểu nhẹ nhàng nắm lấy tay mẹ, mắt ánh lên sự ấm áp:
- Con biết rồi ạ. Nhưng bố mẹ cũng vậy nhé, trong thời gian con vắng nhà phải nhớ giữ sức khỏe!
Bố Lư bật cười, đưa tay xoa đầu con gái:
- Con gái ngoan của bố lớn thật rồi!
---
Cùng lúc đó tại một thành phố cách Thượng Hải không xa :
Bắc Kinh - Một trong những thành phố lâu đời nhất thế giới, nơi lưu giữ những di tích lịch sử hàng nghìn năm. Tháng 11 ở Bắc Kinh đã chớm đông, cái lạnh len lỏi qua từng cơn gió khô hanh, mang theo những chiếc lá vàng rụng đầy trên mặt đất. Buổi tối, nhiệt độ có khi xuống dưới 0°C, khiến người ta phải khoác thêm áo dày khi ra đường.
Tại một căn hộ hiện đại theo phong cách Âu Mỹ, Vương Tinh Việt đang tận hưởng khoảng thời gian hiếm hoi không phải vùi đầu vào công việc. Anh vừa hoàn thành hai dự án phim "Ám Ảnh Trinh Thám" và "Định Phong Ba" , giờ đây chỉ muốn dành thời gian để nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, sự yên tĩnh chẳng kéo dài được bao lâu. Tiếng chuông cửa vang lên dồn dập, phá tan bầu không khí tĩnh lặng. Vương Tinh Việt chậm rãi lê bước ra mở cửa, khuôn mặt không mấy hào hứng khi nhìn thấy người bạn thân - A Thái.
- Cậu làm gì mà mở cửa chậm thế? - A Thái chống nạnh, thở dài.
Tôi vừa đóng máy hai bộ phim, giờ cậu lại định bắt tôi làm gì nữa đây? - Vương Tinh Việt uể oải, quay lưng đi vào trong.
- Ấy ấy... làm như tôi thích hành hạ cậu lắm vậy! - A Thái lắc đầu, đi theo sau anh.
Vương Tinh Việt chỉ tay về phía sofa:
- Ngồi đi, tôi đi rót nước.
Sau khi yên vị, A Thái lôi ra một tập tài liệu, vỗ vỗ lên bàn:
- Công ty đã duyệt rồi, lần này cậu phải tham gia sự kiện Tinh Thần Đại Hải.
- Lại là sự kiện...? - Vương Tinh Việt thở dài, xoa trán - Thôi được rồi, tôi đi là được chứ gì.
- Thế mới ngoan! Trưa mai tôi qua đón cậu, chuẩn bị sẵn đi nhé.
- Ừm.
A Thái đứng dậy, vỗ vai bạn:
- Nghỉ ngơi đi nhé, tôi về đây, khỏi cần tiễn!
Vương Tinh Việt chẳng buồn đáp, chỉ lười biếng giơ tay chào rồi thả mình xuống sofa. Trước khi đi ngủ, anh nhắn tin cho mẹ, hỏi thăm tình hình gia đình. Giữa những bộn bề công việc, những tin nhắn đơn giản như thế này lại khiến anh cảm thấy bình yên đến lạ.
Bắc Kinh một đêm cuối thu, gió lạnh luồn qua từng góc phố, nhưng đâu đó, trong những mái nhà ấm áp, vẫn có những người đang chờ đợi nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro