Chương 3: Cuộc Phiêu Lưu Của Bé Loli Và Lyra


Bầu trời xanh ngắt với những đám mây trắng bồng bềnh trôi qua. Trong rừng, Lyra – một triệu hồi sư tài năng của Thánh Thành – đang dẫn đầu một cuộc phiêu lưu kỳ lạ nhất đời mình.

Đi bên cạnh nàng, là một bé loli nhỏ nhắn nhưng toát ra khí chất vượt xa sự hiểu biết của bất kỳ ai. Mái tóc bạc óng ánh, đôi mắt xanh long lanh và biểu cảm vừa ngây thơ vừa ngạo mạn của bé loli khiến Lyra không biết nên cười hay khóc.

"Này, Lyra," bé loli lên tiếng, tay cầm một chiếc bánh nướng vừa "nhặt" được từ hành lý của Lyra, nhồm nhoàm ăn, "ta đói rồi, có cái gì ăn không?"

Lyra nhìn nàng, lắc đầu bất lực:
"Ngài vừa ăn hết bánh của ta rồi còn gì. Làm sao mà ngài đói nhanh vậy được?"

Bé loli dừng lại, chớp chớp mắt:
"Ồ, cái đó là của ngươi à? Ta tưởng là đồ tặng. Dù sao thì cũng ngon đấy. Có gì nữa không?"

Lyra giật giật khóe miệng. Đây rõ ràng là một sinh vật siêu việt, nhưng cách hành xử thì không khác gì một đứa trẻ tham ăn.

"Không còn gì nữa cả," Lyra đáp, cố giữ bình tĩnh. "Chúng ta sẽ đến ngôi làng phía trước. Nếu muốn ăn, ngài sẽ phải đợi."

Bé loli nhíu mày, bĩu môi:
"Đợi à? Hừm... ta ghét đợi lắm."

Rắc Rối Tại Ngôi Làng

Sau một hồi đi bộ, họ cuối cùng cũng tới một ngôi làng nhỏ nằm bên cạnh dòng sông. Làng không lớn, nhưng trông rất nhộn nhịp với những người dân bận rộn buôn bán và làm việc.

Vừa bước vào làng, bé loli lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Một số người ngẩn ngơ nhìn nàng, một số thì thầm với nhau:

"Cô bé kia là ai? Trông đáng yêu quá!"
"Mái tóc bạc, đôi mắt xanh... có khi nào là quý tộc?"

Lyra nghe thấy những lời bàn tán, vội vàng bước lên trước:
"Ngài, làm ơn đừng gây chú ý quá..."

Nhưng bé loli không nghe. Nàng chạy thẳng vào chợ, mắt sáng rỡ khi nhìn thấy những gian hàng đầy đồ ăn. Nàng chỉ tay vào một quầy bán bánh:
"Ta muốn cái đó!"

Người bán hàng – một bà lão – nhìn nàng cười hiền:
"Ôi chao, cô bé dễ thương quá. Nhưng mà, cháu có tiền không?"

Bé loli nghiêng đầu:
"Tiền? Là cái gì?"

Bà lão ngạc nhiên:
"Cháu không biết tiền là gì sao?"

Lyra nghe thấy, lập tức kéo bé loli ra chỗ khác, cố gắng giải thích:
"Ngài không thể lấy đồ mà không trả tiền được! Ở đây mọi người dùng tiền để trao đổi."

Bé loli cau mày:
"Nhưng ta là Vĩnh Hằng Đại Đạo Chí Tôn. Ta cần gì tiền?"

Lyra thở dài, định nói gì đó thì bất chợt, một nhóm thanh niên trẻ tuổi mặc áo giáp bước đến. Họ có vẻ là những tay lính đánh thuê, người dẫn đầu là một chàng trai cao lớn với thanh kiếm to trên lưng.

"Hai người kia, có chuyện gì thế?" Anh ta hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bé loli.

Lyra định trả lời, nhưng bé loli đã nhanh nhảu lên tiếng:
"Chẳng có chuyện gì cả. Ta chỉ muốn ăn thôi, nhưng ngươi cứ nói mãi về tiền bạc gì đó. Ngươi là ai?"

Nhóm lính đánh thuê bật cười. Chàng trai cao lớn nói:
"Ta là Rohn, đội trưởng của nhóm lính đánh thuê 'Hắc Ưng'. Còn ngươi? Một cô bé nhỏ xíu như ngươi thì làm gì ở đây?"

"Ta là... loli," nàng trả lời nghiêm túc, ánh mắt đầy tự tin.

Cả nhóm lính đánh thuê chết lặng trong vài giây, rồi đồng loạt phá lên cười.

"Loli? Hahaha! Chuyện gì thế này? Một cô bé tự nhận mình là... loli?!"

Lyra giật mình, vội kéo bé loli lại, thì thầm:
"Ngài, làm ơn đừng nói lung tung nữa..."

Nhưng đã quá muộn. Một trong những tên lính đánh thuê, trông khá ngông nghênh, tiến đến gần bé loli, cười cợt:
"Này, cô bé, ngươi biết không? Ở đây, mấy đứa nhóc như ngươi nên ngoan ngoãn ở nhà. Đừng làm phiền người lớn."

Hắn vừa nói vừa vươn tay định chạm vào đầu bé loli, nhưng trước khi bàn tay hắn kịp chạm vào, một luồng sức mạnh vô hình bùng lên.

"Rầm!"

Tên lính đánh thuê bị hất văng ra xa, đập mạnh vào một cỗ xe chở hàng, làm cả chiếc xe lật nghiêng.

Mọi người trong làng hoảng hốt. Lyra tái mặt, còn nhóm lính đánh thuê thì lập tức rút vũ khí.

"Ngươi... ngươi vừa làm gì?!" Rohn hét lên.

Bé loli chỉ nhún vai, thản nhiên đáp:
"Hắn dám chạm vào đầu ta. Ta chỉ dạy hắn một bài học thôi."

Rohn giận dữ, rút kiếm ra:
"Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám làm vậy?! Đừng nghĩ ngươi dễ thương là ta sẽ tha mạng!"

Lyra vội vàng chắn trước bé loli, cố gắng dàn xếp:
"Khoan đã! Xin hãy bình tĩnh! Ngài ấy không cố ý—"

Nhưng bé loli lại bước lên trước, cắt ngang lời Lyra:
"Ngươi muốn đấu với ta sao?" Nàng nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ nhưng giọng nói lại lạnh lùng đáng sợ.

Rohn cười nhạt:
"Ta không ngại đối đầu với bất kỳ ai. Ngay cả ngươi!"

Bé Loli Ra Tay

Trận đấu diễn ra chóng vánh. Trước khi Rohn kịp ra chiêu, bé loli chỉ khẽ vung tay, và thanh kiếm của anh ta lập tức tan biến thành bụi. Cả cơ thể anh bị luồng sức mạnh vô hình áp chế, quỳ gối xuống đất, không thể cử động.

Cả nhóm lính đánh thuê chết lặng, còn dân làng thì trố mắt kinh ngạc.

Lyra cũng choáng váng, nhưng nàng đã quen với sự phi lý của bé loli nên chỉ biết thở dài.

"Ta đã nói rồi," bé loli nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy quyền uy. "Ta là Vĩnh Hằng Đại Đạo Chí Tôn. Các ngươi không xứng để thách thức ta."

Phần Kết Chương 3

Sau khi giải quyết rắc rối, bé loli tiếp tục dẫn Lyra đi dạo quanh làng, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Lyra nhìn nàng, vừa ngán ngẩm vừa buồn cười:
"Ngài thật sự... là một rắc rối lớn."

Bé loli mỉm cười:
"Nhưng ngươi vẫn phải chịu trách nhiệm vì đã ký khế ước với ta. Hãy chuẩn bị sẵn sàng, vì cuộc phiêu lưu của chúng ta chỉ mới bắt đầu!"

Và thế là, hành trình đầy những tình huống kỳ quặc và hài hước của bé loli và Lyra tiếp tục, với một thế giới phép thuật rộng lớn đang chờ đón họ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #god