01 - Being close in a rainy day
Luồng gió lạnh ùa vào phòng, quét từng hơi buốt giá qua bờ vai trần rồi bất thình lình găm móng vuốt sắc đanh qua giấc ngủ yên bình của Joshua, kéo cậu tỉnh dậy, hoang mang, lạc lõng trên chiếc giường trống trải nơi chỉ vài giờ trước, Vega vẫn còn thao thức nằm ngay bên cạnh, lảm nhảm về chuyện đua ngựa với máy xay sinh tố. Anh ta cút đi đâu rồi? Nhà vệ sinh chăng? Nghĩ đoạn, cậu bèn rời khỏi tấm chăn êm ái, ấm áp, vừa ngáp ngắn ngáp dài, vừa loạng choạng tìm đường ra hành lang trong bóng tối văng vẳng tiếng mưa rả rích.
Tách. Sau vài giây, bóng đèn vàng chanh tỏa sáng, chiếu tỏ bốn bức tường ốp gạch trắng muốt bao quanh bồn cầu đậy nắp, hoàn toàn không có dấu hiệu gì chứng tỏ mới có người sử dụng. Âm thanh thủy tinh va đập khiến Joshua tò mò quay sang và lờ mờ nhìn thấy một vũng lầy dưới bậu cửa sổ.
"Cái địt."
Trước khi làn mưa rơi xiên xẹo hắt thêm nước sông, nước cống, mở rộng bãi chiến trường sẵn bốc mùi ẩm thấp khó chịu, cậu vươn tay đóng hai cánh cửa, ngán ngẩm vặn chốt rồi lê giẻ lau ra thấm bớt. Cảm giác tê cóng nhanh chóng truyền từ miếng vải ướt sũng sang bàn chân, lan khắp toàn thân cậu. Tình trạng mặc độc mỗi quần đùi tủn ngủn cũng chẳng giúp cậu bớt rét hơn chút nào. Vì vậy, cậu quay lại phòng ngủ, bật đèn tuýp lên, mở tủ áo.
Đối diện ba mươi phần trăm đồ đạc thuộc về bản thân, bảy mươi phần trăm thuộc về Vega, Joshua không mảy may đắn đo mà thản nhiên chọn lấy ngay một chiếc áo phông bên ngăn bạn cùng phòng. Chiếc áo tuy rộng thùng thình, gần như quá khổ trên người cậu, nhưng thoang thoảng mùi anh. Cậu cúi mặt xuống và hít một hơi thật sâu.
Bây giờ là hai rưỡi sáng. Chắc hẳn Vega mượn xe của Joshua vì chìa khóa đã biến mất. Cậu tự hỏi anh ta ở đâu chưa về. Trời giông to, anh còn quên mang theo ô nữa chứ. Liệu anh có biết đường dừng lại trú tạm ở đâu không? Nếu anh dám để nước ngập làm xe chết máy, cậu sẽ giết anh.
Nửa tiếng sau, phải chờ đến tận lúc cậu bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh Vic Vega bị ai đó bắt cóc, lén lút thủ tiêu thì anh ta mới chịu vác xác trở về.
"Ôi, khiếp quá," trước bậc thềm, anh mệt mỏi rũ bỏ áo khoác, để mặc nó cùng đôi giày nhăn nhúm rỉ thành vũng dưới sàn. "Tôi ướt nhẹp rồi."
Thấy mưa khiến tóc anh xẹp lép, bết từng mảng vào trán, cậu liền dập tắt điếu thuốc đang hút dở, ngồi dậy, tiến lại gần. "Đừng nói với tôi rằng Joe gọi cho anh giữa đêm đấy."
"Không. Tôi chỉ đi mua bim bim thôi."
"Bim bim?"
"Tại tự dưng tôi thèm quá," Vega lau mặt, ngước lên. "Nào, anh bạn, đừng nhìn tôi như vậy. Chẳng lẽ tôi phải nhịn tới ngày mai?"
"Thôi đi tắm đi."
"Được."
Trong khi đợi cộng sự dành thời gian kì cọ, rửa trôi mồ hôi, bùn đất, xả tất thảy mọi thứ bẩn thỉu lấm lem trên người anh ta xuống cống, Joshua thu dọn đồ đạc và chuẩn bị một bộ quần áo đủ thoải mái để mặc đi ngủ, quẳng vào giỏ cùng chiếc khăn tắm sạch, đặt bên ngoài nhà vệ sinh cho anh. Tên ngốc, cậu lẳng lặng theo dõi từng chuyển động của anh qua tấm kính mờ, bất giác vuốt gọn mái tóc bù xù.
Cuối cùng, sau đêm dài miên man, lạnh lẽo, họ cũng có thể cùng nhau trở lại giường.
"Đấy là áo tôi à?" Vega kéo chăn lên đắp. "Cậu nhớ tôi lắm đúng không?" Joshua im lặng không đáp, anh vui vẻ tiếp tục. "Tôi biết cậu nhớ tôi."
"Đừng lố bịch."
"Hử, chẳng phải cậu thức chờ tôi về sao?"
"Ai bảo tôi chờ anh?"
"Thôi mà, Josh," anh đưa tay vuốt ve phần da thịt dễ bị tổn thương nằm đằng sau gáy cậu.
Và nếu kẻ thực hiện hành động xấc xược ấy là bất cứ ai ngoài Vic Vega, Joshua đã nổi cơn thịnh nộ, rút lưỡi dao găm giấu kín, đâm ngập thái dương hắn ta ngay lập tức rồi nhìn sự sống trôi xuôi theo dịch não, rút cạn từ từ khỏi gương mặt hắn, nhưng cậu chỉ thư giãn, mềm nhũn ra như một con mèo dưới cái chạm của anh, để mặc những ngón tay mân mê lần qua cổ họng, chầm chậm tới yết hầu.
"Tôi sẽ không bỏ đi nữa, tôi hứa."
"Ừ," cậu nhắm mắt, vùi mặt vào hõm vai anh, "anh không dám đâu."
Bấy giờ, bên ngoài cửa sổ vẫn còn tối đen, đổ mưa rào rạt, đùng đoàng từng đợt sấm chớp dữ dội, đầy tai ương, hiểm ác. Tuy nhiên, dần dần, đám mây giông bão âm u bao trùm cũng tan, nhường lại bầu trời cao vời vợi cho ánh bình minh rực rỡ, tươi sáng. Xa xa nơi chân trời phía đông, mặt trời bừng tỉnh với vầng hào quang chói lọi.
Ngủ Ngáy Thối Um, 2023
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro