Chương 1 : Tuổi Thơ Hoàn Hảo

Nó và hắn gặp nhau từ lúc một tuổi. Quấn tã chạy lòng vòng quanh nhà và tiếng cười khúc khích là tuổi thơ của chúng

Mẫu giáo

Nó và hắn đến trường thì thấy một bạn nam ngồi bệt dưới đất. Nó kéo áo hắn rồi chạy đến hỏi:

- Sao bạn ngồi ở đây?

- Mình đợi J-Hope

- Vậy à ? Mình làm bạn nhé ?

- Không – câu trả lời cụt ngủn của cậu bé làm nó sững lại – làm bạn thân nhé – bàn tay nhỏ bé của cậu bé chìa ra làm nó ngạc nhiên

- Ừ! Mình là Jungkook, đây là Taehyung.

- Mình là Jimin, đây là J-Hope.

Bốn cái bóng nhỏ bé tung tăng chạy vào trường.

Cấp một

Nó và hắn vẫn cùng đi học. Vẫn hai cái bóng đỗ dài trên đường. Một trước một sau. Nó đi đằng trước tự cảm thấy lạ rồi quay lại. Không thấy bóng dáng của hắn làm nó hoảng loạn. Chạy khắp khu để tìm hắn. Nó tìm mọi ngóc nghách, cửa hàng mà không thấy hắn. Chân cứ tiến về phía trước mà không biết mình đã vào công viên từ lúc nào. Nó ngồi xuống ngôi nhà bằng nhựa. Còn nhớ hắn từng bảo: “ Nếu như cậu cảm thấy buồn, hãy đến đây và ở yên đấy. Tớ sẽ tìm cậu, nhớ đấy. “. Đồ ngốc nhà cậu đi đâu vậy hả, cậu đến tìm tớ đi. Nó khóc òa lên.

Hắn từ cổng công viên chạy vào ôm chầm lấy nó rồi nói :

- Cậu đi đâu vậy hả? Sao lại khóc ?

- Cậu ý. Cậu biết tớ sợ lắm không? Tại cậu hết đó – nó vừa nói vừa nấc lên rồi bỗng nhiên khóc to.

- Nín đi. Tớ thương.

- Cậu sẽ không bỏ tớ lại chứ?

- Ừ. Tớ hứa đấy.

Rồi nó và hắn đi về. Hai cái bóng nhỏ nhắn dính vào nhau trên đường làm người ta cảm thấy thật ấm áp.
Cấp 2.

Nó càng lớn càng xinh nhưng khép kín và ít nói hẳn đi. Hắn càng lớn càng đẹp trai và lạnh lùng không hề kém nó. Chưa ai trong lớp thấy hắn cười ngoại trừ nó, Jimin và J-Hope. Thành tích đứng nhất khối của bốn đứa chúng nó làm những đứa khác luôn luôn phải ganh tị.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro