Chap 45
Sau khi được lớp trưởng phát giấy, họ cũng bắt đầu đặt bút viết từng con chữ. Nhóm thì chụm đầu vào nhau, người thì quay lưng lại hướng mắt về phía hồ, cũng có cả những cặp bạn bè dựa vào nhau mà thủ thỉ.
Jungkook quay lưng lại với lửa trại, ánh sáng tuy không tốt nhưng vẫn có thể đủ nhìn, Taehyung không hài lòng đặt tay lên gáy người yêu thì thầm: "Ai dạy em kiểu viết trong bóng tối như thế này vậy?"
Jungkook vốn là muốn trải tâm sự của mình một cách thật nhất vậy nên mới quay lưng lại để tránh trường hợp những người xung quanh ngó vào, mất hết cả tự nhiên. Cậu bèn lấy cái tay đang bóp bóp gáy của mình, miệng nói nhỏ hết sức có thể
"Người ta là muốn được cảm giác riêng tư một chút"
Taehyung thả lỏng tay, hôn lên má của Jungkook rồi quay về với tờ giấy của bản thân. Cậu cười mỉm một cái rồi loay hoay viết viết.
30 phút trôi qua, khi cả lớp đều đã viết xong, lần lượt từng người đều cầm mic bày tỏ tất cả những gì bản thân đã ghi.
Có lời thổ lộ tình cảm, có lời cảm ơn, có cả lời thú nhận, có cả lời xin lỗi..
"Thật xin lỗi vì đã không đối tốt với mày, chúc cho quãng đường tiếp theo của mày sẽ thật thành công"
"Cảm ơn vì những gì mày dành cho tao"
"Cảm ơn vì đã tha thứ cho sự trẻ con của tao năm đó"
"Eunha, đồng ý làm bạn gái tao nha?"
"Yi Seo..tao biết mình đã làm những điều sai, đã từng có suy nghĩ làm tổn thương bạn thân của mày. Nhưng mà thực sự quãng thời gian vừa qua tao vẫn chờ một câu trả lời. Yi Seo, đồng ý làm bạn gái của tao nha?"
"Xin lỗi vì tổn thương mà tao đã từng muốn gây nên cho mày, Jeon Jungkook"
"Jungkook xin lỗi tất cả mọi người vì sự ngông cuồng của bản thân"
...
Cái hộp gỗ cứ chất chứa thêm tâm tư của họ, là những tâm tư tuổi học trò mà nếu không có ngày hôm nay, nghi rằng cả đời họ cũng chẳng dám nói ra.
Đến khi tờ giấy viết chi chít chữ cuối cùng được đặt vào, lớp trưởng cũng đóng cái hộp gỗ lại.
"Đây là tâm tư của tuổi 18, không biết rằng đến bao giờ mới có cơ hội mở lại một lần nữa, hoặc cũng có thể là chẳng bao giờ mở lại. Sau này chúng ta có thể gặp nhau, nhưng mãi mãi không thể nói mấy lời sến súa như thế này một lần nữa.
Mình sẽ đào một cái hố và đặt cái hộp này vào, ở ngay cái gốc cây kia. Có thể một ngày ta sẽ đọc lại mấy lời nói này, hoặc như đã nói thì cũng có thể lời tâm sự của ngày hôm nay sẽ mãi mãi được chôn vùi.
Dù cho là có ngày ôn lại kỉ niệm, hay gửi gắm lại kỉ niệm cho nơi này nắm giữ thì tao vẫn mong khi nhắc lại thời cấp 3, chúng ta vẫn sẽ nhớ là chúng ta đã từng trẻ con như thế nào, đã từng mắc phải nhiều lỗi lầm ra sao và đã từng nỗ lực tới cỡ nào.."
Lớp trưởng nói rồi đứng dậy, ra hiệu cho mọi người đi theo mình. Cô cầm một cái xẻng, đào một cái hố ngay nơi gốc cây ở gần hồ, đặt chiếc hộp vào.
Cách làm này thật trẻ con, cô biết, sau này có thể gặp nhau với bộ mặt thảnh thơi như hôm nay không thì chẳng ai đoán được.
Thời niên thiếu của họ gửi lại cho nơi cánh rừng này canh giữ hộ.
Không hứa có ngày gặp lại, nhưng mong sẽ có ngày gặp lại...
___
Vào ngày hôm sau khi tỉnh dậy, họ thu xếp đồ đạc và lên xe để quay trở về nơi thành thị.
Jungkook mệt mỏi không muốn thức dậy nên được Taehyung cõng trên lưng. Jimin cũng chẳng khác gì, đầu dựa vào vai Yoongi, ôm chặt cánh tay anh nhắm mắt.
Jin thuộc dạng khá quen thuộc với giờ giấc như vậy nên chỉ dụi mắt vài cái liền có thể tỉnh táo hơn.
.
Cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian để họ quay trở về trường. Điều đâu tiên khiến ai cũng bất ngờ đó là ai cũng được nhận một túi quà.
Càng bất ngờ hơn khi bên trong là giấy báo trúng tuyển của họ. Cảm xúc lúc này khá hỗn loạn; không muốn rời xa lớp học, càng không muốn xa kí túc xá mà từng xảy ra bao nhiêu chuyện.
Nhưng rồi cũng phải chấp nhận sự thật rằng họ chính thức bước vào một chặng đường mới. Vào lúc ấy, thầy giám thị hôm nào còn lởn vởn ở hành lang mỗi 12 giờ đêm đã đi đến hỏi han từng học sinh, trao cho mỗi người một cái ôm, đồng thời gửi lời chúc đến họ.
Jungkook dọn dẹp đồ đạc trong căn phòng kí túc xá, bỗng chốc cảm thấy hụt hẫng vô cùng.
Cậu đứng dậy, quyết định đi sang khu phòng học. Jungkook dừng lại trước biển lớp 12a1, phòng học mới hôm nào còn tràn lan sách vở, bảng chi chít mấy con chữ khó hiểu rồi cảnh tượng mệt mỏi với bao con người ngủ gục ngay trên bàn giờ đã sạch tinh tươm và đèn đóm cũng tắt hết.
Jungkook đi đến nơi cửa sổ, đặt tay lên bàn. Nhìn xem, vết bút xoá vẫn còn ở đây, lại còn có cả con chữ được khắc lên bàn nhằm gian lận trong giờ kiểm tra 15 phút. Có lẽ sớm thôi, cái bàn này sẽ được thay bằng một chiếc bàn mới.
Bỗng cậu đá văng trúng thứ gì đó, tiếng kêu leng keng thu hút sự chú ý của Jungkook.
"Là..chuông gió?"
Là chiếc chuông gió được lớp 12a1 treo lên của sổ khi lần đầu giành được giải nhất cuộc thi bóng rổ của trường. Bút chết khi rõ "12a1 - Winner". Lớp học đã sạch sẽ, còn chiếc chuông gió vẫn ở đây. Thầy cô là bỏ quên mà không đụng vào nó, hay là không nỡ đụng?
Cậu cầm chặt cái chuông gió trên tay, một lần nữa nhìn toàn bộ khung cảnh lớp. Hết một lớp 12a1 chí choé nhau mỗi giờ ra chơi, hết một lớp 12a1 tinh nghịch giở phao rồi bị bắt đứng ở cửa.
Jungkook nhìn lên bảng, có vẻ như vẫn chưa được dọn dẹp hết. Dòng chữ "sĩ số: 45, vắng: 0" vẫn còn...
Lại liếc sang cái cây đặt ngay ở tủ, các thầy cô sẽ sớm mang nó đi để chăm bón thôi. Mấy cái bút lẫn thước kẻ còn đặt trên bàn giáo viên. Khăn lau bảng rách tươm vẫn đang ở trên bàn giáo viên, rồi lại nhớ đến mấy hôm cả lớp chẳng mấy đứa học bài liền thi nhau tranh giành giặt khăn.
Cậu đứng trên bục giảng - nơi đã từng có người bị mắng, nơi đã từng kiểm tra miệng. Gập người cúi chào nơi này, dù cho chẳng còn một học sinh nào ở đó nữa, Jungkook vẫn cúi chào.
...
Dọn đồ xong là vấn đề của ngày hôm sau, Jungkook đặt đồ lên xe taxi, tạm thời nói với Taehyung mình sẽ về nhà mẹ.
Taehyung gật gù chào Jungkook, bản thân bước lên xe đi về phía ngược lại.
Cậu ở trên xe cảm thấy vô cùng nôn nóng, sắp được cho họ thấy tấm giấy trúng tuyển của cậu, Jungkook của bố mẹ lớn rồi này!
Tâm trạng mang theo sự vui sướng lấy cái vali ra khỏi cốp xe, kì lạ một điều rằng cửa nhà vẫn đang mở, Jungkook cầm lấy tay nắm cửa bước vào. Ba Jeon ngồi trên ghế sopha có hơi chút bất ngờ.
"Con về rồi à? Ngồi đây đợi ba chút"
"Con có chuyện muốn nói"
"Ba cũng có chuyện muốn nói"
Ba Jeon nói rồi lên lầu ngay, cậu nghĩ chắc là việc bận gì đó. Cảm giác lâu ngày chưa gặp lại căn nhà này, có một chút sự thay đổi chứ nhỉ?
Khi cậu đang ngắm nghía mọi thứ xung quanh thì bắt gặp trên tay ba Jeon cầm tờ giấy gì đó, đi theo sau là mẹ Jeon.
Cả hai từ tốn ngồi trước mặt cậu
"Jeon, ba mẹ..cũng có chuyện muốn nói. Ba mẹ nói trước được chứ?"
"Dạ, vâng ạ"
Có vẻ vẫn còn điều gì đó khó nói mà ba mẹ Jeon cứ mãi ngập ngừng chưa dám mở lời, phải đến 5 phút sau mới lên tiếng, nhưng mà..
"Ba mẹ...sắp ly hôn"
"Dạ?"
Jungkook còn chưa kịp khoe giấy trúng tuyển đã bị tạt cho một gáo nước lạnh đến sững người. Thì ra mấy tháng trước không phải do họ vô tâm, mà là do họ chuẩn bị giấy tờ ly hôn, cậu còn chưa được hạnh phúc mà?
Taehyung ơi! Anh ở đâu rồi? Đến ôm em một chút, để em khóc có được không?
_____
Đau lòng:(
Nhưng mà không có tình tiết này thì không kéo sang phần 2 được🥲😭
Mấy hôm nữa chạy xong dl là viết liền tù tì mấy chap luôn🥺 chắc còn 4-5 chap là hết phần 1.
Chờ ngừi ta chạy nốt dl rồi giải cứu readers khỏi sóng gió đánh bay mũ bảo hiểm nhé:)) yên tâm là HE, đảm bảo là HE
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro