Chap 22 (H) : Tất cả đều là sự thương hại ?

Sau khi xem xét ý kiến của các cô, tui quyết định sẽ viết một chút về sinh tử văn ( nói là sinh tử văn cơ mà chỉ một chút thôi ). Tui nhắc trước rồi , không đến lúc lại thắc mắc, tui mất cái công giải thích.

Xôi thịt lắm nha, cảnh báo trước, có ai không đọc được đừng trách tui à nghen =))))))

________________________________________________________________

Min Yoon Gi cọ cọ lên miệng y rồi mới vươn lưỡi ra liếm, Jung Hoseok để ý thấy hai má đỏ bừng của hắn, trong lòng hung hăng nhéo một cái. Tại sao y không bao giờ có thể cưỡng lại sức hút của con sâu rượu này chứ ? Y quấn lấy cái lưỡi mềm mại, đậm mùi rượu của hắn, nhẹ nhàng mà nồng nàn cắn mút.

Môi lưỡi trao nhau, mùi rượu phảng phất trước mũi, càng làm cho hắn say mê, vươn tay muốn cởi phăng quần áo của người đàn ông này. Min Yoon Gi chính là kiểu người khi tỉnh táo lạnh lùng, cao lãnh bao nhiêu thì lúc say lại càng phóng khoáng, dụ người bấy nhiêu. 

"Khó chịu......ưm...." Cảm nhận được hai điểm trước ngực bị chơi đùa đến khó chịu, hắn ủy khuất mở miệng 

Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, yếu ớt của hắn lại càng Jung Hoseok hưng phấn hơn, dù sao thì cởi quần áo sẽ dễ dàng hơn lúc mặc, cho nên chỉ trong nháy mắt, cả thân dưới mềm mại, trắng nõn của hắn đã hiện ra trước mắt y. 

Ngón tay Jung Hoseok linh hoạt chạy trên người hắn, đến hậu huyệt đo đỏ thì dừng lại chơi đùa, khiến người dưới thân nhịn không được khoái cảm mà cong người lên, tiếng rên rỉ ngày càng dồn dập "Muốn......ưm.....nhanh....nhanh lên......"     

Hiểu được hắn đang muốn gì, nhưng Jung Hoseok vì không muốn hắn bị thương, nên đành nhẫn nhịn mà làm công tác chuẩn bị chu đáo. Cảm thấy đã đủ, y còn cố tình dừng tay lại, hơi rướn người cắn nhẹ vào tai hắn, giọng nói thâm trầm "Vợ à....có muốn anh hay không ?"

"Ưm....muốn anh.....nhanh lên đi mà" Càng nói thì y càng chậm rãi, làm hắn có chút sốt ruột, giọng nói oan ức "Mau vào đi mà........". Hai chân hắn ôm thắt lưng Jung Hoseok, không ngừng cọ hậu huyệt mềm mại, ướt át vào tay y 

Hai mắt y càng lúc càng tối lại, chết tiệt ! Sao lúc say lại dâm đãng như vậy chứ ? Y nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần nhỏ cuối cùng trên người, ném xuống đất. Một tay y nâng mông hắn lên để cho dương vật cương cứng chậm rãi đi vào, y quan sát lông mày của Min Yoon Gi đã nhíu lại, liền từ từ đẩy sâu vào, muốn chờ hắn thích ứng mới dám động.

Min Yoon Gi ôm cổ y, hai mắt đậm nước đáng thương nhìn y "Mau động đi mà......"

Jung Hoseok âu yếm hôn lên môi hắn, sau đó bắt đầu vận động theo quy luật. Tiếng rên rỉ bắt đầu phát ra từ chiếc miệng nhỏ của hắn. Giờ phút này trong mắt y chỉ có hình ảnh của Min Yoon Gi. Chỉ có hắn mới làm cho y thoải mái đến như vậy. Tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh hơn, mạnh hơn, làm Min Yoon Gi chịu không nổi khi khoái cảm đến quá đột ngột, tiếng rên rỉ trong miệng theo đó lớn dần lên, cuối cùng chịu không nổi mà cầu xin "A...a....chậm một chút.....xin anh....chậm......"

Hơi thở nam tính cùng giọng nói khàn khàn quyến rũ vang lên bên tai hắn, còn bên dưới thì không ngừng đâm sâu vào "Mau gọi ông xã đi....."

"A......không thích....." Cho dù là say rượu nhưng hắn vẫn không bỏ được tính cách ngang bướng, thích làm theo ý mình 

Khóe miệng y nhếch lên, chậm rãi rút ra, sau đó mạnh mẽ đâm vào "Ngoan.....gọi ông xã...."

"A....a....." Không chịu nổi cú thúc vừa rồi, Min Yoon Gi cuối cùng cũng chịu đầu hàng "Ông xã....." Tưởng rằng đã thỏa mãn được y, ai ngờ vừa dứt lời, Jung Hoseok liền kéo hắn ngồi lên người mình. Tư thế này khiến cho dương vật đâm vào sâu hơn. Min Yoon Gi bật khóc, ôm chặt lấy cổ y, nức nở "Không được.....sâu quá rồi......"

Bình thường nếu như là Min Yoon Gi bắt nạt y, giờ thì người chiếm thế thượng phong là bản thân mình, khiến Jung Hoseok thỏa mãn, điệu bộ yếu ớt, dâm đãng này chỉ có mình y được thấy, hơn nữa còn vì y mà xuất hiện.

Min Yoon Gi bị Jung tổng giày vò đến tận gần sáng mới buông tha, làm cho hắn mệt đến mức ngủ li bì, hơn nữa như một con búp bê giấy bị y ôm chặt trong lồng ngực.

-------------------------------

Sáng hôm sau, khi Jung tổng vui vẻ bước xuống tầng 1 để ăn sáng, bỗng giật mình vì đôi mắt đen ngòm như gấu trúc của Park Jimin. Y ngạc nhiên, vừa ngồi vào bàn đối diện với cậu, vừa lo lắng hỏi "Mắt con làm sao vậy Minie ?"

Park Jimin giật giật khóe miệng, liếc xéo y "Thiếu ngủ !"

Vài phút hồi tưởng của Park Jimin bắt đầu...........

"Mau động đi mà......"

"Ưm......chậm một chút....."

"Ngoan, gọi ông xã....."

Park Jimin sau khi ngọt ngào nói chuyện điện thoại với Kim TaeHyung đến khuya, cảm thấy khát nước, bèn mở cửa xuống tầng 1, ai ngờ ! Khi đi ngang qua phòng Jung Hoseok, chợt cảm lạ, cửa phòng y chỉ khép chứ không đóng như mọi hôm, lại nghe thấy tiếng gì đó mờ ám phát ra. Cậu tò mò, tiến lại gần, suýt nữa đánh rơi cốc nước vì cảnh tượng nóng bỏng kia đập thẳng vào mắt. Vội vàng bịt miệng mình lại, sốc đến tận não. Cậu ruột của mình và bạn thân đang hẹn hò ? Từ khi nào vậy ? Rõ ràng lúc trước Min Yoon Gi còn chối đây đẩy mỗi khi cậu hỏi đến vấn đề của hai người. Giờ thì con mẹ nó lại quan hệ thân mật ngay trong nhà cậu. OH MY GOD ! Không thể tin nổi. Cậu bịt tai, nhanh chóng chạy một mạch về phòng, đóng chặt cửa. Huhu.....TaeHyung à, hai người họ phá hỏng sự trong sáng, ngây thơ của em rồi T_T

........Trở về hiện tại

"Cậu, cậu không có gì cần nói với con sao ?" Park Jimin không quản chuyện Jung Hoseok hẹn hò với ai, hơn nữa y cũng đã 35 tuổi rồi, cậu quản không nổi. Nhưng dù sao Yoon Gi cũng là bạn thân của cậu, hai người làm ra chuyện lớn như vậy lại giấu cậu. Việc này không thể cho qua dễ dàng như thế được !

Jung Hoseok bình thản ăn bánh mì "Nói gì mới được chứ ?" tiếp tục thưởng thức tách cafe nóng 

Park Jimin nghiêm túc trừng y, sau đó hất cằm ý chỉ trên lầu "Chuyện đêm qua là thế nào ?" 

Y không ngốc, vừa nghe liền hiểu đứa cháu này đang nhắc về chuyện gì, hơn nữa mặt cậu còn nghiêm túc như vậy, đành thẳng thắn trả lời "Cậu thích Yoon Gi ! Hiện tại đang theo đuổi cậu ấy !"

"Theo đuổi ? Cậu nghĩ con là đứa nhóc 3 tuổi à ? Theo đuổi mà theo đến tận giường rồi ?" Park Jimin nhếch mép

"Nếu con đã muốn biết, cậu cũng không giấu nữa. Đại loại là vài tháng trước, người cậu qua đêm cùng là Min Yoon Gi, sau đó cậu phát hiện, mình rất thích hắn, cho nên liền theo đuổi. Con thừa biết tính của hắn, rất lạnh lùng, kiêu ngạo và không bao giờ chịu thua. Đêm qua, hắn say xỉn chạy đến đây, cậu đành giữ hắn lại, ai ngờ con người này khi ngấm men rượu lại rất dụ người, sau đó chuyện gì xảy ra tiếp theo chắc cậu không cần nói nữa."

"Thì ra là như vậy. Jung Hoseok, Yoon Gi thực sự rất cô đơn. Cậu ấy có tính cách như bây giờ đều là vì cái chết của bà nội - người thân thiết nhất với cậu ấy. Nếu như cậu thực sự nghiêm túc trong mối quan hệ này, vậy con mong cậu sẽ thay bà nội, trở thành gia đình của Yoon Gi, để cậu ấy có thể tươi cười trở lại"

"Được, cậu hứa với con !"

-----------------------------------------

Khi đã tỉnh dậy, Min Yoon Gi lần nữa phát hiện ra nơi hắn ngủ không phải là phòng mình, day day trán ngồi dậy, quan sát xung quanh, bao gồm cả những dấu vết hoan ái in trên người mình, hắn đã biết bản thân đang ở đâu, cũng biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì, liền nhịn không được nụ cười nhạt. Rốt cuộc thì tại sao hả ? Mỗi lần mày say rượu là ngủ cùng Jung Hoseok ? Mày thèm khát đến vậy à ? Hơn nữa, hai lần đều là cùng một người ! 

Hắn mệt mỏi mặc quần áo vào, nhìn vào những dấu hôn còn đỏ trên cổ, thở dài, mở cửa bước xuống lầu. Chuyện này hắn nên đối diện thế nào với y đây ? Đầu hắn mông lung suy nghĩ, vừa xuống đến bậc cầu thang cuối cùng, cả người hắn khựng lại khi nghe thấy một phần câu chuyện kia........

"Thì ra là như vậy. Jung Hoseok, Yoon Gi thực sự rất cô đơn. Cậu ấy có tính cách như bây giờ đều là vì cái chết của bà nội - người thân thiết nhất với cậu ấy. Nếu như cậu thực sự nghiêm túc và có trách nhiệm trong mối quan hệ này, vậy con mong cậu sẽ thay bà nội, trở thành gia đình của Yoon Gi, để cậu ấy có thể tươi cười trở lại"

"Được, cậu hứa với con !"

Tim hắn thắt lại, nhói lên đau đớn như có người đang cầm dao đâm thẳng vào. Thì ra hai người họ đều là thương hại hắn. Một người là mối tình đầu của hắn, còn người kia là người khiến hắn cảm thấy rung động ngọt ngào, ấm áp, khiến hắn dũng cảm muốn nắm giữ tình cảm này. 

Nhưng thật không ngờ, Jung Hoseok là vì lời hứa với Park Jimin nên mới quan tâm, chăm sóc cho hắn, chứ không hề yêu hắn. Cuối cùng Min Yoon Gi đã hiểu rõ thứ tình cảm này là gì ? Thương hại ! Trên đời này cái hắn ghét nhất chính là sự thương hại. Nó khiến hắn trở nên đáng thương, thảm hại hơn.

Min Yoon Gi đau đớn cười tự giễu, bản thân hắn trước khi phát hiện ra sự thật này chính là đã ngu ngốc muốn gật đầu đồng ý, muốn trở thành một nửa của Jung Hoseok, muốn khi mệt mỏi có thể gỡ bỏ lớp mặt nạ này ra mà sà vào lòng y làm nũng. Nhưng giờ đây, mọi thứ hoàn toàn sụp đổ ! Min Yoon Gi lau nhanh dòng nước mắt nóng hổi vừa rơi xuống, lặng lẽ rời khỏi căn nhà này.

Hắn bắt taxi trở về căn hộ của mình. Đóng chặt cửa lại, Min Yoon Gi ôm đầu ngồi chồm hỗm trên mặt đất, thân thể bắt đầu run bần bật. Đúng vậy, hắn đang khóc, chỉ khi có một mình, hắn mới dám khóc to. Ngay từ khi còn bé, hắn đã hoàn toàn không có được tình yêu thương từ ba mẹ, ba mẹ hắn mải mê kiếm tiền, sau đó vứt cho hắn những thứ đồ xa xỉ mà họ nghĩ là hắn sẽ thích. Kể từ khi đó, trái tim hắn trở nên chai sạn, dần dần bản tính hắn thay đổi, trở nên lạnh lùng, thậm chí là có đôi chút cay nghiệt. Chính vì sự cố chấp này, mà hắn không muốn bất cứ ai thấy hắn yếu đuối, ủy mị như bây giờ.

Min Yoon Gi chậm rãi đứng dậy, nhìn xung quanh căn nhà, đâu đâu cũng là hình ảnh của Jung Hoseok, y nấu ăn, y tỉ mỉ chỉnh sửa các món ăn, y cười, dang tay ấm áp, vẫy gọi hắn. Những thứ ảo ảnh này càng làm cho hắn xót xa hơn. Bỗng nhiên, hắn lại cười, cười đến chảy nước mắt. Chẳng phải hắn rất ghét y sao ? Đây là lý do rất hoàn hảo để hắn có thể dập tắt thứ tình cảm mới vừa nhen nhóm này. Nhưng mà.......làm sao bây giờ ? Jung Hoseok không có yêu hắn, chính tai hắn đã nghe hết tất cả, tự mình đa tình cũng không thể nữa rồi.      

Jung Hoseok, tôi ghét anh, hãy tránh xa khỏi cuộc đời tôi !

______________________________________________________________ 

End chap 22      

Chap này chủ yếu về couple phụ, chap sau VMin sẽ chiếm sóng toàn bộ nha !!!!

Nhớ vote và cmt cho tui đó, hông là tui nghỉ viết luôn !!!!! 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro