Chap 25 : Bảo bối, anh rất nhớ em

Sorry các tình yêu vì sự chậm trễ và lười biếng này 😘😘😘😘

___________________________________________________________________

Vừa xuống máy bay, trợ lí Ha và Park Jimin đã được giám đốc khách sạn do Kim TaeHyung sắp xếp trước đón về khách sạn, nghỉ ngơi hai tiếng. Sau đó mới đến địa điểm quay phim. Buổi ghi hình lần này không chỉ có cậu là khách mời, mà còn có ba người nữa là diễn viên Park Hyung Sik, Park Seo Joon và thành viên J-Hope của BTS. Hai tiền bối diễn viên đều từng hợp tác với cậu nên không xa lạ gì, chỉ có cậu idol kia là hầu như cậu chưa từng tiếp xúc, thậm chí còn không biết mặt.

Vừa xuống xe đến địa điểm quay, Park Jimin đã lễ phép, ngoan ngoãn đi chào hỏi mọi người trong đoàn quay phim. 

"Xin chào, em là Park Jimin, mong mọi người giúp đỡ ạ !" 

MC Yoo Jae Suk vừa thấy cậu, liền đứng dậy khỏi bàn makeup, vui vẻ chào đón cậu "Aygu....Jimin à, em đến lâu chưa ?" 

"Dạ, em mới vừa tới thôi. Tiền bối, đây là lần đầu em tham gia Running Man, có gì không biết mong anh giúp đỡ ạ !" Cậu quả thật là có chút lo lắng, lỡ bản thân phối hợp với mọi người không tốt thì sao ? Còn phải hài hước nữa.

Yoo Jae Suk cười vui vẻ, vỗ vỗ vai cậu "Đừng lo lắng, khán giả vốn dĩ rất yêu quý em mà, chỉ cần bộc lộ hết tính cách của mình là được rồi" 

Lúc này, có giọng nói vang lên phía sau cậu "Xin chào !"  Park Jimin theo phản xạ quay người lại, đột nhiên không tự chủ được mà thốt lên "Ơ, cậu !"

Park Jimin nhìn người thanh niên trước mặt, không thể nào là Jung Hoseok được, nhưng mà khuôn mặt sao có thể giống nhau đến thế nhỉ ?

"Ha....haha.......Jimin à, em vừa mới gọi J-Hope là gì ?" Yoo Jae Suk bật cười, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cậu cùng sự lúng túng, ngạc nhiên của J-Hope, nhịn không được thích thú

J-Hope ngãi ngãi đầu, trước khi đến đây bản thân có tìm hiểu về cậu diễn viên Park Jimin kém mình 5 tuổi này, nhưng giờ không nghĩ tới cậu ở ngoài đời còn đáng yêu hơn so với khi phỏng vấn trên truyền hình. Thản nhiên gọi mình là cậu ? Chẳng lẽ mình già đến vậy ? 

"Park Jimin sii, tôi trông già lắm sao ?"

Cậu vội vàng xua tay, đỏ mặt ngượng ngùng đáp "Dạ không phải đâu. Tại anh rất giống một người thân của tôi.....nên tôi có chút nhầm lẫn. Thật xin lỗi....."

"Thì ra là vậy !" J-Hope cười

Yoo Jae Suk vốn quen thân với J-Hope nên giao cậu nhóc cho hắn luôn "Hope à, cậu nói chuyện với Jimin nhé, anh phải đi makeup cho xong đã"

"Dạ, chào tiền bối" Park Jimin cúi người theo hướng Yoo Jae Suk đi

Giờ chỉ còn có hai người nên không khí khá gượng gạo, vốn dĩ Park Jimin là người niềm nở, nhanh chóng kết bạn, nhưng vì vừa mới gây ra lỗi với người ta, lại bắt chuyện trước thì có chút không hay lắm, nên cậu đành im lặng.

"Ừm.....Tôi / Anh......" Cả hai đồng thanh  

"Anh nói trước đi ạ !" 

"Ừm.......Dù mới gặp mặt lần đầu, nhưng tôi mong chúng ta có thể thoải mái ghi hình với nhau, được chứ ?" J-Hope nở nụ cười dịu dàng

Cậu nghe vậy, liền thở phào nhẹ nhõm, anh ta cũng thân thiện, cởi mở đấy chứ ? "Dạ, vậy mong anh giúp đỡ !"

Buổi ghi hình bắt đầu khi tất cả các thành viên Running Man giới thiệu và chào đón khách mời. Chủ đề của ngày hôm nay là truy tìm kho báu và được chia thành ba đội. Sau mỗi phần chơi, đội nào giành chiến thắng sẽ nhận được gợi ý về nơi cất kho báu và mật mã để mở. Park Jimin được xếp cùng đội với Yoo Jae Suk, Lee Kwang Soo và Song Ji Hyo. Vì là thành viên nhỏ tuổi nhất trong đoàn, lại vô cùng đáng yêu, khả ái nên các thành viên trong đội đều quý mến cậu, kể cả đội đối thủ cũng không phải ngoại lệ. Bằng sự lanh lợi, tài giả đáng thương của mình mà cậu đã nhanh trí hỏi được gợi ý của Kim Jong Kook bên đội đối thủ. Kết quả cuối cùng, đội của Park Jimin đã giành chiến thắng với kho báu là 4 chiếc nhẫn làm bằng vàng có khắc chữ R - biểu tượng của Running Man. 

Quay phim đến 2h sáng mới kết thúc, Park Jimin dù mệt mỏi vì phải hoạt động suốt cả ngày, song bù lại, cậu rất vui vẻ, thích thú muốn đem chiến lợi phẩm nhanh chóng trở về Seoul để khoe với Kim TaeHyung. 

Ha Sung Woon từ trong phòng tắm đi ra, nhìn "Tiểu tổ tông" đang nằm dài trên sofa nghịch điện thoại, nhẹ giọng nói "Tôi đã chuẩn bị xong nước nóng rồi, cậu mau đi tắm đi"

Park Jimin vứt điện thoại cái 'bộp' lên giường lớn, rồi đứng dậy đi vào phòng tắm, chợt nhớ ra gì đó, còn dừng lại hỏi "Ngày mai mấy giờ chúng ta trở về ?"

Ha Sung Woon vốn định ở lại chơi 2 ngày rồi mới về, nhưng đột nhiên Jung Tổng xảy ra tai nạn xe, cho nên mọi lịch trình kế tiếp của cả Park Jimin và bản thân đều bị hủy bỏ, nghĩ mà chán chết đi được "7 giờ bay. Ngày mai khi trở về còn buổi phỏng vấn cho The Most lúc 10 giờ nữa nên cậu nhất định phải dậy sớm, không được lề mề làm nỡ chuyến bay, hiểu chứ ?"

Cậu bĩu môi, lại cằn nhằn như bà thím rồi "Tôi biết rồi, anh mau về phòng ngủ đi !"

Hết giá trị lợi dụng liền bị đá ra ngoài, trợ lí Ha thở dài, ôm theo trái tim nhỏ bé đi về phòng.

Tắm rửa sạch sẽ thơm tho, Park Jimin liền nhảy phóc lên giường, ôm ipad gọi điện cho ông xã đẹp trai. Diễn viên Park còn không có tiền đồ, cố tình kéo thấp cổ áo xuống, để lộ xương quai xanh quyến rũ. Hư ! Sexy quá chừng ! Nhất định ông xã sẽ thích lắm cho mà coi.

"Bảo bối, muộn như vậy còn chưa ngủ ?" Giọng nói ấm áp, con mọe nó dịu dàng muốn tan chảy luôn á 

Park Jimin hận không thể nhảy vào màn hình ôm hôn ông xã 1000 cái, chỉ có thể chu môi đáng yêu nói "Em vừa mới ghi hình trở về đó ! À, TaeHyung, hôm nay em làm rất tốt, còn tìm được kho báu nữa nè !" Cậu với tay lấy chiếc nhẫn vàng, giơ lên màn hình, tự hào cười híp mắt

Kim TaeHyung khi nói chuyện với "bà xã", ánh mắt hiển nhiên là trìu mến, ôn nhu cười "Bảo bối của anh giỏi lắm !"

"Đương nhiên rồi ! Ngày mai khi trở về Seoul, em sẽ cho anh chiếc nhẫn này"

Anh ngạc nhiên hỏi "Sao lại cho anh ? Em vất vả lắm mới kiếm được kho báu mà"

"Bởi vì kho báu là em tự dùng sức mình kiếm được, cho nên em muốn dành tặng nó cho người em yêu nhất, vậy mới ý nghĩa" Park Jimin cười ngọt ngào nói

"Bảo bối, anh rất nhớ em !" Nghe xong lời thổ lộ ngọt ngào, có chút ngốc nghếch của cậu, anh không kìm lòng được muốn ôm cậu, hôn cậu.   

"Ừm. Em cũng vậy !" Park Jimin gật đầu, tim mạnh mẽ đập. Làm sao đây, càng nói càng nhớ ông xã quá đi !

Diễn viên Park và Kim tổng đang anh anh em em, ngọt ngọt ngào ngào bao nhiêu thì Jung tổng ở bệnh viện lạnh lẽo bấy nhiêu.......

 Jung Hoseok bị gãy tay phải, hiển nhiên mọi hoạt động thường ngày đều bị cản trở. Chẳng hạn như bây giờ vậy, y thực hối hận khi để quản gia Lee về nhà, y tá lại phải ăn cơm, nên chỉ vứt cho y một khay cơm, sau đó chuồn mất tiêu. 

Tay phải bó bột, tay trái cầm chiếc thìa xúc cơm, run run đưa lên miệng, đến việc cắp miếng trứng trong đĩa cũng vô cùng chật vật. Ai nhìn vào đảm bảo chắc chắn sẽ không nghĩ bệnh nhân đáng thương này là Jung tổng của tập đoàn khách sạn Silla.

Khóe miệng giật giật, Jung Hoseok bực tức đến độ đáp cả đôi đũa đi, con mọe nó ông không ăn thức ăn nữa, ăn cơm trắng uống canh cho nó lành. 

Nghe thấy tiếng động trong phòng, người thanh niên vốn dĩ luôn rình rập bên ngoài, đột nhiên đẩy cửa xông vào, khẩn trương hỏi "Anh không sao chứ ?"

Jung Hoseok bị làm cho giật mình, chiếc thìa trên tay không cần đáp đi cũng tự động rơi xuống, khuôn mặt vừa ngạc nhiên, vừa có vui mừng, lại oán trách cùng lúc hiện lên, khiến y lắp bắp "Em.....em làm gì ở đây ?"

Min Yoon Gi biết bản thân đã quá lo lắng mà để y biết mình đến thăm y, hắn giờ muốn trốn cũng chẳng thể nữa, lại nhìn đến bộ dạng đáng thương của y, đành thở dài, bước đến giường, cầm chiếc thìa vừa rơi xuống 

Jung Hoseok cảnh giác, nhìn chằm chằm "vợ cũ" "Em muốn làm gì ?"

"Mau ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội hết rồi !" Min Yoon Gi xúc một miếng cơm, rồi dùng đũa đặt lên đó miếng thịt, đưa đến gần miệng y

Tự động há miệng để hắn đút, y vừa nhai vừa oán trách "Em đây là thế nào hả ? Con mọe nó khó hiểu chết đi được !"     

Rõ ràng lời nói không có chút tình nguyện nào, song miệng thì vẫn mở ra chờ hắn đút. Jung tổng lặng lẽ giơ ngón tay giữa, Jung Hoseok ! Mày không có chút tiền đồ nào hả ? Cứ vậy mà để cậu ta đút cho ăn ? Phắc ! Sao tự nhiên cơm bệnh viện ngon vậy chớ ?

 "Dù sao thì cánh tay này của anh cũng có một phần lỗi do tôi, haizz.....tôi sẽ chăm sóc anh cho đến khi tay anh bình phục hoàn toàn. Sau đó, cho dù anh không đuổi tôi cũng sẽ tự động rời đi !" Min Yoon Gi nhanh tay thu dọn khay cơm, vừa làm vừa nói

Jung Hoseok nhếch mép, lạnh lùng nói lớn "Tôi không cần em thương hại, mau cút đi !" . Đương nhiên, cái đó đều do Jung tổng tự suy diễn trong đầu, chứ ngoài miệng đâu có nói ra. Trước đây y luôn là người chăm sóc cho hắn, giờ hiếm khi y mới được hắn chăm sóc, ngu gì không hưởng. Nói là buông tha cho hắn, nhưng thực ra trái tim của y đau lắm, y không muốn rời xa Min Yoon Gi một chút nào cả. 

"Được, không được nuốt lời ! Ai nuốt lời sẽ là con cún !" Jung Hoseok trẻ con nhìn hắn

Min Yoon Gi lắc lắc đầu, người đàn ông này, có phải bị tai nạn đứt luôn cả dây thần kinh rồi không ? Lại có thể nói mấy lời trẻ con như thế ?  

-----------------------------------

Đón lấy cặp táp và áo khoác ngoài của Kim nam Joon như thường lệ, cậu tươi cười nhìn anh "Anh có mệt không ?"

Gã lắc đầu, đưa tay nhéo nhéo má cậu, cười đáp "Không có. Em nấu món gì mà thơm vậy ?" Gã ngửi được mùi thức ăn từ bếp bay ra, khiến gã có cảm giác rất đói bụng

Kim Seok Jin cất đồ của gã vào phòng cẩn thận, rồi đi vào bếp "Hôm nay trên đường đi học về, em ghé qua chợ hải sản, mua ít đồ nấu canh hải sản cay, anh mau đi tắm đi, rồi ra ăn cơm". Cậu biết gã thích ăn hải sản, nên cố ý nấu nhiều để bồi bổ cho gã

Nhìn cảnh tượng ấm áp mà bản thân luôn khao khát có, Kim Nam Joon nhịn không được kéo cậu ôm vào lòng, yêu thương hôn lên trán cậu "Cảm ơn em, Jinie !"

Cậu bật cười, tuy có hơi lạ nhưng vẫn ngoan ngoãn để anh ôm, chỉ nhẹ giọng hỏi "Sao đột nhiên lại nói vậy ?"

"Không có. Chỉ là anh bị nồi canh hải sản cay của em làm cho cảm động thôi"

"Vậy mà em tưởng chuyện gì ! Được rồi, mau đi tắm đi, canh nguội sẽ không ngon đâu !" Đẩy nhẹ Kim Nam Joon ra, cậu dịu dàng nhắc nhở

"Tuân lệnh vợ yêu !" Kim Nam Joon đột nhiên đứng nghiêm, giơ tay dõng dạc hô

Bị gọi là vợ yêu, cậu có chút thẹn thùng, đỏ mặt nói "Ai là vợ yêu của anh chứ ?"

"Em đó, Jinie !" Còn cố tình ghé miệng hôn vào môi cậu một cái thật kêu mới chịu rời khỏi bếp. Ay ya ~~~ Vợ ngại ngùng lại càng đáng yêu ! 

____________________________________________________________________

Ngọt sún răng chưa nào =))))) 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro