Chap 29 (H+) : Tỏ tình thành công và lần đầu của bé con

4000 chữ òi mấy cô, tui phục tui quá T_T

________________________________________________________________

"Ngồi xuống ăn cơm đi !" Kim Seok Jin đặt đĩa rau xào xuống bàn, mặt lạnh không thèm liếc nhìn gã một cái, im lặng ngồi ăn cơm.

Kim Nam Joon đánh mắt qua các món ăn, thôi xong, món nào cũng có đậu với cà rốt. Cứ lần nào vợ giận, là cả ngày hôm đó toàn đậu và cà rốt gã cực ghét ăn. Gã nhìn cậu gắp cà rốt ăn ngon lành, nhịn không được nói "Anh đâu có nói chuyện của chúng ta cho mọi người biết đâu !".

Kim Seok Jin thản nhiên trả lời "Ăn cà rốt rất tốt !" Cái người này vậy mà vẫn chưa biết tội của mình là gì !!! Vậy ngày mai tiếp tục ăn đậu với cà rốt !!!

Gã gãi gãi đầu, chết thật, còn tội gì nữa nhỉ ? Lần này nghĩ không ra chắc chắn cũng ăn cà rốt cả tuần cho mà xem.

"Jinie !"

"Ừm !"

"Anh thực sự không nghĩ ra mà....tha cho anh đi vợ". Gã mếu máo xin xỏ, vợ nhiều khi còn đáng sợ hơn cả mẹ già của gã. May mà những lời này gã âm thầm kháng nghị trong bụng, nếu để vợ biết bản thân dám so sánh em ấy với mẹ già, nhất định sẽ ăn mấy cái này suốt cả tháng !!!!

Đặt bát đũa xuống, cậu đứng lên, trước khi đi vào phòng chỉ để lại cho gã một phán quyết "Không nghĩ ra thì đừng leo lên giường ngủ nữa !"

ĐÙNG !

ĐOÀNG !

Sét đánh ngang tai !!!!!! Mặt gã đen thùi lùi một cục !!!!

Trong khi gã đang ở đây vừa lặng lẽ gắp cà rốt ăn vừa len lén lau nước mắt, thì ở một biệt thự lớn khác, Jung Tổng lại sung sướng ngồi xem phim với bà xã. Muahaha.....Cuộc đời chính là bất công thế đấy !

"Yoon Gi" Jung Hoseok đột nhiên lên tiếng.

"Cái gì ?" Min Yoon Gi quay sang, hất cằm. Đúng chuẩn điệu bộ của dân giang hồ.

Vợ mình thiệc đáng sợ mờ. Huhu T_T

"E hèm......Tôi cảm thấy ăn một mình ba quả trứng thực sự quá thiệt thòi cho em". Y liền cầm thìa, xúc một quả trứng bỏ vào trong bát mì của hắn, vừa đưa đồ ăn sang vừa liếc nhìn sắc mặt hắn, kiểu như chỉ cần hắn quát một tiếng, y lập tức sợ đến độ làm rơi cả trứng lẫn thìa xuống đất ấy "Chia cho em một quả đó".

Hắn nhếch mép, ông đây không vì tay anh đang bị thương, nhất định sẽ đập cho anh một trận ! Lúc đầu sống chết đòi ông nấu mì cho anh ăn, còn dài mồm yêu cầu những ba quả trứng.

"No quá không nuốt nổi chứ gì ?" Jung tổng bị nói trúng tim đen, lập tức chuyển mắt nhìn chằm chằm TV, không ho he câu nào !!!

Lườm y một cái, hắn im lặng ăn quả trứng kia. Lần sau còn dám đòi nữa, tôi sẽ làm cho não anh thành quả trứng nghiền luôn ! Cháu đi đóng phim hở ra là kêu đói ăn, cậu thì vừa mới ăn tối xong lại muốn ăn mì trứng ! Đúng là cậu nào cháu nấy mà !!!

Ăn xong bát mì lớn, Min Yoon Gi theo thường lệ đưa Jung Hoseok đi tắm, để y ngồi trong bồn tắm lớn, cầm vòi hoa sen gội đầu cho y, vô cùng cẩn thận để tay kia không dính nước. Y sung sướng ngồi im cho hắn gội đầu, thích quá đi ! "Hì hì".

"Im lặng coi, cười ngu gì đó !" Min Yoon Gi cau mày, cảnh cáo hắn.

Jung Hoseok nhân lúc hắn không để ý, lén bĩu môi một cái. Chẳng hiểu tại sao càng ngày vợ càng dữ, nhưng không sao, cho dù tính tình vợ có càng lúc càng giống chó ngao Tây Tạng suốt ngày cắn bừa, y cũng yêu hết á !!!

Gội đầu sạch sẽ, hắn nhìn y, thản nhiên nói "Mau cởi quần áo ra !"

Jung Tổng lập tức ôm ngực, bộ dạng con gái nhà lành thẹn thùng "Đừng như vậy, người ta ngại mà".

Min Yoon Gi "...." Ngưng động tác, lừ lừ

Jung tổng lập tức biết thân biết phận, nhanh chóng cởi quần áo trên người ra, thân hình rắn chắc, khỏe mạnh, dũng mãnh lập tức hiện ra.

"Ông bảo anh cởi quần áo, anh cởi quần sịp làm gì hả ?" Min Yoon Gi đỏ mặt rống lớn. Cái con người này, không có chút liêm sỉ nào hả ? Hắn hối hận rồi, còn kịp không ?

"Tắm đương nhiên phải cởi cả sịp ! Em tắm mang sịp hả ?" Y lưu manh đáp. Sao ? Thân hình anh đẹp chứ ? Có phải em mê rồi đúng hơm ??? Haha.

Được rồi. Tôi nói không lại anh. Min Yoon Gi nhanh chóng bỏ qua trái tim đang đập như muốn nhảy ra ngoài của mình, tiếp tục làm mặt lạnh tắm cho y. Bàn tay trắng trẻo xoa đến phần cơ bụng của y, lập tức nhìn thấy cái kia của Jung Hoseok đang rất có tinh thần mà ngẩng đầu.

Đồ lưu manh ! Bị thương gãy tay mà còn nghĩ đến chuyện ấy ! Thật muốn tẩn cho một trận mờ !

"Yoon Gi à......" Giọng y khàn khàn vang lên bên tai hắn, lại càng làm mặt hắn đỏ hơn

Tính đến giờ đã hai tuần y không có thân mật với ai, giờ lại bị Min Yoon Gi sờ tới sờ lui, hơn nữa là người y vô cùng, vô cùng yêu cho nên mới không khống chế được mà có phản ứng. Nhưng súng đã lên đạn, đến giờ còn định rút lui, nhất định sẽ con mọe nó bị ảnh hưởng. Nói không chừng nghẹn quá đến liệt dương, hay tiết sớm, thì sao có thể có cuộc sống hạnh phúc sau này được.

Hắn nhìn biểu tình đáng thương của y, liền thở ra một hơi lấy, dùng tay cầm lấy cái vật thuộc hàng khủng kia. Nhất định là do ăn nhiều quá nên ảnh hưởng đến não bộ ! Chứ làm gì có chuyện hắn đang giúp Jung Hoseok chớ ! Nhất định là hắn bị thần kinh rồi !!!!

Đang muốn dùng tay nguyên vẹn để tự an ủi, nào ngờ động tác của hắn khiến y giật mình. Tuy rằng trước đây từng lên giường lăn qua lăn lại, căn bản chuyện thân mật nhất cũng đã làm, nhưng mà đều do y chủ động, hơn nữa hắn còn trong trạng thái say xỉn. Vậy mà bây giờ vợ ngạo kiều của mình lại chịu chủ động !!! Đột nhiên, bàn tay mềm mại kia di chuyển lên xuống, tuy rằng không thành thục nhưng cũng đủ làm y thỏa mãn thở dốc, vô cùng hưởng thụ.

Quá phấn khích không kìm chế được bản thân, chỉ một lát sau đó, Jung Hoseok liền bắn đầy tay hắn, may mà lần này hắn không có giận, chỉ im lặng rửa tay, rồi tiếp tục sát sữa tắm lên người y.

Trong không gian chật hẹp thế này, tư thế của hai người lại có biết bao mờ ám, hơn nữa vừa nãy hắn còn giúp y giải quyết, làm sao có thể không động tình được chớ ? Jung tổng nhìn khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng của người đang vô tình phả hơi thở nong nóng vào mình, không nhịn được nắm lấy tay hắn, kéo mạnh về phía mình, khiến hắn dính chặt vào người y.

"Anh.....muốn làm gì ?".

Jung Hoseok nâng cằm của hắn lên, bắt hắn đối diện với mình, không cho phép né tránh ánh mắt nóng bỏng, thâm tình của y. Hắn vừa thẹn vừa giận, lắp ba lắp bắp "Tôi.....tôi cấm anh....không đư.....ưm....ưm......" Còn chưa nói hết câu, đã bị người kia mạnh mẽ ngậm lấy môi, đánh nuốt hết mấy lời chưa kịp nói vào trong bụng.

Tuy rằng chỉ còn một tay, song không làm giảm đi độ dũng mãnh của Jung tổng, y đưa tay cố định gáy của người kia làm cho nụ hôn sâu hơn. Y điêu luyện đưa lưỡi vào trong miệng của hắn, mãnh liệt quấn lấy chiếc lưỡi non mềm, say mê cắn mút. Nước bọt chưa kịp nuốt xuống, ứa ra khóe miệng của hắn, đều bị Jung tổng một lần hút sạch.

Hôn lưỡi say mê đến tận khi hắn không thở nổi nữa, ngó ngoáy, mới làm cho y lưu luyến buông ra. Cụm trán vào nhau thở dốc, hơi thở nóng bừng từng đợt phả vào không khí. Quan sát biểu tình há miệng hít thở của hắn rất đáng yêu, khiến khóe miệng y nhịn không được cong lên, giọng nói khàn khàn vang lên "Cho anh một cơ hội, được không ?".

Thời điểm tỏ tình hợp lý nhất là đây nè !!!!!

Hắn bối rối khi bắt gặp ánh mắt chân thành của người đàn ông này, cả người nhũn ra đang dựa vào người y, trái tim đã rõ ràng câu trả lời nhưng vẫn còn do dự chưa nói.

Rèn sắt ngay khi còn nóng "Anh thực sự rất yêu em, cho anh một cơ hội để yêu thương, cưng chiều em, có được không ?". Jung tổng gấp đến độ muốn chửi thề, song ngoài mặt vẫn rất làm ra bình tĩnh. Phắc ! Lần này em ấy còn không đồng ý ông đây lập tức tuyệt thực 1 ngày......không được, 1 ngày quá nhiều rồi......1 bữa cho xem ! Đích thị bề ngoài là hơn 30, còn tâm hồn chỉ có tám tuổi.

Tim hắn nhũn ra rồi, sống mũi cay xè luôn, muốn lập tức gật đầu nhưng vẫn cố chấp hỏi lại "Có thật là anh yêu tôi ? Chứ không phải thương hại tôi ?".

Jung tổng nhíu mày, trời ạ ! Ông con mọe nó yêu em như vậy, sao có thể là thương hại em chứ ? Em cứ xuyên tạc lời ông nói thì phải nàm thao đây ?

"Ngốc ạ !" Y nhéo mũi hắn, ánh mắt ngập tràn yêu thương "Đương nhiên là yêu rồi ! Em không tin sao ? Được, vậy anh xin thề, nếu điều anh nói là giả thì từ giờ trở đi, anh sẽ không bao giờ ăn thịt bò nữa !" Ai mà chẳng biết thịt bò Hàn Quốc là món ăn thần thánh như thế nào ? Với một người mê ăn uống như y, thì đây quả là lời thề độc !!!!

Tưởng đâu thề xong em ấy sẽ gật đầu đồng ý. Ai ngờ lại khóc quá trời khóc, làm Jung tổng đau lòng muốn chết ! Vội vàng đưa tay lau nước mắt cho hắn, dỗ dành "Ngoan, đừng khóc, đừng khóc......."

"Hu...huhu.......tại sao đến giờ mới.....mới nói hả ?" Hắn nức nở trách móc

Jung tổng thành công rồi ! Có điều, hình như trong phòng tắm không hợp phong cảnh lắm thì phải ? Y còn đang khỏa thân nữa chớ ! "Được....được.....là lỗi của anh. Trước tiên chúng ta vào phòng đi ha ?"

Min Yoon Gi đang khóc quả nhiên rất dễ dụ, liền ngoan ngoan theo y vào trong phòng, để y mặc quần áo chỉnh tề, sau đó tiếp tục mếu máo. Y bất đắc dĩ dỗ mãi mới chịu nín "Vốn dĩ lần trước định dùng lắc chân trói em lại bên anh, lại bị em làm cho tức gần chết, nên đã ném đi rồi.....haizz....tiếc thật.....cái đó do anh tự thiết kế, còn đặt làm ở nước ngoài đem về, ý nghĩa lắm...".

Min Yoon Gi ngẩng đầu, chui ra khỏi ngực y, mắt vẫn còn ươn ướt "Thực ra...."

"Thực ra cái gì ?" Y khó hiểu nhìn hắn đi lại chỗ balo của mình, lấy ra một cái hộp nhỏ, đưa đến trước mặt y.

Y ngạc nhiên, vui mừng cùng cảm động nhìn hắn "Em nhặt nó ?" Thấy hắn ngại ngùng gật đầu thì vui đến độ muốn bay lên, xông đến túm hắn hôn vài cái. Lần trước còn tưởng báu vật gì trong hộp, mình sờ vào liền giấu đi, còn cáu với mình, thì ra là chiếc lắc chân này !

Kéo hắn ngồi lên giường, vì giờ một tay còn đang bó bột, nhưng tuyệt nhiên không làm ảnh hưởng đến động tác của y, ngượng ngạo đeo chiếc lắc vào cổ chân trắng muốt, nhỏ nhỏ của hắn, rồi ôm hắn vào lòng, xúc động nói "Anh yêu em, Min Yoon Gi ! Đời này chỉ yêu mình em thôi !".

------------------------------

Nhìn bàn đồ ăn đầy màu sắc cùng hương vị trước mắt, Kim TaeHyung cảm động đến mức ôm chầm lấy bé con, cậu suốt ngày nói em biết nấu ăn, tay nghề còn rất tốt, anh vẫn cười cho qua, nghĩ rằng bé con nghịch ngợm này thích nói phóng đại nên không chú ý nhiều. Hơn nữa, anh yêu cậu như vậy, cưng chiều như vậy, sao nỡ để cậu nấu ăn chứ ? Đương nhiên anh sẽ nấu cơm, rửa bát cũng là anh làm. Thật không nghĩ ra từ công ty trở về nhà, lại thấy hình ảnh bé con bảo bối của anh đeo tạp dề, chăm chú bày ra một bàn cho anh ăn.

"Người em toàn mùi dầu mỡ, anh đừng ôm mà !" Cậu đỏ mặt đẩy anh ra, có đẩy được tẹo nào đâu, bởi vì cậu đâu có dùng sức, ra vẻ chút thôi. Con mọe nó thật kích thích, đây chính là cảnh tượng cậu thường tưởng tượng đó nha. Thật không uổng công cậu giả vờ mệt, trốn trợ lí Ha để về nhà sớm nấu cơm cho anh.

Xoa đầu cậu, anh cười "Hôm nay nhất định phải ăn hết chỗ này !" sau đó kéo ghế ngồi xuống bàn, cùng cậu ăn cơm. Không chỉ biết nấu ăn, mà còn rất ngon là đằng khác.

Đương nhiên rồi, với một người sành ăn như "Park béo ham ăn" thì nấu ăn để tự phục vụ mình là điều cần thiết nha !

Sau khi ăn cơm xong, nghỉ ngơi tiêu cơm, Park Jimin ngoài mặt thẹn thùng nhưng trong lòng kích động đến muốn chửi thề khi được anh ôm vào phòng tắm. Tắm uyên ương hả ? Lần đầu mà làm trong phòng tắm có phải hơn mãnh liệt rồi không ? Ây dà ~ Kích thích quá đi mất !

Cậu nhanh chóng bị anh lột hết đồ trên người, thả vào trong bồn tắm lớn. Anh cởi quần áo ném vào sọt đồ, sau đó cũng nhảy vào bồn lắm, ôm cậu vào trong ngực mình, cúi đầu hôn lên môi cậu. Kim tổng không có đói khát như Jung tổng nha, cho nên hôn lưỡi hết sức dịu dàng ý. Lần trước, do Jung Hoseok phá rối, chưa làm đến bước cuối cùng, thời gian sau đó thì bận việc, không thì cũng vì cậu đòi về nhà, cho nên chưa có làm lần nào.

Park Jimin đang say mê hôn lưỡi với ông xã, liền bị tiếng chuông điện thoại reo cho phát bực. Đành đẩy anh ra, với tay lấy điện thoại, là Kim Seok Jin. Đồ nhẫn tâm, cậu được XYZ với Kim Nam Joon rồi thì không để cho thân mật với ông xã hả ? Trong lòng muốn chửi thề nhưng ngoài mặt vẫn bấm điện thoại trả lời "Jinie, mình nghe nè !".

Kim TaeHyung giờ phút này không còn nghe được bất cứ cái gì hết, chỉ cảm thấy muốn đập cho Kim Nam Joon một trận, sao cậu không quản vợ cậu đi, để người ta làm phiền chuyện hệ trọng của tôi. Tôi đang rất bất mãn, cậu hiểu không ?

Park Jimin vừa nghe Kim Seok Jin kể lể câu chuyện của cậu ấy, vừa phải chống chọi với Kim lưu manh. Anh hôn lên cổ cậu, cắn mút ra mấy vết liền, hai điểm trên ngực cũng bị chơi đùa đến đỏ ửng, bàn tay kia thì không an phận, dám bóp "park nhỏ" của cậu.

Mồ hôi chảy ròng ròng, cậu cố gắng làm giọng nghiêm túc nhất có thể, nói nhanh qua điện thoại "Xin lỗi.....giờ mình....a.....a.....còn có chút việc bận, nói chuyện sau nha". Chồng lưu manh quá đi, không cúp máy chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Kim Seok Jin ở đầu dây bên kia bị cúp máy cái rụp, âm thầm gào thét, không thấy bạn bè đang cần lời an ủi hay sao mà còn làm ra mấy cái âm thanh ám muội như thế. Cậu không kêu thì mình không biết cậu đang làm cái gì chắc ?

Vội vàng vứt điện thoại sang một góc, Park Jimin không chịu nổi kích thích, há miệng phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ. Anh đắc ý cười cười, ôm cậu ngồi lên đùi mình, tay kia vẫn bận rộn chơi đùa "park nhỏ". Sinh ra là tiểu thụ, đương nhiên Park Jimin bị sờ vài cái đã bắt rồi, xấu hổ rúc đầu vào cổ anh, có nói thế nào cũng không chịu ngẩng lên.

Anh vẫn là nghĩ cho cậu, dù sao cũng là lần đầu của bảo bối, giọng nói trầm ấm, mang từ tính thầm thì bên tai cậu "Ôm em vào giường, được không ?

Cánh tay mềm mại ôm cổ anh, khẽ gật đầu, hai chân theo quán tính khi anh đứng dậy, quấn chặt thắt lưng của anh, để anh ôm vào trong giường lớn. Kim TaeHyung dịu dàng hôn lên môi cậu "Có lẽ sẽ hơi đau, em chịu được chứ ?".

Con mọe nó chồng mình đã đẹp trai lại dịu dàng nữa, Park Jimin đỏ mặt gật đầu, nhắm chặt mắt lại. Quan sát biểu hiện đáng yêu thẹn thùng của bảo bối, anh nhịn không được bật cười, đáng yêu chết đi được. Hiển nhiên là đã chuẩn bị sẵn sàng, anh chỉ cần vươn tay vào trong hộc tủ đầu giường là lấy được gel bôi trơn cùng bao cao su.

Cậu he hé mắt nhìn anh lôi ra bao cao su, tự nhiên lại có chút thắc mắc, lần đầu đã dùng cái đó, hình như không được thoải mái lắm đâu. Nghĩ vậy, cậu lí nhí nói "Đừng dùng cái kia....em không sao đâu.....".

Dù nói rất nhỏ nhưng Kim tổng đã nghe thấy, đưa tay niết nhẹ má cậu "Em chắc chứ ?" Không cẩn thận sẽ có thai, hơn nữa bảo bối còn quá nhỏ.

Rướn người ôm lên môi anh thay cho câu trả lời, cậu cười cười, thì thầm vào tai anh "Em muốn mang thai con của anh".

Sức chịu đựng cuối cùng của Kim TaeHyung bị đạp đổ không thương tiếc, anh nhanh chóng chuẩn bị thật cẩn thận cho cậu, không thể để cậu bị thương được. Cảm nhận được ngón tay thứ ba của anh tiến vào cơ thể mình, Park Jimin càng lúc càng khó chịu, cậu nức nở "Đau quá......"

Hôn lên môi cậu, mạnh mẽ cắn mút môi cậu để cậu quên đi nỗi đau kia, cảm thấy đã đủ, anh mới tiến sâu vào. Nơi đó bị dương vật nóng bỏng, cương cứng đột nhiên xâm nhập, cho dù đã được mở rộng nhưng vẫn rất đau đó. Park Jimin là một tiểu thụ rất kiên cường, cho dù đã đau đến độ ứa nước mắt, song không làm chồng mình mất hứng, chỉ cắn môi chịu đựng, thả lỏng thân mình.

Kim TaeHyung chưa động, vô cùng kiên nhẫn chờ cơ thể dưới thân quen dần. Chỉ một lát sau, cậu bắt đầu ngoáy ngó, đỏ mặt, ủy khuất nhìn anh "Mau động đi mà....."

Anh hài lòng, cắn tai cậu "Được, đều cho em, bảo bối !". Thân dưới bắt đầu luận động, không nhanh không chậm. Tiếng rên rỉ bên tai càng lúc càng ngọt, cơ thể mềm mại của cậu bao lấy anh, ấm nóng khiến anh nhịn không được đâm vào nhanh hơn, sâu hơn.

Khoái cảm đến quá đột ngột, làm cậu không thể chịu được nữa, tiếng rên rỉ trong miệng lớn dần, bàn tay theo nhịp điệu ra vào của anh mà bấu chặt vào tấm lưng rắn chắc của anh, để lại những vết cào mờ ám. Bị bảo bối cào ra vết lại càng anh không tự chủ được cảm xúc, tăng tốc độ cùng lực đạo, khiến nơi hai người kết hợp phát ra những âm thanh làm người ta đỏ mặt.

"TaeHyung.....a....a.....chậm một chút.....em không chịu được.....a...a...." "park nhỏ" cũng bị làm đến chảy ra chất lỏng trắng

Cứ như vậy, Park Jimin bị Kim TaeHyung lật qua lật lại, chèn ép không biết bao nhiêu lần, mệt đến độ một ngón tay cũng không muốn động, ngoan ngoãn để anh ôm vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, rồi ôm đặt vào giường. Sau đó anh lấy thuốc, lật chăn lên, tuy rằng đã chuẩn bị kĩ càng, song vẫn hơi sưng, anh đau lòng, nhẹ nhàng bôi thuốc cho cậu.

Cảm giác phía dưới bị đụng, lại có chút man mát, cậu lim dim, giọng khàn đặc hỏi "Anh muốn nữa hả ?" Còn đặc biệt hiểu chuyện, tự giác mở chân ra.

Anh bật cười, sao lại đáng yêu như vậy chứ ? Cúi đầu hôn lên trán cậu "Không có, chỉ là bôi thuốc cho em, nếu không ngày mai sẽ rất khó chịu" Cậu nghe xong, chỉ gật gù, rồi nhắm mắt ngủ tiếp.

Cất tuýp thuốc đi, anh tắt đèn, nằm xuống bên cạnh cậu, kéo người vào trong lòng "Bảo bối ngủ ngon".

Park Jimin chui vào trong lòng anh, tìm một tư thế thoải mái, dụi dụi như mèo con "Ngủ ngon".

Đều là ban đêm nhưng mỗi người khác nhau ở một địa điểm khác nhau thì sẽ có trải nghiệm đương nhiên không giống nhau rồi.

Park Jimin được Kim tổng ôm vào trong ngực, ngủ đặc biệt ngon, còn mơ một giấc mơ vô cùng ngọt ngào !

Min Yoon Gi thì phát cáu vì Jung Hoseok của hắn do quá kích động mà không có ngủ, lải nhải bên tai hắn suốt cả đêm

Kim Seok Jin lại cảm thấy đêm nay thật dài, nằm trên giường mà không được ôm gã, không quen nên cũng chẳng ngủ được.

'Cạch' cánh cửa phòng nhẹ nhàng được mở ra, phía giường bên kia đột nhiên lún xuống, thân hình to lớn của gã dần dần tiến sát lại phía cậu. Gã lén vòng tay ôm eo cậu, dính chặt ngực mình vào lưng cậu, đúng là nằm ngoài sofa là cực hình, chỉ có ôm vợ mới là thoải mái nhất.

Cậu chưa ngủ, nhưng cũng không có đẩy gã ra, chỉ lặng lẽ hồi tưởng ban chiều. Chuyện gã giấu cậu đến dạy ở trường, cậu không giận, chỉ là khi cậu cùng hội phó hội học sinh đi làm việc, tình cờ nhìn thấy vài sinh viên đang xin số điện thoại của gã, còn gã lại cùng họ tươi cười, đến má lúm đồng tiền trên khuôn mặt điển trai cũng lộ ra. Chính là cậu đang ghen đó, lỡ gã thích họ thì biết làm sao đây ? Cậu không muốn mất gã đâu, không chút cũng không muốn !!!

"Nam Joon" Cậu khẽ gọi.

"Ửm ?" gã hiển nhiên là chưa ngủ.

"Lần sau không được cười với mấy sinh viên khác, lại càng không được tùy tiện cho họ số điện thoại, nghe rõ chưa ?" Cậu ấm ức nói.

Gã ngạc nhiên, hồi chiều cậu nhìn thấy rồi ? Thế nên mới giận dỗi ? Ghen rồi hả ? Gã hiểu ra mọi chuyện, kéo cậu lại đối mặt với mình, gã cười "Mấy sinh viên đó vì tiện cho việc giảng dạy nên mới xin số của anh, em nghĩ bậy bạ cái gì thế ?".

"Là vậy sao ?" Cậu ngẩn người, ngước mắt nhìn gã.

Gã "ừm" một tiếng, sau đó giang tay ôm cậu vào trong ngực, xoa nhẹ lưng cậu "Haizz.....em mới là người anh rất sợ phải mất đi. Được rồi, đừng suy nghĩ lung tung nữa, mau ngủ đi ! Ngày mai có giờ giảng của chồng em, em mà ngủ gật trong lớp anh sẽ phạt đó !"

____________________________________________________________________

END CHAP 29

Các cô mà không vote và cmt tui buồn lắm á T_T

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro