Ngoại truyện 4 : Cuộc sống sau khi kết hôn của Ảnh đế Park (2)

Có ai biết gì về chuyện wattpad lọc H không ? mà lọc kiểu gì nhể ? Đam mỹ mà không có H thì còn gì hay nữa (-_-)

_________________________________________________________________

Trước khi cưới, theo lý hay theo tình thì cả hai gia đình đều phải gặp gỡ nhau, nói chuyện cưới xin, đương nhiên với Park Jimin và Kim Tae Hyung cũng không khác lắm. 

Kim gia ở bên Pháp, Park gia ở bên Mĩ, công việc của mỗi nhà đều vô cùng bận rộn, để sắp xếp được một ngày đẹp bay về Hàn Quốc gặp gia đình đối phương, cũng khá vất vả. Lại nhớ hôm đó, cũng là lần đầu tiên Park Jimin gặp bố mẹ chồng tương lai. 

Cậu khẩn trương lắm, bình thường đều đợi nắng chiếu đến mông mới chịu rời giường, hơn nữa còn do Kim Tae Hyung ôm dậy. Vậy mà hôm đó, đồng hồ mới chỉ hơn 5 giờ sáng, Park Jimin đã tự giác bật dậy, kéo áo người nằm bên cạnh mình "Anh, dậy mau. Dậy mau !"

Kim Tae Hyung vẫn còn ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở, bị cậu gọi dậy, liền kéo cậu nằm xuống, ôm vào trong ngực, dỗ dành "Còn sớm mà, ngoan, ngủ thêm chút nữa đi. Lát nữa anh gọi em dậy".

Cậu dụi dụi mặt vào ngực anh, đưa tay ôm anh "Anh nhớ phải gọi em dậy sớm đó" 

"Ừm.....mau ngủ đi" Giọng anh nhỏ dần, nhưng bàn tay vẫn ôm ngang eo cậu. 

Sau đó, sau đó đương nhiên là cả hai dậy muộn, giờ hẹn của hai gia đình là 9h30 ở nhà hàng, vậy mà 9 giờ mới bật dậy. Chuẩn bị xong xuôi, cậu còn định về Jung gia để đi cùng ba mẹ đến nhà hàng nữa, cuối cùng lại là ba mẹ đến đó trước. Ghi điểm còn chưa tính, lại có thêm một tật xấu trước mặt ba mẹ chồng nữa chứ !

May mắn, ba mẹ Kim đều là những người hiền hậu, tâm lý, cộng thêm con dâu cực kỳ xinh đẹp, trắng tròn, đáng yêu, liền đem tất cả lỗi lặt vặt của cậu cứ như vậy trực tiếp vứt đi hết. Ba Kim còn kiềm chế được, chứ mẹ Kim thì hận không thể lao vào ôm hôn cậu ấy chứ. Chỗ ngồi của Kim Tae Hyung - con trai bà cũng cho cậu luôn, đuổi anh sang bên ghế ba mẹ Park ngồi. Vậy là nhìn tổng thể khi đó, Kim Tae Hyung và ba mẹ Park là nhà gái, còn Park Jimin và ba mẹ Kim là nhà trai. 

Buổi lễ hôm đó kết thúc vui vẻ, những ngày tiếp theo, nếu không phải Kim tổng cứng rắn dành vợ chưa cưới về, thì có lẽ Park béo đã bị mẹ Kim ôm đến méo mó. 

Lễ cưới rất nhanh diễn ra, xong xuôi ba mẹ Kim cũng không ở lại lâu, mà trở về Pháp. Ngày tiễn ba mẹ ra sân bay, mẹ Kim lưu luyến không thôi, giống y như là tiễn con trai về nhà chồng. Dặn dò cậu đủ điều, còn nói nếu thằng nhóc Tae Hyung mà dám bắt nạn con, con cứ gọi điện cho mẹ, mẹ sẽ lập tức bay về Hàn đón con đi với mẹ. 

Thiệc là khiến Kim tổng ôm trán cạn lời ! Bà Kim à, hình như con không phải con ruột của mẹ đúng không ? 

 Mẹ Park cũng chẳng kém, nghe thấy thế liền kéo tay con rể về phía mình, trừng mắt với con trai ruột là cậu, dặn rằng nếu nó theo mẹ Kim đến Pháp, thì con cũng có thể đến Mỹ với mẹ, mẹ sẽ bảo vệ con.

Một lần nữa, hai ông thông gia vỗ vai, vô cùng thông cảm cho đối phương.  

Nói vậy thôi, chẳng bao lâu sau, cả ba mẹ Kim lẫn ba mẹ Park đều trở về Hàn sinh sống, đều đã già cả rồi, đi đi về về cũng rất mệt mỏi. Dù sao, cả hai nhà đều chỉ có mỗi một người con, nên trở về sống gần chúng cũng tốt. Hơn nữa, em dâu của mẹ Park là Min Yoon Gi cũng sắp sinh rồi, bà đều không yên tâm.   

Ngày Tết đầu tiên sau khi cưới, chồng chồng nhà cậu sẽ trở về Kim gia ăn tết trước. 

Vừa lái xe đến cổng, mẹ Kim đã đeo tạp dề, đi ra ngoài sân đón cậu và anh. Ôm cậu đi vào trong nhà, còn hỏi cậu đi đường có mệt không. Chỉ có điều, vừa đặt quà chúc Tết xuống bàn, cậu muốn xắn tay vào bếp phụ mẹ, thật không ngờ.......

"Mẹ, cái này đã vừa chưa ạ ?" Một người quen đến không thể quen hơn từ trong bếp đi ra, làm cậu giống như bị sét đánh, cả người đen ngòm, còn đang bốc khói nghi ngút.

Anh ta.....anh ta làm gì ở đây ? Còn gọi mẹ thuận miệng như thế !!!!!! Là muốn khiêu chiến với mình hả ??????

Jeon Jung Kook nhìn thấy cậu, liền vui vẻ nói "Minie đến rồi ?". Sở thích của cậu chính là trêu chọc con mèo béo này ! Lúc tức giận trông vô cùng đáng yêu ý. 

Mẹ Kim lại coi như không có gì, tiễn đến chỗ Jeon Jung Kook, nếm thử đồ ăn cậu nấu, nhai nhai rồi bảo "Cái này có hơi nhạt, con cho thêm chút ngọt nữa sẽ ngon hơn đấy" 

Jeon Jung Kook gật đầu, cười tươi rói "Dạ, con cũng đoán thế, tại Tae Hyung thích ăn ngọt mà" 

CÁI GÌ ? KIM TAE HYUNG CỦA TÔI THÍCH ĂN NGỌT LIÊN QUAN MÉO GÌ ĐẾN ANH HẢ ?????? CMN ANH THÍCH ĂN NGỌT SAO ? VẬY MÀ TÔI LÀ VỢ CÒN KHÔNG BIẾT ????? 

KIM TAE HYUNG, ANH GIỎI LẮM !!!!! HÔM NAY MÀ KHÔNG GIẢI THÍCH RÕ RÀNG, ĐỪNG HÒNG BÒ LÊN GIƯỜNG NGỦ !!!!! 

Mẹ Kim không để ý nữa, kéo cậu ra ghế ngồi "Con cứ ngồi đi, mẹ với Jung Kook nấu cũng sắp xong rồi, con vào làm gì, dầu mỡ không tốt". Sau đó xoay lưng đi, khóe miệng dâng cao, nặn ra nụ cười cổ quái. 

Kim Tae Hyung đi vào sau, còn chưa hiểu chuyện gì, chỉ thấy vợ mình mặt mũi đen ngòm, lườm anh như kẻ thù. Anh ngồi xuống chỗ cậu, theo thói quen ôm cậu, nhưng lại bị cậu hất ra "Bảo bối, ai chọc giận em ?" 

"Chính mình làm còn giả ngu ? Danh ảnh đế này anh nhận còn xứng đáng hơn tôi đấy !" Cậu trừng anh, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào bếp. 

Anh quan sát cậu, hiểu tính của cậu, liền hôn trộm vào má cậu một cái, sau đó nói "Chờ anh". Anh đứng dậy, đi vào bếp xem chuyện gì làm vợ giận dỗi anh.

Kim tổng đi vào trong, thấy cảnh trước mắt liền hiểu được vấn đề. Anh ngạc nhiên, đi đến chỗ cậu, buồn cười hỏi "Em đến lâu chưa ?" 

Jeon Jung Kook múc món ăn vào bình giữ ấm, ngẩng đầu thấy anh, mỉm cười "Em đến từ ban sáng. Thật phiền mẹ quá, tại Han Sung ngày lễ mà còn phải đi trực ở bệnh viện, mấy hôm trước anh ấy lại nói nhớ ăn món ăn tết truyền thống ở vùng Dae Gu, mà em đâu có biết làm. Nhớ ra quê mẹ ở Dae Gu, từ sáng sớm đã đến nhờ mẹ dạy."

Cậu đậy nắp bình lại, xoáy chặt lại, nhớ ra vẻ mặt của Park Jimin, cười cười nói "Nghe mẹ nói vợ chồng anh về, nên muốn tặng chút quà năm mới cho vợ yêu của anh thôi"

Kim Tae Hyung bất đắc dĩ ấn trán cậu "Em đó, từ khi nào cứ thích trêu bảo bối của anh xù lông lên mới chịu được hả ?"

Cậu nhún vai, lè lưỡi tinh nghịch đáp "Vui mà"

Xoay người mặc áo khoác vắt trên ghế "Em về đây. Sắp hết giờ trực của anh ấy rồi."

Đi ra ngoài, gặp Park Jimin lén la lén lút chạy vội về chỗ ngồi, Jeon Jung Kook buồn cười, có vẻ cậu nhóc nghe trộm cũng kha khá đấy. Cậu xỏ giày, còn không quên vẫy tay với Park Jimin "Tôi về đây. Chúc nhóc năm mới vui vẻ".

Kim Tae Hyung theo sau phía sau vị khách bất đắc dĩ, thấy cậu con đang ngây ra, liền bất ngờ bế thốc cậu lên, khiến cậu suýt thì hét ầm lên, đỏ mặt đánh vào ngực anh "Ba mẹ còn đang ở trong nhà đó. Mau thả em xuống !"

Anh hôn chụt một cái vào môi cậu, tinh quái nói "Không thả ! Cho em xem thứ này !" sau đó cứ thế bế cậu lên tầng, đi đến phòng ngày nhỏ của anh. Thực ra, căn nhà này, khi xưa khi ba mẹ Kim còn ở Hàn Quốc, vẫn là sống ở căn nhà này. Bao năm ba mẹ sang Pháp, vẫn có người định kỳ đến quét tước, dọn dẹp, nên hoàn toàn không phải sửa sang. 

Thả cậu xuống, kéo tay cậu đến một căn phòng. Park Jimin vẫn không hiểu gì, đây là phòng của anh ngày nhỏ mà, cậu đã được anh dẫn đến đây một lần rồi. 

Kim Tae Hyung lấy trong ngăn kéo ra một album ảnh, đưa cho cậu. Cậu ngồi xuống giường, tò mò mở ra, liền bật cười "Đáng yêu quá !". Tấm ảnh cũ, đã bị ố vàng, xong vẫn nhìn rõ cậu bé 1 tuổi bụ bẫm Kim Tae Hyung đang cười đến híp cả mắt. 

Anh cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, làm tay chữ V "Đương nhiên, ông xã em vốn đã ưu tú từ nhỏ !". Làm xong tự thấy mình cưa sừng làm nghé vô cùng kỳ cục, anh phì cười luôn.

Lật những tấm ảnh sau đó, cậu càng lúc càng cảm thấy, ông xã chính là ngày bé rất đáng yêu, sao lớn lên lại thay đổi nhiều như vậy. Cậu đặt cuốn album ảnh xuống, vươn tay ôm cổ anh, tinh nghịch cười khúc khích "Ông xã, anh làm aegyo* cho em xem đi !"

 (*Kiểu như làm trò dễ thương ở Hàn Quốc ấy, bạn nào là fan Kpop thì chắc chắn hiểu rõ)

"Không muốn ! Không hợp với hình tượng của anh !"

Cậu thu tay về, khoanh tay trước ngực, lạnh mặt trừng anh "TÔI CÒN CHƯA THA THỨ CHUYỆN ANH THÍCH ĂN NGỌT ĐÂU ĐẤY !!!!". Ám chỉ cái gì, tất cả chúng ta đều hiểu.

Kim tổng âm thầm mắng Jeon Jung Kook chơi dại, sau đó không tình nguyện đứng dậy, đi đến trước mặt cậu, thở ra một hơi dài. 

1,2,3 ! Chống tay lên hông, lắc lắc cái mông, rồi hai tay giơ ra phía trước, nắm vào lại mở ra, chớp chớp mắt, giọng trẻ con vang lên "Tae Tae sai òi !!!" 

"Minie tha thứ cho Tae Tae đi !"

"Tae Tae hổng dám nữa"

(cre : in pic)

Một đàn quạ đen chạy qua..........................

Park Jimin "phụt........hahahahahah......." 

Cậu cười run cả người, ôm bụng kêu "A.....hahahahaha......đau bụng quá......em không thở được......hahahahaa.......aa....."

"Được......được......em tha thứ cho anh, tha thứ hết...a...hahahaha......!!!!"

Kim tổng "......" Chết một lần. 

Mẹ Kim "hahahahaha......." tự dưng ở đâu ngồi trước cửa, cười đến ngồi phịch xuống đất.

Kim tổng "......" Bị chết lần thứ hai.

Và câu chuyện về một người đàn ông hơn 30 cái xuân xanh, bị ép làm mấy trò dễ thương, đã truyền lại muôn đời sau !!!!!!!!!

 ________________________________________________________________

End extra 4 (2)




  

  

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro