Chương 56




"Ngày mai chúng ta có thể đào thổ kim trứng". An Tâm nói cho Viên Hạo. Khoảng thời gian này An Tâm hầu như mỗi ngày đều ngốc trong ruộng rất lâu. Cẩn thận kiểm tra, nếu mình đầu tiên thu hoạch thổ kim trứng, giá cả sẽ tốt hơn một chút.

Ngày thứ hai, sáng sớm, cả nhà liền bắt đầu làm việc. A Vượng và A Phúc bị sai làm những việc tốn sức, chuyên môn phụ trách rút thổ kim trứng, đem tất cả từng cây từng cây đều nhổ toàn bộ lên, trên mặt đất có không ít thổ kim trứng, từ lớn đến nhỏ. Những cái này trước tiên chất ở trong sân, sau đó mới hái từng cái từng cái xuống.

Những củ còn trong đất phải cẩn thận đào, đối với việc này, ba người Viên Hạo đều rất chậm rãi, chỉ cần không đào thương tổn kim trứng là được rồi. Nhưng sinh trưởng trong đất quá nhiều, thỉnh thoảng lại đào được thổ kim trứng dưới đất lên, khiến cho ba người bọn họ đều vô cùng cẩn thận, hận không thể dùng tay đi đào.

"Haha, thực sự là sinh trưởng rất tốt. Ngày hôm nay chúng ta được mùa lớn." An Tâm cười haha, cầm một thổ kim trứng nặng gần 1 cân trên tay.

"Ừm." Viên Hạo cũng rất cao hứng, cậu vẫn sợ nơi này không dưỡng ra được thực vật tốt, nếu vậy thì ngày tháng su này liền khổ, không nghĩ tới lại thu hoạch được mùa. Cậu cũng đã đào được vài củ thổ kim trứng nặng gần cân.

"Cẩn thận chút, lại đào hỏng một củ." An Bình cúi xuống, nghe thanh âm, mọi người liền biết, hắn đào được chính là thổ kim trứng, không phải bùn đất.

"Hỏng để cùng nhau, hôm nay lại có thêm một món ăn." Viên Hạo đem mấy cái hỏng đều đặt 1 chỗ, hỏng không bán được, thừa dịp còn tươi mới thì nên nhanh chóng ăn một chút.

Bất quá ba mẫu đất, năm người bọn họ bỏ ra ba ngày , mới đem những thổ kim trứng này mang toàn bộ ra sân, cẩn thận trải trên mặt đất.

Nhìn thổ kim trứng đầy đất, An Tâm quả thực là vui đến hỏng mất rồi. Đây chính là lần đầu tiên hắn trồng ra thổ kim trứng tốt như vậy. Thu hoạch tốt như vậy, trong lòng Viên Hạo tính toán một chút, khoảng chừng là cùng không gian có quan hệ. Thứ nhất, ba mẫu đất này được tưới không ít nước trong không gian, lúc chưa trồng kim trứng, bọn họ hay dùng nước suối cải thiện chất lượng đất, thứ hai, hại giống thổ kim trứng này là lấy từ không gian, công của hạt giống cũng không thể không để đến. Thứ ba, bọn họ tạo màu mỡ, chất màu mỡ còn chứa không ít bùn đất trong không gian. Có mấy điều kiện này, thổ kim trứng nơi này đương nhiên đặc biệt tốt hơn những nơi khác.

Mà hai mảnh thổ kim trứng trong không gian kia, càng không cần phải nói. So với lần trước còn muốn lớn hơn, to hơn rất nhiều. Bọn họ đem thổ kim trứng trong không gian lưu lại làm giống, thổ kim trứng thu hoạch được trong nông trường, An Tâm cẩn thận chọn qua, đem những cái có thể làm hạt giống lấy ra, các cái khác hầu hết là bán ra, còn một ít đào hỏng cùng quá to quá nhỏ, bọn họ lưu lại cho chính mình ăn.

"Tại sao, thổ kim trứng thu hoạch trong nông trường, có cái có thể làm giống, có cái lại không thể làm?" Viên Hạo không rõ hỏi, trong không gian phần lớn là có thể làm hạt giống, đồng thời, trước đó An Tâm tuyển chọn hạt giống, cậu cũng không có nhìn ra kĩ xảo nào.

"Cái ày thật sự rất khó nói, hoàn toàn dựa vào kinh nghiệm tích lũy. Em từ nhỏ đã tiếp xúc với thổ kim trứng, tuyển chọn hạt giống, hơn nửa đều là tốt nhưng cũng có thể có hạt xấu, thậm chí còn không nảy mầm, giống loại này, sinh trưởng mặc dù tốt, nhưng làm hạt giống tuyệt đối không được, nhiều nhất chỉ có thể lấy 1 cái nha." An Tâm cầm một củ thổ kim trứng khoảng nửa cân vỏ ngoài bóng loáng cho Viên Hạo xem, nói cái này không tốt. Viên Hạo cầm trong tay xem nửa ngày cũng không nhìn ra cái gì, chỉ đành từ bỏ, ngược lại thổ kim trứng khiến cậu không chú ý tới, An Tâm lại mang đi.

Lượng lớn thổ kim trứng chất ở trong sân, An Tâm không ngừng chọn, An Bình cũng có thể giúp đỡ một ít công việc, nhưng hắn cũng thật không dám khẳng định, đại đa số đều phải cho An Tâm xem qua, mới dám đặt ở trong rổ. Cái khác, Viên Hạo thì lại cùng A Vượng và A Phúc đặt vào trong cái sọt mà Lý Ích cùng Dương Phi cấp cho, cái sọt như vậy rất giống như cái sọt tre ở quê hương Viên Hạo, nhưng là loại có lỗ nhỏ cùng nắp. Thổ kim trứng để ở bên trong, bên ngoài có thể nhìn thấy rõ rõ ràng ràng, đồng thời thoáng gió, so với đóng gói thì tốt hơn nhiều. Bọn Lý Ích là muốn phân về các nơi xa với thời gian vận chuyển dài, vì vậy mà công đoạn đóng gói vận chuyển vô cùng quan trọng.

Lại bỏ ra hai ngày, cuối cùng cũng đem thổ kim trứng xử lý xong toàn bộ. Viên Hạo gọi điện cho Lý Ích, để bọn họ đến nhanh một chút.

"Đều thu rồi?" Lý Ích giật mình hỏi, hiện tại thổ kim trứng nhà bọn họ còn phải đợi mấy ngày nữa mới thu hoạch được a. Trên thị trường căn bản cũng không có thổ kim trứng mới.

"Đúng đấy, chúng tôi chuẩn bị xong. Thổ kim trứng của chúng tôi tốt vô cùng". Viên Hạo tự hào nói.

Ngày thứ hai, sáng sớm Lý Ích cùng Dương Phi mỗi người mang đến một chiếc xe chở vô cùng to. Nhìn thấy trên sân đầy sọt, Dương Phi cùng Lý Ích đều vô cùng vui vẻ, không nghĩ tới bề ngoài thổ kim trứng này lại tốt như vậy, vừa lớn lại vừa tươi. Chỉ cần dùng mắt thường cũng có thể thấy đây là thổ kim trứng chất lượng tốt.

"Thực sự rất xinh đẹp." Dương Phi than thở cầm một cái, dùng một tay vuốt nhẹ một cái vỏ ngoài liền rơi xuống lộ ra phần thịt tươi mới mang theo nước bên trong thổ kim trứng, có thể thấy được vô cùng tươi mới.

"Các anh nhanh chóng mang đi đi, thừa dịp còn tươi mới, những nhà khác còn chưa bán trên thị trường, giá tiền cũng cao hơn một chút." Bọn họ đã sớm điều tra, hiện tại toàn cầu đều không có thổ kim trứng tươi mới trên thị trường, nhà bọn họ mang ra thị trường đầu tiên, không cần nói đến giá cả, lượng tiêu thụ nhất định cũng rất tốt. Chờ thêm một thời gian, thổ kim trứng các nơi dồn dập mang ra, chỉ sợ giá cũng không tốt như trước nữa.

"Ừm. Trước tiên đưa cậu 10 ngàn ngân tệ, số tiền còn lại mai tôi mang cho cậu, có cần mang đồ ăn đến hay không?" Lý Ích đưa Viên Hạo một túi ngân tệ, vội vã giúp đỡ đem cái sọt bỏ lên trên xe chuyển. Nhiều thổ kim trứng như vậy, vẫn là nhanh chóng chở ra ngoài mới tốt. Càng sớm ra thị trường tiền kiếm được càng nhiều.

"Ngoại trừ gạo kê cùng cao lương diện còn thêm mấy cân thịt nữa." Viên Hạo đáp.

Một sọt nặng 50 cân, tổng cộng có hơn 70 sọt, xe Lý Ích xếp vào 38 sọt, xe Dương Phi xếp vào 39 sọt, hai người cũng phái những xe khác tiếp ứng trên đường, cấp tốc phân về các nơi.

Ngày thứ hai Lý Ích cùng Dương Phi đưa tiền đến cho Viên Hạo, thuận tiện đưa cậu chút đồ ăn.

Lần này Viên Hạo thu hoạch không ít thổ kim trứng, ngoại trừ lưu lại ăn một ít cùng làm giống, còn gần 4000 cân đều bán đi. Năm mươi ngân tệ một cân, tổng cộng hai mươi vạn ngân tệ, Viên Hạo nghĩ lập tức có nhiều tiền như vậy, quả thực giống như nằm mơ. Nếu như đổi thành hạt cao lương hoặc gạo kê, có thể mua được mấy trăm cân a. Vừa nghĩ đến sau này không cần lo nghĩ chuyện ăn cơm, chính mình rốt cuộc cũng thành người có tiền, Viên Hạo không nhịn được cười nhếch miệng.

Nhìn Viên Hạo vui cười hớn hở, Lý Ích tâm tình rất tốt khóe miệng hơi câu lên, càng xem càng cảm thấy Viên Hạo nhìn rất khờ, bất quá cũng có chút đáng yêu a. Dương Phi quay đầu cười nói "Ai, chúng ta liền lập tức để hắn biến thành tiểu phú ông a. May mà bán cho chúng ta, nếu như bán trên thị trường, không biết sẽ gây náo động đến mức nào. Không chừng, chúng ta lại phải tăng cường thêm người để bảo vệ hắn." Lý Ích nói: "Thật may Viên Hạo vẫn là người biết điều, đúng là khiến chúng ta ít hơn không ít việc." Những thổ kim trứng kia dưới sự hoạt động của bọn hắn, rất nhanh sẽ gây nên một trận tranh giành, đương nhiên có thể mua đều là những người có tiền. Trải qua một mùa đông dài dằng dặc, hiện tại rau dưa mới mẻ đều vô cùng ít, vì vậy mà thổ kim trứng của bọn họ vừa xuất hiện trên thị trường, hiệu quả thực sự là tương đối tốt.

"Ừm, chỉ là có chút ngốc ngốc, bất quá ngốc cũng có chỗ tốt của ngốc a. " Dương Phi cười to lên. Lý Ích nghe xong, nhìu mày có chút khó chịu.

"Ngốc?" Lý Ích hỏi ngược lại.

"Kỳ thực như là chuyện ngày hôm nay, hắn xử lý quá tốt, bất quá nghĩ tới dáng vẻ trước đó của hắn, thật sự là quá khôi hài." Dương Phi nghĩ tới cái dáng vẻ kia, lại nở nụ cười.

"Ừm, là có chút." Lý Ích nghĩ tới cũng nở nụ cười. Viên Hạo người này, đặc biệt yêu thích tiền, vừa thấy nhiều tiền như vậy liền một bộ mừng rỡ tới ngốc, thật sự là khôi hài.

Dương Phi nhìn thấy nụ cười của Lý Ích, càng thấy buồn cười, nói thật, Viên Hạo người này ngoại trừ có chút ngốc nghếch ở ngoài, tướng mạo cũng quá bình thường, Dương Phi vẫn đúng là không hiểu nối, Lý Ích nhìn trúng ở điểm nào, còn cảm thấy Viên Hạo đáng yêu. Bất quá, đối với Lý Ích, có thể như Naxi nói, phối một Viên Hạo ngốc chút cho hắn mới thích hợp a.

" Viên Hạo, có tiền rồi muốn làm cái gì?" Dương Phi cố ý hỏi.

"Ừm... Mua trước một chiếc xe, muốn tốt một chút. Lại muốn tự mình đi xung quanh một chút, mỗi ngày đều ngốc ở đây, thế nào cũng phải ra ngoài va chạm với xã hội a." Có tiền, hơn nữa tạm thời cũng không có việc gì để làm, Viên Hạo có điểm chút sức sống, muốn đi ra bên ngoài một chút.

"Rất tốt a. Muốn đi nơi nào chơi, có cần tôi cung cấp nơi vui chơi hay không?" Dương Phi lại hỏi.

"Không cần, tôi còn chưa nghĩ ra." Viên Hạo từ chối, nói thật, Dương Phi yêu thích cậu sợ mình không chịu được. Lại nói, cậu căn bản cũng không biết nơi nào chơi vui. Chỉ là muốn đi ra ngoài một chút.

"Đi chơi một chút cũng được, bất quá an toàn là số một, tôi sắp xếp mấy người đi theo các cậu." Ngữ khí của Lý Ích hoàn toàn là mệnh lệnh.

Viên Hạo vốn muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ đến chuyện lần trước, lại thấy gương mặt đó của Lý Ích, lời phản đối cũng không nói ra được không thể làm gì khác hơn là đồng ý. Không biết tại sao khi Lý Ích trầm mặt xuống khiến cậu có chút sợ. Kỳ thực Lý Ích đối với cậu rất tốt sao mình lại không thể cải thiện được cảm giác sợ hãi a.

Bất quá, mua xe là yếu tố đầu tiên, lần này cậu chuẩn bị đầy đủ mang theo A Phúc và A Vượng, lại đi mua 1 chiếc xe cao cấp phòng và chống đạn so với cái trước không biết là tốt hơn bao nhiêu lần, đương nhiên giá tiền cũng cao hơn nhiều. Bỏ ra hơn năm vạn, tuy rằng quý, nhưng quý cũng có chỗ tốt của quý, An Tâm cùng An Bình cũng rất tán thành.

Ký thực nếu cậu biết, chiếc xe này trị giá hơn 1 triệu, không biết sẽ có cảm tưởng gì. Lý Ích sớm biết cậu muốn mua xe, trước tiên liền nói xe đã mua xong, rồi lấy ra một chiếc xe đặc biệt, bán cho Viên Hạo với giá 50 ngàn.

An Bình lái xe, cũng cảm thấy xe này tính năng rất được. Bất quá hắn tiếp xúc xe cũng không được nhiều, cấp bậc này cũng là lần đầu tiên hắn thấy, vì lẽ đó cũng không quá nhiều người hoài nghi. Viên Hạo cùng An Tâm căn bản là không hiểu gì về xe, A Vượng cùng A Phúc thì khỏi nói, bọn họ chỉ quan tâm Viên Hạo an toàn. Viên Hạo ngồi ở giữa ghế sau, bên phải và bên trái là A Phúc cùng A Vượng. An Tâm ngồi ở vị trí kế bên tài xế.

"Viên Hạo ngươi muốn đi đâu chơi?" An Bình hỏi.

"Cao sơ lưu thủy, biển rộng núi tuyết." Viên Hạo đùa giỡn tự trả lời, trước đây cậu nghĩ có cơ hội đi khắp các nước nhìn. Hiện tại nguyện vọng này sợ cũng không có ý nghĩa gì. Du lịch tạm thời, vẫn đúng là không có nhiều ý nghĩa. Vì vậy mà Viên Hạo nghĩ có thể đến một số thành phố lớn hay không, trước tiên tìm hiểu thời đại này một chút.

Tác giả có lời muốn nói: vừa cảm mạo vừa sốt, một cái nước mũi một cái nước mắt thật khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro