C154: KHÔNG THÍCH? VẬY THÌ BỎ ĐI LÀ ĐƯỢC (1)
Cô ta đập đầu xuống sàn, phát ra tiếng “Bụp bụp bụp”: “Ông ơi, con sai rồi! Ông ơi.”
Mọi người xung quanh nghe thấy cô ta cô ta gào thét như vậy, đều cùng bật cười.
Cố gắng chịu đựng những tiếng cười giễu cợt này, Trần Khả Ưu chỉ có thể nuốt sự căm hận vào trong lòng.
Đến tột cùng là ai chụp lén cảnh bất nhã của các cô, là ai mời vợ của doanh nhân đó tới, khiến bọn họ bị bêu xấu ở trước mặt nhiều người như vậy?!
Cô ta nhất định sẽ nhớ thù này! Sau này sẽ trả lại gấp trăm lần ngàn lần!
Một cái , hai cá... cô ta liên tục dập đầu lên trên sàn, trán cô ta đã bầm đen một mảng lớn, nhưng Hạ Tiểu Khê vẫn không nói gì, cô ta cũng không dám dừng lại.
“Còn nữa ––"
Hạ Tiểu Khê cúi đầu nhìn Trần Khả Ưu đang quỳ ở dưới chân mình: “Vừa nãy cô còn xé váy của tôi...”
“Tôi không xé, chỉ vô tình mà thôi, ai bảo váy cô quá mỏng...”
“À? Tôi nghĩ váy trên người các cô còn mỏng hơn cả váy của tôi đấy.”
Trần Khả Minh vừa nghe thấy đã biết ẩn ý trong lời nói của Hạ Tiểu Khê, cô ta tiến lên một bước, xé váy của Trần Khả Ưu.
Trần Khả Minh vốn nghĩ rằng, Trần Khả Ưu xé váy của Hạ Tiểu Khê, bây giờ cô ta giúp Hạ Tiểu Khê, bây giờ cô ta giúp cô xé váy trả thù lại, nói không
chừng Hạ Tiểu Khê có thể hết giận, có thể thuyết phục người đàn ông kia thả hai người bọn họ ra.
Nhưng cô ta không ngờ rằng hành động này của mình quá bất ngờ, nên đã chọc giận chị gái của mình.
“Trần Khả Minh! Em đang làm gì vậy?” Trần Khả Ưu vốn đang bực bội, bây giờ còn bị em gái mình xé váy ngay trước mặt mọi người, đúng là lại tưới dầu vào lửa.
“Tiểu Ưu, em...” Trần Khả Minh còn chưa nói hết lời, váy của cô ta cũng đã bị chị mình kéo xuống.
Hai người phụ nữ này nhảy nhót như những chú hề, trực tiếp đánh nhau ngay trước mặt mọi người.
Níu tóc, xé váy, không bao lâu sau nửa người trên của cả hai người đã trống không, chỉ còn lại chiếc áo lót. Vì vậy mà đóa hoa tường vi màu xanh da trời trên ngực Trần Khả Minh nhìn
càng chói mắt hơn.
Hoàng Đào vừa nhìn thấy hình xăm đóa tường vi kia, đã kích động đứng bật dậy chỉ vào cô ta nói: “Chính là cô ta! Tiên sinh, cô ta chính là người đã
giao dịch với tôi, bảo tôi tới đây giao dịch với tôi, bảo tôi tới đây tìm Hạ tiểu thư gây rắc rối cho cô ấy!”
Lệ Diệu Xuyên không có hứng thú gì với thân thể của người phụ nữ, sau khi nhìn thấy hình xăm đóa hoa tường vi kia, anh chán ghét dời mắt đi.
“Tiểu Khê, không phải tôi!”
Trần Khả Minh gào khóc giải thích, nhưng Lệ Diệu Xuyên không cho bọn họ cơ hội giải thích kia!
“Tôi không có thời gian nghe các cô hoa ngôn xảo ngữ(*) ở chỗ này, đặc vụ Tôn, từ hôm nay trở đi, tôi không hy vọng nhìn thấy hai người phụ nữ này ở thành phố này nữa.”
(*)Hoa ngôn xảo ngữ: Những lời nói nghe thì có vẻ rất hay rất hoàn mỹ
nhưng thực chất ý nghĩa lại cực kỳ sáo rỗng. Ám chỉ những lời nói dùng để lừa dối người khác.
Tổng thống tiên sinh nói “Không muốn nhìn thấy”, chắc là ý muốn bảo bọn họ làm Trần gia tăng gia bại sản, cút ra khỏi thành phố S.
Đặc vụ Tôn xấu hổ nghĩ, hôm nay Tổng thống tiên sinh làm sao vậy, sao ngài ấy lại xung động vì một người phụ nữ như vậy? Không giống với tính cách bình thường của ngài ấy gì cả.
"Các hạ, Trần gia... hơi khó giải quyết, mẹ của bọn họ cũng có địa vị cao ở viện kiểm sát...”
Đặc vụ Tôn nhanh chóng điều tra kỹ lưỡng gia phả của hai chị em Trần gia, cha làm kinh doanh, mẹ làm quan chức nhà nước, là gia tộc quan thương
phổ biến.
Hai chị em Trần gia nghe thấy vậy, bọn họ cong khóe miệng lộ ra vẻ đắc ý, từ nhỏ bọn họ đã gây ra không ít chuyện, nhưng nhờ có mẹ mình, dù có lượn quanh mấy cua quẹo, mẹ bọn
họ cũng che chở cho hai chị em bọn họ. Dù bối cảnh sau lưng người đàn ông của Hạ Tiểu Khê có không bình thường thế nào đi nữa, thế nhưng nhìn vào mặt mũi của mẹ hai người bọn họ, anh ta chắc chắn cũng phải
cho hai người bọn họ mấy phần mặt mũi.
Lệ Diệu Xuyên nhìn vào chức vụ của mẹ Trần trên màn hình, khinh miệt cười nói: “Chỉ là một trợ lý mà cũng gọi là có địa vị cao? Có thể dạy ra được hai đứa con gái như thế này, tôi
thấy viện kiểm sát nên kiểm tra lại bà ta đi!”
Ý nghĩa trong lời nói của anh rất rõ ràng, trong vòng một ngày, điều chờ đợi mẹ Trần là cách chức điều tra, còn nhà máy của cha Trần thì, không cần đến một ngày, chỉ cần một giờ là nhà máy của ông ta sẽ bị điều tra về tội xả thải ra môi trường bên ngoài gây ô nhiễm không khí rồi dẫn đến phá sản.
————————
Hihi, ngầu bá cháy. 🔥
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro