C184: : BAO GIỜ ANH MỚI THAY ĐỔI ĐƯỢC CÁI TẬT XẤU TỰ LUYẾN CỦA MÌNH VẬY? (2)
Cố Tuyết Vi không thể nào giãy dụa được người, cô ta không thể để người đàn ông này... nhìn thấy có một con
dao gọt trái cây nằm trên bàn uống trà nhỏ cách đó không xa, cô ta cố gắng vươn tay ra, còn có 20 centimét, 10
centimét, 5 centimét!
Một giây tiếp theo, cô ta ngắm con dao màu bạc ngay ngực của người đàn ông, đâm vào!
“Á! Cái con đàn bà thối tha này!”
Người đàn ông bị đau đổ người xuống đất, máu không ngừng chảy ra trên
ngực, bầu không khí trong phòng nhanh chóng trần ngập mùi máu tanh. Bởi vì người đàn ông mất máu quá nhiều, nhanh chóng rơi vào hôn mê.
Có một tờ giấy trắng rọi ra, nằm im trên vũng máu, Cố Tuyết Vi buộc mình phải đè nỗi sợ hãi của mình xuống, sau đó mở tờ giấy ra, phát
hiện trên đó có một hàng chữ nhỏ.
Có thể người khác không nhận ra chữ viết này, nhưng Cố Tuyết vi lại cực kỳ quen thuộc.
“Hạ Tiểu Khê! Lại là cô!” Cô ta thấp giọng mắng.
Bên kia, cháu của đạo diễn Quách, thấy đạo diễn Quách không có ở trong phòng, liền mang theo bạn gái của mình, đi vào phòng của ông ta, không bao lâu sau, thân thể của hai người trẻ tuổi, quấn lấy nhau.
Bân ngoài căn nhà, Mộ Địch vẫn đang bấm thời gian, cô ta đợi Hạ Tiểu Khê ở bên ngoài nửa ngày trời, cũng không thấy cô đi ra, nghĩ cô chắc chắn đã
mắc câu.
Để ngừa vạn nhất, cô ta còn cố tình chạy đến ngoài cánh cửa phòng vốn sắp xếp cho đạo diễn Quách, sát lại gần cửa gỗ, nghe tiếng động bên trong.
Tiếng đàn ông thở dốc, tiếng phụ nữ khẽ rên rỉ chui vào trong tai cô ta.
Xem ra, Hạ Tiểu Khê vẫn còn đang chơi.
Sự khinh bỉ trong mắt cô ta càng rõ ràng hơn, bây giờ Cố Tuyết Vi và Tiêu Dự hẳn đã trở về phòng làm chuyện trong cuộc sống vợ chồng của bọn
họ, một mình cô ta giải quyết loại chuyện này là được.
Cô ta chạy xuống dưới tầng, nhìn thấy một số nhân viên trong tổ sản xuất, hốt hoảng kêu la om sòm.
“Không xong rồi không xong rồi, hình như đạo diễn Quách đang cãi nhau với người nào đó!"
Giám đốc sản xuất Dương phản ứng đầu tiên, nghiêm giọng nói: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Vừa rồi tôi đi ngang qua phòng của đạo diễn Quách, nghe thấy bên trong truyền tới tiếng đập đồ, hơn nữa còn cả tiếng cãi nhau ầm ĩ, tôi sợ rằng
ông ấy đánh cãi nhau với Hạ Tiểu Khê!”
“Sao Hạ Tiểu Khê lại ở trong phòng của ông ấy?”
“Không biết, vừa rồi tôi cũng có cản cô ta lại, nói đạo diễn Quách đã nghỉ ngơi, bảo cô ta đừng đi vào, nhưng mà...”
“Được rồi được rồi, chúng ta mau đi qua đó đi!”
Mộ Địch thấy mấy người này đã mắc câu, cô ta không ngăn lại, mà chủ động nhường ra một con đường, nhìn đoàn người chạy lên tầng một.
Giám đốc sản xuất Dương chạy tới cửa phòng của đạo diễn Quách trước tiên, xuất phát từ lòng tôn trọng, anh ta vẫn khẽ gõ cửa trước, nhưng đợi nửa
ngày trời cũng không thấy bên trong người đáp lại.
Anh ta mơ hồ nghe thấy có tiếng đụng đồ bên trong, cũng lo lắng, bảo trợ lý nhanh chóng đi lấy chìa khóa dự phòng tới đây.
“cạch cạch” Cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài.
Trong phòng không bật đèn, nhưng trong không khí vẫn tràn ngập mùi vị bên trong cơ thể của đàn ông.
Dưới ánh trăng mờ ảo, có thể trông thấy một người phụ nữ phong tình vạn chủng đang nằm trên đất, ở phía trên cô ta, đang có một người đàn ông
không kiểm soát được muốn cô ta.
Đúng lúc này, bốn năm đồng nghiệp chui vào từ ngoài cửa, vừa nhìn thấy hình ảnh hạn chế người nhìn này, bọn họ đã biết vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Giám đốc sản xuất Dương, vừa nhìn đã thấy phó đạo diễn ở trên người người phụ nữ kia, nhưng người đàn ông kia là cháu của đạo diễn Quách, anh ta thể đắc tội.
“Đi ra ngoài đi ra ngoài, các cậu cũng muốn ngồi lê mách lẻo hả?”
Giám đốc sản xuất Dương xua đuổi mấy nhân viên sau lưng, mà mắt của những người này cũng không có mù, bọn họ không nhìn thấy rõ người phụ
nữ nằm trên đất là ai, nhưng bọn họ vẫn nhận ra phó đạo diễn đang ở phía
nghịch ánh trăng nhìn bọn họ.
Tất cả mọi người đều lui ra ngoài, rồi liền trò chuyện ở bên ngoài.
Mặc dù bọn họ đã cố tình hạ thấp giọng, nhưng càng thảo luận lại càng kích động.
“ĐM, chuyện gì vậy! Xuân cung yến hả!”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro