C197: CHO EM THẤY MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ THỂ HƯ HỎNG BAO NHIÊU

Là một người đàn ông, hơn nữa còn là một người đàn ông huyết khí phương cương.

Thưởng thức dáng vẻ cô giữ áo như đề phòng cướp thế này, hiển nhiên tệ hơn mình cởi quần áo trên người cô, đốt người lại đốt lòng hơn.

Tay anh giữ chặt người phụ nữ không ngừng giãy giụa bên dưới lòng chinh phục của đàn ông và tiếng rên mềm mại của người phụ nữ tràn đầy thế giới anh.

Đôi môi mềm mại của anh như có như không lướt qua làn da trước ngực cô.

Toàn thân cô run rẩy: “Lệ Diệu Xuyên, chỗ đó không được!”

Anh hôn nhẹ xương quai xanh quyến rũ của cô: “Vậy em nói cho anh, chỗ nào được?” Đáy mắt người đàn ông cất giấu dục hỏa vô tận.

“Đều không được!”

Hơi thở trên người anh bá đạo chiếm lấy thân thể cô, phác họa đôi môi nóng bỏng, không ngừng lải nhải bên tai cô, anh thâm tình hút đi ngọt ngào
trong miệng cô, buông môi, hỏi lại: “Em lặp lại lần nữa?”

“Đều...”

Chữ còn lại của cô bị anh vô tình nuốt vào bụng.

“Bây giờ thì sao?”

Ánh sáng trong phong cũng bị thân ảnh cao lớn này che đi mấy phần.

Ánh trăng mờ ảo chiếu vào qua khe cửa, thỉnh thoảng mang đến làn gió mát.

Chẳng qua, vẫn không cách nào thổi bay ý tưởng rối tung trong đầu cô.

Bây giờ cô nên trả lời anh vẫn chưa được, nếu nói được, không phải anh càng làm loạn hơn sao? Nhưng nếu nói không được, anh sẽ tiếp tục hôn cô như vậy, dựa theo tính cách liều mạng của anh, anh nhất định sẽ hôn cô đến khi có liên tục kêu “Được được”.

Đây đúng là một đề bài phi pháp, bất kể cô trả lời thế nào, anh đều có thể chiếm thế thượng phong dễ như trở bàn tay. Lệ Diệu Xuyên giờ phút này giống như một con sói xám tà ác, dùng móng vuốt nhẹ nhàng ôm tiểu bạch thỏ, cô không dám hành động thiếu suy nghĩ, vì người đàn ông này
có thể ăn mình sạch sẽ bất cứ lúc nào.

Người phụ nữ bên dưới chớp mắt, khẽ cau mày trầm tư, Lệ Diệu Xuyên đợi nửa ngày cũng không thấy cô trả lời: “Bây giờ còn nóng không?”

“Thì ra anh nói bây giờ thì sao là ý này.”

Nhiệt độ trong cơ thể vẫn cao, nhưng vì phòng ngừa anh có động tác kế tiếp, cô chỉ có thể lựa chọn nói dối: “Không nóng! Lệ Diệu Xuyên, cách hạ nhiệt
của anh thật... nhanh, cảm ơn anh nha, anh có thể xuống.”

Lệ Diệu Xuyên không lui ra, tròng mắt thâm thúy dựng trên mặt cô, chậm rãi mở miệng: “Nhưng anh rất nóng, em nói làm sao bây giờ?”

Còn có thể làm sao, đi ra ngoài tắm nước lạnh đi! Hỏi cô, cô có cách gì chứ?

Anh đột nhiên nắm tay cô, dần đi xuống bụng dưới anh.

Cô hốt hoảng không biết làm sao, người đàn ông này đang làm gì?

Dưới sự hướng dẫn của anh, cô không tìm được đường lui nào, chốc lát, tay liền chạm đến kiêu ngạo của đàn ông.

“Lệ Diệu Xuyên, anh—”.

“Không chỉ là của anh, bây giờ nó cũng là của em.” Người đàn ông đáng chết, lại có thể nói lời bẩn như vậy mà mặt không đỏ tim không đập nhanh.

Bây giờ cô còn có thể đổi bạn trai không?

Loại cấm dục đó đó?

“Là của em?” Cô dời tầm mắt, cố ý không nhìn mặt anh.

“Ừ.”

“Nó sẽ nghe lời em sao?”

“Em nói thế nào?”

“Được, vậy Tiểu Lệ Diệu Xuyên, hướng dẫn ba con rời khỏi phòng. Mẹ buồn ngủ.”

Tiểu Lê Diệu Xuyên? Ba? Ha, cô còn có thể hài hước hơn không?

Hạ Tiểu Khê sờ niềm kiêu ngạo của anh như vuốt ve hắc sĩ, nghiêm mặt nói: “Ngoan, đi ngủ sớm một chút nha.”

Câu trấn an này thành công khiến Lệ Diệu Xuyên đen mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro