Chap 5

  Sáng sớm...

Tuyết mịn vẫn bay...Hạ Tuyết rốt cục bị đau đớn cùng mệt mỏi khát nước làm tỉnh lại, chính là cô mới hơi mở hai tròng mắt, liền lập bị ánh sáng làm chói mắt, làm cho cô khó chịu thở gấp, cô nhắm chặt hai tròng mắt, cho mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, mới chậm rãi tái mở to mắt...Cô giống như thấy được một bóng người, cô nhướng mày, muốn hỏi người kia là ai, nhưng cô bởi vì thân đau đớn cùng mệt mỏi, nói không nên lời, cô lại cố gắng mở to mắt, rốt cục thấy rõ bên giường có một nam nhân trần trụi nửa người trên, hắn nghiêm mặt, cầm áo trắng trong tay sau đó mặc vào, ngẩng đầu, tay cài khuy áo...Trong nháy mắt Hạ Tuyết nghĩ mình đang nằm mơ, nhưng nhìn đến này nam nhân đã khuy nút xong, sau đó lại cầm lên một cái áo vest màu đen quý giá, vô cùng tao nhã mặc vào, thắt cà vạt, tôn quý tỏa ra bốn phía...Hắn nhẹ hé miệng, ho nhẹ một chút, soi toàn thân trong kiếng, chỉnh trang một chút, lại xuyên thấu qua mặt gương, nhìn cô gái trên giường, đang mơ mơ màng màng, giống như còn chưa tỉnh ngủ nhìn mình...Mắt hắn chợt lóe, đi đến trước mặt cô gái, nói... "Cô tỉnh?"Hạ Tuyết bị âm thanh này làm chấn động, cô trừng lớn mắt, nuốt cổ hong, toàn bộ thần trí lập tức thanh tỉnh, cô sợ tới mức hồn vía lên mây ngồi dậy, nhưng cái mền ở trước ngực rơi xuống, lộ ra phần đầy đặn của mình, Hạ Tuyết vừa cúi đầu thấy, cô rốt cục há miệng thật to... "A —"Một tiếng thét chói tai này, làm tuyết bám trên cành cây ngoài cửa sổ rơi xuống đất...Hắn hơi nghi hoặc nhìn cô gái trước mặt, giống như bị tâm thần, hốt hoảng kéo cái chăn, vây quanh thân mình, sau đó khiếp sợ thét chói tai... "Anh là ai?"Mặt Hàn Văn Hạo đông lạnh, bất đắc dĩ nhìn người trước mặt nói... "Vì sao cùng một vấn đề mà cô hỏi suốt cả buổi tối, đến bây giờ vẫn hỏi?"Hạ Tuyết vừa nghe lời này, cô càng thêm tuyệt vọng kêu khóc lên, cô rời giường, giống như đứng trước đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc hỏi: "Anh rốt cuộc là ai? Vì tôi lại ở cùng anh?"Hàn Văn Hạo dừng ở biểu tình mang tố chất thần kinh của Hạ Tuyết, hắn cũng có một chút nghi hoặc, đùa cợt nói: "Như thế nào? Tối hôm qua nhiệt tình như lửa, sáng sớm liền hối hận vì làm bại lộ bản tính của mình hả?"Hạ Tuyết thở dốc vì kinh ngạc, một tay nắm cái mền, một tay nảy sinh ác độc cầm điều khiển từ xa làm vũ khí, còn muốn chạy gần lại không dám đến gần, nhìn nam nhân trước mặt, tức giận run rẩy thét chói tai: "Anh rốt cuộc là ai? Vì sao tôi lại ở cùng anh? Tôi không biết anh, tôi nhiệt cái gì tình cái gì? Vì sao tôi ở trên giường với anh?? Tôi đã thất thân cho anh sao? Ta vẫn còn là xử nữ mà!!!"Hàn Văn Hạo không có thời gian để ý cô nói vô nghĩa, chỉ từ trong bóp rút ra chi phiếu, nhìn Hạ Tuyết, quăng nó vào không trung, mặt không chút thay đổi nói: "Đây là nguyên nhân cô ở trên giường với tôi..."Hạ Tuyết sửng sốt, nhìn chi phiếu màu trắng chậm rãi bay đến chỗ mình, chính là còn chưa bay tới, cũng đã lại nhẹ nhàng chậm chạp bay trở về mũi giày da quý giá của người đàn ông này, hắn lạnh lẽo nhìn Hạ Tuyết một cái, mới đạp lên chi phiếu, xoay đi nhanh rời đi...Chính là khi tay hắn vừa mới chạm lên tay cầm cửa, muốn kéo ra, lại nghe đến một trận thanh âm thanh thúy đầy căm giận nói... "A... Xin chào, cục cảnh sát phải không? Tối hôm qua có người cưỡng hiếp tôi..."Hắn sửng sốt, hơi giật mình chậm rãi xoay người, liền nhìn đến Hạ Tuyết đang tức giận một tay cầm chăn, một tay phe phẩy cái điện thoại, vẻ mặt khiêu khích nhìn mình... 

 Tuyết còn bay loạn bên ngoài...

Hàn Văn Hạo ngồi ở trên sô pha, có chút vội vã nâng cổ tay, nhìn thoáng qua đồng hồ...Cửa toilet, rầm một tiếng, mở ra, Hạ Tuyết một lần nữa mặc áo lông cổ lọ của cô, cùng quần áo thể thao, hai tay đút vào túi quần, lạnh nghiêm mặt, buộc mình trấn tĩnh lại mới đi ra...Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn cô, mới phát hiện cô gái này, thật bình thường, cô thậm chí cũng không có tô son môi, không có trang điểm... Đêm qua đèn quá mờ, không có nhìn ra...Hạ Tuyết ngồi xuống sô pha, mặt lạnh xem xét hắn, khụ một tiếng, trong tay còn cầm di động, nhìn Hàn Văn Hạo, mặt mang vẻ tức giận cùng ý cười uy hiếp...Hàn Văn Hạo cũng không quá để ý, hỏi: "Cô muốn biết cái gì?""Vì sao tôi ở trên giường của anh?" Hạ Tuyết hỏi thẳng."Cô không có ở trên giường của tôi, cô ở trên giường trong phòng khách sạn..." Hàn Văn Hạo hơi thay đổi tư thế ngồi, nút áo mở, lộ ra bờ ngực kiên cố màu đồng, tản mát ra một cỗ hấp dẫn trí mạng."Vì sao tôi ở trên giường trong phòng khách sạn... Hơn nữa ở cùng anh... trải qua một buổi tối đáng như vậy sợ?" Hạ Tuyết cố nén phẫn nộ, nhìn hắn... Nếu không vì người đàn ông này hết thảy đều thản nhiên như vậy, làm cho cô cảm thấy rất kì quái, cô đã sớm ôm hắn nhảy ra ngoài cửa sổ, cả hai cùng chết.Hàn Văn Hạo sâu kín nhìn cô, giống như cô thật sự hoàn toàn không biết gì cả, nhất là ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô, cô không giống một người sẽ nói dối... "Con bướm ngọc trên tay cô...""Có ý gì?" Hạ Tuyết không rõ...Khóe miệng Hàn Văn Hạo gợi một chút ý cười lãnh mị, nói: "Chỉ cần là người phụ nữ của Hàn Văn Hạo tôi, vào trong phòng, đều phải có con bướm ngọc... chứng minh đã nghiệm thân..."Hạ Tuyết nghe xong, thân thể như bốc cháy lên, cô tức giận kêu to với mặt người dạ thú trước mặt này: "Còn nghiệm thân? Nghiệm thân xong, chứng minh người ta sạch sẽ, sẽ mặc kệ người ta có nguyện ý hay không, liền mang người ta đến nơi này? Anh đây là lừa gái! Anh đây là cưỡng bức! Cường bạo!""Đây là lần đầu có người dùng chữ như vậy hình dung tôi." Ngữ khí hắn có điểm lạnh.Hạ Tuyết cũng cười lạnh một tiếng, nói: "Chẳng lẽ không đúng sao không? Cư nhiên cưỡng bức tôi, sáng sớm, còn dám kiêu ngạo quăng chi phiếu ra? Anh coi đây là chơi đùa sao? Người tôi đang êm đẹp làm khuê nữ, liền bị anh phá bẩn như vậy... Còn cho như vậy là đúng lý hợp tình à?"Hàn Văn Hạo thật sự nghe không nổi nữa, hắn nhìn thẳng Hạ Tuyết, nói nhanh... "Tôi cho cô một lời đề nghị, tốt nhất đi cô đến bác sĩ, kiểm tra một chút xem đầu óc cô có vấn đề hay không, sau đó lại hồi tưởng một chút đêm qua cô nhiệt tình như thế nào, thần kinh cô bị thác loạn phải không? Chúng tôi ở trên một cái giường, trần trụi với nhau đến nửa đêm, lúc ấy cô không có phản kháng, không có gầm rú, cũng không có báo cảnh sát, đến khi sự tình xong xuôi , tôi phải đi, cô lại tung ra chiêu này với tôi sao?"Ánh mắt hắn lạnh lùng... "Cô có mục đích gì?"

  

  Hạ Tuyết nghe xong, đột nhiên tức giận cười lạnh, giờ này khắc này, cô đã đánh mất tất cả lý tính , cô cắn răng, nắm chặt tay, mở miệng nói...... "Tôi nói cho anh biết, hôm qua tôi mới gặp bác sĩ, bác sĩ nói tôi có có thể bị bệnh nan y, cho nên người sắp chết nhe tôi, là không sợ giống người điên, có thể cắn anh, lấy dao đâm chết anh, cũng có lẽ sẽ ôm anh, cùng nhau nhảy lầu, tất cả phương thức đối phó anh, tôi đều nhất định sẽ dùng...... Cho nên anh tốt nhất không cần dùng loại giọng điệu này nói chuyện với tôi!!"

"À......" Hàn Văn Hạo có chút nhàm chán...... Hắn khẽ nâng khuỷu tay, tựa vào sô pha, nâng cái cằm hoàn mỹ khêu gợi, nhìn tuyết ngoài cửa sổ......Hạ Tuyết bị thái độ này của hắn làm tức giận đến hộc máu, cô không nói hai lời liền cầm di động, vui vẻ ấn 120......Hàn Văn Hạo quay đầu, lạnh lùng nhìn cô...... "Cô báo đi, tôi không sao cả. Chính là phẫn nộ của cô, làm cho tôi thấy lạ. Hàn Văn Hạo tôi muốn phụ nữ, nhưng sẽ không cưỡng cầu phụ nữ. Mỗi một cô gái đều là chủ động đến trên giường của tôi. Thậm chí cả một đống cô gái chờ tôi cầu tôi. Tôi không biết dùng loại thủ đoạn thấp kém, làm loại chuyện xấu xa này!"Hạ Tuyết nghe xong cười lạnh lên...... "Thực khôi hài...... Ý của anh là tối hôm qua tôi chủ động chạy đến trên giường của anh? Cùng anh ân ái? Tôi là cái gì chứ? Tôi đã sắp chết, tôi đòi tiền để làm gì? Anh dám lừa tôi hả?"Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, lại cười lạnh nói: "Vậy vì sao cô có con bướm ngọc? Hơn nữa vẫn là một xử nữ như vậy? Nếu cô nói, không phải cô cố ý, vậy vì sao cô lại chạy vào phòng của tôi? Nằm trên giường của tôi? Đem chính mình cởi sạch...... Vì sao?"Hạ Tuyết tái nhợt, nghiêm mặt nói: "Anh nói cái quỷ gì vậy? Ai có con bướm ngọc, ai chạy vào phòng của anh? Ai nằm anh trên giường ? Ai tự cởi hết đồ chứ?"Hàn Văn Hạo nhìn nữ nhân này, hắn thật sự có chút không biết làm sao, cười nói: "Cô cứ tính toán tiếp tuc quậy phá tôi như vậy đúng không?""Nếu tối hôm qua anh không có cưỡng gian tôi, hôm nay tôi sẽ không kiếm chuyện quậy anh!" Hạ Tuyết tức giận nói!Hàn Văn Hạo thật sự rất không thích nghe mấy chữ đó, hắn cũng lập tức phẫn nộ, trầm giọng nói: "Tôi đã nói rồi...... Hàn Văn Hạo tôi chưa bao giờ cưỡng cầu nữ nhân, tối hôm qua thời điểm tôi vào phòng, cô cũng đã nằm ở trên giường, còn trần truồng ghé vào trên người của tôi!! Loại mặt hàng giống như cô, tôi cần phải cưỡng gian sao""Anh nói dối!!" Hạ Tuyết hét lên với hắn...... "Tôi không tin chuyện ma quỷ của anh!"Hàn Văn Hạo lạnh mặt nói với cô: "Nếu cô không tin, chuyện chính cô đi vào phòng của tôi, tôi có thể yêu cầu khách sạn đưa camera giám sát ra kiểm tra lại! Nếu kết quả xem xét là chính cô đi vào, cô phải trả giá vì lời nói cử chỉ sáng hôm nay của cô!"Hạ Tuyết cười lạnh nhìn hắn hỏi: "Nếu kết quả xem xét là anh kê thuốc với tôi, lừa tôi vào thì sao?"Ánh mắt Hàn Văn Hạo xẹt qua một mảnh vô tình lạnh lẻo...... "Tôi đây liền để cho cô muốn làm gì thì lam! Đưa cô một ngàn vạn! Bồi thường tấm thân xử nữ của cô!"  

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: