079 ~ 081

Thâm Uyên Chi Liêm

079 | Yêu cầu

Nghe cái giọng này, Âu Dương Ngạo sợ tới bắn lên, đây là giọng anh Cảnh. Ba người đế quốc Feinbird cũng nháy mắt nhận ra chủ nhân của nó, bọn họ vừa nghe truyền thuyết kinh khủng về người này, như Âu Dương Ngạo vậy sợ tới bắn khỏi chỗ ngồi.

Trong góc thư phòng, chậm rãi hiện ra hai cái bóng, một băng lãnh, một bình tĩnh, Mộc Linh Hạo và Cảnh. Tầm mắt mọi người mang theo sợ hãi, vừa nãy bọn họ tán gẫu không ít chuyện về hai người này, giờ bị bắt tại trận. Về phần đột nhiên xuất hiện, bọn họ không sợ, đối với hai cường giả tuyệt đối này mà nói, cái gì đều có thể, tuy rằng vẫn có chút bị doạ.

Cảnh và Mộc Linh Hạo ngồi xuống cái sô pha lớn nhất trong thư phòng, mọi người nơm nớp lo sợ đứng, không dám động. Sao bọn họ lại đột nhiên xuất hiện?

"Ngồi đi." Mộc Linh Hạo lạnh lùng nói.

Mọi người nghe lời ngồi xuống, ba người đế quốc Feinbird ngồi xong, rất có ăn ý dùng ánh mắt bảo Âu Dương Ngạo lên.

'Vì sao là tôi.' Đây là ý của ánh mắt Âu Dương Ngạo.

'Ngài ấy là thầy cậu.' Ánh mắt Arnole. Feinbird.

'Cậu là chủ nhân.' Ánh mắt Âu Dương Ngạo.

'Cậu quen với bọn họ nhất.' Ánh mắt Wien. Sartoria.

'Là đàn ông thì lên.' Ánh mắt Galle. Hogar.

Mọi người quả nhiên rất ăn ý, hẳn có thể làm bạn tốt.

"Thầy, sao thầy lại tới đây?" Âu Dương Ngạo cười hỏi, tuy rằng rất cứng ngắc, bất quá nhìn ra được là cười. Âu Dương Ngạo thầm thống khổ, chú Cách, giờ cháu đã biết cảm nhận của chú, chú ở đây thì tốt rồi, cháu nhất định sẽ để chú lên.

"Vì con nhiều chuyện." Mộc Linh Hạo nói. Vốn hắn và Cảnh Nhi đang yên đang lành ngắm cảnh, Raphael chết tiệt lại báo, nói Âu Dương Ngạo tiết lộ tình báo, rồi hắn và Cảnh Nhi thấy Âu Dương Ngạo kể chuyện cho ba người đế quốc Feinbird nghe. Nhiệm vụ cho Raphael ra vẻ quá ít, Mộc Linh Hạo nhìn nội dung cuộc nói chuyện thầm nghĩ. Chuyện này nhất định đã được Âu Dương Trạch ngầm đồng ý, lấy năng lực logic của Raphael cũng đã biết, Raphael giải thích là hắn không nhận được thông báo, Âu Dương Ngạo thuộc về nhân vật quan trọng, cần trực tiếp báo cho chủ nhân, để chủ nhân xác định có phản bội không. Tuy rằng không sai, nhưng dám quấy nhiễu hắn và Cảnh Nhi, lượng công tác của Raphael quả nhiên rất ít, nên tăng thêm, một Ốc Lam là thiếu. Về phần Âu Dương Ngạo, và ba người Feinbird đế quốc, cho tí giáo huấn nhỏ vậy.

Âu Dương Ngạo nhìn Smart Brain của mình cười khổ, sao cậu đã quên, Smart Brain là ưu tiên trung với thầy và anh Cảnh, những lời cậu nói hẳn đã bị nghe. A, làm sao đây? Chẳng lẽ cha chưa báo cho chủ hệ thống sửa chữa số liệu, lập tức Smart Brain nhận được tin của Lý Thiên Cách, xin lỗi, chủ hệ thống chưa sửa chữa, chú nhận được thông báo của Raphael về cuộc nói chuyện của cháu, đừng lo, nhận được tin rồi, chú đã gọi hồ ly chết tiệt sửa. Yên tâm, không sao cả.

Cái gì kêu không sao cả, hiện tại đã có sao. Âu Dương Ngạo lệ. Cha, nếu con có chuyện gì con nhất định không tha cho cha, đều là lỗi của cha, bắt con cảnh cáo người của đế quốc Feinbird, lại không huỷ bỏ mệnh lệnh, cha nhất định cố ý, cha trả thù con phải không?

Mà Âu Dương Trạch đang ngồi với Lý Thiên Cách, lộ ra nụ cười hồ ly, không sai, anh cố ý, hừ, ai bảo Ngạo dám rời nhà trốn đi, anh chỉ sửa chữa một bộ phận, bằng không Smart Brain đã cảnh cáo khi Ngạo lên tiếng, anh cố ý để Ngạo nói, Raphael nhất định sẽ báo cho Cảnh, cũng nhất định sẽ quấy rầy sếp Linh và Cảnh, sếp Linh sẽ không tha cho Ngạo, ha ha ha, mình thông minh thật. Cũng không ngẫm lại ý nghĩ như vậy có thể giấu được Mộc Linh Hạo sao? Cuộc đời chấp chính quan của Âu Dương Trạch còn phải kéo dài.

"Chiến Thần bệ hạ, xin đừng trách Âu Dương Ngạo, cậu ấy chỉ là có lòng nhắc nhở chúng tôi đừng phạm phải sai lầm, miễn cho chúng tôi mạo phạm hai vị." Arnole. Feinbird nói.

"Đây là Trạch cho phép." Mộc Linh Hạo nói, cũng để mọi người biết hắn không phải tới khởi binh vấn tội.

"Chiến Thần bệ hạ có việc gì cứ phân phó." Ở trước mặt cường giả, cho dù thân là người thừa kế cường quốc cả vũ trụ đều biết, cũng phải khom mình.

"Cậu dừng lại ở trình tự này đã bao lâu?" Mộc Linh Hạo hỏi.

"Không hổ là Chiến Thần bệ hạ, ngài đã nhìn ra. Tôi chỉ kém một bước đã tới cấp bậc đại sư, nhưng nhiều năm như vậy vẫn không thể vượt qua." Arnole. Feinbird biết ý Mộc Linh Hạo, hắn nhìn ra cậu ở đỉnh phong cấp mười bốn.

Nghe được lời này của Arnole. Feinbird, Âu Dương Ngạo và Galle. Hogar khiếp sợ không thôi, vũ trụ đã có người đã đạt được bước này. Galle. Hogar nhìn bạn tốt, cậu không biết bạn tốt mạnh như vậy, là cậu rất không quan tâm sao. Wien. Sartoria chú ý tới cảm xúc của Galle. Hogar, dùng ánh mắt bảo đừng nghĩ nhiều, lát nữa sẽ nói cho cậu. Thấy ánh mắt của Wien. Sartoria, Galle. Hogar đè lại cảm xúc, giờ không phải lúc nghĩ mấy cái này, lát nữa hãy nói.

Âu Dương Ngạo giật mình, theo cậu được biết dù là bọn chú Liệt đẳng cấp rất cao cũng chỉ là cấp mười bốn, đó là thầy đôi khi chỉ đạo, mà Arnole. Feinbird là dựa vào bản thân, thiên túng chi tài, thì ra là nói người như vậy? Lỗi, tôi và cậu xem ra lại lạc hậu.

"Cậu muốn đạt được cấp hai mươi?" Mộc Linh Hạo tiếp tục.

"Cấp hai mươi? Chiến Thần bệ hạ, với ngài mà nói không phải không đáng một đồng ư?" Arnole. Feinbird cười đáp, chỉ là lời mang châm chọc. Khi biết cấp hai mươi trong mắt hai người này kỳ thực không tính cáu gì, cậu đã không dễ chịu, mục tiêu xưa nay ước mơ, trong mắt bọn họ không đáng một đồng. Tâm tình như vậy tệ thật.

"Nếu ta có thể khiến cậu vượt qua cấp hai mươi?" Lời Mộc Linh Hạo khiến Arnole. Feinbird cấp tốc tính toán, vì sao, Mộc Linh Hạo làm gì.

"Chiến Thần bệ hạ muốn gì?" Arnole. Feinbird trực tiếp hỏi, nghiêm túc nhìn Mộc Linh Hạo.

"Thông minh." Mộc Linh Hạo cười, băng lãnh mà ngạo nghễ, "Ta muốn vũ trụ này."

Vũ trụ này? Ngoại trừ Cảnh, tất cả khiếp sợ với lời Mộc Linh Hạo, một thoáng nháy mắt không thể hồi hồn.

"Thứ tôi mạo muội," Thiên tư xuất chúng Arnole. Feinbird trước hết tỉnh lại, "Lấy thực lực của Chiến Thần bệ hạ và Cảnh điện hạ, muốn có được vũ trụ này là rất dễ, vì sao lại tìm tôi?"

"Cậu có thể quản lý tốt." Mộc Linh Hạo nói, Arnole. Feinbird hẳn rõ ý hắn.

Quả nhiên, "Chiến Thần bệ hạ, là định tìm người đại diện." Arnole. Feinbird nói. Muốn cả vũ trụ, lại không tính đứng ra, là cần một con rối sao?

Mộc Linh Hạo gật đầu.

"Rất xin lỗi, tôi cự tuyệt." Arnole. Feinbird nghiêm túc nói, "Kiêu ngạo thân là vương giả, không cho phép tôi trở thành con rối."

Khi Arnole. Feinbird dứt lời, cả thư phòng bao phủ dưới uy áp băng lãnh, mọi người chỉ là bị lan tới, tất cái đã nhịn không được run rẩy, mà trực diện với nó sắc mặt Arnole. Feinbird tái nhợt, quật cường cắn môi, lưu lại vết máu, cậu không thể khuất phục. Rồi, uy áp biến mất.

"Rất tốt." Mộc Linh Hạo thoả mãn, Arnole. Feinbird là nhân tuyển thích hợp nhất. Mọi người mồ hôi ướt đẫm, khi uy áp biến mất ngồi phịch xuống sô pha.

Mộc Linh Hạo không nói gì thêm, ôm Cảnh vào lòng chờ bọn họ khôi phục.

"Tự xem đi." Mộc Linh Hạo không nhiều lời, bật một màn hình trước mặt bọn Arnole. Feinbird, phía trên là kế hoạch.

Bọn họ sẽ cung cấp tất cả giúp đỡ để Arnole. Feinbird thống nhất vũ trụ, không phải làm con rối, Arnole. Feinbird có được quyền tự chủ tuyệt đối, điều kiện rất tốt, đối phương yêu cầu chỉ có một, sau khi thành công, phải thỏa mãn bất luận yêu cầu gì của Mộc Linh Hạo và Cảnh, đương nhiên là dưới tình huống Arnole. Feinbird có thể, nếu như vi ước, sẽ hủy diệt cả đế quốc Feinbird.

"Vì sao là Feinbird? Không phải Ốc Lam?" Wien. Sartoria đưa ra nghi vấn, Âu Dương Ngạo cũng nghi hoặc.

"Đế chế thống trị rất tốt." Mộc Linh Hạo nói. Hắn cần là chính phủ độc tài, mà chế độ dân chủ quá phiền phức. Người thông minh đều hiểu, Mộc Linh Hạo cần là chính phủ và người nắm quyền có lực thống trị hoàn toàn, không phải dân chủ dài dòng, và thống trị không nắm giữ thực quyền.

"Điều kiện tốt như vậy, sao tôi không đáp ứng chứ." Arnole. Feinbird cười nói. Chỉ cần thượng vị giả có hùng tâm, ai không có dã vọng thống nhất vũ trụ, không, hẳn là nói, chỉ cần biết về vũ trụ, đều từng có dã vọng ấy, nắm cả vũ trụ trong tay.

"Đã thế tôi có một yêu cầu." Arnole. Feinbird nhìn Mộc Linh Hạo ôm Cảnh.

Ngẩng đầu nhìn Arnole. Feinbird.

"Xin hãy nhận tôi làm đồ đệ. Xin cho tôi lực lượng vượt qua cấp hai mươi." Arnole. Feinbird nói, cậu sẽ không từ bỏ giấc mộng trở thành cường giả, Mộc Linh Hạo có thể làm được, mà thầy trò là quan hệ bảo đảm, không bị tùy tiện vứt bỏ, đúng không nào?

"Cảnh Nhi, em nói?" Cúi đầu nhìn Cảnh, Mộc Linh Hạo hỏi.

"Lực lượng của cậu ta, ta rất hứng thú." Cảnh nhàn nhạt đáp.

"À, lực lượng gì?" Mộc Linh Hạo nhíu mày, khiến Cảnh Nhi hứng thú, rất khó chịu, Arnole. Feinbird rốt cuộc nên giữ hay bỏ?

"Giác quan thứ sáu. Thêm một bước nữa có thể là tiên tri." Tiên tri, dù là đại vũ trụ cũng thuộc về lực lượng rất hiếm thấy.

"Thú vị." Mộc Linh Hạo cười. "Khi chúng ta tới đây, cậu cảm giác được gì?"

Nghe bọn họ nói, Arnole. Feinbird và những người khác giật mình, tiên tri ôi chao? Lực lượng rất thần kỳ.

"Bất an và chờ mong." Arnole. Feinbird thành thật đáp.

"Ha, cậu thấy được tương lai của ta và Cảnh Nhi sao?" Mộc Linh Hạo hứng thú hỏi.

"Không thể." Arnole. Feinbird trả lời.

"Hiện tại cậu ta căn bản không có lực lượng tiên tri, cho dù tương lai có một ngày đạt được trình độ ấy, cậu ta cũng không thể thấy được tương lai của chúng ta. Không ai thấy được nó, tương lai do chúng ta tự mình quyết định, siêu việt tương lai, phá vỡ quá khứ, trình độ như chúng ta, chỉ có pháp tắc nhìn không thấy có thể ước thúc." Cảnh nói với Mộc Linh Hạo, đó là tự tin tuyệt đối.

Nghe những lời này Âu Dương Ngạo và ba người đế quốc Feinbird khiếp sợ nhìn y, rốt cuộ mạnh đến nhường nào mới có thể nói ra những lời này, coi thường tất cả, không phục số phận, bất chấp vạn vật.

Nhìn sự tự tin tuyệt đối của Cảnh, Mộc Linh Hạo bị mê hoặc, Cảnh Nhi luôn khiến hắn không thể tự giữ, hôn lên đôi môi kia, hành động này khiến ba người đế quốc Feinbird kinh ngạc hơn cả lời Cảnh, lần thứ hai rơi vào trình độ càng nghiêm trọng, hồi lâu không nói gì.

Âu Dương Ngạo cũng không nói gì.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

080 | Một đêm

Đây là gì? Hai người này là cha con đi? Tính báo bọn họ nhận được hai người này là cha con không sai mà? Cho dù không phải cha con, bọn họ cũng là nam? Nhưng, đây là gì, hành động như vậy là thói quen giữa cha con Ốc Lam sao? Nụ hôn như vậy dù là người yêu cũng không dám làm trước công chúng? Ốc Lam rốt cuộc là một nơi thế nào? Ba người đế quốc Feinbird quấn quýt, rất lâu cũng không thể hồi hồn.

"Ta đồng ý." Kết thúc nụ hôn với Cảnh Mộc Linh Hạo tâm tình tốt lắm.

"Ôi chao, đồng ý gì?" Vẫn chưa hồi hồn Âu Dương Ngạo hỏi. Tha thứ cậu đi, nghe không rõ.

"Arnole. Feinbird."

Nghe tên mình Arnole. Feinbird cấp tốc lấy lại tinh thần, "Dạ."

"Ta nhận cậu làm đồ đệ." Mộc Linh Hạo nói, dù sao đã có Âu Dương Ngạo, nhận thêm một cái cũng không sao.

"Đồ nhi bái kiến thầy." Arnole. Feinbird vội ấn quy củ của đế quốc Feinbird, quỳ một gối, tay phải đặt ở ngực, cúi đầu, tay trái để sau lưng, cung kính nói.

"Xin Chiến Thần bệ hạ nhận tôi làm đồ đệ." Galle. Hogar vô giúp vui, kẻ mạnh như vậy đứng trước mặt, nếu không bái sư, không phải rất xin lỗi mình.

"Cũng xin nhận tôi làm đồ đệ." Wien. Sartoria quỳ xuống, bạn tốt đều kinh ngạc nhìn. Wien cao ngạo bái sư. Wien dùng ánh mắt nói, tôi cũng muốn mạnh lên.

Mộc Linh Hạo nhìn ba người đế quốc Feinbird, thầm tính toán, lực lượng quả nhiên là mỗi người truy đuổi.

"Được." Mộc Linh Hạo đáp ứng, khiến ba người đế quốc Feinbird mừng rỡ bái sư.

"Sau này các cậu là sư đệ của tôi." Khi ba người đế quốc Feinbird bái sư xong, Âu Dương Ngạo hớn hở nói.

"Arnole. Feinbird thực lực con cao nhất xếp thứ nhất, Wien. Sartoria con thông minh nhất xếp thứ hai, Lỗi xếp thứ ba, Galle. Hogar con thứ tư, Ngạo, con thứ năm." Mộc Linh Hạo quyết định trình tự.

"Vì sao, vì sao?" Âu Dương Ngạo không cam lòng, vì sao cậu nhỏ nhất.

"Con quấy rầy ta và Cảnh Nhi." Mộc Linh Hạo lạnh lùng báo ra nguyên nhân.

Âu Dương Ngạo lập tức câm miệng, sao cậu đã quên chứ, cậu quấy rầy thầy, thầy thế nào bỏ qua cho cậu. Cha đều là lỗi của cha. Bất mãn của Âu Dương Ngạo có đối tượng phát tiết.

"Arnole, hợp tác với Ốc Lam giải quyết trước khi đăng cơ, người ngoài không có tất yếu biết. Đăng cơ xong, báo cho cánh truyền thông, chỉ cần đạt được cấp hai mươi, muốn đột phá, tới tìm ta, ta sẽ dạy, nhưng bọn họ phải đáp ứng điều kiện của ta." Mộc Linh Hạo dặn đại đệ tử mới ra lò.

"Dạ, thầy." Cậu không hỏi điều kiện gì, điều kiện này nhìn người mà định, muốn có được thì phải trả giá, không phải sao?

"Thầy, có thể hỏi ngài và Cảnh, ôi chao, anh Cảnh là..." Galle. Hogar rất thẳng thắn hỏi ra nghi hoặc.

"Ngạo." Ý là hỏi Âu Dương Ngạo. Sau đó ôm Cảnh biến mất, khuya rồi, hắn phải ngủ với Cảnh.

"Thế thì tiểu sư đệ, kể cho bọn anh nghe đi." Galle. Hogar đắc ý nhìn Âu Dương Ngạo phiền muộn. Thấy Âu Dương Ngạo như vậy cậu vui vẻ, cậu rốt cục ép Âu Dương Ngạo một đầu.

Đối với xưng hô của Galle. Hogar, Âu Dương Ngạo cam chịu, hết cách rồi, ai bảo cậu đắc tội thầy.

"Anh cũng muốn biết. Tiểu sư đệ." Wien. Sartoria khôi phục mặt cười, không quên gọi cái xưng hô khiến Âu Dương Ngạo điên lên.

"Kể đi, tiểu sư đệ." Arnole. Feinbird bỏ đá xuống giếng.

Bất đắc dĩ nhìn cả ba, Âu Dương Ngạo nói, việc này không thể gạt bọn họ, đã được thầy cho phép, một ngày nào đó cũng sẽ biết, chỉ là sớm hay muộn.

"Trên thế giới này, thầy, chỉ coi trọng một người." Âu Dương Ngạo nhẹ giọng, thầy lãnh tâm lãnh thanh không nhìn tất cả, chỉ để ý một người. "Chỉ yêu một người."

Cả ba rùng mình, bọn họ biết ý Âu Dương Ngạo. Hai người họ...

"Bọn họ là cha con?" Galle. Hogar không dám tin.

"Phải, hàng thật giá thật." Âu Dương Ngạo nói.

"Sao bọn họ sẽ?" Wien. Sartoria gian nan nói, thông minh như cậu, cũng bị chuyện này chấn kinh rồi.

"Không biết, khi chúng tôi hay thầy đã lún quá sâu." Âu Dương Ngạo đáp.

"Bọn họ không quan tâm?" Arnole. Feinbird kinh ngạc sự lớn mật và không nhìn thế tục của bọn họ.

"Cậu nghĩ bọn họ sẽ quan tâm? Cao tầng Liên Bang cơ bản đều biết, nhưng không ai dám nói ra." Âu Dương Ngạo nhớ tới cái đêm huyết tinh ấy. Cũng kể. Nhưng cậu chỉ nhắc tới sự liều lĩnh của Cao gia, về phần mặt khác của anh Cảnh cậu không dám nhiều lời, cậu không muốn chọc thầy, anh Cảnh là nghịch lân của thầy.

Thì ra Ốc Lam Cao gia biến mất như vậy! Thì ra Ốc Lam Smart Brain còn có công năng giám thị! Ba người đế quốc Feinbird nghe xong bí văn.

"Thế nên, trên thế giới này không thể đắc tội nhất là anh Cảnh. Đắc tội anh Cảnh đã đủ đáng sợ, càng miễn bàn cộng thêm thầy." Âu Dương Ngạo tổng kết.

Ba người đế quốc Feinbird gật đầu, đã biết. Về phần quan hệ của hai người họ, cần lưu ý ư? Thực lực ở đó, hơn nữa ai có thể ngăn cản chứ? Thông minh bọn họ sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc.

"Đúng rồi, Arnole." Sau khi thành sư huynh đệ, xưng hô của Âu Dương Ngạo cũng tùy tiện. "Vì sao thầy khiến những người đạt cấp hai mươi tới tìm mình?" Âu Dương Ngạo đưa ra nghi hoặc, cậu hiểu không rõ lắm.

"Ngạo, hiện tại cậu muốn tăng lên một cấp rất khó phải không?" Arnole. Feinbird hỏi ngược.

"Phải." Âu Dương Ngạo nói, qua cấp mười mỗi khi tăng lên một cấp rất khó.

"Cảm giác không tốt?" Arnole. Feinbird tiếp tục.

"Phải." Biết rõ cấp tiếp theo, lại không thể đột phá, quả thật rất khó chịu.

"Vậy cậu hẳn biết, tôi dừng lại ở cấp mười bốn đỉnh phong, không thể đột phá, nôn nóng cỡ nào? Một ngày có được lực lượng, người luôn muốn mạnh hơn, tôi dám khẳng định, sau khi đạt cấp mười lăm, đột phá mỗi một cấp nhất định ngày càng khó, đối với đại đa số người mà nói qua cấp mười đã là vô lực, càng miễn bàn cấp mười lăm và cấp hai mươi, nhưng đạt tới bước này, tuyệt đối không thể dừng việc truy đuổi lực lượng, nó quá mê hoặc. Nếu không biết thì thôi, đã biết, sẽ quyết không buông tay. Tiểu nhân vật không đạt cấp hai mươi, thầy không để ý, mà có thể đạt cấp hai mươi nhất định là tuyệt thế, người như vậy sao có thể buông tha truy tìm lực lượng, tôi không tin thầy không tính đến đây, cho nên ngài chỉ nói ra cách tu luyện cấp hai mươi, khi bọn họ dừng ở cấp hai mươi, muốn tiến một bước lại không có cách, bọn họ chỉ có thể tìm thầy và anh Cảnh, bất luận là yêu cầu gì, bọn họ đều sẽ đáp ứng, vì trên thế giới này có thể ngăn cản cấp hai mươi đã quá ít." Làm hoàng đế Arnole. Feinbird hiểu rõ tính toán của Mộc Linh Hạo, thế nên cậu càng biết sự đáng sợ của Mộc Linh Hạo không riêng là lực lượng, viễn mưu sâu hơn. Mà anh Cảnh đáng sợ ở không chỗ bận tâm, hạ thủ kinh khủng, hai người này ai cũng không thể chọc.

Người nghe đáp án, thầm run rẩy, mưu tính sâu xa là thế, khi công bố cách tu luyện đã tính được, danh xưng Chiến Thần, không hổ với tên.

"Tôi phải về, tôi sẽ kể chuyện đêm nay cho phụ thân." Âu Dương Ngạo nhìn đồng hồ, nói.

"Được. Đàm phán với Ốc Lam tôi sẽ hiệp thương cùng Âu Dương chấp chính quan." Arnole. Feinbird và Âu Dương Ngạo cáo từ.

Chờ Âu Dương Ngạo đi rồi, Arnole. Feinbird nói với Wien. Sartoria, Galle. Hogar: "Đêm nay chúng ta cũng không ngủ được, đi thương lượng về sau đi."

Đêm nay ánh đèn thư phòng không tắt. Mà cao tầng Ốc Lam nghe được lời kể của Âu Dương Ngạo, cũng trắng đêm, thương lượng đối sạch, có Mộc Linh Hạo và Cảnh, bọn họ không sợ Ốc Lam bị thiệt, chỉ là khá ưu thương số phận sau này của Ốc Lam, vũ trụ thống trị giả không phải Ốc Lam, hết cách rồi, Ốc Lam cho dù có sự giúp đỡ của Cảnh, nhưng nội tình rất cạn. Đế quốc Feinbird xác thực là quốc gia có thế lực thống nhất vũ trụ nhất, hơn nữa nó chiếm được sự tán thành của hai người mạnh nhất, không ai có thể phản đối.

Nữa là các đại truyền thông, theo Ốc Lam hữu ý tiết lộ, thân phận của Mộc Linh Hạo và Cảnh bị người biết, gọi truyền thông hưng phấn không thôi, tin tức lớn, Chiến Thần bệ hạ sở hữu Oresia, siêu cấp thiên tài Cảnh điện hạ khiến Ốc Lam quật khởi.

Một đêm này rất nhiều người không ngủ, Mộc Linh Hạo và Cảnh lại không hề ảnh hưởng.

Chỗ ở đế quốc Feinbird an bài mang theo nét đẹp rất riêng, đoàn người Ốc Lam cơ bản biết quan hệ của bọn họ, tuyệt không dám quấy rầy, Mộc Linh Hạo và Cảnh ở một sân, không cần ai hầu hạ.

Về chỗ ở rồi, đương nhiên là tắm rửa thay đồ. Mộc Linh Hạo cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau khô mái tóc Cảnh, Cảnh nghe yêu cầu của Mộc Linh Hạo đã không dùng lực lượng sấy tóc. Mộc Linh Hạo thích cảm giác chiếu cố Cảnh Nhi, nó khiến hắn hạnh phúc, cứ thế từng tí thấm vào thói quen sinh hoạt, thẳng đến khi Cảnh Nhi không rời được hắn.

"Cha rất yên tâm Arnole. Feinbird?" Tựa vào lòng Mộc Linh Hạo.

"Nó rất thông minh, người thông minh sẽ không làm chuyện không nắm chắc, lựa chọn có lợi, cộng thêm lực lượng của nó, nó sẽ hiểu được lấy hay bỏ, né tránh nguy hiểm." Vừa lau tóc cho Cảnh, Mộc Linh Hạo vừa giải thích. Đây là đế vương tâm thuật, Cảnh Nhi không hiểu.

"Thì ra là vậy."

Nói xong, bọn họ an tĩnh lại, bọn họ đã thói quen như vậy, bọn họ không phải người nói nhiều, an tĩnh thường xuyên xuất hiện.

"Ngủ đi." Lau khô tóc Cảnh xong, Mộc Linh Hạo kéo y lại, khẽ hôn môi, đắp cái chăn mềm mại, nhắm mắt.

Cảnh thói quen thuận theo, tựa vào lòng Mộc Linh Hạo, giữa bộ ngực ấm áp và tiếng tim đập trầm ổn dần ngủ.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

081 | Tán thành

Ngày thứ hai Ốc Lam tới đế quốc Feinbird, đã mang theo chấn động to lớn cho cả vũ trụ. Sự xuất hiện của Mộc Linh Hạo và Cảnh khiến bọn họ đẩy lực chú ý về phía hai nhân vật này, cả điển lễ lên ngôi của đế quốc Feinbird cũng rất ít quan tâm, không ai phát hiện những cuộc tiếp xúc nho nhỏ giữa đế quốc Feinbird và Ốc Lam, dù sao gây chú ý là thiên tài giúp Ốc Lam đạt được thành tựu cả vũ trụ đều khiếp sợ, còn có người sở hữu vệ tinh vũ khí Oresia kinh khủng, huống chi, cách tu luyện thịnh hành vũ trụ ngày giờ đây, cũng là bọn họ công bố, có thể phát minh ra cách tu luyện này, thực lực của bọn họ bao nhiêu, sao không dẫn người chú ý chứ, từ lời của nhân viên nghênh tiếp hôm qua, mọi người biết bọn họ dùng không gian khiêu dược xuất hiện, nói cách khác trình độ của bọn họ thấp nhất là cấp bậc đại sư, vũ trụ mạnh nhất là bọn họ.

Nếu không phải bọn họ ở hoàng cung, ký giả truyền thông đã chen chúc mà vào, người Ốc Lam khác không may mắn vậy, mỗi ký giả đều muốn đào ra tin tức trên người mỗi người Ốc Lam, đáng tiếc bị sự nhắc nhở của Smart Brain, tin tức các phóng viên nhận được xấp xỉ truyền lưu ra ngoài, Chiến Thần bệ hạ và Cảnh điện hạ sau khi tiến hành cải cách Ốc Lam, đã ẩn cư. Các quốc gia thay đổi sách lược, định tiếp xúc bọn họ, lại không thể nào tiếp cận. Đế quốc Feinbird xuất phát từ coi trọng, ngày thứ hai đã an bài chỗ ở của bọn họ vào sâu trong hoàng cung, một tòa cung điện hoa lệ, người ngoài căn bản không thể vào.

"Thầy, ở đây ngài thoả mãn chứ?" Arnole. Feinbird an bài chỗ ở của Mộc Linh Hạo và Cảnh là một cung điện yên lặng mà xa hoa, tuy rằng yên lặng nhưng tới đây nhất định phải băng qua chủ điện cách đó không xa, bọn họ có thể biết người tới là ai, không phải giám thị, mà là phòng ngừa có kẻ đui mù. Biết quan hệ hai người rồi, cậu không dám an bài qua loa, một chỗ không bị quấy rầy như vậy, hẳn sẽ khiến thầy thoả mãn.

Mộc Linh Hạo gật đầu. Khiến Arnole. Feinbird an tâm. Bọn Wien. Sartoria, Galle. Hogar cũng vậy, bọn họ thương lượng đã lâu mới quyết định chỗ này, cùng đêm sai người thu thập xong, chỉ chờ hai người dọn vào, người hầu cũng là nghiêm túc lựa chọn, không nhiều lời, trung tâm. Nhân vật trọng yếu của Ốc Lam vô giúp vui, vừa nghe bọn họ tán gẫu, vừa nhìn cung điện, không sai, không hổ là quốc gia nghệ thuật Feinbird, mỗi một tiết điểm đều tràn ngập mỹ cảm.

"Người hầu con an bài ở đây không nhiều lời." Arnole. Feinbird tiếp tục.

"Không cần người hầu." Mộc Linh Hạo nói, hắn không cần cuộc sống với Cảnh xuất hiện những người dư thừa. Hắn và Cảnh chỉ cần dùng người máy là được, nhiều năm như vậy, hắn nghĩ người máy rất thích hợp, không nhiều lời, không chiếm lĩnh không gian ở chung, là người hầu tốt nhất.

"Nhưng,..." Arnole. Feinbird định nói gì thêm.

"Người hầu, ta có." Cảnh xen vào, y có lẽ nên để Mộc Linh Hạo gặp người hầu của mình, tuy rằng không quá tín nhiệm, nhưng đã gia hạn khế ước, có lực ước thúc nhất định, không vô dụng, cha sẽ dùng được, bọn họ cũng không yếu, đáng tiếc ánh mắt nhìn y lại rất kỳ quái. Cảnh phân không rõ, Đế nói, không sao, không cần lưu ý, nếu phản bội giết là được. Khiêm nói, ánh mắt này không phải ác ý, lại khiến người rất ghét. Clovis lại nói, bọn họ, rất hữu dụng, phải biết lợi dụng mị lực của ngươi. Y không rõ, chỉ hay ba người khác không tín nhiệm, lại cho phép bọn họ hầu hạ, vậy y cũng cho phép, tới nay vẫn không xuất hiện phản bội, rất kỳ quái. Là lực lượng khế ước sao?

"Cảnh, cháu định làm bao nhiêu người máy?" Đối với người máy của Cảnh, Lý Thiên Cách rất hiếu kỳ, mỗi lần nhìn những người máy này anh đều thèm, bưng trà rót nước, quét dọn vệ sinh, nấu cơm trải giường, thập hạng toàn năng, anh vẫn muốn kiếm một cái, lại không dám mở miệng. Nhiều năm như vậy, bọn Lý Thiên Cách mới dần nói chuyện với Cảnh, bọn họ biết chỉ cần không động sát niệm và Cảnh không buồn chán, Cảnh có thể nói là vô hại. Chí ít vô hại hơn cái người chỉ cần nói chuyện với Cảnh đã lạnh lùng chằm chằm đối phương này, thật lạnh, thật là rất lạnh, đáng tiếc anh quen rồi, dù sao sếp không thể làm gì anh, từ khi mạng lưới tình báo được Raphael giúp đỡ, anh dễ dàng hơn nhiều, mới có thể thắng hồ ly Âu Dương Trạch về mặt tinh thần tu luyện, a, hài lòng, bất quá mỗi lần thấy sếp anh đều phải than thở sếp rất trọng sắc khinh hữu. Lần này có thể hỏi Cảnh một cái không? Lý Thiên Cách nóng bỏng nhìn Cảnh.

Xem ra hắn nên an bài vài việc cho Thiên Cách, đố phu lòng dạ hẹp hòi không thích ánh mắt nóng bỏng của Lý Thiên Cách thầm tính toán. Mà chú ý tới ánh mắt mang theo tính toán của Mộc Linh Hảo, Âu Dương Trạch cũng không nhắc tỉnh, mỗi lần sếp Linh có ánh mắt này, anh sẽ thảm một khoảng thời gian, xem ra lượng công việc của Thiên Cách phải tăng nhiều đây, rốt cục có người bận với anh. Về phần Vệ Thiên Liệt và Cao Sát chưa từng quấy rầy, đương nhiên không có sự quan tâm đặc thù, thấy ánh mắt Mộc Linh Hạo cũng không có suy nghĩ đặc biệt gì, càng miễn bàn nhắc nhở, đã định trước cuộc sống nước sôi lửa bỏng kế tiếp của Lý Thiên Cách.

"Raphael." Cảnh không nhìn ánh mắt nóng bỏng và những lời của Lý Thiên Cách, gọi IS của mình.

"Chủ nhân." Cái bóng màu bạc đột nhiên xuất hiện khiến ba người đế quốc Feinbird giật mình, bọn Âu Dương Trạch lại quen rồi. Âu Dương Ngạo thấy ba người đế quốc Feinbird kinh ngạc, nhỏ giọng giải thích sự tồn tại của Raphael cho bọn họ.

"Gọi những người có thể tới được tới đây." Cảnh ra một mệnh lệnh khiến người không hiểu.

"Dạ, chủ nhân." Raphael là người duy nhất hiểu ý chủ nhân, bọn người kia rất mạnh, nhưng có thể vượt qua không gian mà tới không nhiều, chủ nhân không cần kẻ yếu, gọi mạnh tí tới là được.

Bóng của Raphael biến mất.

"Cảnh Nhi, ai sẽ tới đây?" Mộc Linh Hạo hỏi. Cảnh Nhi, em còn bao nhiêu việc ta không biết.

"Người hầu." Cảnh trả lời.

"Ta nghĩ người hầu của em chỉ có người máy." Mộc Linh Hạo nheo mắt. Có chút chua nổi lên, ở nơi hắn không biết có kẻ thiếp thân hầu hạ Cảnh Nhi. Những kẻ này đã thấy nhiều mặt khác nhau? Thậm chí thân thể của Cảnh Nhi? Mộc Linh Hạo tràn ra sát khí và đố kị, nhưng tuyệt đối không phải với Cảnh.

"Clovis, không thích người máy." Những người này là Clovis dẫn bọn họ đi tìm.

"Thế nên?" Mộc Linh Hạo nhướng mày, Cảnh rất không hiểu giải thích, đây cũng quá tóm gọn đi.

"Chúng ta du lịch khắp nơi, sau đó bọn họ chủ động đi theo." Không sai, là chủ động đi theo, Clovis dẫn Vô Xá tới chỗ của bọn họ, biểu diễn vũ lực và một vài thứ khác, bọn họ lập tức chủ động ký kết khế ước, nhận Vô Xá làm chủ, không hiểu. Hỏi Clovis, y nói, chủng tộc này cả đời chỉ thừa nhận một chủ nhân, vì chủ nhân có thể hi sinh tất cả, là chủng tộc có danh xưng trung thành hiếm thấy trong vũ trụ, rất nhiều cường giả thu phục người của chủng tộc này phục vụ cho mình. Trung thành sao? Khi Clovis nói lời này hàm chứa trào phúng. Đế cũng nói, có thể sử dụng là được, phản bội giết là xong. Khiêm nói, chủng tộc này quá khứ xác thực không có ghi lại phản bội, nhưng thế giới này nhiều nhất là ngoài ý muốn.

"Chủ động đi theo?" Ngọn lửa trong lòng đốt càng dữ tợn, đối những người chưa xuất hiện, Mộc Linh Hạo đã có địch ý không nhỏ, những người này tuyệt đối có ý đồ gây rối với Cảnh Nhi. Cảnh Nhi của hắn không nhìn thấu tâm tư xấu xa của bọn họ, Cảnh Nhi không tín nhiệm ai, nhưng về mặt này quá trì độn.

Cảnh gật đầu. Sắc mặt Mộc Linh Hạo càng nặng.

"Cha, bọn họ hữu dụng với cha." Cảnh không hiểu, vì sao cha lại giận, càng không hiểu vì sao y phải làm cha nguôi giận. Nhất định là quan hệ đồng bạn, y cũng không thích những đồng bạn khác tức giận.

"Bọn họ sẽ nghe lệnh của ta?" Mộc Linh Hạo hỏi.

"Cha, cha là đồng bạn ta tán thành, vi phạm cha là vi phạm ta. Kẻ vi phạm ta, xem như phản bội, phản bội, giết không tha." Cảnh nhìn Mộc Linh Hạo nghiêm túc nói.

Nghe được lời Cảnh, tâm tình Mộc Linh Hạo tốt lên, "Cảnh Nhi, em nói ta là em tán thành?" Biểu tình Mộc Linh Hạo từ âm trầm chuyển thành nhu tình, ngữ khí nặng nề bắt đầu phi dương, thậm chí mang theo chờ mong.

"Cha là đồng bạn ta tán thành." Cảnh lập lại, khẳng định.

Ban đầu là vì mệnh lệnh của Đế, nhiều năm như vậy y cũng dần đặt Mộc Linh Hạo vào lòng, trước bất luận cảm tình Mộc Linh Hạo dành cho y, không nói thực lực, trọng yếu nhất là tâm cơ. Y am hiểu sửa chữa, chỉ biết vùi đầu nghiên cứu, nhận rõ nhân tính là y khiếm khuyết, có lẽ nên nói, Vô Xá không có ai chân chính lý giải toàn diện nhân tính, thế giới của Đế căn bản không có tín nhiệm, bọn họ có thể khiến Đế tin cậy có thể nói là kỳ tích, Đế cũng thừa nhận ban đầu Đế hữu tâm lợi dụng; Clovis còn có Khiêm trước khi vào Ma Phương đã bị người quan trọng phản bội, Vô Xá chỉ còn có y giữ tí hy vọng có thể xem nhẹ với nhân tính, cho dù y đã trải qua rất nhiều. Đế nói, ta sẽ giữ chặt ngươi, không để ngươi bị lừa, đối với người ta không thừa nhận, tuyệt đối đừng tín nhiệm. Khiêm nói, đôi khi rất đố kị ngươi. Clovis nói, ngươi a, một ngày tín nhiệm đối phương, là khăng khăng một mực, không có hoài nghi. Mà y ngoại trừ đồng bạn sẽ không tin bất kỳ kẻ nào. Đối với nhân tính bọn họ chỉ thấy được mặt xấu nhất.

Mộc Linh Hạo không giống bọn họ, lâu ngồi nơi cao, từng chung lòng với bạn bè, phân rõ nhân tính thiện ác, không cực đoan như người của Vô Xá, nên hắn có thể lợi dụng mọi người, tựa biểu hiện xưa nay của hắn, nhân dân Ốc Lam, còn có đế quốc Feinbird, nắm chặt vào tay, trốn không thoát. Tán thành Mộc Linh Hạo không riêng vì mệnh lệnh của Đế, mà là đến từ bản thân y.

...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro