103 ~ 105

Thâm Uyên Chi Liêm

103 | Trở về

Khi Mộc Linh Hạo đi rồi, ấn danh sách tư liệu thu thập vật phẩm, giờ chỉ còn một thứ.

Đây là một tinh cầu rừng rậm, lớn gấp mười lần Ốc Lam, không ít cây cối cao to thẳng nhập vân tiêu, nguyên tố linh khí đầy đủ khiến cây cối cường tráng mà sống động, cũng dựng dục ra một đám sinh vật nguy hiểm. Đây là một sân thí luyện, không ít người tới săn bắn, cùng lúc tôi luyện bản thân, cùng lúc vì có không ít thứ giá trị. Thực lực thiếu chỉ có đường chết, thực lực đủ mạnh là một khu vui chơi. Với Mộc Linh Hạo mà nói, là cái sau.

Đáp xuống sơn cốc, Mộc Linh Hạo lấy ra danh sách, thật là, ở đây lớn vậy, hắn phải tìm thế nào, thứ này lại không có địa điểm cố định. Ai, Cảnh Nhi, ta rất nhớ em, rất muốn lập tức trở về gặp em, ôm em. Nhớ tới thỏa mãn trước khi đi, gương mặt băng lãnh của Mộc Linh Hạo thay bằng ôn nhu.

Nhưng không duy trì bao lâu, đã bị mãnh thú quấy rầy. Lợi trảo hung ác nhanh chóng quét tới, Mộc Linh Hạo dễ dàng né tránh, xoay người, thiểm điện ngưng kết thành cầu bắn trúng nó, hung thú mạnh mẽ trở thành thi thể. Mộc Linh Hạo thậm chí không nhìn, rời đi, hắn phải nhanh lên, không thể bị mấy thứ này giữ chân.

Mãnh thú tập kích hắn đều trở thành thi thể, nhưng nhiều vậy, không một cái là mục tiêu hắn cần, hàn khí trên người Mộc Linh Hạo ngày càng nặng.

Rốt cục ở một khe suối thấy mục tiêu, Mộc Linh Hạo cười nhạt, rốt cục tìm được.

Mộc Linh Hạo phát hiện có người xung quanh, thực lực không sai, cũng không dừng lại. Một ký hiệu xuất hiện trên tay trái, rồi là một cây thương bạc, đây là binh khí Cảnh Nhi chế tạo cho hắn.

Trường thương ngưng kết lực lượng của Mộc Linh Hạo bắn trúng mục tiêu, đại lượng hồ quang màu bạc bao vây nó, khả năng chạy trốn cũng không có đã chết dưới thương của Mộc Linh Hạo.

Khi thu thập con mồi Mộc Linh Hạo không biết, một khắc thấy hắn lấy ra vũ khí, xung quanh hắn có hai người sắc mặt thay đổi, một người là trầm tư, một người là hưng phấn.

Người hưng phấn, chạy tới cạnh Mộc Linh Hạo, người trầm tư lập tức rời đi, trước khi đi còn nhìn thoáng hắn.

"Ê..." Người tới cạnh Mộc Linh Hạo vừa định nói gì, Mộc Linh Hạo đã thu thập xong con mồi, nhìn người này một cái, lắc mình biến mất, rốt cục hoàn thành nhiệm vụ, hắn phải về gặp Cảnh Nhi, về phần người chào hỏi, không biết, cũng không muốn biết.

Thấy Mộc Linh Hạo biến mất, người này cũng rời đi, theo Mộc Linh Hạo, Mộc Linh Hạo thấy người này theo, thuấn thân, người phía sau phản ứng rất nhanh, một chớp mắt bóng Mộc Linh Hạo biến mất bắn ra ngón tay, rồi dừng lại tại chỗ.

Mộc Linh Hạo giao thứ mình thu thập xong cho thủ hạ, lập tức về vị diện.

...

Đội ngũ thăm dò không còn dừng lại. Sau khi Cảnh phát minh ra thiết bị thăm dò, tiến độ gia tăng rất lớn, gia tăng đến chỉ cần tới nơi, thấy có tinh cầu, một lần thăm dò đã xong, lại xuất phát tới mục tiêu kế tiếp.

Hiệu suất nhanh như vậy khiến đội ngũ căn bản không thể đuổi kịp, số liệu phong phú lao về phía khoa học gia, một tinh cầu chưa xem xong, đã tới mấy cái nữa.

Các cao tầng hết cách rồi, chỉ có thể lưu lại vài phi thuyền ở mỗi nơi, lưu thủ, mà khoa học gia và ký giả cũng bị lưu lại, theo hoạt động càng lúc càng cấp tốc, càng ngày càng nhiều phi thuyền bị lưu lại, tốc độ của Cảnh quá nhanh. Giờ đội ngũ thăm dò khổng lồ trên tàu Edgar cơ bản đã thanh không. Tình huống như vậy khiến các cao tầng rất bất đắc dĩ, vị kia bọn họ không quản được, cuối cùng chỉ có Âu Dương Ngạo và Merck. Sartoria lưu lại ở tàu Edgar, cao tầng đạt cấp mười lăm tăng nhanh xây dựng tinh môn, để mình lui tới, đừng mất đi liên hệ, bọn họ căn bản không hy vọng xa vời Cảnh sẽ chủ động. Mà khi bọn họ bận rộn về việc này, tiến triển của đội ngũ thăm dò bị tiết lộ, các quốc gia vũ trụ bắt đầu khẩn trương, mưa gió sắp đến.

Giờ tàu Edgar đã phát hiện được tinh cầu đầu tiên có sinh mệnh, văn minh ở thời tiền sử, nhân loại chưa xuất hiện, bị đại hình bò sát loại chiếm lấy, là khủng long.

Khi Âu Dương Ngạo truyền tin tức này về, khoa học gia hận không thể vứt bỏ số liệu phong phú trên tay chạy tới, đáng tiếc không được cho phép, quên đi, bọn họ nhịn, một ngày nào đó bọn họ sẽ tới, mau sửa sang xong chỗ số liệu này, sớm chút chạy tới. Nhận được tin bọn Âu Dương Trạch bận rộn, cũng rút thời gian đi xem. Dù sao vũ trụ của bọn họ đã không còn tinh cầu nguyên thủy như vậy, cái cuối cùng phát hiện là ở ba ngàn năm trước, giờ tinh cầu kia còn ở thời kì băng hà. Sinh vật tiền sử sống, ngẫm lại đã kích động, sao không tới chứ.

Cảnh theo số liệu đối lập của Raphael, phát hiện vài thứ thú vị, hứng thú với tinh cầu này, thu thập hàng mẫu nghiên cứu, dừng lại bước tiến thần tốc. Galle. Hogar, Lý Thiên Cách và Âu Dương Ngạo tới đây có hứng thú bắt đầu mạo hiểm, lấy thực lực cấp mười lăm chơi với bầy động vật hung mãnh, khiến bọn Wien. Sartoria vốn ổn trọng nhìn rất động tâm, cũng xen vào. Cùng lúc nghiệm chứng thực lực bản thân, quả nhiên cấp mười lăm rất cường đại, bầy khủng long hung mãnh trong truyền thuyết căn bản không phải đối thủ của bọn họ, cùng lúc là thú vị, sau công tác bận rộn, tiêu khiển như vậy không sai. Thời gian này mọi người rất có tự tin với thực lực của mình.

Đáng giá nhắc tới là, Merck. Sartoria dưới sự huấn luyện nghiêm khắc và thiên tư siêu nhân thuận lợi vào cấp mười lăm, nhân số cấp mười lăm của vũ trụ gia tăng một vị. Vì vẫn không có cơ hội nói chuyện với Cảnh, chủ yếu là Cảnh không rảnh còn có bọn Doré ngăn cản, hết cách rồi, Merck. Sartoria chỉ có thể hỗn với Âu Dương Ngạo, bất quá không giống những người khác chơi đùa, mà là thảnh thơi dựng giá vẽ tranh, đây là sinh vật tiền sử, có thể tận mắt thấy sao không vẽ lại chứ. Đáng tiếc bầy sinh vật tiền sử này không hiểu nghệ thuật, đều coi Merck. Sartoria là thức ăn, khiến Merck bị buộc phải động thủ tiếc hận không ngớt, sao vậy hả, chỉ là vẽ thôi mà, cũng không cần không thấy thái dương ngày mai.

Cảnh chui vào nghiên cứu, vứt đi tất cả suy nghĩ khiến mình phức tạp, nghiêm túc làm việc.

...

Từ chỗ Edgar hỏi chuyện trong thời gian này, Mộc Linh Hạo thở dài, Cảnh Nhi thật là, mỗi lần phát minh ra gì luôn gây rối loạn, đánh vỡ cân đối, dẫn phát chiến tranh. Năng nguyên tinh là vậy, thiết bị thăm dò cũng là vậy. May mắn thực lực bọn họ đủ mạnh, bằng không sẽ bị lũ tham lam có dã tâm hại chết đến không thể chết hơn.

Tới phòng thí nghiệm, thấy Cảnh đang nghiêm túc, không phát hiện hắn đã tới. Mộc Linh Hạo lẳng lặng nhìn không quấy nhiễu, Cảnh Nhi là vì phần nghiêm túc này mới có thể đạt được thành tựu như vậy.

Nhìn một hồi, tiến lên, từ phía sau ôm Cảnh. "Cảnh Nhi, ta đã về."

Bị đột nhiên ôm lấy Cảnh vừa định phản kích, đã cảm giác khí tức quen thuộc, ôm ấp ấm áp hữu lực, nghe chất giọng này, trong mắt hiện lên một ít cảm xúc, Mộc Linh Hạo phía sau không thấy.

"Ta rất nhớ em." Mộc Linh Hạo tiếp tục, môi dán cổ Cảnh, dọc theo đường cong hôn nhẹ, rơi xuống từng điểm thiển ngân.

"Cảnh Nhi, em nhớ ta sao?" Mộc Linh Hạo ngậm vành tai Cảnh, ôn nhu hỏi.

"Nhớ." Cảnh lên tiếng, khi Mộc Linh Hạo rời đi y xác thực nhớ.

Động tác của Mộc Linh Hạo dừng lại, vấn đề vừa nãy hắn vốn không hy vọng Cảnh Nhi sẽ đáp, nhưng Cảnh Nhi đáp, còn là nhớ. Tiếng này tốt đẹp như hoa nở, Mộc Linh Hạo xoay Cảnh lại, mặt đối mặt, để Cảnh thấy được kinh hỉ của hắn.

"Cảnh Nhi, em quả thật nhớ ta?" Mộc Linh Hạo cười rất thoải mái.

Cảnh gật đầu. Sau đó bị kích động Mộc Linh Hạo hôn, nụ hôn mừng như điên. Một hồi lâu mới dừng lại.

"Ta rất vui, Cảnh Nhi." Mộc Linh Hạo chôn vào cổ Cảnh, thì thào nói, "Ta chưa từng ngờ được em sẽ nhớ ta, Cảnh Nhi, em biết không? Ta hiện tại rất vui, thật." Kích động nói năng lộn xộn.

"Cảnh Nhi," Ngẩng đầu, nhìn Cảnh, muốn ôm hôn lại người yêu của mình.

Bầu không khí giữa bọn họ rất tốt, đáng tiếc bị quấy rầy.

Ngay khi môi Mộc Linh Hạo chạm vào môi Cảnh, bị khí tức đột nhiên mà tới ngăn cản.

Có kẻ xông vào vị diện này, hơn nữa đang cấp tốc tiếp cận.

"Edgar, ta muốn hình ảnh của kẻ xâm nhập." Cảnh đẩy Mộc Linh Hạo ra, hạ lệnh. Sắc mặt Mộc Linh Hạo xấu xí đứng sau Cảnh, kẻ nào không biết sống chết quấy rầy hắn.

"Dạ, chủ nhân." Edgar nhận lệnh, nhanh chóng bắt đến hình ảnh của kẻ xâm nhập.

"Là hắn." Nhìn hình ảnh, Mộc Linh Hạo nói.

"Quen." Cảnh hỏi.

"Không, lần này ra ngoài gặp được, ta không để ý, bất quá hắn vẫn bám theo, ta cho rằng đã đá rớt hắn, không ngờ hắn đã theo tới đây." Mộc Linh Hạo nói.

Cảnh nhíu mày, đặt tay lên vai Mộc Linh Hạo, nhắm mắt, từng tấc sưu tầm. Rốt cục ở một chỗ phát hiện vấn đề.

Tay quệt nhẹ, một ít kim phấn dính trên tay, chỉ có một ít, không chọc người chú ý, rơi trên người cũng không để ai hoài nghi.

"Đây là gì?" Mộc Linh Hạo nhìn kim phấn trên tay Cảnh hỏi.

"Truy tung trần, vi sinh vật, mỗi một con đều có ba động đặc biệt, chỉ cần biết ba động của truy tung trần, để nó dính lên người mục tiêu, là có thể truy tung." Cảnh giới thiệu. Thứ này thích hợp truy tung nhất, chỉ cần biết ba động của nó là có thể truy tung, đáng tiếc sinh mệnh lực rất ngắn, chỉ có thể sử dụng một lần, ở đại vị diện, cũng không nhiều lắm.

"Là hướng về phía ta." Mộc Linh Hạo nghe đáp án của Cảnh, khẳng định nói, vậy mục đích là gì? Chỉ là ở khu vực săn bắn ngoài ý muốn gặp nhau mà thôi, vì sao đuổi theo hắn?

Mà lúc này kẻ xâm nhập đã tới trên không tàu Edgar.

"Ta đi gặp hắn." Mộc Linh Hạo nói.

Cảnh gật đầu. Mộc Linh Hạo biến mất ở phòng thí nghiệm.

Cảnh tới hạm kiều, bọn Âu Dương Ngạo chơi xong đã về, thấy bên ngoài có người, rồi, Mộc Linh Hạo ra mặt, Cảnh xuất hiện, mở lập thể đồ, nhìn cả hai.

Thấy sắc mặt trầm tĩnh của Cảnh, mọi người an phận đứng đó, nghi hoặc đã xảy ra chuyện gì? Người nọ là ai?

...

Thâm Uyên Chi Liêm

104 | Kẻ xâm nhập

Mộc Linh Hạo lạnh lùng nhìn kẻ xâm nhập, không nói một lời.

"Ta không muốn nói nhảm," Kẻ xâm nhập có một tướng mạo rất tốt, đáng tiếc bộ mặt hất cao, toả ra khí chất ngạo mạn chọc người chán ghét, nói thẳng, "Ngươi và Vô Xá có quan hệ gì?"

Mộc Linh Hạo không lên tiếng, tìm Vô Xá? Là kẻ thù sao?

Cảnh ở hạm kiều nghe được, là liên quan tới Vô Xá. Trên người tỉa ra khí tức hắc ám, thâm trầm nặng nề. Gọi người ở hạm kiều khó chịu chống đỡ, cũng khiến bọn họ vô lực nghe thấy tình huống của kẻ xâm nhập và Mộc Linh Hạo, tất cả lực chú ý đều dùng để chống đỡ uy áp hắc ám, cảm giác nồng hậu hơn bất kỳ lần nào, đây mới là uy áp chân chính của Cảnh sao?

"Khi thấy ngươi lấy ra cây thương kia, ta chỉ biết ngươi có quan hệ với người của Vô Xá." Kẻ xâm nhập tự cố mà nói, "Tất cả binh khí vũ trụ ta đều biết, mà có ký hiệu, chỉ có binh khí của Vô Xá Thâm Uyên Chi Liêm."

Tìm Cảnh. Sắc mặt Mộc Linh Hạo lạnh hơn, khí thế Cảnh càng lớn, mọi người sắp té xỉu.

"Ta không có địch ý với Vô Xá, chỉ muốn tìm Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo binh khí cho ta." Kẻ xâm nhập nói thẳng mục đích.

"Người chế tạo binh khí tốt vũ trụ có rất nhiều." Mộc Linh Hạo lạnh lùng nói.

"Là rất nhiều, bất quá ta ưu ái nhất là binh khí của Thâm Uyên Chi Liêm. Thâm Uyên Chi Liêm là binh khí sư số một vũ trụ, mỗi một binh khí y chế tạo đều là kiệt tác, đáng tiếc rất ít, ta từng thấy người của Vô Xá dùng binh khí Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo để đối chiến, khi ấy ta đã nghĩ, ta nhất định phải tìm Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo cho ta một cái." Trong mắt kẻ xâm nhập có cuồng nhiệt.

Muốn Cảnh Nhi chế tạo binh khí cho kẻ này, không có khả năng.

"Ta chỉ chế tạo binh khí cho đồng bạn." Chất giọng nhàn nhạt, bóng của Cảnh xuất hiện bên Mộc Linh Hạo, tản ra hắc ám trầm lãnh nhìn kẻ xâm nhập.

"Chuyện của ta, ta tự giải quyết." Cảnh nói.

"Ta đã biết." Mộc Linh Hạo biết nếu hắn nhúng tay, Cảnh Nhi sẽ mất hứng, cho nên hắn rời khỏi, kẻ này thực lực không sai, bất quá vẫn kém bọn họ, thấy không rõ chênh lệch song phương, thật là một kẻ tự đại không biết lượng sức.

"Thật không ngờ ngươi lại ở vị diện này, Thâm Uyên Chi Liêm, chế tạo binh khí cho ta đi." Kẻ xâm nhập ra vẻ ngươi tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.

"Ta chỉ chế tạo binh khí cho đồng bạn." Cảnh lặp lại.

"Vậy ta làm đồng bạn của ngươi là được." Kẻ xâm nhập biểu tình tự ngạo, lấy thực lực của hắn Thâm Uyên Chi Liêm sẽ không cự tuyệt.

"Ngươi không xứng." Làn điệu của Cảnh không phập phồng, có thực lực thì sao chứ, không được Đế tán thành y sẽ không thừa nhận. Còn có kiêu ngạo tự mãn như vậy rất đáng ghét, cho mình là mạnh nhất sao? Vô tri.

"Ngươi nói gì?" Sắc mặt kẻ xâm nhập trở nên xấu xí.

"Ngươi không xứng." Cảnh lặp lại.

"Ta ở đâu không xứng." Kẻ xâm nhập cao giọng quát.

"Toàn bộ." Cảnh thành thực đáp. Thực lực không đủ, tính cách không ổn, tự ngạo tự đại, một thân thực lực căn bản không phải tu luyện, hẳn có kỳ ngộ gì, bỗng nhiên mạnh hơn, hơn nữa trước khi nhận được lực lượng là tiểu nhân vật, thậm chí không rõ bản chất của lực lượng, có thể sống quả thật là kỳ tích, kẻ này chưa từng gặp đối thủ sao?

"Nói vậy, ngươi sẽ không chế tạo binh khí cho ta." Kẻ xâm nhập đột nhiên tỉnh táo lại.

"Phải." Cảnh kiên quyết trả lời.

"Vậy dùng sức mạnh là được," Kẻ xâm nhập nhe răng cười, sau đó công kích Cảnh.

Một trận chiến bắt đầu ở tinh vực này. Người ở hạm kiều khôi phục, nhìn trận chiến đang tiến hành, mỗi một động tác đều có tinh tước bị đánh vỡ, mỗi một ba động là một tinh cầu bị hủy diệt, vùng tinh vực này đã bị bọn họ phá hủy trong trận chiến. Tinh cầu mới bọn họ chơi đùa triệt để hóa thành bụi bậm dưới liêm đao của Cảnh.

Mọi người sợ hãi, đây là thực lực của Cảnh sao? Năm đó hủy diệt Nguyệt Cầu không đáng kể tí nào? Trời, thế giới này sao lại có tồn tại như vậy, vốn tượng rằng bọn họ đã cũng đủ đánh giá cao, không ngờ vẫn là xem thường. Còn có kẻ bị Cảnh áp chế, cũng mạnh đến mức không thể ngó lơ, lực lượng siêu việt thế giới.

"Các con muốn có lực lượng như vậy sao?" Mộc Linh Hạo xuất hiện ở hạm kiều, ánh mắt lại nhìn trận chiến ngoài cửa sổ mạn tàu hỏi.

"Có thể ư?" Merck. Sartoria hỏi, lần đầu anh muốn có được lực lượng, lực lượng cường đại mỹ lệ, ngang dọc thế giới.

"Có thể, chỉ cần siêu việt cấp hai mươi, ta sẽ cho các con thấy được thế giới chân chính." Làn điệu của hắn không có phập phồng. Ở đại vị diện hắn cần nhân thủ, mấy người này bồi dưỡng tốt sẽ là nhân tài không sai.

"Thế giới chân chính?" Arnole. Feinbird hỏi.

"Sau cấp hai mươi, các con có thể xuyên qua bích luỹ vị diện." Mộc Linh Hạo tiếp tục. "Thế giới bên ngoài rất lớn."

"Sếp Linh, đã đi qua sao?" Âu Dương Trạch hỏi.

"Đi qua." Mộc Linh Hạo trả lời. Một thế giới trước đây căn bản không thể ngờ tới.

"Thế giới bên ngoài thế nào?" Wien. Sartoria.

"Không gặp qua con vĩnh viễn sẽ không biết." Thế giới bên ngoài rất lớn, mà ở đây quá nhỏ.

"Cha, con sẽ cố gắng." Mộc Lỗi nhìn cha mình, kiêu ngạo và kiên định nói, cậu đã lạc hậu nhiều lắm, không thể không tăng tốc.

"Thầy, con cũng vậy." Âu Dương Ngạo theo, thế giới rất lớn, cậu nhất định sẽ đi xem thế giới bên ngoài là thế nào.

"Thầy, con cũng đi." Galle. Hogar kiên định.

Đây cũng là suy nghĩ của những người khác, thế giới bên ngoài sao? Bọn họ nhất định sẽ đi, vốn tưởng rằng sau khi thống nhất vũ trụ không còn việc gì để làm, không nghĩ tới sẽ có càng nhiều việc.

"Kẻ kia tới từ thế giới bên ngoài?" Cao Sát chỉ vào kẻ bị Cảnh áp chế.

"Một con kiến mà thôi." Mộc Linh Hạo khinh thường.

"Kẻ như vậy rất nhiều?" Vệ Thiên Liệt căng thẳng hỏi.

"Yếu hơn hắn không ít, mạnh hơn hắn càng nhiều." Mộc Linh Hạo trả lời, vị diện thực lực mạnh yếu đều có, có vài vị diện lực lượng khoa học kỹ thuật cường đại đến có thể xuyên qua vị diện, nhưng thực lực bản thân không tốt, có vài vị diện vốn có quan hệ với đại vị diện, nên biết sự tồn tại của nó, mấy người này thực lực cũng không tốt, còn có là bằng lực lượng xuyên qua, mấy người này thực lực không sai, bất quá người như vậy ở đại vị diện rất nhiều, người hầu của Cảnh Nhi có không ít, đủ để biết thực lực mạnh ở đại vị diện nhiều bao nhiêu.

Mọi người rùng mình, xem ra tiêu chuẩn của thế giới bên ngoài chênh lệch bọn họ rất nhiều.

"Sếp, thực lực của cậu và Cảnh là trình độ gì?" Lý Thiên Cách hỏi.

"Ta và Cảnh Nhi dù là ở đại vị diện cũng là cường giả cấp cao nhất," Mộc Linh Hạo trả lời, sau đó mang theo ôn nhu nói, "Cảnh Nhi sở hữu xưng hào Thâm Uyên Chi Liêm, là tồn tại phá hủy vô số vị diện, bị người của các vị diện sợ hãi." Khi hắn hỏi thăm tin tức Cảnh Nhi ở đại vị diện, từ sắc mặt sợ hãi của những người đó có thể biết Cảnh Nhi sở hữu uy danh thế nào.

Hủy diệt vô số vị diện? Nghe sao kinh khủng vậy. Sắc mặt mọi người trắng bệch.

"Nếu không phải đề nghị mấy năm trước, vị diện này chỉ sợ sớm đã bị Cảnh Nhi phá hủy." Mộc Linh Hạo cười nói, khi đó Cảnh Nhi rất buồn, cho nên mới định kéo Ốc Lam và Nguyệt Cầu vào chiến tranh.

"Đề nghị gì?" Wien. Sartoria gian nan hỏi, ngẫm lại mấy năm trước khi cậu không biết, thế giới này suýt nữa hủy diệt cậu đã rét run.

"Cải tạo thế giới, triệt để nắm giữ vị diện này." Mộc Linh Hạo nhớ tới kế hoạch vì tiếp cận Cảnh Nhi mà nghĩ ra. "Arnole, đừng để ta và Cảnh Nhi thất vọng, nếu đề nghị này thất bại, Cảnh Nhi sẽ không chút do dự phá hủy thế giới này. Vì Cảnh Nhi không cần thứ vô dụng, đề nghị năm đó cũng chỉ là nhiều một cái tiêu khiển." Mộc Linh Hạo rét lạnh nói.

"Dạ, sư phụ, Arnole sẽ không để các vị thất vọng." Arnole. Feinbird vội đảm bảo, cậu không muốn chết, sau khi biết sự kinh khủng chân chính của Cảnh.

"Con sẽ phụ trợ Arnole." Galle. Hogar vội nói.

"Bọn tôi cũng sẽ dốc toàn lực hiệp trợ." Âu Dương Trạch đại biểu Ốc Lam đảm bảo, bọn họ tuyệt đối không thể thất bại, bằng không thế giới này sẽ không còn, nhìn tinh cầu bị phá hủy ngoài cửa sổ mạn tàu, có thể biết lực phá hoại của cả hai kinh người cỡ nào.

"Anh ơi, em sẽ về gia tộc giúp anh." Merck. Sartoria nói với huynh trưởng, thống nhất vũ trụ giờ là quan trọng nhất, thế giới này còn rất nhiều chỗ anh chưa thấy được, tuyệt đối không thể bị hủy.

"Kết thúc rồi." Lời Mộc Linh Hạo khiến lực chú ý của mọi người chuyển về phía ngoài cửa sổ mạn tàu.

Kẻ xâm nhập bị đánh ngã xuống vách tưởng phòng hộ của Edgar, máu tươi đầm đìa, vết thương chồng chất, trái lại Cảnh, một thân quần áo không hề nếp uốn, mặt không biểu tình, trầm tĩnh như uyên. Vung lên liêm đao, xiềng xích thật dài hoạt động, quấn lấy cổ kẻ xâm nhập.

"Đây là vị diện của Vô Xá, kẻ không được cho phép xâm nhập, chết." Cảnh nhàn nhạt nói. Người ở hạm kiều tàu Edgar thông qua lập thể đồ nghe rõ.

"Ngăn trên đường chúng ta đi đều là tội không thể tha, cho nên giết không tha. Người phương nào có thể định tội chúng ta, chúng ta không có tội." Mộc Linh Hạo và Cảnh nói ra tuyên ngôn hắc ám quyết tuyệt.

Ốc Lam đã nghe qua tuyên ngôn ấy, nhưng vẫn như đế quốc Feinbird lần đầu nghe được, run rẩy sợ hãi, khắc thật sâu vào linh hồn, vì những lời này, vì sau những lời này, kẻ xâm nhập bị vô tình giảo sát, lưu lại vết máu, nhiễm đỏ vách tưởng phòng hộ trong suốt, vì Cảnh khi trở về, ánh mắt bình tĩnh không có bất kỳ thay đổi gì, vì Mộc Linh Hạo ôn nhu ôm lấy kẻ giết người kinh khủng kia, không quan tâm nắm lấy bàn tay nhiễm máu tươi, oán giận Cảnh không cẩn thận dính vào, vươn tay lau đi, vì tự thân bản năng báo cho biết không thể trái nghịch.

Người Ốc Lam đã kiến thức vài lần, mà người đế quốc Feinbird lần đầu tiện chân chính kiến thức cái gì gọi là màu đen kinh khủng, cái gì gọi là tuyệt đối cường đại không dung vi phạm, lực lượng và tâm tính làm người sợ hãi.

...

Thâm Uyên Chi Liêm

105 | Âm mưu trong bóng tối

Sau khi giải quyết kẻ xâm nhập, tàu Edgar chỉ để lại Cảnh Mộc Linh Hạo và người hầu, những người khác đều rời đi. Đế quốc và Ốc Lam bắt đầu bận rộn. Chu toàn với các quốc gia, thế cục ngày càng khẩn trương, chiến tranh đã nổi lên theo quy mô nhỏ ở một số nơi. Nhưng chúng không thể ảnh hưởng tới Cảnh và Mộc Linh Hạo, bọn họ trải qua một khoảng ngày bình tĩnh, Cảnh tiếp tục thăm dò, không ai trở ngại y nữa, tàu Edgar xuyên qua không gian, gặp thứ có giá trị nghiên cứu sẽ tạm dừng, vài vật có giá trị bị phát hiện. Mộc Linh Hạo nhìn Cảnh nghiên cứu, chiếu cố ẩm thực khởi cư của y, khiến hắn vui vẻ là Cảnh không cự tuyệt hắn cầu hoan, tuy không để hắn làm nhiều, bất quá hắn vẫn rất cao hứng. Về phần vật có giá trị Cảnh bị phát hiện, hắn đem tới sở giao dịch. Khoảng thời gian này, Mộc Linh Hạo rất thích ý, mà Cảnh cũng quên suy ngẫm những chuyện làm y phức tạp.

...

Ở nơi nào đó của đại vị diện, một âm mưu đang được tiến hành.

"Sao rồi?" Có kẻ hỏi.

"Căn cứ điều tra của ta, tổ chức người kia tiếp xúc gọi Thủ Hộ, là một tổ chức thương nghiệp. Ngoại trừ hắn ra còn có ba người khác." Một giọng khác nói.

"Người mà ta phát hiện không có trong danh sách của Thủ Hộ." Kẻ ở khu vực săn bắn trầm tư nói.

"Ngươi xác định không nhìn lầm?" Giọng thứ nhất hỏi.

"Tuyệt đối không, vũ khí ký hiệu chỉ có Vô Xá Thâm Uyên Chi Liêm có thể chế tạo." Kẻ kia trả lời.

"Bọn họ có quan hệ gì với Vô Xá?" Giọng thứ nhất tiếp tục hỏi.

"Ta không thấy người của Vô Xá xuất hiện với người kia." Kẻ ở khu vực săn bắn trầm tư trả lời.

"Bất quá có thể được đến binh khí Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo, bản thân không thể không có vấn đề gì, phải biết Thâm Uyên Chi Liêm chỉ chế tạo binh khí cho đồng bạn, ngoại trừ Vô Xá, không ai có được." Giọng thứ hai nói.

"Tung tích của bọn họ?" Giọng thứ nhất hỏi tiếp.

"Không được, vị diện nhiều lắm, căn bản không thể tra rõ, chỉ cần xâm nhập vị diện Vô Xá nắm giữ, lập tức bị phát hiện." Giọng thứ hai nói.

"Vị diện nắm giữ? Vị diện Vô Xá nắm giữ chỉ có phế tích, lũ rác rưởi kia, căn bản không nên xuất hiện trên đời, bọn họ hẳn là bị quét sạch." Giọng thứ nhất kích động nói.

"Chúng ta không phải đối thủ của bọn họ, ta không rõ vì sao lũ Vô Xá làm càn kia có thể đạt được trình độ như vậy, chúng ta sớm nên giết bọn họ." Giọng thứ hai lý trí nói.

"Giờ chính diện là không thắng được." Kẻ trầm tư thứ ba nói.

"Có thể lợi dụng Thủ Hộ." Giọng thứ hai nói.

"Lợi dụng thế nào?" Giọng thứ nhất hỏi.

"Bất luận bọn họ là ai, có thể khẳng định bọn họ có quan hệ với Vô Xá, điểm này có thể lợi dụng, Thâm Uyên Chi Liêm sẽ không chế tạo binh khí cho những người râu ria, căn cứ suy đoán của ta người chúng ta phát hiện hẳn là nhân viên mới gia nhập, về phần ba người khác tạm thời không rõ, nhưng tuyệt đối không thể không có quan hệ. Thực lực bọn họ hẳn không sai, nhưng chưa tới trình độ như Vô Xá, chúng ta có thể ứng phó được. Bắt lấy bọn họ, rồi gọi Vô Xá tới cứu, chúng ta thiết kế một cái bẫy, một lưới bắt hết Vô Xá." Chủ nhân giọng thứ hai tràn ngập tự tin với kế hoạch này.

"Cái giá phải trả liệu có quá cao không, Vô Xá rất mạnh." Giọng thứ ba lãnh tĩnh phân tích. Muốn thiết kế một cái bẫy khiến Vô Xá toàn quân bị diệt không đơn giản, thực lực của Vô Xá là đứng đầu vị diện, có thể thành đối thủ của bọn họ không nhiều, huống hồ là cả bốn.

"Có thể tiêu diệt lũ rác rưởi như Vô Xá, cao đến đâu cũng đáng." Giọng thứ nhất quyết tuyệt nói, có thể thấy sự thống hận hắn dành cho Vô Xá nhường nào, "Ta sẽ an bài nhân thủ, chúng ta có thể liên hệ với kẻ thù của Vô Xá, lần này nhất định phải khiến Vô Xá triệt để biến mất, trả lại thanh tịnh cho vị diện, tổ chức nguy hiểm như Vô Xá không nên tồn tại, thân là lãnh đạo cục quản lý vị diện, ta tuyệt không cho phép những kẻ phá hư trật tự vị diện tồn tại, như Vô Xá đã nói, kẻ như vậy, giết không tha, tuyệt không nương tay."

Cục quản lý vị diện, một tổ chức phi quan phương. Phải nói đại vị diện không có quan phương gì, nhưng mỗi một vị diện đều có cơ cấu quản lý quan phương, thuộc về người nắm giữ vị diện đó, các vị diện sở giao dịch đóng quân không có người nắm giữ, ban đầu được thành lập là để tổ chức thương nghiệp tiện cho việc giao lưu, sau đó phát triển đến được tán thành, người của các vị diện lui tới giao dịch, ý nghĩ tồn tại của sở giao dịch là vậy. Mà các đại thương hội sinh tồn ở sở giao dịch đều có vũ lực rất mạnh, có vài thương hội không có chỗ dựa cường đại cũng thuê nhân thủ, thế nên sở giao dịch không có pháp luật cụ thể, chỉ có mấy tiềm quy tắc, nhưng rất ít có phiền toái, vì mọi người cần một nơi để giao lưu, có kẻ quấy rối tự có người phụ trách xử lý. Mà sở giao dịch một ngày bị nắm giữ, thương hội ở sở giao dịch lập tức sẽ rời đi, đây là thiết tắc của sở giao dịch, tuyệt đối không bị nắm giữ ở vị diện mình thiết lập.

Năm đó Vô Xá muốn phá hư sở giao dịch, vừa định động thủ đã có người tới cửa, nói sở giao dịch tồn tại chỉ là tiện cho các đại vị diện trao đổi vật phẩm, là vẽ tí phương tiện, Vô Xá muốn hủy cũng không sao, chỉ là sau này muốn tìm cái gì sẽ phiền toái, vì phiền toái ấy, Clovis lập tức buông tha quyết định phá hư vị diện giao dịch, dù sao chủ quản tài vụ Vô Xá là y, vì tiện, y tuyệt đối không phá hư một vị diện hữu dụng với mình.

Cục quản lý vị diện thì khác, bọn họ lấy giữ gìn hòa bình vị diện làm nhiệm vụ, tụ tập một bầy nhân sĩ ưu tú, tự nhận là đại biểu chính nghĩa, chế định pháp quy vị diện, yêu cầu những người có năng lực xuyên qua vị diện tuân thủ quy tắc bọn họ định ra, nếu trái với quy tắc sẽ cưỡng chế bắt lấy hoặc giết chết. Một mặt vì cục quản lý vị diện không ai là quản lý chân chính, tự hành chế định quy tắc, có lúc thậm chí cướp đoạt vị diện, giết chết người nắm giữ ban đầu; mặt khác bọn họ xác thực vì giữ gìn sự yên ổn của vị diện mà trả giá, hấp dẫn một số người vừa vào vị diện, kiến thức không tính quá nhiều, cho rằng cục quản lý vị diện là tổ chức chính thức mà gia nhập, tuy rằng cục quản lý vị diện tự nhận là tổ chức chính quy, đáng tiếc rất ít người ở vị diện thừa nhận, chỉ có đôi kẻ quản lý không quá mạnh thừa nhận, ỷ lại sự bảo hộ của bọn họ. Vị diện cường thế như sở giao dịch căn bản khinh thường cái gọi là cục quản lý, cục quản lý tuy rất muốn gia nhập vị diện giao dịch, đáng tiếc chưa từng thành công.

Vô Xá vì phá hủy mấy vị diện mà bị cục quản lý nhìn trúng, ban đầu Vô Xá chỉ có thể chật vật trốn chết, rồi dần có thể chính diện đối kháng, người của cục quản lý phát hiện Vô Xá đã mạnh lên, áp dụng lực lượng mạnh nhất muốn tiêu diệt bọn họ, kết quả đại bại mà về, cục quản lý lần đó hầu như biến mất, Vô Xá hạnh ngộ mà sống, bất quá thương thế nghiêm trọng, tu dưỡng thật lâu mới có thể hoạt động. Bắt đầu từ khi đó Vô Xá trở thành tử địch của cục quản lý, cục quản lý vì tổn thất thảm trọng, mai danh ẩn tích, trải qua nhiều năm khôi phục nguyên khí, thực lực tăng thêm không ít. Trong quá trình trọng chỉnh, bọn họ đối ngoại giới cố vấn thiếu vài phần tỉ mỉ xác thực, hơn nữa Vô Xá ngày càng mạnh, đã trở thành cấm kỵ của đại vị diện, lý giải ngày sau cục quản lý dành cho Vô Xá không quá phù hợp, có thể nói bọn họ đang nghiêm trọng đánh giá thấp thực lực của Vô Xá.

"Vậy Thủ Hộ không nhiều quan hệ với Vô Xá đâu?" Chủ nhân giọng thứ ba, đồng ý kế hoạch, nhưng vạn nhất những người này quan hệ không sâu với Vô Xá thì sao?

"Kẻ có quan hệ với Vô Xá, đều là rác rưởi, nên bị tiêu diệt." Giọng thứ nhất hung ác nói, hắn tuyệt đối không bỏ qua cho bất kỳ kẻ nào có liên lụy với Vô Xá, chỉ cần dính tới Vô Xá, sẽ là kẻ địch của hắn.

Giọng thứ ba không nói gì, xem như đồng ý. Hận ý dành cho Vô Xá, hắn cũng không thiếu, có thể tiêu diệt Vô Xá hắn không phản đối, chỉ cần thành công, hi sinh vài người tính cái gì.

"Vậy ta đi chuẩn bị." Giọng thứ hai lên tiếng.

"Lúc này nhất định phải thành công, ta sẽ không thất bại lần thứ hai." Giọng thứ nhất lãnh tuyệt nói, bên trong mang theo tàn nhẫn và hận ý gọi người phát lạnh.

Âm mưu âm thầm tiến hành này, Vô Xá và đối tinh của bọn họ không hề hay biết.

...

Cảnh tiếp tục việc nghiên cứu, Mộc Linh Hạo thỉnh thoảng lui tới hai vị diện.

Mà chiến tranh ở vị diện này rốt cục bắt đầu, Liên Minh vũ trụ dưới sự yêu cầu của các quốc gia thuộc nền văn minh cao đẳng, đề nghị đế quốc Feinbird và Ốc Lam mở tinh lộ vũ trụ mới, để các quốc gia gia nhập, giao ra thiết bị thăm dò và tư liệu nghiên cứu mới nhất, giao tự nhiên tinh và quáng tinh phát hiện được cho Liên Minh phân phối. Đế quốc Feinbird và Ốc Lam cự tuyệt.

Lấy không phục tùng pháp quy Liên Minh, vi phạm ý chí Liên Minh vân vân hành vi phạm tội, thành viên các quốc gia Liên Minh bắt đầu tập hợp, cùng gây áp lực với đế quốc Feinbird và Ốc Lam, muốn bức hai nước đi vào khuôn khổ, về phần Oresia, thực lực cấp đại sư, lực lượng siêu việt cấp đại sư gì ấy, thì sao chứ, dù sao cũng chỉ là hai người, có thể thắng được liên hợp đông đảo các quốc gia vũ trụ sao, bọn họ tự tin có thể phá hủy vệ tinh vũ khí Oresia, dưới vũ khí cường đại của bọn họ, bất luận là mạnh đến nhường nào cũng phải hóa thành bụi vũ trụ, vốn tưởng rằng dưới áp lực cường thế này, hai nước nhất định ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, nhưng làm người không nghĩ được là, hai nước cự tuyệt, còn cường ngạnh đối kháng. Vậy thì chiến tranh khai hỏa.

Đầu tiên bộ đội liên hợp muốn phá hư Oresia, Oresia không ai bảo vệ, đáng tiếc đều thất bại, tất cả hành động của bọn họ bị cánh hoa của Oresia ngăn cản, Mecha, phi thuyền không có thứ gì có thể thông qua tầng cánh hoa bảo vệ, đều bị cắn nát, mà Oresia không có chủ nhân cho phép cũng không chủ động công kích, khiến bộ đội liên hợp yên tâm.

Sau đó công kích Ốc Lam, Ốc Lam sở hữu tư liệu tinh lộ của các quốc gia, nếu Ốc Lam muốn mở tinh lộ vào quốc gia bọn họ sẽ rất dễ dàng, cho nên Ốc Lam là tồn tại phải tiêu diệt. Nhưng cũng thất bại, bộ đội và vũ khí Ốc Lam không nói, cao tầng Ốc Lam mặc chiến giáp chiến thú biến thành, bảo vệ Ốc Lam, thậm chí tiêu diệt mấy hạm đội công kích, khiến bộ đội liên hợp phải tính toán lại sức chiến đấu của đại sư cấp mười lăm.

Về phần đế quốc Feinbird, dù sao là một trong những nền văn minh đại cao đẳng, đối mặt sự tiến công của nền văn minh cao đẳng khác, là ngoan cường đề kháng, dưới vũ lực của bốn vị đại sư duy trì, miễn cưỡng chống cự.

Song phương giằng co không ngừng, dù vậy Ốc Lam vẫn kiên trì nguyên tắc, bảo mật tư liệu tinh lộ, khiến một số quốc gia tham dự bội phục không ngớt. Đáng tiếc bọn họ không biết là, không phải Ốc Lam không muốn, mà là chủ hệ thống Raphael không cho.

...

�ư֦��#

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro