Giả diễn thật làm (edit đoạn ngắn)
GIẢ DIỄN THỰC LÀM (PHIM GIẢ TÌNH THẬT)
Tác giả: Tư Trạch Viện Lam.
Giới thiệu:
Hogwarts: trường học nghệ thuật.
Hội Phượng Hoàng: công ty chuyên nghiệp diễn viên.
Albus Dumbledore: đạo diễn nổi tiếng, hiệu trưởng trường Hogwarts kiêm chủ tịch công ty Hội Phượng Hoàng.
Gellert Grindelwald: trước là xã hội đen Đức, sau tẩy trắng, nay là chuyên nghiệp đạo diễn, người yêu của Dumbledore, chủ tịch công ty XX (không nhớ tên).
Lord Voldemort: sau khi bị Kẻ Được Chọn giết chết, đến thế giới mới, là cô nhi, tốt nghieeph xuất sắc trường nghệ thuật Hogwarts, trở thành Ảnh Đế sau khi đóng những nhân vật phản diện kinh điển. Chủ tịch công ty Kỵ Sĩ Đoàn (Knights of Walpurgis).
Harry Potter: học sinh năm 6 trường nghệ thuật Hogwarts, học trò cưng của Dumbledore, chuyên ngành diễn viên. Không có ký ức thế giới phù thủy, hoàn toàn là người thường. (có thể là tạm thời...?)
James Potter cùng Lily Potter: diễn viên nổi tiếng thế giới, ham thích du lịch.
Sirius Black: cha đỡ đầu của Harry Potter, chuyên nghiệp diễn viên.
Ron Weasley & Hermione Granger: bạn thân của Harry Potter, đồng diễn viên.
...
Tóm tắt:
Câu chuyện bắt đầu khi xuất hiện truyện "Chiến dữ Hòa" trên mạng, nhân vật chính là Lord Voldemort trở về quá khứ, đụng phải Kẻ Được Chọn cũng đến từ tương lai. Voldemort xuất hiện là một học sinh Grinffindor – Tom, bạn cùng phòng Harry, cùng một giáo sư PCNTHA mới – giáo sư Rold. Harry hoang mang trước hai người, ai là Voldemort? Dần dần, dưới trò mèo vờn chuột của Tom, Harry dần yêu cậu chàng,... cho đến cuối cùng, đùa thành thật, Vol cũng nhớ nhung đến Harry, lại lo sợ bị Harry phát hiện thân phận thật sự, cùng tương lai chẳng thể của hai người...
Vol nhận kịch bản, đóng vai Voldemort + Tom + giáo sư Rold. Trong đợt tuyển chọn, Harry Potter được nhận vào vai nam chính thứ hai, đóng chung với thần tượng của mình. Chỉ trách...
Voldemort cùng xài chiêu mèo vờn chuột, "trả thù + trêu cợt" kẻ giống hệt Kẻ Được Chọn. Vol thừa nhận rằng mình chính là Chúa Tể Hắc Ám bước ra từ trong sách. Harry đánh cuộc với Vol, ai diễn xuất sắc hơn ai? Người mới vs Ảnh Đế? Cuối cùng, trong những cảnh quay nóng bỏng, nội dung phim cùng trùng điệp với hiện thực, có thật kết quả cũng HE như phim? Liệu Voldemort có còn ham thích làm chúa tể Thế giới? Hay chỉ muốn làm Ảnh Đế mà fan toàn thế giới ngưỡng mộ?
...
Cảnh quay nóng bỏng 1: nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh.
[...]
Sau khi màn ảnh này kết thúc, kế tiếp là tình huống va chạm xuất huyết. Sau khi nghỉ ngơi giữa trường quay, Harry lần thứ hai lên sân khấu. Hermione đứng ở góc sân, cầm trong tay là cây gậy gỗ phát sáng ( trong kịch bản là đũa phép phóng chú chiếu sáng), cuối cùng có máy quay chuyển đến chỗ cô. Mà Voldemort nằm trên mặt đất, trên lưng có dây thép, bối cảnh là mảnh vải trắng. Đây là công tác đặc hiệu yêu cầu có hậu kỳ, bọn họ chỉ cần ra vẻ rơi xuống, còn chuyện va vào nhau tạo máu chỉ cần chế tác.
Nếu chỉ là như thế, vì sao va chạm thân thể duy nhất đồng thời cần đặc hiệu? Vì phải biểu hiện kinh ngạc, bọn họ còn phải bảo trì miệng dán miệng ba giây đồng hồ! Harry nôn nóng tưởng, càng cảm thấy tâm phiền ý loạn. Cứ cảm thấy có chuyện gì ngoài ý muốn sẽ xảy ra...
(Đoạn này là quay hai cảnh không liền nội dung nhưng cùng bối cảnh, nên quay xong lượt ngã một Vol cứu Hermione thì cảnh hai đến lượt Harry với Vol, là va chạm môi)
"Ta nói, cậu thật suy nghĩ nhiều quá, bé trai." Voldemort đột nhiên mở miệng, "Ta đã nói tạm thời không nghĩ giết cậu." Lời này của hắn rất nhỏ, trừ Harry không ai nghe thấy.
"Không phải vấn đề đó!" Harry cũng thấp giọng rống lại, ánh mắt bay tới bên kia. Cậu không quên, tầm mắt chạm nhau dù ngắn cũng sẽ tạo trình độ tai hại thế nào. (Chiết tâm trí thuật)
Voldemort cười nhẹ hai tiếng: "Thiếu chút nữa ta quên, người bạn tóc đỏ của cậu... Cũng giống cậu hửm? Có thể từ giờ tưởng tượng, người cậu dán miệng là Fleur Delacour. Ta nghĩ, xuất thân Hogwarts hẳn cậu không khó làm điều ấy nhỉ?"
Nhất thời Harry nghẹn. Khi nào thì Voldemort biết ý tưởng của Ron? Úc, không đúng, hắn có thể biết mọi ý tưởng của mọi kẻ. Nhưng cũng không có ý là, mình thích Fleur Delacour! "Anh nghĩ ai cũng giống anh?"
Harry vẫn như trước không dám nhìn thẳng vào Voldemort, cho nên không thấy lông mày người kia nháy mắt nhấc lên.
"Harry, dây thép chuẩn bị tốt chưa?" Grindelwald ở sau hô.
[...]
Harry giương tay đứng, để nhân viên công tác buộc công cụ cho cậu. Trong chốc nữa cần cẩu sẽ đưa bọn họ từ không trung, ném xuống mặt đất. Có điều vải trắng trên mặt đất là đệm co dãn, cho nên Voldemort ở dưới cũng không bị thương. Vết trầy da ở lòng bàn tay của cậu cũng được hóa trang tốt, thoạt nhìn giống như thật.
[...] Nói ví dụ như hiện giờ, cậu lắc lư trên không trung hai vòng, liền không nhớ nổi ý tưởng trước đó, cậu lung lay trên không trung, hoàn toàn không nhớ nổi những ý nghĩ khác, trong đầu chỉ còn mỗi lời kịch. Giọng nói có thể kèm vào lúc sau, nhưng miệng phải ghép đúng.
Dưới tình huống như vậy, Harry cảm thấy muốn mở miệng cho chuẩn cũng là chuyện khá khó khăn. Cho nên khi cả hai bị ném xuống đất, Harry nhắm thẳng mặt vào. Ý tưởng lộn xộn trong đầu hoàn toàn không có sau khi buộc dây thép, cậu cũng không lo lắng đối phương Chiết Tâm Trí Thuật —— bởi vì toàn bộ não tế bào toàn là kịch kịch kịch!
Hai người trong khoảng cách ngắn sát hai mặt nhìn nhau. Harry ở trong lòng đếm 1 2 3, sau đó như nguyện nghe "Cut", nhanh chóng thuần thục đứng lên. Nhưng những lời tiếp theo cậu chẳng muốn nghe, bởi vì Gellert nói: "Vẻ mặt đâu, Harry? Cứ cứng ngắc hôn đầu gỗ ấy."
Harry nháy mắt bất bình. Nếu Voldemort cứng như đầu gỗ, vì sao cần cậu có vẻ mặt a?
Đại khái oán niệm của cậu rất rõ ràng, Grindelwald giải thích thêm một câu. "Nhân vật Voldemort là như vậy. Nhưng cậu bất đồng. Cho dù tác giả kịch bản không viết, cậu cũng phải nghiềm ngẫm xem tâm lý hoạt động của nhân vật. Nếu sau đó kính Ảo Ảnh đã biến hóa nội tâm dữ dội của nhân vật, vậy có nghĩa tư tưởng nhân vật phải có cú sốc lớn ở đoạn này." Ông nhướn nhướn mày về phía Harry, quyết đoán tuyên bố: "Harry, trước hết cậu nghĩ đi. Mọi người nghỉ ngơi chút."
(Trong truyện "Chiến dữ Hòa", ở đoạn này, Tom cùng Har ngã lên nhau hôn chảy máu 3s, nên đoạn sau ở Kính Ảo Ảnh cả hai ảnh đều nhìn thấy ảnh 18+ ^^)
Harry đặt mông trên mặt đất. Cậu cũng muốn có chút hình tượng, nhưng sức kéo dây thép vẫn chưa qua, chỉ muốn lập tức nghỉ ngơi. Cú sốc lớn? Muốn sốc kiểu gì? Đầu tiên là va vào nhau, trước hẳn khiếp sợ đi? Tiếp theo đâu? Ba giây đồng hồ, tuyệt đối không chỉ đơn giản khiếp sợ. Suy sét đến đoạn kính Ảo Ảnh tiếp đó, chẳng lẽ là... Chờ chút! Cậu sao lại nghĩ đến nội dung tiếp sau kính Ảo Ảnh với Voldemort a? Đây chẳng phải là bí mật gì cũng không có? ( suy nghĩ nhiều =))
"Thật đúng là tận tâm tận lực a." Đột nhiên một âm thanh ở bên cạnh vang lên.
Harry cả kinh, quay đầu liền nhìn đến Voldemort ngay cạnh mình không xa. Cậu đang sầu lo, một chút cũng không có tâm tình cãi nhau, cho nên chỉ nhìn lướt qua lại quay đầu.
Voldemort thoáng kinh ngạc.
[...]
Có ý tứ. Voldemort cảm thấy hứng thú của mình bị gợi lên. Vốn hắn tưởng rằng nhóc con nhà Potter có thể đánh bại hắn, chỉ dựa vào vận may —— cũng không phải chỉ dựa vào kịch bản mà nói, vậy đại khái vị tác giả kia thiên vị, [...] —— hiện tại thoạt nhìn, Harry Potter đích xác có chút tính chất đặc biết mà hắn không biết.
Nếu nói như vậy, hắn liền đẩy cậu ta một phen.
(đẩy: ý giúp đỡ, xem ảnh giúp kiểu gì =))
Lúc thời gian nghỉ đã hết, mọi người mắt mở trừng trừng nhìn Voldemort vẻ mặt bình tĩnh một lần nữa bắt đầu. Mọi người nhớ rõ, Voldemort không kiên nhẫn nhất vì cảnh bị hỏng —— thật bất hạnh, trạng thái của Harry khẳng định sẽ hỏng nhiều. Cho nên nói, kiểu bình tĩnh này là một biểu tượng? Có phải hay không chốc nữa có người xui xẻo? Mọi nhân viên công tác đều lo lắng, chỉ sợ mình không cẩn thận đạp trúng bao thuốc nổ.
Một lần nữa quay phim. Harry vẫn như trước cảm thấy dây thép kia như đối nghịch với mình, nhưng cậu vẫn an ủi sớm muộn cũng quen, một lần nữa kiên trì. Cần cẩu không chút lưu tình ném cậu và Voldemort xuống đất, Harry chỉ có trong nháy mắt choáng váng hoa mắt. Lúc cậu ngã xuống có cố ý nhắm môi, nhưng sau lưng lại cảm nhận được áp lực không khí quen thuộc —— hiển nhiên Voldemort vận dụng ma lực của hắn.
Harry nháy mắt tỉnh táo. Cậu cũng không thể ngốc nghếch ngã trên đất làm chó gặm! Nhưng ngoài ý muốn là, cỗ lực lượng kia đưa cậu tới đúng vị trí, cậu quả thực không thể tin được Voldemort có ý tốt như vậy. Cho nên đến khi môi hai người đụng vào nhau, cậu vẫn chưa thể thoát khỏi tưởng tượng như mơ của mình. Nhưng khoảng cách gần như vậy, cậu căn bản không rõ vẻ mặt đối phương, cho nên cũng không biết tốt tâm hay xấu ý.
Cùng lúc đó, ở phía sau màn ảnh.
"Vẻ mặt này vẫn là cứng ngắc nhỉ?" Grindelwald nói, trưng cầu ý kiến bầu bạn. Dumbledore mới từ giữa đoạn phim ra nghỉ, cũng nhìn biểu hiện của Harry trong màn ảnh. "Ừm." Ông gật gật đầu. Loại tình trạng này trước đó chưa từng xuất hiện... Hơn nữa ông cũng không nghe qua Harry có tật xấu chân tay luống cuống a?
Bên này Harry cảm thấy sống một ngày bằng một năm. Hai tay cậu để hai bên, môi như trước vẫn duy trì động tác kề sát. Ba giây đã qua, nhưng sao không ai kêu dừng? Chẳng lẽ phải thêm một lần? Nghĩ đến đây, tâm Harry trầm xuống. Cậu cố trừng lớn mắt, làm ra vẻ khiếp sợ.
Nhưng giây tiếp theo, Harry nhận thấy, có gì đó mềm mại ẩm ướt rất nhanh đảo qua khe môi cậu. Chờ... chờ chút! Thứ kia, chẳng phải chính là...
Harry thiếu chút nữa nhảy dựng từ trên mặt đất. Nói thiếu chút nữa, bởi vì cỗ lực vô hình kia vẫn ở phía sau, nên cậu không thể động đậy. Cuối cùng cậu cũng hiểu được nguyên nhân Voldemort làm như vậy —— khẳng định trước đó hắn ta đã tính toán làm vậy, hơn nữa cũng tính chuẩn phản ứng của mình!
Trên màn ảnh lập tức rõ ràng hiện ra vẻ mặt của cậu. Đồng tử hơi phóng to, cơ bắp trên mặt có chút co rúm lại, vẻ muốn đứng lên lại không biết làm sao bây giờ. Grindelwald đang chuẩn bị kêu dừng thì, thấy cảnh như vậy nháy mắt vui sướng: "Thật tốt quá! Vô cùng sinh động! Quả chính hiệu quả ấy!" Thì ra sức bật của Harry trước sau như một mạnh a! Diễn kịch rất nhiều lúc cần cảm giác, bỏ qua hai giây này, khả năng ông không nhìn thấy có người lạc vào cảnh giới vẻ mặt kỳ lạ như vậy.
Dumbledore cũng nhìn thấy, vẻ mặt như có điều suy nghĩ. Trình độ của Harry ông biết rõ, trạng thái hiện giờ —— nếu nói Harry làm được —— tuyệt đối là trình độ phát huy siêu đẳng.
"Cut!" Grindelwald đề cao giọng hô.
Harry thấy áp lực sau lưng biến mất, nhanh chóng nhảy dựng lên. Trên môi vẫn lưu lại xúc cảm mềm mại ướt át, cậu muốn lau lại không dám. Chẳng lẽ cậu có thể hô to Voldemort chiếm đậu phụ của mình sao?
Ps cắt đoạn:
"Làm rất đẹp, Harry!" Grindelwald.
"Rất tốt, Harry!" Hermione.
Harry "..." nội tâm gào thét-ing ~~~
...
Kết quả thi? Đương nhiên là Harry thua triệt để dưới Vol phúc hắc ~~
...
Cảnh quay nóng bỏng 2: nụ hôn tỏ tình trong phim.
[...]
Có điều, mặc kệ Harry nghĩ thế nào, tiến triển quay phim vẫn đâu vào đấy tiến hành. Tại một lần thi Quidditch, một lần nữa học PCNTHA, sau khóa học bổ túc tiềm hành (ẩn thân) với giáo sư Rold, cuối cùng cũng tới điểm xung đột kịch liệt. Harry trong kịch bản thấy, hẳn cậu nên thổ lộ. Sau đó cậu nương theo cảm xúc dâng trào của trận thắng Quidditch, chủ động hôn Tom. Nhưng hành động này lại thất bại, đối phương ngoài suy đoán từ chối cậu.
Mình biết cậu không biết.
Đó là cảm xúc lúc ấy của Tom. Hắn dùng thân phận giả cùng một phần linh hồn của Harry trong mình thành công tiến vào Gryffindor, trong quá trình ở chung với Harry, phát hiện Kẻ Được Chọn có ý nghĩa đặc biệt với mình. Tuy rằng hắn vẫn cảm thấy đối phương dễ tin vô cùng, nhưng có rất ít người buông khúc mắc đón nhận người khác —— hắn không thể thừa nhận, Kẻ Được Chọn chẳng qua muốn vậy thôi, sau sự thật chứng mình, Kẻ Được Chọn được gọi là Kẻ Được Chọn, đích thực vì chỗ khác người —— điểm mà hắn từng xem nhẹ. Loại cảm xúc ấy thật mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức hắn chiến thắng bản năng của chính mình, buông tay đẩy ra đối phương.
Lúc này Harry còn chưa biết sự thật, cho nên có nghĩa, Tom-cái-gì-cũng-biết sẽ mang cảm xúc rất khó biểu lộ. Vừa mừng như điên vì đối phương cũng có tình cảm với mình, không nghĩ Harry rời khỏi mình; lại biết đây chỉ là tạm thời, sớm muộn Harry cũng biết sự thật —— dù hắn có ngụy trang cũng không có ý nghĩa. Hắn muốn cậu, một người cam tâm tình nguyện. Cho nên cuối cùng Tom quyết định, cái quyết định Harry thoạt nhìn không thể lý giải.
Biểu hiện này rất đơn giản, Harry nói xong lời kịch sẽ kéo cổ đối phương xuống hôn một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, sau đó Tom kịp phản ứng đẩy cậu ra. Grindelwald vốn tưởng rằng đó chẳng phải cảnh quay khó, nhưng không ngờ đến lại 2 lần quay hỏng.
Đối với chuyện này, ông vô cùng khó hiểu. Grindelwald vốn tưởng rằng, cảnh này quả có khó quay chút, nhưng Voldemort hẳn sẽ tạo cho ông niềm vui kinh ngạc, mà sự thật thì ngược lại. ông cảm thấy Voldemort thực không tình nguyện đến cực điểm. chẳng lẽ Voldemort cùng Harry thật không có loại tình cảm này thật hay sao? Chẳng lẽ ông đoán lầm? Chiếu theo biểu hiện trước đó của Voldemort tổng hợp lại, cái kết luận này khiến người khó tin.
So sánh lại, ngược lại Harry tình cảm chân thật tự nhiên, biểu hiện rất đáng tán dương.
"Không có, nội tâm giãy dụa sao lại không có? Ta cảm thấy cậu quả thực không chút do dự đẩy cậu ấy ra, nếu có thể nói thêm một câu để hình dung, ta muốn nói, một chút tình cảm lưu luyến cũng không có." Nghỉ ngơi giữa trường quay, Grindelwald kéo Voldemort sang một bên, ông không muốn mọi người thấy cảnh này. "Hiện tại ta lại bắt đầu nghi ngờ, quan hệ của cậu cùng Harry không phải như ta nghĩ?"
Quả thật không phải, Voldemort ở trong lòng trả lời. [...] "Tôi sẽ chú ý... Tôi nghĩ nghỉ ngơi hai ngày, sau đó liên hệ sau."
[...]
Chúa Tể Hắc Ám muốn giả vờ thích Kẻ Được Chọn? Không khó. Nếu làm đến độ Grindelwald vừa lòng? Yêu cầu cao. (...câu này =))
...
Kết quả thi? Cảnh 2 Vol thua rồi, Harry còn diễn được tự nhiên kia ^^. Vol nói nghỉ hai ngày, cuối cùng trốn luôn một tuần, sau đó yêu cầu Grindelwald lập tức nhảy lên cảnh hôn nóng bỏng ở "mật thất mật thất" để lấy "cảm xúc" trước khi diễn màn hôn tỏ tình của Harry. =))
...
Cảnh quay nóng bỏng 3: "lửa nóng" trong mật thất Slytherin.
...
Grindelwald đang nói gì đó với Voldemort, nhìn thấy Harry đến liền vẫy tay: "Harry, đến đây!"
"Có chuyện gì ạ, đạo diễn Grindelwald?" Cuối cùng Harry liếc nhìn Hermione, nhấc chân tới, làm vẻ không chú ý tới ánh mắt đầy hứng thú của Voldemort. Cậu thực cảm kích Hermione quan tâm, nhưng chuyện này cô không giúp được gì, mà cậu cũng không muốn Hermione bị tử thần chạy tới trước mặt.
Không biết Voldemort giải thích gì với Grindelwald, vì ông chẳng có vẻ gì truy cứu chuyện hai nhóm người kẻ về trước về sau. "Tom vừa nói, cậu ấy muốn nhảy đến kết bộ hai, nói làm vậy có thể dễ dàng tìm được cảm giác cho nhân vật. Ý cậu thế nào, Harry?"
Harry nhớ lại kết phim bộ hai là gì, nháy mắt liền ngây dại. "... Thật xin lỗi?" Đoạn cuối là hôn sâu trong mật thất a... Voldemort hôn chuồn chuồn lướt nước còn bị quay hỏng, lại muốn bắt đầu ngược lại? Cậu nghe nhầm sao?
"Đừng thế, ta tin cậu nghe rõ lời ta." Grindelwald cười nói. "Theo tính toán của ta, cậu hẳn kinh vui nhảy cẫng, mà không phải vẻ ngốc nghếch há to mồm thế nhỉ?"
Đấy là chuyện gì a? Harry ở trong lòng không tiếng động gào thét. Kinh vui nhảy cẫng? Chẳng lẽ tâm tư nho nhỏ này của cậu rõ ràng đến mức người người đều biết sao? Được rồi, cho dù đã từng, hiện tại cũng cũng không phải —— Harry nhấn mạnh trong đầu từ "đã từng". Nhảy thì nhảy, cậu khẳng định sẽ khống chế mình không có những tình cảm không nên có! Cuối cùng cậu cũng trấn định lại, nói: "Tôi đã biết. Không thành vấn đề."
"Vậy thì tốt. Grindelwald vỗ vỗ vai cậu cổ vũ, sau đó bước đi.
Còn lại Harry cùng Voldemort hai mặt nhìn nhau, sau đó Harry nghiêng đầu trước, cũng chuẩn bị đến vị trí của mình ôn lại kịch.
"Rất có nhiệt tình, không sai." Voldemort đột ngột lên tiếng.
Harry không nghĩ lãng phí lực nói chuyện. Dù cậu nghĩ gì, đều bị đối phương Chiết Tâm Bí Thuật. Ví như hiện giờ, cậu chỉ muốn nhìn lại lời kịch —— cậu tuyệt không nghĩ thua cuộc giữa trận chiến đầu tiên. Nghĩ đến đây, mắt cậu thẳng tắp nhìn chằm chằm mắt đối phương.
Động tác thị uy này rõ ràng chọc cười Voldemort. "Sư tử anh dũng không biết sợ." Hắn giả cười ca ngợi, "Hy vọng lát nữa cũng có thể nhìn thấy thái độ như vậy." Giống như biết điểm mấu chốt của Harry, hắn nói xong câu dó liền xoay người đi vào phòng nghỉ.
Harry trừng mắt nhìn cái lưng kia, cho đến khi nó biến mất khỏi tầm nhìn.
[... Sau đó là đoạn hội thoại với Hermione về chuyện đổi cảnh quay, Harry biểu thị quyết tâm thắng cuộc, tuyệt không nhận thua. ^^ ...]
Qua nửa giờ, phông cảnh mật thất mật thất đã được bố trí tốt, và Harry cũng nhớ kỹ lời thoại. Cậu vốn tưởng đó là tình huống khó từ đầu đến đuôi, nhưng đọc kỹ lại, cậu phát hiện, chỉ cần đem mâu thuẫn xung đột giữa hai nhân vật (giết chết người vô tội) đổi thành đối phương muốn giết mình là xong. Nếu là vậy, cậu chỉ lo lắng tình cảm không đủ mạnh mẽ, mà là sợ kịch liệt quá mức —— cho nên chuyện tranh cãi hẳn không có vấn đề.
Đề khó ở phía sau. Harry trong kịch bản từ trong khốn khổ tàn khốc liên tưởng đến những chuyện xảy ra hai năm này cùng đối phương, từng chút dịu dàng ấy lại hoàn toàn đối lập với những gì tàn khốc. Dưới tình huống hai mặt hoàn toàn khác biệt này đánh ép, theo cảm xúc cảm động cùng tức giận, mà cái trước thì tạm thời chiếm ưu thế. Loại cảm xúc ấy ủng hộ, hơn nữa tích cách nhân vật lại xung động lỗ mãng, việc Harry tiến đến gần Voldemort bước đầu tiên, là những gì Voldemort lường trước.
Hiện tại Harry có chút đau đầu. Nhào tới, trong kịch bản viết đơn giản, nhưng rốt cuộc cậu phải làm thế nào mới biểu hiện được cảm xúc cảm động a? Điều này tuyệt không vì cậu khó nhập diễn, mà là do sự tồn tại của Voldemort quyết định —— hắn chính là Voldemort, mà không chỉ là ngoại hiệu mà đán fan cuồng não tàn xưng ngoài miệng mà thôi!
"Harry, chuẩn bị tốt sao?" Giáo sư McGonagall hô hoán. Bà vừa nhận được thông báo đổi cảnh diễn, nên chạy tới nhìn xem tình huống của Harry.
"Dạ, con tốt, giáo sư." Harry hoàn hồn, đứng lên khỏi ghế. Cậu hạ quyết tâm, đến lúc đó chỉ cần ám chỉ mình là Kẻ Được Chọn trong phim; nếu không được, cậu sẽ nghiêng mặt so máy quay, như vậy sẽ chỉnh điểm không chuẩn nhỏ trên gương mặt —— ừm, nhưng cậu hy vọng mình không cần dùng cách không xong cực kỳ này.
[...]
"Chuẩn bị tốt?" Voldemort vừa đi ra liền nhìn thấy vị trí Harry đứng sẵn, lông mày hơi giương lên.
Biết còn hỏi. Harry liếc mắt nhìn hắn, trong lòng lần cuối đảo lại những điểm quan trọng.
Voldemort mỉm cười, đi tới vị trí của hắn —— đứng cạnh cái nồi dược quý.
Tuy nụ cười kia không có mấy ý tứ thiệt tình, nhưng nhìn màn này mấy nhân viên vẫn hai mặt nhìn nhau. Cảm giác thật lạ, Harry không nói, nhưng Voldemort lại hiểu, giống như hai người họ tâm ý tương thông vậy. Có điều mọi người còn chưa nghĩ ra nguyên nhân, Grindelwald đã gọi mọi người đi đúng vị trí, máy quay cũng tiến tới phía trước.
Cảnh bắt đầu là, Voldemort đang ngao chế thuốc cho xà quái Percy, Harry thông qua khóa cảnh xác trứng rắn đến. Lúc này Harry đã biết hai thân phận giả của Voldemort, hai người bùng nổ một trận tranh cãi. Mà trong đó có một câu là: "Bởi vì anh là Chúa Tể Hắc Ám, cho nên anh phải làm như vậy sao?"
Khi Harry nói những lời này, đã thấy trước mắt là lạ ở chỗ nào. Cảm giác này rất khó nói, cho nên cậu tạm thời không có lực chú ý tới nó, mà chuyên tâm làm ra vẻ tức tối không hiểu. Đoạn này không khó, nhất là khi đối phương áp dụng một số hành động lời nói làm người khác khó chịu.
"Vậy?" Voldemort nghiền ngẫm lặp lại từ đơn này. Hắn xoay người, đối diện Harry, cũng đối diện máy quay. Nhưng đó cũng không phải vì cắt xén phim, bởi vì Harry cảm thấy trong mắt hắn lóe ra tia hứng thú hàng thật giá thật: "Nghe giống như cậu có điểm hiểu lầm... Ta vẫn đều như vậy, cho dù hiện tại còn chưa ra tay..."
Trong nháy mắt này Harry cảm nhận được ý lạnh bên trong. Đồng thời, có cảm giác kỳ dị kích thích cậu —— cậu thấy hoa mắt, cảm thấy mình không phải nhìn thấy ánh mắt đầy hứng thú kia, mà là nhìn thấy những gì chạy nhanh qua. Nó chỉ chạy rất nhanh, nhưng Harry biết, cậu biết cảm giác không thích hợp kia là gì —— cậu có lẽ đã nhận một đoạn hình ảnh, rõ ràng giống như phim ảnh đã được hậu kỳ phim lắp ráp, chính là cảnh phim đang quay này. Nhưng điều đó là không có khả năng, bọn họ còn đang quay phim cơ mà!
Chẳng lẽ là... Ký ức?
Rất khó để định nghĩa chính xác, loại cảm giác này không rõ tốt hay xấu. Cùng lúc, Harry cảm thấy chuyện này thật không thể nói lý, so với chuyện Voldemort là Chúa Tể Hắc Ám càng khó tin; nhưng về phương diện khác, loại chuyện vừa xảy ra này đã giúp cậu làm đến trình độ nào, từ góc độ này xem rất tốt... giống như hiện giờ, thật ra cậu đã khiếp sợ hết chỗ nói, giống như ý thức thoát ly thân thể, mà thân thể như có ý thức tự chủ trương, từng bước làm ra những động tác cùng lời kịch theo đúng yêu cầu của kịch bản, hơn nữa tuyệt đối hoàn mỹ.
Mà ở phia sau, Grindelwald, Dumbledore, McGonagall ba người đang thấp giọng nói chuyện với nhau. Bọn họ vốn tưởng rằng thay đổi đột ngột, đại khái Harry cần có thì giờ thích ứng, cần chuẩn bị hỏng quay vài lần; quay phim ngoài ý muốn không ít, làm một diễn viên có tư cách, cần luôn thích ứng. Nhưng kết quả lại ngoài ý muốn của họ —— biểu hiện của Harry cho thấy quả là trời sinh diễn viên!
Nhưng Voldemort không cho là vậy. Hắn phát hiện sau câu kịch mấu chốt kia, liền phát hiện mọi chuyện lại một lần không không chế được —— tầm mắt trao đổi, cùng tư duy thu được đột nhiên hỗn loạn.
Đấy là có chuyện gì? Kẻ Được Chọn đột nhiên đổi người?
Loại chuyện này chỉ có Harry mới biết. Cậu kinh ngạc nhìn mình diễn xuất hoàn mỹ, cùng kinh ngạc những đoạn hình ảnh thu được. Phải nói, nó chân thật không giống phim nhựa, bởi vì ngay cả điện ảnh IMAX-3D cũng không làm ra hoạt động tâm lý chuẩn xác chân thật như vậy. Mà cậu không chỉ thấy hình ảnh, còn phát hiện, cậu tinh tường cảm giác được tâm lý bao gồm —— ký ức thống khổ, cảm động hiện thực, lựa chọn gian nan, cho đến cuối cùng quyết tâm đục nồi dìm thuyền.
Chúng nó chân thật đến khó tin! Màn ảnh này vừa dứt, Harry ngồi trên ghế thở. Vấn đề này không thể giải thích bằng chuyện nhập diễn, thật giống như ... thật giống như thật thảy cậu nghĩ đều thành hiện thực. Điều này làm người ta khó có thể tin, thậm chí cậu còn có thể cảm giác được chính mình đau lòng!
[...]
Cảnh kế tiếp chính là lúc cậu nhận rõ và làm ra lựa chọn, cậu được yêu cầu đứng ở đại sảnh, mà Voldemort muốn quay lưng rời đi, đến cửa phòng ngủ khác. Sau đó đương nhiên là tình tiết Harry vô cùng rối rắm nhào tới hôn sâu, mà Grindelwald không có thói quen quay nhớ thời gian, Voldemort cũng không có. Hai người này đều chung ý tưởng là, nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy. Mà điểm này Dumbledore cũng cùng cái nhìn giống họ, theo cậu, đấy không là mánh lới, mà là tinh thần chuyên nghiệp. Vì tác phẩm càng vĩ đại, luôn cần trả giá.
[...] Cậu đồng ý cái nhìn của Dumbledore, là một diễn viên, đầu tiên, có chút thời điểm thật gian khổ vô cùng. Điện ảnh là nghệ thuật chân thực, cậu biết. Nhưng có thời điểm, tựa như tình cảm cá nhân siêu việt hết thảy —— ví dụ như tức giận, nói không chừng đến lúc đối phương đưa đầu lưỡi vào cậu trực tiếp cắn rụng.
Harry vẫn cảm thấy dùng ma lực là chuyện giải quyết bị bức bách lại phiền toái, hiện tại cậu lại vô cùng hy vọng tình huống này lại đến một lần. Nói thế nào cũng quá nguy cơ đi? Cậu phải có biện pháp. Mà nghĩ nó không khác trốn tránh là bao, Harry lại đau đầu. Cậu cầm kịch bản, cố gắng tập trung đến lời kịch. Mấy hành động kia nhất định phải tự mình phát huy, nếu làm không tốt, Grindelwald sẽ bắt bọn họ làm lại một lần...
Cho nên quả nhiên, hiện giờ cậu yêu cầu có pháp lực, còn có Bế Quan Bí Thuật!
Cho dù Harry có do dự thêm nữa, thời gian cũng từng giây từng phút trôi qua. Đợi đến lần hai vào vị trí, cậu đứng ở đại sảnh, nghe lời kịch tiễn khách của Voldemort, sau đó nhìn hắn từng bước tới cảnh cửa phòng khác.
"Chờ một chút." Harry nhìn thấy đối phương sắp biến mất khỏi tầm mắt của mình lập tức lên tiếng, sau đó đối phương dừng bước, quay đầu nhìn cậu.
"Thế nào, còn cần ta lặp lại một lần nữa sao?" Giọng điệu của Voldemort hoàn toàn vẻ không để ý. Nhưng không ai có thể từ giọng điệu ấy đoán được suy nghĩ của hắn, lúc này cũng vậy. Thời khắc này hắn nghĩ gì đương nhiên không phải bức bách Kẻ Được Chọn vào khuôn khổ, mà là vừa rồi cho đến giờ Chiết Tâm Bí Thuật không có tác dụng. Điều này tuyệt không bình thường, nhưng tạm thời hắn còn không có cơ hội để hỏi Kẻ Được Chọn... Ý tưởng ấy xoay quanh đầu óc hắn, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể che dấu tâm tình của mình. May mắn giả cười giả nói là bản năng của mọi Slytherin, ít nhất hai đạo diễn còn chưa kết cut.
Harry nhìn thẳng ảnh mắt của hắn, chậm rãi trả lời: "Không. Anh đang gạt tôi." Cậu đi tới chỗ đối phương, phát hiện cảm giác kỳ dị ấy lại thổi quét cậu. Trên thực tế cậu đang lo âu, nhưng giọng nói lại ngoài ý muốn bình tĩnh —— chẳng lẽ Thượng Đế nghe được lời cầu nguyện của cậu sao?
Cho đến khi hai người chỉ còn cách hai bước, Harry ngẩng đầu, cẩn thận đánh giá nét mặt của đối phương, từ trán đến môi. Vẻ hoàn mỹ trên mặt người kia nói cái gì bạc tình hay ngăn người ngàn dặm, cậu không quan tâm, cậu chỉ biết trong lòng hắn khẳng định có chỗ khác ——
Voldemort nhíu nhíu mày, "Cậu..." Đúng lúc này, Harry nhào tới ôm lấy cổ hắn, môi hai người dán lên nhau. Hermione đứng bàng quan ngoài trường quay phát ra tiếng kinh hô nho nhỏ, nhưng hai người không nghe thấy.
Đối với Harry mà nói, đây tuyệt đối là trải nghiệm hoàn toàn mới —— khi mình vừa mới cảm thấy mình có thể không đếm xỉa tới, ngay sau đó phát hiện mình vẫn là nhân vật chính kia. Môi đối phương thoạt nhìn đường cong lạnh lại cứng, nhưng chạm vào lại mềm mại ngoài tưởng tượng... Chờ chút, đấy là cái gì? Lúc này cậu muốn nghĩ nhất là, pháp thuật sao lại lúc linh lúc không linh?
Vẻ hốt hoảng của Harry rất rõ ràng, Grindelwald vô cùng quyết đoán hô cut. "Tình cảm mãnh liệt, nhiệt huyết, xúc động, Harry!" Ông lớn tiếng nhấn mạnh, "Lúc đầu có, sao vừa hôn lại bị dọa? Đấy là phản ứng bình thường nên có đối với một chàng trai đẹp trai sao? Những cảm xúc phức tạp cậu đều giải quyết tốt, cái này hẳn càng đơn giản!"
Tuy Harry biết vì sao tình cảm đột biến, nhưng cậu vẫn muốn phản bác lời Grindelwald. Cái gì gọi là phản ứng bình thường chứ? Trên người cậu đã đánh nhãn lớn "tôi thích Voldemort" sao? Hoặc nói, mị lực của Voldemort đã lớn đến trình độ nam nữ đều ăn?
Loại phương án sau càng có khả năng cao chút... Harry yên lặng lại, cuối cùng gật gật đầu.
Voldemort đứng ở một bên, đối với ý kiến này cũng không phát biểu gì. Hắn cảm thấy Chiết Tâm Bí Thuật của hắn vẫn không có vấn đề, vấn đề lớn hơn ở Kẻ Được Chọn. Đũa phép của hắn chẳng phải được Kẻ Được Chọn lấy ra từ Gương Ảo Ảnh hay sao? Có lẽ hiện tạo nhảy ra kỹ năng Bế Quan Bí Thuật cũng không phải không có khả năng?
Đương nhiên, trên thực tế, cũng không chỉ là Bế Quan Bí Thuật mà thôi.
Grindelwald ra hiệu cho nhân viên, chuẩn bị quay lại lần hai. Harry một lần nữa lặp lại động tác, lúc này thành thật chuẩn bị tâm lý —— quả nhiên đầu cơ trục lợi là không tốt! Hơn nữa vừa rồi toát ra đoạn hình ảnh thứ hai, cậu thuận lợi quay đoạn dài, cho đến khi hai môi lần thứ hai dán tới.
Hai người gián vào nhau trong gang tấc mắt to trừng mắt nhỏ chừng hai giây. Ngay lúc Grindelwald nhịn không được thúc giục, Voldemort đột nhiên động. Hắn mạnh mẽ đặt Harry lên tường, động tác mạnh đến mức Harry cảm thấy xương sống của mình cũng phải chặt đứt —— trời biết, tổ đạo cụ cũng không chuẩn bị thảm treo tường dày như vậy! Môi hai người vẫn dán gắt gao, lồng ngực áp chặt, cậu không có cách nào nói chuyện, chỉ có thể oán thầm trong lòng: đây không phải hôn môi, mà là mưu sát!
Nhưng rất nhanh Harry quên điểm ấy. Cho dù là ai, đối mặt với thế tiến công miệng lưỡi rào rạt, lực chú ý sẽ nhanh chóng bị chuyển đi tới mặt kia. Harry hơi nâng đầu, muốn nhìn vẻ mặt đối phương. Voldemort cư nhiên hôn sâu? Chẳng lẽ tinh thần chuyên nghiệp của đối phương nổi lên sao? Đột nhiên, mũi hắn nhẹ hẳn, đối phương cầm kích của cậu đi.
Chờ chút, cho dù cậu không mang hay không mang kính đều không nhìn thấy vẻ mặt đối phương, nhưng kịch bản không có cảnh này a! Harry bị đặt ở trên tường, lúc này cũng nhịn không được vươn tay đòi lại kính mình. Dù sao Voldemort làm ra động tác này, đương nhiên sẽ bị cut.
Nhưng Harry không có nghe thấy lời người khác, chỉ nghe thấy Voldemort giữa làn môi nói với cậu: "Cậu thất thần..." Bởi vì gần sát, âm thanh kia trầm thấp lại ái muội, khi nói chuyện khí nóng thổi lên mặt nghiêng, Harry cảm thấy máu nóng lên, mặt cũng thiêu đốt. Cậu cố gắng thoát khỏi cảm giác bị cuốn vào này, "Không... Anh không có khả năng biết..." Cậu không biết vì sao mình lại nói vậy, nhưng cậu có cảm giác này: nếu Voldemort biết cậu nghĩ gì, nhất định sẽ không nói thêm câu vô nghĩa chứng thực nó.
Nháy mắt, Harry cảm thấy bên hông chợt lạnh. Có một bàn tay luồn vào áo sơmi của cậu, tiến lên trên vuốt ve. Cậu có phản xạ co rụt lại, dùng một cái tay không bắt lấy tay đối phương, nhưng chẳng thể nhúc nhích —— cậu bị ép gắt gao giữa tường cùng thân thể cường tráng kia. "Nếu cậu muốn chọc giận ta, thì cậu đã thành công." Trong hơi thở nháy mắt đó, Harry nghe thấy có người nói như vậy với mình.
Kế tiếp càng khẩn trương là nụ hôn càng lửa nóng, tựa hồ như muốn đòi lấy linh hồn sâu trong; Harry bị bắt ngẩng đầu, gáy nương lên tường, chỉ có thể tiếp thu thế tấn công rào rạt. Mà cái tay kia, đã xâm nhập đến chỗ cao hơn, khiến áo sơmi của cậu mở hơn nửa. Không thể không nói cảm giác nóng lên cùng máu chạy ngược rất mạnh mẽ, nhất là khi đối phương dốc toàn lực, khiến cậu hãm sâu. Sau đó khi đối phương đổi tay kia thì, Harry cảm giác được ý lạnh lẽo va chạm vào nơi lửa nóng thẳng tắp kia.
Cậu... Cậu... Harry biết được phản ứng của chính mình, nháy mắt máu chảy lên mặt. Đấy là phản ứng bình thường của đàn ông, cậu tự an ủi mình, chẳng qua người khơi mào nó là Voldemort... Được rồi, này quả thực không xong. Nhưng chờ chút, sao đạo diễn Grindelwald còn chưa kêu cut?
"Ta đã cảnh cáo cậu, đừng thất thần." Giọng nói của Voldemort lại vang lên. Môi hắn động rất nhỏ, âm thanh cũng rất nhỏ, những người khác hoàn toàn nhìn không ra. Sau khi nói xong, hắn thoáng rời đi một chút, để mình nhìn thấy đối phương mặt đỏ bừng bừng. Đã như thế còn muốn bảo trì lý trí sao? Hừ. Nếu hắn để chuyện như thế phát sinh, vậy thì làm cho Ảnh Đế cùng tên tuổi Voldemort trực tiếp vứt đi! Nghĩ như vậy Voldemort lại hôn lên, tay càng thêm làm càn vuốt ve trên làn da đối phương.
Toàn bộ sân quay, trừ bỏ tiếng máy móc vận chuyển, chỉ còn tiếng hít thở âm trầm. Mà những người được Harry nhơ thương, tất cả đều nhìn chằm chằm bọn họ, có người cá biệt còn âm thầm nuốt nước miếng.
Đối với Harry mà nói, thân thể thực hưng phấn, ý thức ngược lại vẫn thanh tỉnh như trước. Tay cậu muốn vươn ra lấy kính đã dừng trên vai đối phương, nắm áo choàng nhăn nhúm; mà tay kia có ý đồ cởi bỏ tay Voldemort lại không có kết quả, cái tư thế vô lực này càng giống dục cự còn nghênh. Chỉ cần tưởng tượng cũng biết chuyện này thật tệ, cậu cam chịu nghĩ, rõ ràng nghênh đón, ánh mắt cũng nhắm lại.
Voldemort cảm giác đến động tác của cậu, ánh mắt thâm trầm. Kẻ Được Chọn ngay từ đầu cũng không hợp tác, cho nên hắn đương nhiên sẽ không cho rằng cậu đột nhiên nghĩ thông. Khả năng lớn hơn nữa là, cậu cảm thấy cảnh này qua, diễn cho thêm thật một chút. Đúng vậy, đối phương có cảm giác, điểm ấy chẳng cần nhìn, bởi vì có thứ cứng rắn nóng cháy đang để giữa thắt lưng cùng bụng hắn.
Đấy mới là kết quả hắn muốn nhìn. Harry đang từ từ cảm xúc sùng bái không rõ tiến tới tình ái, hắn biết rõ; nhưng hiện tại Harry đang kiệt lực chống cự cảm giác này, giống như sợ hãi bị rơi vào vũng bùn. Không thể không nói, loại suy đoán này làm hắn càm thấy mình bị kinh n hờn, hoặc nói nhục nhã. Cho dù vì cái gọi là tự tôn nhàm chán của giống đực, hắn cũng tuyệt không để chuyện này xảy ra dưới mi mắt —— kỹ xảo của hắn còn chưa đủ để bãi bình loại non Kẻ Được Chọn này? Đứa bé này tại Hogwarts chỉ có một bạn gái, một cô gái Hoa Kiều, trình độ chỉ đến chừng hôn môi, hơn nữa đã chia tay rồi —— hắn biết được rõ ràng. Hơn nữa không vì Chiết Tâm Trí Thuật của hắn! Kết quả, là do cô nhóc thời thanh xuân nào đó nói, cho nên muốn trách thì trách cô Hoa Kiều kia kết sai bạn.
Có điều nói lại, chuyện này tính lên, cũng không miễn cưỡng như hắn nghĩ, Voldemort ở trong lòng bình luận. Quả thực, cậu này rất gầy, nhưng phản ứng ngây ngô cùng thái độ hợp tác không đúng chút nào làm chuyện này càng trở nên thú vị. Nói đúng trọng điểm bằng một câu, xúc cảm làn da rất tốt, quả thực là một loại hưởng thụ theo yêu cầu kịch bản.
Quả nhiên, loại chuồn chuồn lướt nước thật không thích hợp hắn, cuối cùng Voldemort hạ kết luận. Hơn nữa, Voldemort chưa bao giờ bạc đãi mình, từ mọi phương diện. Cho nên hắn không hề kiêng kỵ khơi mào mọi cảm quan của đối phương, từ môi một đường xuống xương quai xanh. Mà tay cũng không nhàn rỗi, vòng qua thắt lưng, lưu luyến vuốt ve.
Harry ngửa đầu, dồn dập thở dốc, ưỡn người đưa càng nhiều thân thể đến miệng đối phương. Khoái cảm thân thể thoát rời ý chí, nước mắt cũng tràn ra khỏi mi. Mà đúng lúc này, một âm thanh vang lên cứu vớt cậu. Harry vẫn cảm thấy âm thanh hô cut sau màn ảnh này thật dễ nghe, nhất là lúc này đây, quả thật như tiếng trời.
"Cut!"
Tiếng nói này quả là tiếng dừng đột ngột. Harry vừa định đẩy ra đối phương, Voldemort đã thả cậu xuống. Nhân viên vây xem lại một lần bị chấn động thần kinh, hôn sâu nhiệt liệt, tình cảm xúc động hai người như keo sơn vừa nãy căn bản không phải chuyên tâm sao? Vậy mọi người vừa xem mặt đỏ tim đập là vì sao a?
Harry nhìn tầm mắt mơ hồ phía trước mặc quần áo cho thật tốt, lúc này mới vươn tay về phái Voldemort —— mắt kính của cậu còn đang ở trong tay đối phương kia. Hơn nữa vì chuyện vừa rồi, đầu cậu không còn nghiêng sang một bên, nhưng tầm mắt lại không dám chống lại —— thứ kia còn chưa tiêu xuống đâu, mà đối phương một điểm phản ứng cũng không có. Loại cảm giác này làm cậu cảm thấy thật mất mặt, lại khiến cậu không dám đối diện với tên đầu sỏ gây tội.
"Không cần ta giúp cậu sao?" Voldemort từ trên cao nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ bừng kia, nói ám chỉ. Đại khái về mặt nào đó, hắn vẫn có thể chắc chắn đoán ý Kẻ Được Chọn.
Harry làm bộ như không nghe ra ý tứ những lời này. Cậu hơi nghiêng người, dùng áo choàng ngăn trở tầm mắt của đối phương. "Kính mắt, cảm ơn."
Cảm ơn đều nói ra a... Voldemort nhướn cao một bên mày. Điều này cũng cho thấy nếu cứ đùa tiếp, Kẻ Được Chọn sẽ bạo phát... Ờm, tạm thời hắn sẽ không làm tiếp, ai biết Kẻ Được Chọn lần này sẽ biến cái gì thành bột phấn, hoặc ra chuyện ngoài ý muốn gì. Hắn đơn giản trả lại kính mắt cho đối phương, xoay người đến chỗ Grindelwald.
PS cắt đoạn:
"Vô cùng đẹp, Harry!" Hermione tán dương cao Harry, sắc mặt còn có chút hồng: "Rất có cảm giác! Giáo sư Dumbledore vừa nói, Voldemort lấy kính của cậu xuống cùng lúc cậu nhắm mắt lại đều vô cùng tốt, đã thể hiện tốt tâm lý nhân vật!"
"Qua là được." Harry hàm hồ nói, "Lại thêm một lần mình chết chắc."
...
Kết quả...? Nói thật mình cũng không biết, đang chấm máu mũi... TT^TT
Nói thật nhá, còn cảnh bãi biển nữa, nhưng mà thui, dài quá rồi, ba số cho đẹp, tung trước 08/03 cho pà con phấn khởi. Yahoo! =))
Sinh nhật Tiểu Niếp yêu ~~ Mạnh khỏe yêu ~~
——
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro