Lời Dạo Đầu
Lời Mở Đầu
Bóng tối phủ kín khu rừng rậm, nơi những tán cây cổ thụ vươn cao che khuất ánh trăng, chỉ để lại những khe sáng mờ ảo hắt xuống mặt đất ẩm ướt. Không gian tĩnh mịch đến ngột ngạt, chỉ có tiếng gió rít qua những kẽ lá và tiếng bước chân nặng nề của một người đàn ông đơn độc.
Norman – một thợ săn già dày dạn, người đầy những vết sẹo của quá khứ – đang lạc giữa khu rừng sâu. Trên vai ông là khẩu súng săn cũ kỹ, bên hông lủng lẳng một bình rượu đã vơi gần cạn. Đêm nay, có gì đó lạ lắm. Sự im lặng này không phải của thiên nhiên mà như thể khu rừng đang nín thở, chờ đợi một điều gì đó khủng khiếp.
Rồi từ trong màn sương mờ, hai bóng dáng nhỏ bé xuất hiện. Một bé trai, một bé gái, đôi mắt trống rỗng nhìn ông chăm chú. Khi Norman cất tiếng gọi, chúng không hề tỏ ra sợ hãi mà chỉ nhẹ nhàng nói:
"Chú có thể cho chúng cháu đi cùng không?"
Norman không hề biết rằng, với câu trả lời ấy, ông đã bước vào một vòng lặp của chính tội lỗi mà mình từng gây ra...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro