Chương 21

Lục Nhất Minh đang đổi kịch bản đem phát cho đạo diễn GN để thông qua xét duyệt, khi mọi người ( kỳ thật là đạo diễn cùng Chuẩn bị ) phía dưới chờ mong, trang trí cầm kịch bản gõ Phong Lưu.

Chuẩn bị: thế nào thế nào, đồng ý không?

Trang trí: /bĩu môi áp lực thật lớn, anh ấy còn không rep lại tôi.

Đạo diễn: vỗ vai, cô nhất định phải đứng vững áp lực, lại nói kịch bản Tiểu Vô Tội viết không tệ, mà lại chiếu cô nói Phong Lưu sama có vẻ như rất chú ý đối với kịch chúng ta, chuyện gỗ.

Chuẩn bị: coi như gỗ không thành công chúng tôi cũng sẽ không trách cô!

Đạo diễn, trang trí: cất miệng quạ đen của cô đi!

Chuẩn bị: . . .Tôi sai rồi.

Đọc tin nhắn trong đoàn kịch, Lục Nhất Minh cũng không có gia nhập, bất quá đối với các cô trong miệng Phong Lưu hắn lại phi thường để ý, thế là Lục Nhất Minh ấn mở khung chat với Chuẩn bị.

Tôi biểu thị rất vô tội: ở đó không ở đó không.

Chuẩn bị: tại. Bọn tôi đang nói chuyện phiếm trong nhóm đấy, Tiểu Vô Tội cậu tại sao không nói chuyện a?

Tôi biểu thị rất vô tội: nhóm nói quá nhiều tôi bị hoa mắt. . . Liền không có ấn mở.

Chuẩn bị: đạo diễn quy mao nói kịch bản cậu viết rất tốt đấy, cô ấy rất ít khen người, Tiểu Vô Tội GJ.

Tôi biểu thị rất vô tội: kỳ thật là tôi muốn hỏi cô. . . Phong Lưu sama cùng Thanh Nguyệt sama rất quen sao? Mọi người tựa hồ rất chờ mong hai người bọn họ có thể phối kịch cùng một chỗ. . .

Chuẩn bị: không chỉ mấy người chúng tôi, nếu như bọn họ có thê ̉lần nữa hợp tác không biết sẽ có bao nhiêu người sẽ máu gà đâu! Lại nói manh Thanh Phong cp so thanh X cp nhiều người hơn nhiều. . . Bất quá bởi vì bọn họ đã từng cùng một chỗ thật rồi mới chia tay, cho nên Thanh Phong ngăn bình thường sẽ tương đối là ít nổi danh chút.

Chuẩn bị: kỳ thật tôi cũng là manh Thanh Phong cp một viên, vĩnh viễn không tốt nghiệp!

Chuẩn bị: nếu như cậu muốn thi châm ngôn tôi có lưu ngăn nha , chờ tôi một chút tìm cho cậu.

Tôi biểu thị rất vô tội: tốt.

Lục Nhất Minh vừa đem tin tức phát ra ngoài điện thoại liền vang lên.

"Lục Nhất Minh."

"Ừm? Vương xinh đẹp?"Lục Nhất Minh kỳ quái, Vương xinh đẹp làm sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho anh, gần đây lớp hình như không có hoạt động gì.

"Cậu đi ra ngoài một chút không, tôi tìm cậu có việc." Nghe giọng nói của cô có vẻ như không tốt lắm.

"Được, cậu ở chỗ nào? Tôi đi tìm cậu."

Ghi lại địa chỉ Lục Nhất Minh cùng Đỗ Dĩnh Phàm nói câu"Tôi có việc ra ngoài" liền mặc áo khoác đi ra ngoài, mà Đỗ Dĩnh Phàm nghe được từ Lục Nhất Minh nghe nói câu "Vương xinh đẹp" thì sắc mặt liền đã trầm xuống, nhìn Lục Nhất Minh sau khi rời khỏi đây Đỗ Dĩnh Phàm cũng lấy điện thoại di động ra.

"Vương xinh đẹp." Lục Nhất Minh đuổi tới sau chỉ thấy vương xinh đẹp một người ngồi tại ven đường trên ghế dài, Lục Nhất Minhđi qua sau mới nhìn thấy hốc mắt cô có chút đỏ lên, thế là cẩn thận từng li từng tí mở miệng hỏi,"Cậu, làm sao?"

"Lục Nhất Minh."

"Ừm?"

"Cậu giúp tôi gọi điện thoại cho Trương Tường đi, cậu ấy không tiếp điện thoại của tôi." Lớp trưởng mang theo tiếng khóc nức nở đưa di động ngả vào trước mặt Lục Nhất Minh.

"Trương Tường? Các người làm sao thế?"

"Tôi. . ."

Nhìn bộ dáng cô muốn nói lại thôi, Lục Nhất Minh cầm điện thoại di động của mình, tìm tới dãy số gọi cho Trương Tường.

Khi Vương xinh đẹp nhìn chăm chú chờ mong phía dưới, Lục Nhất Minh đưa di động từ bên tai lấy xuống, "Tắt máy." Vương xinh đẹp trong nháy mắt cũng có chút nhụt chí.

Lục Nhất Minh ngẫm lại, lại cho bình thường cùng Trương Tường lăn lộn tương đối gần người gọi điện thoại.

"Uy, cậu biết Trương Tường ở đâu không?"

"Há, không có việc gì, nếu như cậu ấy tìm làm phiền cậu gọi điện thoại cho tôi nói cho tôi biết."

"Ừm, cảm ơn."

Treo điện thoại cái cuối cùng cũng không tìm được Trương Tường ở đâu, Lục Nhất Minh nhìn xem vương xinh đẹp ngồi bên cạnh anh mãi vẫn không nói chuyện.

"Có ít người, nên thời điểm trân quý nhất định phải cố mà trân quý, không nhất định lúc nào người ấy liền sẽ từ bên cạnh cậu biến mất, đến lúc đó thế nào lại hối hận cũng vô dụng." Lục Nhất Minh câu nói này không biết là nói cho ai nghe, có lẽ vương xinh đẹp, có lẽ, anh kỳ thật muốn cho Đỗ Dĩnh Phàm nghe được đi.

"Bọn tôi thử kết giao năm ngày, lúc đầu tôi coi là có thể mượn cậu ấy quên mình thích cậu, kết quả hôm nay tôi mới phát hiện căn bản không có khả năng." Nghe xong vương xinh đẹp câu nói này, Lục Nhất Minh sững sờ mấy giây, "Anh của tôi giúp tôi hẹn cậu ra ngoài lần trước, tôi biết cậu là cố ý để Trương Tường đi thay cậu, kỳ thật cậu đã biểu thị rất rõ ràng, là chính tôi nghĩ quẩn. Ở chung năm ngày, tôi cũng không muốn lại lừa gạt mình cũng không muốn lại lừa gạt Trương Tường, tôi muốn cùng cậu ấy làm bằng hữu, cho nên hôm nay mới tìm cậu ấy muốn nói cho rõ ràng."

"Thật xin lỗi." Lục Nhất Minh là vì chính mình lần kia để Trương Tường thay mặt mình đi hẹn thay mà xin lỗi, bất quá lời nói vương xinh đẹp vẫn là để cậu có chút giật mình, cô nói anh trai là học trưởng kia? Còn có, cô nói, cô thích mình?

Vương xinh đẹp sâu hút một hơi, "Không sao, nếu như tôi hiện tại chính thức cùng cậu tỏ tình, cậu sẽ tiếp nhận chứ?"

"Tôi.. ." Nhìn bộ dáng vương xinh đẹp, Lục Nhất Minh có chút khó khăn, nhưng lại cảm thấy loại chuyện này phải nói rõ ràng, "Thật xin lỗi, tôi có người yêu mến rồi, tôi rất yêu người ấy." Tôi thích người gọi là Đỗ Dĩnh Phàm, tôi rất yêu anh ấy. Câu nói sau cùng kia không thể nói ra được, nhưng Lục Nhất Minh vẫn là ở tâm trong lặng lẽ tăng thêm câu nói này.

"A, không quan hệ, tôi đang nói đùa."Vương xinh đẹp nhìn bộ dáng Lục Nhất Minh đột nhiên cười.

"Nói đùa?"

"Ừm, không phải tôi nay trời cũng sẽ không tìm cậu ra tới giúp tôi tìm Trương Tường, vốn là dự định nói với cậu ấy rõ ràng, nhưng là không biết vì cái gì, cùng cậu ấy ngả bài thì trong lòng lại cảm thấy rất khổ sở. Cho nên vừa rồi những lời kia là đùa giỡn với cậu, không cần để ý."

Nghe vương xinh đẹp lời này ý tứ, là Trương Tường rốt cục hết khổ?

"Yên tâm, ngày mai còn phải đi học đấy, Trương Tường không có khả năng không đi. Ngày mai tôi giúp cậu bắt cậu ấy."

"Ừm, cảm ơn."

"Bất quá cậu nhất định phải nói với cậu ấy rõ ràng, không được bỏ lỡ liền thật không có."

"Tôi biết."

Trương Tường bên kia ngược lại là giải quyết, Lục Nhất Minh phía bên mình lại bắt đầu đau đầu.

Vừa về tới ký túc xá, đầu tiên là nhìn thấy Đỗ Dĩnh Phàm ở một bên đọc sách, không thèm để ý anh, mở máy tính rồi lại ở trong đám nhìn thấy một người.

【 Nhóm kịch 】

Đạo diễn: Phong Lưu sama ~~~~~ bổ nhào!

Chuẩn bị:/<(=ㄒoㄒ=)>/~~ tôi không có đang nằm mơ chứ, Phong Lưu sama thật sự gia nhập.

CV Phong Lưu: a, chào mọi người.

Trang trí: chào sama!

CV Phong Lưu: Thanh Nguyệt không có ở đây không?

Đạo diễn: Thanh Nguyệt sama hẳn là có việc gì, bất quá kỳ kịch thứ nhất vốn đã ra, chúng tôi thương lượng xong đêm mai ở YY hiện trường, Phong Lưu sama có thể tới không?

CV Phong Lưu: ân, hẳn là có thể, mấy giờ?

Đạo diễn:tám giờ rưỡi tối.

CV Phong Lưu: được.

【tin nhắn offline 】

Chuẩn bị: Tiểu Vô Tội nhận file văn bản đi ~ JQ Thanh Nguyệt sama cùng Phong Lưu sama tôi đều đóng gói phát cho cậu nha ~

Lục Nhất Minh nhận Chuẩn bị GN file văn bản, cứ việc rất không thích nhìn người đem Đỗ Dĩnh Phàm cùng người khác phối đôi, nhưng là cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, cho nên mặc kệ như thế nào anh cũng muốn biết rõ ràng!

Chuẩn bị: Tiểu Vô Tội cậu trở về rồi~

Tôi biểu thị rất vô tội: ân, vừa rồi có chút việc đi ra ngoài một chút. . .

Chuẩn bị: Phong Lưu sama nhập nhóm nha! Mà lại vừa tiến đến liền lên tiếng hỏi Thanh Nguyệt sama đâu, bọn họ nhất định có JQ nhất định có!

Tôi biểu thị rất vô tội: . . .

Lục Nhất Minh suy nghĩ nhiều nói anh nhất định cũng không muốn biết những thứ này. .. Bất quá anh đã thấy.

Chuẩn bị: chúng tôi vừa rồi có thương lượng, đêm mai YY hiện trường, Tiểu Vô Tội muốn tới vây xem không?

Tôi biểu thi ̣rất vô tội: ân, tốt.

Thanh Nguyệt sama NC lầu số 2: Tiểu Vô Tội ~

Tôi biểu thị rất vô tội: đây!

Thanh Nguyệt sama NC lầu số 2: kịch bản chúng tôi sưng a dạng ~

Kịch bản? A! Kịch sinh nhật Đỗ Dĩnh Phàm! ! Lục Nhất Minh lại đem việc này quên mất! Bởi vì bên kia một mực đang thúc kịch bản tốt đưa cho Phong Lưu thông đồng anh ta nhập tổ, cho nên gấp gáp liền đem kịch sinh nhật bên này quên mất.

Tôi biểu thị rất vô tội:(﹁﹁)

Thanh Nguyệt sama NC lầu số 2: (﹁﹁) cậu muốn biểu đạt cái gì?

Tôi biểu thị rất vô tội: lại cho tôi ba ngày!

Thanh Nguyệt sama NC lầu số 2: Thanh Nguyệt sama còn có không đến mười ngày là sinh nhật! Coi như cậu viết xong chúng tôi muốn làm sao thu âm! /<(=ㄒoㄒ=)>/~~Tiểu Vô Tội ta hận ngươi.

Tôi biểu thi ̣rất vô tội: có thể một bên viết một bên thu, tôi ngày mai viết ra một bộ phận cho các cô, các cô trước thu thử, hẳn là kịp.

Thanh Nguyệt sama NC lầu số 2: / ngôi sao mắt cậu cho thêm chút sức a, chúng tôi đều dựa vào cậu.

Tôi biểu thị rất vô tội: ừm!




____________________

Sắp hết rồi.... mấy chap nữa thôi.... ~~

Muốn làm word nhưng máy lag quá , mỗi lần tải là cả một vấn đề a ~~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro