₇₃
Ngày đầu tiên của năm mới, Bae Joohyun bị cú điện thoại của Shin Hye đánh thức, cô vò đầu ngồi dậy, mệt mỏi nghe điện thoại.
Shin Hye: "Chị gửi kịch bản vào hộp thư điện tử của em rồi đó, em xem kịch bản trước đi."
Bae Joohyun mệt mỏi trả lời:"Vâng"
Nói chuyện điện thoại với Shin Hye xong, cô xoa đầu, tối qua uống nhiều quá, giờ cả người rã rời, thế là lại nằm xuống ngủ tiếp.
Ngủ đến mười hai giờ trưa Bae Joohyun mới dậy, vệ sinh cá nhân xong cô đi sang nhà đối diện nhấn chuông cửa, nhưng nhấn chuông liên tục mà không thấy động tĩnh gì, cô nói thầm: "Không phải lại bỏ chạy nữa chứ?"
Tối qua đã hẹn sẽ đi ăn trưa cùng Amber và Krystal, Bae Joohyun không có thời gian nghĩ ngợi mà vội vàng chuẩn bị đi ra ngoài.
Tới nhà hàng, vừa mở wechat đã thấy tin nhắn của Taeyong: "Hôm nay Kim ca dự lễ khai trương cửa hàng mới của nhãn hiệu anh ấy đại diện."
Bae Joohyun thấy hơi nghi ngờ. "Tôi có hỏi anh đâu."
Taeyong: "Tôi chủ động nói cho cô đấy, sau này nếu có muốn biết lịch trình của Kim ca thì cứ hỏi tôi, chỉ cần không phải hoạt động cần giữ bí mật vì hợp đồng yêu cầu thì tôi sẽ nói hết. Kim ca bận lắm, có khi còn quên mất lịch trình của mình nữa, tôi nắm rõ hơn anh ấy."
Mắt Bae Joohyun như phát sáng, vội gõ từng chữ: "Chẳng lẽ Kim Taehyung bảo anh nói hả?"
Kim Taehyung không nói thẳng ra, nhưng anh biết quan hệ của Bae Joohyun và Taeyong khá tốt, hai người thường xuyên nhắn tin cho nhau, tất nhiên anh biết cô muốn làm gì, lúc trước không có sự đồng ý của anh nên Taeyong không dám nhiều lời, còn bây giờ thì anh chỉ đành dặn Taeyong một tiếng thôi.
Anh không có thói quen báo cáo lịch trình của mình cho người khác, có đôi khi là vì chưa xem lịch trình, đôi khi là vì không nhớ.
Taeyong trả lời cô. "Cô nghĩ vậy
cũng được."
Bae Joohyun cười, "Được rồi, thấy anh tốt bụng nên hôm nào tôi sẽ trả lại cái bật lửa cho anh."
Cô đã biết cái bật lửa đó là bảo vật của Taeyong, do Kim Taehyung tặng cho anh ta.
Taeyong cực kỳ vui mừng:" Thật
nhé, không được nói dối đâu đấy!"
Krystal cầm đũa gõ vào chén cô nhướn mày cười: "Nhắn tin với ảnh đế hay sao mà cười vui thế?"
Bae Joohyun ngừng cười, "Nhắn với trợ lý của anh ấy."
Krystal đảo mắt: "Nhắn với trợ lý của anh ấy mà vui thế cơ à, ai không biết còn tưởng cậu và trợ lý của người ta yêu nhau đấy!"
Liên quan gì nhỉ? Bae Joohyun thấy chả sao, cô hỏi hai cô bạn mình: "Chừng nào các cầu về Anh?"
Amber nói: "Chắc phải một thời gian nữa, mẹ Krystal bị bệnh."
Bae Joohyun mím môi, là bệnh thật hay giả bệnh? Mẹ Krystal giả bệnh không phải một, hai lần, đây luôn là chủ đề chẳng mấy vui vẻ, cũng giống như việc Bae Joohyun không muốn nhắc tới Bae Doona vậy, thế nên mọi người ăn ý nói sang chuyện khác.
Thời gian gặp nhau ngắn ngủi
nhưng rất vui.
Hai người ở thành phố B chơi mấy ngày, đến ngày thứ năm thì rời đi.
Shin Hye cũng đã sắp xếp trợ lý cho Bae Joohyun, bảo cô đến công ty một chuyến.
Bae Joohyun vào phòng làm việc của Shin Hye, cô gái trong phòng đứng lên, cười với cô, "Cô Bae, chắc chị Hye đã nói với cô rồi, tôi là Solar, sau này sẽ là trợ lý của cô."
Bae Joohyun nhìn cô ấy: "Cô mấy tuổi?"
Solar: "Tôi hai mươi lăm tuổi, trước kia đã từng làm trợ lý cho nghệ sĩ rồi."
Bae Joohyun ngồi xuống sofa,
cười gượng: "Gọi tên tôi là được."
Solar gật đầu: "Được."
Lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, Solar đã xem thông tin về Bae Joohyun trên mạng, là thiên kim tiểu thư, thích mang ba lô đầy tiền mặt, hơi kỳ lạ, cô ngỡ là cô ấy sẽ rất khó chịu, nhưng xem ra không đến nỗi nào.
Đợi thêm một lát, Shin Hye cầm quyển sổ tay đi vào, "Làm quen chưa?"
Bae Joohyun gật đầu: "Rồi."
Shin Hye ngồi xuống ghế, không ngẩng đầu lên mà vừa viết gì đó lên tập tài liệu vừa nói, "Sau này Solar sẽ đi theo em, cũng đã cấp xe chuyên dụng của công ty cho em rồi, từ nay về sau cứ để Solar lái"
Bae Joohyun khẽ nhíu mày, hồi lâu sau mới nói: "Nếu không quá bận thì em tự xoay xở được."
Rốt cuộc Shin Hye cũng ngẩng đầu nhìn cô: "Tùy tình hình vậy." Chị xem lịch trình, "Đoàn phim "Triều đại thái bình" còn phải tuyên truyền, trừ Kim Taehyung thì những diễn viên chủ chốt của phim đều tham gia. Chị đã thương lượng rồi, bắt đầu từ ngày 16 em sẽ không tham gia tuyên truyền nữa vì hôm đó sẽ họp báo công bố phim "Khúc mắc". Xem kịch bản tới đầu rồi?"
Bae Joohyun cúi đầu, ấp úng: "Một chút."
Đọc vài tờ thì không đọc nổi nữa, vì giống như đang xem lại cuộc đời của chính cô vậy.
Shin Hye chau mày, "Không hài lòng với kịch bản?"
Bae Joohyun lắc đầu: "Không
phải, kịch bản rất hay, rất có đầu
tư."
Shin Hye cười, "Em còn biết là có đầu tư nữa á?"
Bae Joohyun cắn môi dưới, "Vâng, trước đây có người bạn giống Bùi Diên nên biết."
Shin Hye nhớ đạo diễn m từng nói cô bé này diễn rất chân thật, không hệ quả lố, chị nhìn Bae Joohyun: "Ra thế, thảo nào đạo diễn Kang khen em hết lời."
Bae Joohyun hít sâu một hơi, có cảm giác như mình đã có quyết định sai lầm.
Từ công ty về thẳng nhà, cô nằm trên giường đọc kịch bản.
Đọc đến một đoạn, cô khổ sở co người lại, chôn đầu vào gối há miệng thở gấp.
Điện thoại reo chuông, cô mê man ngẩng đầu nhìn màn hình, là cuộc gọi từ Kim Taehyung.
Đây là lần đầu tiên anh gọi cho cô.
"Alo."
Giọng cô rất nhỏ và hơi lạ.
Kim Taehyung hỏi: "Sao thế?"
"Anh về chưa?" Cô khẩn thiết.
Kim Taehyung: "Rồi, đang đứng ngoài cửa."
Cửa chợt mở ra, còn chưa kịp nhìn vào trong thì một bóng người nhỏ nhắn nhào vào lòng ôm chặt lấy anh.
Kim Taehyung sửng sốt, giơ cao hai tay, cúi đầu nheo mắt nhìn cô gái chân trong lòng mình, chỉ mấy ngày không gặp mà nhớ anh đến thế cơ à?
Bae Joohyun cọ nhẹ đầu vào ngực anh, giống như đang nài xin một chút cảm giác an toàn.
Qua một lúc lâu, hai cánh tay đang giơ cao của Kim Taehyung chậm rãi hạ xuống. Cô chỉ mặc cái áo trắng mỏng, mái tóc dài buông xóa sau lưng, anh khẽ vuốt tóc cô, hỏi nhỏ: "Không lạnh hả?"
Cô lắc đầu, hai tay ôm chặt anh hơn.
Taeyong đứng đằng sau vò đầu, buộc phải phá vỡ cảnh tượng lãng mạn này, nhắc nhở "ờ thì, Kim ca... Hai người có thể vào nhà rồi ôm tiếp không?"
Lúc này Bae Joohyun mới nhận ra sự hiện diện của Taeyong, cô ngượng ngùng rời khỏi lồng ngực Kim Taehyung, cúi đầu định đi vào nhà thì bị anh kéo lại, "Qua nhà anh."
Bae Joohyun ngoan ngoãn đi tới cạnh anh, Kim Taehyung nhắc, "Đóng cửa trước đã "
Cô xoay người rồi lập tức đóng cửa làm Kim Taehyung không kịp ngăn lại, anh cúi đầu nhìn hai bàn tay trống trơn của cô, biết ngay là không mang theo chìa khóa mà, anh thở dài đầy bất lực, quay đầu nhìn Taeyong: "Mở cửa đi."
Taeyong vội vàng nhấn mật mã mở cửa, Kim Taehyung dắt cô vào nhà, A Minh đặt đồ lên bàn ăn, sau đó mở túi ra, Kim Taehyung nhìn cô: "Anh đi tắm, em ngồi với Taeyong một lát nhé"
Cô gật đầu, ngoan ngoãn đến mức khiến Kim Taehyung thoáng hoài nghi, lẽ nào bạn gái của anh bị hoán đổi rồi? Anh cười, ném áo khoác lên sofa.
Taeyong nói với Bae Joohyun: "Cô Chu đã ăn tối chưa? Tôi đem nhiều thức ăn lắm, đều là của mẹ tôi nấu hết đó, ngon cực kỳ"
Bae Joohyun sở bụng, nghe mùi thức ăn mới thấy đói, cô đi tới nhìn bàn ăn, có sủi cảo, thịt kho tàu, cá chiên xù, khô bò, cô gặp một miếng cá chiên xù bỏ vào miệng, mắt sáng rực, "Ngon quá."
Taeyong cười tự hào: "Tất nhiên là ngon rồi, tối nay Kim ca tới nhà tôi ăn cơm nên mẹ tôi mới nấu nhiều vậy đó."
Bae Joohyun quay đầu nhìn Kim Taehyung nhưng anh đã vào phòng ngủ:"Anh ấy tới nhà anh ăn cơm?"
Taeyong: "Thỉnh thoảng anh ấy mới tới, mấy năm trước bố mẹ tôi mời anh ấy về ăn cơm một lần, tuy Kim ca không nói nhưng chúng tôi biết anh ấy thích nhà chúng tôi. À đúng rồi, hai năm vừa rồi anh ấy ăn cơm tất niên ở nhà tôi đó."
Bae Joohyun gật đầu, lại ăn thêm miếng cá nữa, Taeyong vội vàng nói: "Cô chớ ăn vội, để tôi hâm cái đã."
Taeyong bỏ thức ăn vào lò vi sóng rồi lại cất sủi cảo vào tủ lạnh, chu đáo vô cùng. Bae Joohyun trêu: "Anh đảm đang ghê, cô gái nào lấy anh chắc sẽ hạnh phúc lắm."
Taeyong cười ha hả: "Tôi cũng thấy vậy, nhưng mà cô nào hẹn hò với tôi cũng nhăm nhe Kim ca hết."
Bae Joohyun bật cười, rửa tay rồi ngồi xuống bàn chờ ăn.
Lúc Kim Taehyung đi ra thì Taeyong đã về rồi, còn cô gái kia đang ngồi ăn cơm, dáng ngồi rất đàng hoàng, tướng ăn hệt như mèo, cứ nhấm nháp từng miếng nhỏ.
Cô ngoảnh đầu, đặt đũa xuống, bưng đĩa cả chiên xù đi tới chỗ anh, nở nụ cười ngọt ngào: "Anh ăn không?"
Kim Taehyung thấy cô đích xác là một cô mèo, anh nhoẻn miệng cười, "Không, em ăn đi."
Cô "ừ", bưng đĩa ngồi xuống sofa,
mở tivi vừa xem vừa ăn.
Kim Taehyung lau tóc một lát rồi ném khăn qua một bên, ngồi xuống cạnh cô. Cô ăn xong, cầm đĩa đứng dậy, thu dọn bát đĩa trên bàn ăn rồi vào bếp rửa chén.
Trực giác mách bảo Kim Taehyung rằng cô có chuyện gì đó, anh nhíu mày, sau đó cũng theo vào phòng bếp.
Bae Joohyun rửa chén xong, lau khô tay, vừa quay người liền thấy anh dựa vào tường chăm chú nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm. Cô cười đi tới chổ anh, ngay sau đó được kéo vào một lòng ngực. Một tay anh ôm cô, một tay khẽ khàng vuốt tóc có, giọng nói nhỏ nhẹ vô cùng
"Sao thế?
Cô ngẩng đầu khỏi lồng ngực anh, vẻ mặt mông lung "Cái gì sao cơ?"
Kim Taehyung không tin, nhìn vào mặt cô để tìm ra điều bị che giấu, nhưng ánh mắt có sáng trong hệt như trẻ con, không thể nhìn ra điều gì.
Bae Joohyun lại vùi đầu vào lòng anh, hỏi nhỏ: "Tôi này em ngủ ở đây được không?
Anh cúi đầu nhìn cô, "Ừ."
Cô vui sướng đẩy anh ra, sau đó bỏ chạy:"Em đi tắm đây."
Không cần anh nhắc nhở, cô ngoan ngoãn mặc quần áo thể thao của anh, che kín cả người mình, cũng không nghĩ cách sờ soạng anh. Cô hệt như một đứa trẻ, chỉ cần có người ở bên cạnh là được.
Mười một giờ, Kim Taehyung dắt cô vào phòng ngủ, lúc định đi ra thì vạt áo bị nắm chặt.
Anh cúi đầu, cô gái nhỏ bé cũng dáng ngẩng đầu trao anh cái nhìn mang theo sự sợ hãi: "Em ngủ với anh được không?"
Trước đó không lâu có cũng nói câu này với sự khiêu khích và trêu chọc, nhưng tối nay thì khác. Kim Taehyung chăm chú nhìn cô sau đó xoa đầu cô, vén chăn lên, nằm xuống giường:"Ừ, ngủ thôi."
Cô nhanh chóng chui vào chăn cuộn vào lòng anh, tay chân ôm chặt lấy anh, không hôn anh mà nói bằng giọng ngọt ngào: Ngủ ngon"
Kim Taehyung nương theo ánh đèn bàn cúi đầu nhìn cô gái đã nhắm mắt lại, đôi lông mi dài tạo thành cái bóng trên gò má dịu dàng của cô. Anh nhìn cô rất lâu, cho đến khi hơi thở của cô trở nên nhẹ bẫng, cô ngủ thật rồi.
Anh không buồn ngủ chút nào, mắt nhìn đăm đăm lên trần nhà, mày nhíu lại, nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của cô.
Có đôi khi anh thực sự không hiểu cô, lúc thì cô bám người đến mức nhen nhóm ngọn lửa trong anh, nhưng khi anh bảo Taeyong nhắn lịch trình làm việc của anh cho cô thì cô chẳng tìm anh, cũng không tức giận mà chỉ thỉnh thoảng nhắn tin trêu chọc anh, anh nghĩ khi về chắc cô sẽ lại bám chặt lấy anh, nhưng không ngờ cô lại ngoan ngoãn đến mức đáng kinh ngạc, khiến anh không biết phải làm sao, thậm chí anh còn hoài nghi có phải đây là một cách để có thể hiện sự bất mãn?
Cô thực sự thích anh, hay chỉ là hứng thú nhất thời? Hoặc là đến khi anh đồng ý hẹn hò với cô rồi thì cô không muốn nữa?
Kim Taehyung cảm thấy suy nghĩ của mình rất buồn cười, nhưng anh thực sự không hiểu cô, cũng không đoán được cô nghĩ gì.
☁
⚘
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro