₈₁

Trên đời này chỉ có một Bae Joohyun.

Trên đời này chỉ có một Kim Taehyung.

Trên đời này chỉ có một Cầu Lông.

Có không muốn nuôi con vật thế thân, mặc dù trong một khoảnh khắc nó đã thắp sáng hy vọng cho cô, xoa dịu sự cáu kỉnh của cô, làm sống lại cảm xúc như đã chết của cô, nhưng có không nuôi nó mà để cho Jackson tự nuôi.

Jackson im lặng một lúc mới nói, "Anh biết, nhưng không thể tìm thấy Cầu Lông, anh cũng không nói nó là Cầu Lông, nó là món quà mà anh muốn tặng em."

Bae Joohyun xoa đầu con mèo đen rồi trả nó lại cho Jackson. "Con mèo này là của anh, không phải của em."

Có không phải là người nuôi nó
cùng anh

Jackson tức giận, anh nhìn cô đăm đăm: "Em nhất định
phải từ chối kiên quyết như vậy sao?"

Bae Joohyun nhìn lại anh: "Chẳng phải anh luôn rõ điều đó hả?"

Có lẽ cảm giận được sự giận dữ của chủ nhân, con mèo kêu mấy tiếng "meo meo, meo meo" đầy bất an.

Jackson đặt con mèo vào ghế lái, đóng cửa xe lại, chăm thuốc, nhả ra mấy vòng khói rồi mới nhẹ giọng hỏi: "Em hẹn hò với Kim Taehyung?"

Bae Joohyun: "Chẳng phải anh
đã biết rồi sao?"

Jackson cười khẽ, "Em nói đi, tại sao em không thích anh? Nếu anh không mang họ Wang, hoặc em không mang họ Bae thì chúng ta mới có thể ở biên nhau?"

Anh ném đầu lọc thuốc, nhìn cô bằng vẻ không cam lòng, ngay sau đó, anh túm lấy cô, áp cô vào sườn xe.

Bae Joohyun ngẩng mặt lên, giọng nói lạnh như băng: "Anh dám!"

Đáy mắt cô lạnh lùng vô tình, không hề có chút hơi ấm, cô thực sự không thích anh.

Nửa phút sau, Jackson buông cô ra, anh cười chua chát, đứng bên cạnh cô, châm thêm một điếu thuốc:"Em yêu ai cũng được, nhưng đừng yêu Kim Taehyung, anh ta không đơn giản đâu, sẽ liên lụy đến em đó."

Cô không nói gì.

Điện thoại trong túi quần của Bae Joohyun reo chuông, phá vỡ sự im lặng đang hiện diện.

Cô lấy điện thoại ra, là Kim Taehyung gọi tới.

Giọng anh hơi trầm: "Hình như em nên giải thích tại sao còn đứng ở dưới nhà nhỉ?"

Bae Joohyun ngạc nhiên, cô nhìn xung quanh, buổi tối mùa đông rất yên tĩnh, xe cộ cũng ít, cô nhìn qua nhìn lại mà vẫn không thấy anh đâu, bèn hỏi: "Sao anh biết?"

Kim Taehyung tựa vào hành lang, thân hình cao ráo chìm trong bóng đêm, ánh mắt hướng về nơi cách đó không xa, nói: "Nhìn thấy."

Ngay sau đó, anh cúp điện thoại.

Bae Joohyun nhìn trân trân cái điện thoại, định xoay người vào nhà thì bị Jackson kéo lại. Cô quay đầu lại, "Em phải về."

Jackson nhìn điện thoại của cô, "Kim Taehyung gọi?"

Bae Joohyun thấy cũng chẳng có gì phải giấu giếm, gật đầu: "Ừm."

Jackson nhìn cô rất lâu, nhắm mắt lại, một lúc sau, rốt cuộc cũng buông tay ra, Bae Joohyun xoay người lại nhìn thẳng vào anh, thái độ rất nghiêm túc; "Chúng ta không thể nào bên nhau đâu, anh không hiểu em như anh nghĩ đâu, nếu chúng ta ở bên nhau, em sẽ bị vây hãm ở nơi đó cả đời, rồi em sẽ phát điên lên mất"

Jackson nhíu mày, Bae Joohyun nói tiếp: "Anh tìm người khác đi, ai cũng đều tốt hơn em."

Cô xoay người đi được vài bước thì quay dầu lại, "Nhưng đừng quen Bae Doona, ở với nó, anh sẽ khổ cả đời đó."

Nói cô độc ác cũng được, nhỏ mọn cũng được, cô không yêu Jackson, nhưng Bae Doona không xứng với anh.

Jackson dựa vào sườn xe, nghiêng đầu nhìn về phía hanh lang, đèn cảm ứng bật sáng theo từng tiếng bước chân của cô, trên bức tường in hai cái bóng, một cái to lớn, một cái nhỏ nhắn, cô gái mà anh yêu đang ôm người đàn ông khác.

Nửa tiếng trước, anh tựa vào cửa xe hút thuốc, một chiếc SUV màu đen chạy ngang qua, cửa sổ xe dần hạ xuống, người đàn ông trong xe nhìn anh.

Không nói gì, hai người im lặng
nhìn nhau ba giây.

Cuối cùng Jackson tiến về phía trước, "Anh tới đây làm gi?"

Người đàn ông trong xe giữ vô lăng, nghiêng đầu nhìn anh, giọng điệu hình thản: "Cậu đoán đi."

• • • •

Bae Joohyun ôm cổ Kim Taehyung, cười hớn hở: "Sao anh tới đây?"

Kim Taehyung kéo tay cô xuống rồi giữ bàn tay cô trong lòng bàn tay mình, kéo cô tới thang máy.

Bae Joohyun vui vẻ đi theo anh, không thèm nhìn đường mà chỉ là nhìn người đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang màu đen, còn cố ý nói: "Anh nói không đến mà!"

Cô định tháo khẩu trang của anh ra nhưng bị anh giữ tay lại, nhân tiện còn siết chặt tỏ ý cảnh cáo.

Cuối cùng cô gái cũng chịu ngoan
ngoãn theo anh vào thang máy.

Thang máy dừng ở lầu tám, Bae Joohyun lại giơ tay tháo khẩu trang của anh ra, lần này anh không ngăn cô, cô nhét khẩu trang vào túi áo khoác, quay lưng về phía anh: "Chìa khóa trong ba lô."

Kim Taehyung kéo khóa ra, thò tay vào tìm thì thấy nào là tiền, son môi, lọ nước hoa, còn có mấy miếng băng vệ sinh

Anh mất kiên nhẫn gỡ ba lô ra khỏi lưng cô rồi nhét nó vào lòng cô: "Tự tìm đi."

Bae Joohyun đáp lại một tiếng, tự mình tìm, chỉ chốc lát sau đã tìm thấy chìa khóa, cô đắc ý, xoay người mở cửa.

Vừa vào nhà, cô liền quay người lại giật cái mũ của anh ném xuống đất, ôm lấy cổ anh định hôn anh, Kim Taehyung đè vai cô ngăn lại, ngẩng cao đầu, "Sao về muộn thế? Từ nhà hàng về đây nhiều nhất là nửa tiếng, nhưng em đi suốt một tiếng."

Đứng ở dưới chung cư thêm nửa tiếng nữa.

Bae Joohyun dẫu mồi, "Tối nay uống nhiều quá mà không ăn gì nên trên đường và có ghé vào tiệm mì."

Kim Taehyung không nói gì nữa mà đi vào phòng khách.

Bae Joohyun cởi giày, ôm ba lô đi vào.

Kim Taehyung thấy cái tủ chứa đầy rượu cao cấp trong phòng khách thì quay lại nhìn cô gái năng nặc mùi rượu kia. Cô đã cởi áo khoác trên người chỉ mặc cái áo đỏ bó sát, vòng eo nhỏ nhắn, bộ ngực đầy đặn, xương quai xanh quyền rũ.

Cô thích mặc quần áo có màu đỏ, trắng và đen.

Bae Joohyun đi tới trước mặt anh, ôm anh, cọ đầu mình vào ngực anh, hỏi nhỏ: "Sao đột nhiên tới đây thế?"

Kim Taehyung cúi đầu nhìn cô gái trong lòng, anh cũng không rõ vì sao mình lại tới đây nữa, lúc nhìn chìa khóa xe ở trên bàn, đột nhiên anh rất muốn gặp cô, lâu lắm rồi anh chưa từng làm chuyện theo cảm tính như thế này.

Cô hỏi tiếp "Anh thấy Jackson hả?"

Kim Taehyung: "Ừ."

Cô ngẩng đầu lên từ trong ngực anh, nheo mắt cười: "Vậy anh có ghen không?"

Lúc này giọng nói lạnh lắm, chắc là nhìn thấy Jackson định hôn cô.

"Không" Anh bình thản.

Cô không tin: "Thật không?"

Anh gỡ tay cô ra, nhưng cô lại vòng lên, cứ thể mấy lần, Kim Taehyung nhìn cô bằng vẻ bất lực, ánh mắt anh sâu thẳm, giọng nói rất trầm: "Đừng làm loạn nữa."

Bae Joohyun không thèm nghe, có chỉ muốn nghe được lời mình muốn nghe thôi, "Vậy anh nói đi, anh có ghen không?"

Kim Taehyung cười: "Không anh có việc phải làm."

Bae Joohyun chớp mắt nhìn anh: "Anh làm gì?"

Cô hỏi liên tục: "Mau nói đi em
muốn biết!"

Anh vẫn không nói gì, thấy hơi nóng nên anh gỡ tay cô ra, cởi áo khoác ném lên sofa rồi ngồi phịch xuống.

Bae Joohyun biết anh rất kín miệng, một khi anh không muốn nói thì dù có hỏi thế nào cũng công cóc nên có cũng không hỏi nữa, chỉ hừ một tiếng. "Em đi tắm."

Bae Joohyun nhìn cô, mím chặt môi rồi dựa vào sofa.

Bae Joohyun tẩy sạch mùi rượu, mặc bộ đồ ngủ coi như cũng kín đáo, cổ áo chỉ hơi thấp một chút thôi, đơn giản là vì sợ anh ép cô phải thay đồ. Cô ngồi xuống cạnh anh, trong không gian thoang thoảng mùi sữa tắm, anh đang xem album ảnh của cô mang từ Anh về, trong đó gồm những bức ảnh từ lúc cô mười bảy đến hai mươi ba tuổi.

Không có nhiều hình lắm, đều là
do Krystal rửa ra rồi đưa cho cô.

Anh đang xem đến tấm hình lúc cô mười tám tuổi, khi đó có để tóc ngắn ngang tai, ăn mặc theo phong cách rock.

Bae Joohyun chỉ vào tấm hình,
"Em để tóc ngắn đẹp không?" qua một lát sau Kim Taehyung mới trả lời: "Giống con trai."

Một đứa con trai xinh xắn, hoang dã.

Bae Joohyun:"..."

Giống con trai chỗ nào? Thôi được rồi, hồi đó còn chưa dậy thì xong nên ngực chưa phát triển được như bây giờ.

Kim Taehyung cười, giơ tay xoa đầu cô: "Để tóc dài đẹp hơn."

Bae Joohyun nhoẻn miệng cười, tung người dang chân ngồi lên đùi anh, ôm lấy mặt anh rồi hôn lên môi anh, Kim Taehyung khẽ nhíu máy nhưng không đẫy cô ra, hai người nhìn nhau chăm chăm Bae Joohyun thấy bây giờ anh rất giông Lục thuyền Hưởng.

Ngay sau đó, cô ngoan ngoãn
nhắm mất lại.

Lập tức, anh ép mạnh vào môi cô nhẹ nhàng liếm môi của cô, tay vuốt ve eo cô.

Bae Joohyun phát hiện Kim Taehyung rất thích vuốt ve eo cô, lần nào hôn nhau tay anh cũng chậm rãi xoa nhẹ eo cô. Đàn ông có người thích ngực, có người thích chân, còn Kim Taehyung nhất là thích eo rồi.

Trong lúc có suy nghĩ, thắt lưng lại bị tay anh siết chặt. Anh khống chế sức lực để không làm đau cô, không những thế mà còn làm cô cảm thấy tê dại, từ thắt lưng xuống đến bàn chân đều tê dại.

Anh hôn lên cổ cô, hơi thở dần lướt xuống, cổ váy của cô càng lúc càng bị kéo xuống thấp, cằm anh áp lên ngực cô, anh dừng lại một chút rồi hôn lên xương quai xanh của cô.

Bae Joohyun được anh hôn đến cả người mềm nhũn chỉ biết gục vào người anh thở khẽ.

Một lúc lâu sau, anh dừng lại.

Kim Taehyung mở mắt ra, đáy mắt sâu thâm thẳm, anh chăm chú nhìn bầu ngực trái của cô, ở đó có hình xăm một con mèo, anh hôn nhẹ lên đó: "Hình xăm nay là Cầu Lông phải không?"

Bae Joohyun co ngón chân lại đáp nhỏ: "Vâng."

"Lúc mười sáu tuổi?"

"Mười bảy."

Ra nước ngoài rồi mới xăm.

Anh ừ, vào sinh nhật của Bae Doona năm đó, lúc cô ngã xuống bị lộ hàng, khi kéo cô dậy, anh đã nhìn thấy hình xăm này.

Bae Joohyun muốn nhìn gương mặt anh nên cúi đầu, nhưng ngay sau đó, cô bị anh xoay người áp lên sofa, còn chưa kịp nhìn rõ mặt anh thì mắt đã bị che kín, môi anh đặt lên môi cô.

Dần dần, nụ hôn không còn thỏa mãn được hai người nữa, Bae Joohyun cảm nhận rõ rệt nơi nào đó của đàn ông, vì váy cũng bị tốc lên nên cô có thể cảm nhận được có cái gì đó chống vào đùi cô.

Đột nhiên, anh bất ngờ đẩy cô ra, nhanh chóng đứng dậy đi vào nhà tắm.

Bae Joohyun trợn tròn mắt, cúi đầu nhìn cái váy ngủ đã bị cởi ra một nửa của mình.

- Ngừng rồi

Không làm ư?

Đêm hôm khuya khoắt anh chạy tới đây không phải vì chuyện ấy sao?

Bae Joohyun đỏ mặt chỉnh sửa lại váy vóc, nói thật là cô muốn tiếp tục, rất muốn...

Cô đi tới trước cửa phòng tắm, lắng nghe tiếng nước chảy.

Đợi một lúc. Kim Taehyung mở của ra, anh đã khôi phục lại vẻ mặt như bình thường. Bae Joohyun ngẩng đầu lên, ôm lấy hông anh, "Tại sao?

Kim Taehyung nhìn cô, thấy hơi bắt đắc dĩ: "Chờ quay xong bộ phim này đã."

Cô không hiểu: "Tại sao?"

Kim Taehyung thở dài:"Vì sẽ ảnh hưởng đến quá trình quay phim, đừng quên sau này chúng ta còn có hai cảnh nóng nữa, khi mối quan hệ đã thân mật đến bước đó, thì rất dễ bị phát hiện."

Hơn nữa không có bao cao su=))

Bae Joohyun: "..."

Cô chưa từng nghĩ đến chuyện đó.

Kim Taehyung định về nhưng bị Bae Joohyun giữ lại: "Đâu phải là chưa ngủ cùng nhau bao giờ, đừng về."

Buổi tối, hai người nằm trên giường, Bae Joohyun không ngoan chút nào.

Kim Taehyung ngăn cô lại: "Nếu còn lộn xộn thì anh về đấy."

Bae Joohyun nằm im:"Anh chỉ biết uy hiếp em thôi!"

Kim Taehyung không trả lời, và chỉ có cách đó mới đối phó được cô.

Sáng hôm sau, Kim Taehyung rời đi rất sớm. Lúc anh đi, Bae Joohyun vẫn còn đang ngủ, làn da mịn màng không tì vết, chỉ có nốt ruồi nhỏ nhỏ, trông rất ngoan ngoãn. Anh hôn nhẹ lên trên má cô rồi đứng đầy rời đi.

Về đến khách sạn, đúng lúc gặp Taeyong đang định qua phòng gọi anh dậy.

Taeyong ngạc nhiên: "Kim ca, anh đi đâu sớm thế?"

"Có công việc."

Kim Taehyung lấy thẻ phòng ra. mở cửa đi vào, Taeyong đứng đằng sau nhìn chằm chằm người đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang. Đâu giống ra ngoài vào sáng sớm, trông cứ như là mới đi đâu về thì có.

• • • •

Bae Joohyun bị tiếng chuông báo thức làm tỉnh giấc, trong lúc mơ màng, cô nhớ tối qua đã tắt báo thức rồi nên không thèm để ý tới nó. Nhưng dù đã bịt kín hai tai, tiếng chuông báo thức vẫn reo không ngừng, cô mở đôi mắt nhập nhèm ra, một bên giường đã trống trơn.

Đưa tay sờ qua chỗ bên cạnh, vẫn còn hơi ấm.

Bò dậy lấy điện thoại tắt báo thức, đồng thời thấy tin nhắn của Kim Taehyung: Chín giờ bay

Bây giờ là sáu giờ rưỡi.

Từ nhà cô tới khách sạn nhiều nhất là mười phút đi xe, chắc là anh mới đi.

Căn hộ ở thành phố B có đầy đủ đã dùng nên không cần thu thập quá nhiều hành lý, chỉ cần nửa tiếng đã thu xếp xong xuôi, cô ngồi trên vali vừa vuốt tóc vừa gọi điện thoại cho Kim Taehyung, "Chúng ta gặp nhau ở sân bay hay sao?"

Taeyong đang thu xếp hành lý, còn Kim Taehyung dọn mấy quyển sách trên bàn, "Ừ."

Nhưng cuối cùng Bae Joohyun
không bay trong ngày được.

Vì Hana về nước.

Lúc cô kéo vali ra khỏi cửa nhà, đúng lúc Hana kéo vali ra khỏi thang máy, hai người gặp nhau, bàn tay kéo vali của Bae Joohyun cứng đờ, sau nhiều tháng chia xa nhưng cô cũng chỉ lạnh nhạt gọi: "Mẹ".

Hana nhìn vali của cô, nhíu mày: "Định đi đâu thế?"

Bae Joohyun: "Về thành phố B,
chín giờ là bay rồi."

Hana nhìn cô một lát rồi đi tới giành lấy vali từ tay cô, "Đổi chuyến đi, sáng mai về với mẹ."

Bae Joohyun nắm chặt vali, "Không cần đâu, bây giờ mà đổi thì sợ hết vé rồi đó."

Hana cười: "Chỉ là một cái vé máy bay thôi, không thể nào không có được."

Mấy phút sau, Bae Joohyun quay vào nhà, ngồi ở phòng khách cúi đầu nhắn tin cho Kim Taehyung, sau đó cất điện thoại rồi nhìn Hana. Hana rất biết chăm sóc bản thân nên dù hơn bốn mươi, bà vẫn không già chút nào mà rất trang nhã quý phái, bà đặt ly trà xuống, "Joohyun, tại sao con lại đóng kiểu phim như thế?"

Bae Joohyun cũng đoán được bà về là vì chuyện này, có cười khẽ: "Không vì sao cả, đã nhận rồi thì đóng thôi."

Ban đầu là vì Kim Taehyung cũng đóng phim này, khi đó không suy nghĩ nhiều, cô cũng không biết nội dung phim nói về cái gì, lúc thử vai thì cũng lờ mờ đoán được nhưng vẫn ôm tâm lý may mắn, cô là người bình thường, sẽ không có chuyện gì đâu, cũng không thể bỏ hết công sức của Shin Hye, huống chi đây là cơ hội tốt, cô không muốn từ bỏ.

Cho đến khi nhận được kịch bản,
cô mới muốn lùi bước. Nhưng như thế không phải là tính cách của cô, nếu đã nhận thì phải
quay cho xong.

Tuy bề ngoài có có vẻ táo bạo và xấu tính nhưng thật ra có rất nhát gan, cô sợ bị ghét, sợ bị bỏ rơi, sợ cuộc sống khó khăn lắm mới hứng được ánh mặt trời sẽ tối tăm trở lại.

Hana nhíu mày nhìn cô đăm đăm, không nói gì nữa mà kéo vali đi vào phòng dành cho khách, bên trong trống rỗng, ngay cả giường cũng không có.

Bae Joohyun: "Mẹ ở khách sạn
đi."

Hana mở vali lấy một cái hộp nhỏ đặt lên bàn, nói: "Mike kê thuốc cho con đó."

Hana vừa đi, Bae Joohyun liền lấy cái hợp ném mạnh. Cái hộp rơi trúng tủ rượu làm tủ rung mạnh, chai rượu ở gần đó lắc lư rồi ngã xuống, mảnh vỡ văng tứ tung, không khí ngập tràn mùi rượu.

Mặt Bae Joohyun đỏ bừng, cô co chân ngồi trên sofa, gục đầu vào giữa hai đầu gối.

Một lúc lâu sau, cô đứng lên, đi ra ban công lấy chổi để dọn dẹp, đến khi xác định trên sàn không còn mảnh vỡ nào thì tâm trạng mới đỡ hơn một chút.

• • • •

Vừa lên xe, Kim Taehyung nhận được tin nhắn của Bae Joohyun: Anh về trước nhé, hai ngày nữa em sẽ tới tim anh

Anh nhét điện thoại vào túi quần
nhìn Taeyong: "Lái xe đi."

Taeyong nổ máy, anh ta thấy cả buổi sáng tâm trạng của Kim Taehyung rất tốt nên là gan cũng lớn hơn ngày thường: "Kim ca, anh ra ngoài từ tối qua đúng không?"

Lúc nãy vào phòng thấy mọi thứ đều được bày biện như hôm qua, ngay cả chăn cũng không xê dịch chút nào, chắc chắn tối qua Kim ca không ngủ ở khách sạn, anh đi ra ngoài mà không nói tiếng nào thì chỉ có thể là tới chỗ tiểu ma nữ thôi.

Kim Taehyung không trả lời mà chỉ liếc Taeyong, anh cười: "Kim ca, lần sau nếu đi đâu nhớ nói trước với em một tiếng nhé, lỡ như có chuyện gì thì em cũng biết đường ứng phó, anh thấy đúng không?"

"Tập trung lái xe đi."

Taeyong: "Dạ."

Máy bay hạ cánh, Taeyong hỏi: "Kimca, về chỗ nào ạ?"

Kim Taehyung đội mũ, đeo khẩu trang, cúi đầu bước nhanh ra bãi đậu xe mới dừng lại: "Gần đây."

Sau khi lên xe, Taeyong mới kịp nhận ra, "Kim ca, hình như có người theo đuôi."

"Tôi biết."

Taeyong gật đầu, lái xe đến ngôi nhà đã bị phóng viên phát hiện anh ta lái chậm để bọn họ có thể theo đuôi, coi thử họ có chụp được gì đáng giá không. Xuống xe, Taeyong lấy vali, cười ngây ngô:"Kim ca, tối mai anh và cô Bae nhớ tới nhà em ăn cơm tất niên dó."

Taehyung: "Tôi đi một mình:

Taeyong: "ơ, lúc trước anh nói đi
cùng cô Bae mà."

Kim Taehyung kéo vali, "Cô ấy không đi được, nhờ cậu nói lại với mẹ cậu."

Taeyong hơi thất vọng. "Dạ"

Kim Taehyung cười: "Buổi tối đem qua cho tôi một chiếc xe, tôi qua nhà khác "

Taeyong gật đầu, Kim Taehyung không muốn mấy ngày nghỉ ngắn ngủi của mình luôn bị phóng viên rình mà nên phải đổi chổ ở, để phóng viên không phát hiện thì chỉ có cách đổi xe luôn

Kim Taehyung vào nhà, tắm rửa xong thì thu xếp hành lý rồi chuẩn bị đi ngủ sớm, tối qua bị Bae Joohyun quấy rầy nên anh ngủ không ngon giấc.

Điện thoại ở trên bàn reo chuông.

Tae Joon: "Về rồi hả?"

"Ừ."

TaeJoon nói: "Nghe tớ nói đây, mấy ngày tới cậu đừng về nhà, là nhà của bố mẹ cậu ấy, cứ ở thành phố B đi, có gì cứ để tớ lo."

Anh ta nói một tràng cuối cùng mới nói: "Cậu và Bae Joohyun kín đáo một chút, bây giờ không thích hợp để công khai, không tốt cho cả cậu và cô ấy."

Kim Taehyung tựa đầu vào giường, đeo bịt mắt, giọng nói có phần mỏi mệt: "Tớ biết rồi."

Cúp máy, anh đẩy bịt mắt lên đầu, gửi một tin nhắn cho Bae Joohyun.

Bae Joohyun không chú ý đến điện thoại, buổi tối đi ăn cơm cùng Hana nhưng không ngờ lại gặp phải Lee Mina và Bae Doona. Mấy người đứng bên ngoài phòng bao, sắc mặt ai cũng xấu, chỉ có Bae Joohyun bình tĩnh, cô đi trước mở cửa, vào phòng.

Chờ cô ngồi xuống, Hana cũng lấy lại bình tĩnh, đi theo vào.

Cửa phòng còn chưa kịp đóng lại thì Bae Jinyoung từ đâu xuất hiện, Bae Doona ngọt ngào gọi ông ta: "Bố, ở đây này."


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro