Thể loại: Ngôn Tình Xuất Bản, Ngôn Tình Ngược, Ngôn Tình Sắc, Ngôn Tình Hiện Đại, Ngôn Tình HE, Sắc Hiện Đại, Sắc Xuất Bản Jisoo, từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cô chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh... Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Jisoo sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cô đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở của anh, rời xa sự ấm áp của anh. Nếu hạnh phúc của cô phải đánh đổi bằng sự chịu đựng của anh thì có lẽ cả đời này Mạt Mạt không cần thứ hạnh phúc xa xỉ ấy nữa.
Taehyung, từ năm 14 tuổi đến năm 32 tuổi, từ lúc nào mà thứ tình cảm cưng chiều, che chở của người anh trai với em gái đã biến thành những cảm xúc khó kiểm soát? Anh vẫn nghĩ rằng cô bé con của anh còn quá nhỏ để hiểu thế nào là tình yêu, còn quá nhỏ để đánh đồng sự dựa dẫm ấy là thứ tình cảm nam nữ, chỉ cần đợi đến khi cô tìm thấy tình yêu thực sự ở một người khác thì tình thân giữa họ vẫn là một mối dây liên hệ không thể tách rời. Anh đã đợi, đợi từ khi Jisoo 8 tuổi đến khi cô 15 tuổi, đợi đến khi Jisoo nản lòng thoái chí mà buông tay, lúc ấy anh mới nhận ra chính mình mới là người không hiểu tình yêu là gì. Nếu nỗi nhớ nhung khi xa cô không phải là tình yêu, nếu sự cô đơn bao trùm khi thấy cô bên người khác không phải là tình yêu, có phải Taehyung sẽ không thấy đau đớn như thế?
Tác phẩm: Xuyên thành vườn trường trong sách tra ATác giả: Lạc Tiểu PháiThể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ côngPhong cách tác phẩm: Chính kịchTiến độ truyện: Kết thúcTag: Dốc lòng nhân sinh Ngọt văn Xuyên thư Sảng vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Mạc Du Tâm, Tô Ngữ Băng ┃ vai phụ: 《 chia tay sau cùng tiền nhiệm yêu đương 》 ┃ cái khác: 《 xuyên thư sau ta bị bắt sắm vai tra A》Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận:10201 Số lần bị cất chứa cho đến nay:29936 Số lần nhận dinh dưỡng dịch:38040 Văn chương tích phân: 555,183,488…
🍓Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Ngọt Sủng Sạch, Hài Hước, HE🍓 🍓Độ dài : 93 chương + 3 NT🍓🍓Editor: Du Du 🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓..........🍓Nguồn cv : Tâm Tít Tắp🍓🍓Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ đăng duy nhất tại Wattpad, hy vọng mọi người đọc chính chủ để ủng hộ editor🍓…
Lưu ý: TRUYỆN ĐANG TRONG QUÁ TRÌNH EDIT LẠI VĂN PHONG.Thể loại: Đam mỹ , ABO, 1x1, Sinh con, Niên thượng,Ngọt sủng, Hài hước,Ngược (ít) Hiện đại, Đô thị, Cẩn trọng, ôn nhu công x Ngoan ngoãn, đảm đang,bán ngô nướng, trí lực thấp thụ.Nhân vật chính: Stanislav Ivanov x Ngô Gia ÝNhân vật phụ: Inga Ivanov, Tôn Nhiên, Bạch Lâm Sâm, Hà Duật, Bùi Túc,...Các cp trong truyện : AxO, AxB,....Độ dài: Chính truyện: 50 chương, n phiên ngoại.Tác giả: Người làm vườn.Văn án.Stanislav có nỗi ám ảnh với món ngô nướng.Hắn cực kỳ...cực kỳ thích món ngô nướng.Lý do là khi tám tuổi hắn bị bắt cóc, may mắn trốn thoát nhưng phải lang thang ngoài khu ổ chuột 2 ngày trời mà không có gì bỏ bụng. Lúc này đây, hắn được một bà lão bán ngô nướng mời ăn một trái, kết quả là nghiện luôn.Sau khi được cứu về, hắn mới biết được là không nên cho người khác biết mình yêu thích cái gì quá, nếu không sẽ bị kẻ thù chú ý đến, lại một lần nữa xuống tay.Đi mua ngô nướng đều lẻn đi vào ban đêm.Kết quả vẫn không tránh khỏi tai nạn.Hắn bị hạ thuốc dẫn đến phát tình đột xuất.Còn đè "ông chủ" xe ngô nướng ra làm cả đêm.Người kia lại sợ hãi bỏ trốn trong lúc hắn bị thuốc hành đến hôn mê.Stanislav muốn tìm người bồi thường. Nhưng người kia tựa hồ như đã rời đi.Bốn tháng sau, người kia lại xuất hiện.Stanislav nhìn dựng phu ôm cái bụng tròn trĩnh, chậm rãi đẩy xe ngô nướng, nghĩ thầm."Ít nhất là thai đôi."Note: Ngừng cho phép chuyển ver.…
Tên: Trường An đệ nhất mỹ nhân_长安第一美人Tác giả: Phát Đạt Đích Lệ Tuyến_发达的泪腺Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, trọng sinh, song khiết, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, kiếp trước kiếp này.Tình trạng convert: hoàn 127c+ 27PNBìa + văn án: @tiemtaphoathucungNguồn convert: La wikidichTình trạng edit: Hoàn thànhNgày đào hố: 17/11/2020Ngày lấp hố: 08/11/2021Về việc REUP truyện: bị reup hết trơn rồi :)): Chỉ đồng ý cho một bạn làm audio, những trang khác đều là ăn cắp.Văn án:Phủ Vân Dương Hầu chọc giận Thánh thượng nên bị tịch thu tài sản, tước hết chức vị. Trong một đêm, Thẩm tam cô nương được nuông chiều từ nhỏ bị bức bách đến nỗi chỉ có thể dựng lên một cửa hàng son phấn.Từ đệ nhất mỹ nhân thành Trường An ngày trước nay lại thành biến thành bông hoa yêu kiều ai cũng có thể tùy ý ngắt lấy.Ngày nọ, thế tử Lục Yến của phủ Trấn Quốc Công đi ngang qua Bách Hương Các, mắt thấy nàng bị những công tử quyền quý đùa bỡn chợt nhớ lại khoảng thời gian ân ái mặn nồng cùng nàng ở đời trước.Hai tay y run rẩy, đến cùng cũng không quên được khoảnh khắc lúc nàng xoay người đi gả cho người khác, cái cảm giác đau thấu tim gan đó.Vì thế y lại cứu nàng, dụ nàng trở thành ngoại thất* của mình. (*thê tử sống chung nhưng không hợp pháp.)❗Nam chính không trọng sinh là dần dần có được ký ức đời trước.❗Nam chính không thê, không thiếp, không thông phòng.…
Tên Trung: 穿越成反派要如何活命Tác giả: Y Nùng Dĩ Dực Người Dịch: XueTu (Thỏ Tuyết)Link phần 2: https://www.wattpad.com/story/223956417Tên nguyên tác: Xuyên thành phản diện giam cầm nam chính làm sao để sống - 穿成囚禁男主的反派要如何活命Tiêu Dư An xuyên sách, xuyên thành cái loại Quân vương thiếu niên đoạn tụ trong tiểu thuyết. Thật là thê thảm, bi lương. Từ đó Tiêu Dư An vì muốn được sống mà cố gắng.Nhưng! các cái tên người qua đường A, B, C, D; Cái ngươi muốn phá nam chính thì thôi đi, có thể đừng đem hắn đưa đến gần ta được không?Tiêu Dư An cảm thấy mình sủng nam chính nhất định không sai, đó là bởi vì hắn ta muốn tắm trong hào quang nam chính! Tiêu Dư An: " Không được ngược nam chính nữa!!! Các ngươi không sợ chết, nhưng ta muốn sống a!!!"Đại khái là câu chuyện lúc đầu thụ sủng công, sau này thành công sủng thụ. Thoải mái! Khôi hài!…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
CẢNH BÁO: Có giam cầm, cưỡng chế ái, ép buộc, có em bé, phi logic, truyện ngược và có nhiều yếu tố nhạy cảm, không tam quan, không đạo đức.Ai không thích, chưa đủ tuổi mời lướt qua. Nên nhớ tác giả không ép bạn đọc. Mà đã cố vô đọc xong này nọ này kia mình không chịu trách nhiệm, ảy chỉa ráng chịu.🫵Truyện mình tự viết, mô típ không có gì mới mẻ, câu cú có lủng củng mong mọi người bỏ qua, lấy tâm thế đọc cho vui thôi nha mn❤️KHÔNG REUP, truyện được đăng tải duy nhất trên wattpad.…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hệ thống, Xuyên nhanh, Xuyên thư, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇, 1v1Tác giả: Mông Mông Bất Manh#ta chỉ muốn bình yên đóng vai một kẻ liếm cẩu##ta chỉ vì tiền thưởng mới theo đuôi ngươi, ngươi coi như là chiếm tiện nghi một chút thôi có được không, mẹ nó đừng đuổi theo ta nữa#Triều Từ là một nhân viên xuyên nhanh có thành tích cực tốt, công việc chính của cậu là đi theo đuôi nhân vật chính.Công việc này không một ai thèm làm, nhưng Triều Từ lại vì tiền thưởng mà làm đến mức thành tích đạt được phải nói là hô mưa gọi gió.Sau khi Triều Từ hoàn thành xong công việc, chưa được thoải mái hưởng thụ tiền thưởng mấy ngày thì bị bắt quay trở về.Nghe nói các nhân vật chính mà cậu từng la liếm đều trở nên hắc hoá cho nên bị bắt quay trở lại???…