Chương 61
Chương 61: Chờ Đợi Một Cơ Hội
Mối quan hệ của Taehyung và Jisoo dường như đang ở một ngã rẽ quan trọng. Họ vẫn chưa chính thức quay lại, nhưng những cảm xúc không thể chối bỏ giữa họ vẫn rõ ràng. Những ngày tháng qua đi, tình yêu và sự kiên nhẫn của Taehyung đã dần giúp Jisoo mở lòng hơn, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn sẵn sàng để tái khởi động lại mọi thứ.
Jisoo cảm nhận được sự thay đổi trong bản thân. Cô không còn cảm thấy sự giận dỗi mạnh mẽ như trước nữa, và cô cũng không còn tỏ ra lạnh lùng khi nói về Taehyung. Nhưng trái tim cô vẫn còn đắn đo, bởi lẽ những gì đã xảy ra trong quá khứ không dễ dàng phai mờ. Cô cần thời gian. Thời gian để chữa lành những vết thương, thời gian để thực sự hiểu rằng liệu cô có thể chấp nhận quay lại với anh hay không.
Mỗi lần gặp Taehyung, Jisoo đều cảm nhận được một sự dịu dàng và chân thành trong ánh mắt anh. Anh không vội vã, không thúc ép cô phải làm gì. Anh chỉ âm thầm đứng bên ngoài, kiên nhẫn đợi chờ, như thể anh đang cho cô một không gian để suy nghĩ, để yêu thương lại nếu cô sẵn sàng.
Với Taehyung, mỗi ngày qua đi là một ngày anh càng chắc chắn hơn về quyết định của mình. Anh yêu Jisoo, và anh biết rằng sẽ không có ai khác thay thế được vị trí mà cô chiếm trong trái tim anh. Dù cô có đang suy nghĩ về việc có quay lại hay không, anh sẽ đợi. Anh không sợ thời gian, vì anh tin rằng tình yêu chân thành sẽ chiến thắng mọi thứ.
Một hôm, trong một buổi họp mặt cùng nhóm, khi cả BTS và BLACKPINK ngồi lại để thảo luận về một dự án chung, Taehyung và Jisoo vô tình chạm mặt nhau trong một góc phòng. Những ánh mắt không nói ra lời, nhưng vẫn đủ để cả hai cảm nhận được sự khác biệt. Taehyung không còn nhìn Jisoo với sự hy vọng vội vàng như trước, nhưng Jisoo có thể thấy trong mắt anh một niềm tin kiên định.
"Jisoo, em khỏe không?" Taehyung lên tiếng, giọng anh nhẹ nhàng nhưng có chút nghiêm túc.
Jisoo mỉm cười nhẹ, một nụ cười không tươi nhưng cũng không lạnh nhạt. "Khỏe, cảm ơn anh."
Một khoảng lặng dài giữa họ. Không khí xung quanh dường như trở nên dày đặc hơn, như thể tất cả mọi thứ đều đang chờ đợi một quyết định, một bước đi tiếp theo. Nhưng cả hai không vội vàng. Mỗi người đều biết rằng, mọi thứ phải tự nhiên. Họ không cần phải làm gì đó quá lớn lao, chỉ cần một chút kiên nhẫn nữa.
Vài ngày sau, một cuộc gọi bất ngờ đến từ Lisa khiến Jisoo giật mình. Cô cầm điện thoại lên, nhìn thấy tên Lisa sáng lên trên màn hình và nhận cuộc gọi.
"Chị Jisoo, em thấy Taehyung anh ấy đang rất buồn," Lisa nói, giọng có phần lo lắng. "Anh ấy không nói gì, nhưng em biết anh ấy đang đợi một điều gì đó từ chị. Anh ấy yêu chị rất nhiều, Jisoo. Em chỉ muốn chị biết."
Jisoo im lặng một lúc, lòng chợt dâng lên cảm giác hỗn độn. Cô biết Lisa chỉ muốn tốt cho cô, nhưng câu nói ấy lại làm trái tim cô như nghẹn lại. Liệu có phải lúc này là thời điểm để cô mở lòng với Taehyung một lần nữa? Liệu cô có sẵn sàng cho một lần nữa yêu thương, hay sẽ tiếp tục sống trong cái bóng của quá khứ?
"Em nghĩ anh ấy không cần phải chờ đợi nữa," Jisoo nói, giọng cô có chút nghẹn. "Em cần thời gian, Lisa. Em cần phải hiểu rõ mọi thứ trước khi quyết định."
Lisa im lặng, nhưng Jisoo có thể cảm nhận được sự đồng cảm từ cô ấy. Cô biết rằng Lisa hiểu, và cũng biết rằng Taehyung đang kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng liệu cô có thể trao cho anh ta một cơ hội lần nữa? Liệu cô có thể chấp nhận những rủi ro trong tình yêu?
Đêm đó, Jisoo đứng trước gương, nhìn vào đôi mắt của chính mình. Cô cảm nhận được một điều gì đó trong sâu thẳm trái tim, một cảm giác kỳ lạ, vừa lo sợ vừa mong chờ. Cô muốn thử, muốn tin tưởng, nhưng nỗi sợ hãi vẫn luôn len lỏi trong từng suy nghĩ.
Ngày hôm sau, trong một buổi họp nhóm nữa, Jisoo và Taehyung vô tình lại gặp nhau. Lần này, cả hai không còn những lời lẽ ngượng ngùng hay sự im lặng kéo dài. Jisoo nhìn thẳng vào mắt Taehyung, nhẹ nhàng mở lời: "Taehyung, em nghĩ chúng ta cần nói chuyện."
Ánh mắt của Taehyung sáng lên, nhưng anh không vội vã. Anh đứng im, để Jisoo tiếp tục.
"Em vẫn còn cảm thấy mông lung," Jisoo tiếp tục, "Nhưng em biết anh xứng đáng có được một cơ hội. Em sẽ suy nghĩ thêm."
Taehyung không nói gì, chỉ nở một nụ cười nhẹ nhàng, đầy hy vọng. "Anh đợi em, Jisoo. Anh sẽ luôn ở đây."
Một lần nữa, họ lại ở điểm khởi đầu, nhưng lần này, không khí đã khác. Mỗi người đều biết rằng tình yêu có thể cần thời gian để tìm lại, nhưng đó là một hành trình mà cả hai đều sẵn sàng bắt đầu.
Và như thế, cuộc hành trình của họ tiếp tục, chậm rãi, nhưng đầy hy vọng.
( È heee 00:00 hôm nay giao thừa ruii chúc mọi người năm mới an lành và mong mn vẫn đợi vẫn yêu quý vsoo)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro