Chương 88

Đây là lần đầu tiên Kim Jisoo ra ngoài du lịch với Kim Taehyung, buổi tối trước hôm đi hưng phấn đến ngủ không yên, thời điểm Kim Taehyung ở phòng tắm tắm rửa, cô liền ở trên giường cao hứng mà lăn qua lăn lại.

Giường của Kim Taehyung cũng xem như rất lớn, nhưng Kim Jisoo rất cao hứng, lúc lăn lộn trên giường không có chú ý nên không cẩn thận liền "Ầm" một tiếng rớt từ trên giường xuống.

Kim Taehyung vừa mới tắt nước liền nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai.

Trong lòng căng thẳng, khăn tắm tiện tay quấn quanh thân dưới, bước nhanh ra ngoài.

Cửa phòng tắm vừa mở liền thấy Kim Jisoo nằm thẳng trên mặt đất.

Kim Taehyung: "... Em đang diễn trò gì vậy?"

Kim Jisoo ủy khuất, bĩu môi, "Không cẩn thận ngã xuống."

Kim Taehyung nhất thời không nhịn được liền bật cười, đuôi lông mày khóe mắt đều tràn ngập ý cười.

Kim Jisoo thấy Kim Taehyung cười mình, càng ủy khuất, vô cùng đáng thương mà tố khổ, "Mông em đau."

Cô đã đau như vậy, không tới ôm cô thì thôi, lại còn cười cô.

Kim Taehyung cười xoa nhẹ ấn đường, đi tới chỗ Kim Jisoo. Anh cúi người, một tay ôm eo cô, một tay đặt dưới đầu gối, ôm ngang cô lên, trong mắt không giấu được ý cười, "Đã bao nhiêu tuổi rồi, sao lại giống như đứa bé vậy."

Lớn như vậy cũng có thể lăn rớt giường được.

Kim Jisoo cũng cảm thấy có chút mất mặt, "hừ" một tiếng, quay mặt đi không thèm để ý đến anh.

Kim Taehyung bật cười, đặt cô lên giường.

Kim Jisoo trở mình, ghé vào giường giả chết.

Ôi, đau mông quá, không bao giờ lăn trên giường nữa.

Trong lòng đang sâu kín thở dài thì một bàn tay to đặt lên mông cô.

Kim Jisoo sửng sốt, quay đầu lại.

Kim Taehyung nhìn cô, ý cười tràn ngập đáy mắt, "Không phải đau mông sao? Anh xoa cho em."

Bàn tay lớn nhéo mông cô, một lát sau liền chui vào trong váy.

Kim Jisoo "A" một tiếng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Thật xấu!

...

Tối hôm qua Kim Jisoo bị Kim Taehyung cho lăn giường nên ngủ rất trễ, thế nên hôm sau thiếu chút nữa đã không đứng dậy được.

Cô đau eo mỏi lưng, trên đường đến sân bay đều thở phì phì không muốn để ý đến Kim Taehyung, cô thường hay nhìn chằm chằm anh thật lâu, tỏ vẻ mình đang tức giận.

Không nghĩ tới bộ dáng thở phì phì này trong mắt Kim Taehyung lại là hết sức đáng yêu, anh thật sự rất thích, phía sau lưng lười biếng dựa vào cửa sổ xe, con ngươi mang theo ý cười, cứ như vậy ôn nhu nhìn Kim Jisoo.

Kim Jisoo chịu không nổi nhất là ánh mắt ôn nhu của Kim Taehyung, mỗi lần anh nhìn cô như vậy, cả người cô đều muốn hòa tan, nháy mắt liền không tức giận nữa.

Vì thế cô chậm rãi nhích đến bên người Kim Taehyung, sau đó đưa đầu dựa vào trong lòng anh, hai tay ôm lấy eo, đôi mắt nhắm lại, thanh âm mềm mại lẩm bẩm, "Em ngủ thêm một lát."

Cánh tay Kim Taehyung thuận thế ôm cô, anh rũ mắt, trong mắt là ý cười ôn nhu, ngón tay nhẹ nhàng nhéo nhéo vành tai cô, thấp giọng nói: "Ngủ đi."

Ngồi máy bay hết ba tiếng, lại ngồi xe buýt thêm hai giờ, rốt cuộc sáu giờ chiều cũng đến trấn nhỏ Giang Nam.

Đúng là du lịch trái mùa, trấn nhỏ không có nhiều người lắm, chạng vạng mặt trời chiều ngã về tây, nửa bầu trời đều là màu cam, đẹp không sao tả xiết.

Kim Jisoo đứng ở trên cầu, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm hoàng hôn đối diện. Gió xuân ôn nhu thổi tới, trong không khí như thoảng mùi bùn đất và cây lá. Dưới cầu là những căn nhà ngói xám đậm nho nhỏ, lẳng lặng đứng hai bên mặt hồ.

Toàn bộ trấn nhỏ cho người ta một cảm giác "Tĩnh", ở trong đó, mọi người cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần hoàn toàn được thả lỏng.

Trấn nhỏ an an tĩnh tĩnh này quả thực rất thích hợp cho các cặp đôi đi nghỉ phép!

Kim Jisoo cực kỳ thích, cô kích động vẫy tay với Kim Taehyung đang đứng dưới lầu, "Taehyung mau lên đây!"

Kim Jisoo đứng ở trên cầu ngắm phong cảnh, Kim Taehyung đứng dưới cầu ngắm cô. Cô mặc chiếc váy dài màu trắng, mang mũ rơm, gió thổi làm mái tóc dài tung bay trong gió.

Kim Taehyung cứ như vậy nhìn cô, nhìn thật lâu, hoàn toàn không dời mắt được.

Đối với Kim Taehyung mà nói, Kim Jisoo chính là phong cảnh của anh.

Cô quay đầu tới, tươi cười sáng lạn, hoàng hôn ở phía sau cô.

Kim Taehyung bị nụ cười của cô làm lung lay, trong nháy mắt tâm liền xao động.

Anh hơi hoàn hồn, Kim Jisoo đứng ở trên cầu vẫy tay với anh, thấy anh chậm chạp không lên, cô lại vui vẻ chạy xuống tìm anh.

Cô bám lấy cánh tay Kim Taehyung, vui vẻ nói: "Em rất thích nơi này, cảm giác thật yên bình."

Kim Taehyung không khỏi bật cười, "Vậy ở lại lâu một chút."

Chỗ này quả thật có thể làm người ta hoàn toàn thả lỏng, không giống với thành phố hiện đại tiết tấu nhanh, nơi này thích hợp để thả chậm bước chân trở về cuộc sống nhàn nhã.

Kim Taehyung đặt nhà trọ, nơi đó rất xinh đẹp lại cổ kính, trong sân trồng đầy hoa cỏ, đang là mùa xuân, hoa nở rộ cực kỳ rực rỡ, vừa vào sân đã ngửi thấy hương hoa nhàn nhạt.

Trong sân có chú chó Bichon nhỏ, Kim Jisoo và Kim Taehyung vừa mới vào cửa, chú chó trắng đầu tròn đã nhiệt tình bổ nhào vào trên người Kim Jisoo, cái đuôi ngoe nguẩy không ngừng.

Kim Jisoo từ nhỏ đã thích động vật nhỏ lông xù, lúc nhỏ đặc biệt muốn nuôi chó, nhưng anh trai bị dị ứng lông chó nên cô không thể nuôi.

Lúc này chú chó con đột nhiên vồ lấy cô, cô không chỉ không sợ mà còn kinh hỉ hô một tiếng, "Ôi trời, thật đáng yêu."

Cô lập tức ngồi xổm xuống, hưng phấn xoa đầu chó nhỏ, đôi mắt xinh đẹp sáng lấp lánh, hô vài tiếng "Thật đáng yêu."

Bà chủ nhà trọ vừa lúc từ bên trong đi ra, Kim Jisoo ngẩng đầu, cao hứng hỏi: "Nó tên gì vậy?"

Bà chủ tươi cười, nói: "Nó là Cầu Cầu."

"Cái tên cũng thật đáng yêu." Kim Jisoo càng vui vẻ, xoa xoa đầu chó nhỏ, không ngừng kêu tên nó, "Cầu Cầu, Cầu Cầu."

Cầu Cầu giống như nghe hiểu, càng nhiệt tình vẫy đuôi.

Kim Jisoo rất thích thú, ngẩng đầu nói với Kim Taehyung: "Taehyung, sau khi về nhà chúng ta cũng nuôi một chú chó con đi, em rất thích."

Cầu Cầu nhiệt tình dụi đầu vào trước ngực Kim Jisoo.

Kim Taehyung thấy vậy, ấn đường nhăn lại, giây tiếp theo liền ngồi xổm xuống, đẩy đầu Cầu Cầu ra.

Cầu Cầu bị đẩy ra liền không vui, lại tiếp tục dụi đầu vào trước ngực Kim Jisoo, sắc mặt Kim Taehyung trầm xuống, lần này trực tiếp xách nó ra.

Cầu Cầu vẫy đuôi vui sướng, còn muốn chui vào trước ngực Kim Jisoo, Kim Taehyung cho nó một ánh mắt, giống như đang nói: Chạm vào vợ ông lần nữa, ông đây sẽ hầm mày!

Cầu Cầu sủa một tiếng, ai oán cụp đuôi chạy mất.

Kim Jisoo thấy Cầu Cầu đột nhiên chạy mất, còn sốt ruột kêu hai tiếng, "Cầu Cầu, Cầu Cầu."

Kim Taehyung âm thầm thở dài, sau đó mới dắt Kim Jisoo đến đại sảnh xử lý việc vào ở.

Sau khi xử lý xong, trên đường về phòng Kim Jisoo còn rất hưng phấn thương lượng với Kim Taehyung, "Hay là chúng ta cũng nuôi Bichon đi, đầu tròn tròn, thật đáng yêu."

Kim Taehyung ngữ khí đông cứng: "Không nuôi."

Kim Jisoo sợ ngây người, "Vì sao vậy?"

Kim Taehyung: "..." Nuôi thú cưng để mỗi ngày nó tranh vợ với anh sao?

Kim Taehyung xưa nay luôn đồng ý với các yêu cầu của Kim Jisoo, đây là lần đầu tiên anh cự tuyệt, Kim Jisoo mở to đôi mắt nghiêng đầu nhìn chằm chằm Kim Taehyung, rất nghiêm túc tự hỏi vì sao Kim Taehyung không cho cô nuôi chó.

Suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, cuối cùng thở phì phì "hừ" một tiếng, cửa phòng vừa mở liền đi thẳng vào trong.

Cô ngồi trên giường không thèm để ý đến Kim Taehyung.

Sau khi Kim Taehyung cất hành lý, anh ngồi xuống bên cạnh Kim Jisoo, ôm eo cô, cúi đầu hôn một chút.

Kim Jisoo lại "hừ" một tiếng, quay mặt đi, không cho anh hôn.

Kim Taehyung: "..."

Tiểu nha đầu lại tức giận rồi.

Kim Taehyung cái gì cũng không thèm để ý, nhưng chỉ có Kim Jisoo, dù biết cô làm bộ tức giận cũng sẽ không khống chế được mềm lòng, thanh âm tức khắc trở nên ôn nhu, "Nuôi, em muốn nuôi cái gì cũng được."

Kim Jisoo ánh mắt sáng lên, đột nhiên quay đầu lại, "Thật không?!"

Đôi mắt cô sáng lấp lánh, vô cùng vui mừng, làm gì còn bộ dạng giận dỗi vừa rồi.

Kim Taehyung giơ tay xoa xoa ấn đường... Anh biết ngay mà.

...

Lúc hai người đến đã là sáu giờ hơn, thu dọn một lát liền xuống lầu ăn cơm chiều.

Lúc ăn cơm Cầu Cầu lại đến chỗ Kim Jisoo, lấy lòng mà đưa đầu cọ cọ chân cô, còn kéo kéo phía dưới váy cô, Kim Taehyung tức giận, đen mặt lặng lẽ trừng mắt Cầu Cầu. Nhưng mà một người một chó chơi quá hăng say, căn bản không chú ý tới bên cạnh có bình dấm chua bị đổ.

Đến khi Kim Taehyung ý thức được mình ấu trĩ đến mức đi ghen với thú cưng, anh rất đau đầu mà đè đè huyệt Thái Dương.

Anh điên rồi sao?

Ăn cơm chiều xong, Kim Jisoo và Kim Taehyung ra ngoài đi dạo.

Cảnh đêm ở trấn nhỏ vô cùng mỹ lệ, hai bên hồ là từng hàng đèn đường cổ kính, nó hắt ra ánh sáng mờ nhạt có tông màu ấm, chiếu rọi vào màn đêm cảm giác cực kỳ ấm áp.

Đến buổi tối, thị trấn còn náo nhiệt hơn ban ngày, mọi người cơm nước xong ra ngoài tản bộ, có du khách cũng có cư dân bản địa, tốp năm tốp ba kết bạn cùng đi, xung quanh đều là tiếng nói cười vui vẻ.

Gió vào đêm xuân có chút ấm áp, thổi vào đến lỗ chân lông cũng muốn giãn ra, cực kỳ thoải mái.

Kim Jisoo kéo cánh tay Kim Taehyung, đầu gối lên trên vai anh, hai người dọc theo bờ sông chậm rãi tản bộ.

Kim Jisoo chỉ vào những ngôi sao trên bầu trời đêm, "Taehyung, nhiều sao quá, thật xinh đẹp."

Kim Taehyung liếc nhìn bầu trời, trong mắt là ý cười nhàn nhạt.

Kim Jisoo và Kim Taehyung đi xuống cầu, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng người kêu, "Cô bé, đoán mệnh không?"

Kim Jisoo sửng sốt, quay đầu lại, cô thấy một ông lão râu tóc bạc phơ ngồi dưới cầu, đang hiền lành nhìn bọn họ.

Kim Taehyung không tin chuyện này, anh nắm tay Kim Jisoo rời đi.

Kim Jisoo vội vàng kéo anh lại, "Xem thử đi, xem thử đi."

Cô túm Kim Taehyung đi qua.

Phía trước sạp có hai chiếc ghế nhỏ, Kim Jisoo kéo Kim Taehyung ngồi xuống.

Ông lão vuốt vuốt chòm râu, cười tủm tỉm hỏi: "Muốn xem cái gì?"

Kim Jisoo hai tay chống cằm, đôi mắt cong thành hình trang non xinh đẹp, "Cái gì cũng được."

Ông lão cười ha hả, nhìn Kim Jisoo, sau đó lại nhìn Kim Taehyung, ông vuốt vuốt chòm râu, cười nói: "Cô bé này là nhân duyên mệnh định của cậu, thời niên thiếu phải chịu nhiều cơ cực, cô bé này chính là nhà của cậu."

Kim Taehyung ngây ngốc, trong mắt hiện lên một tia khó có thể tin.

Ông lão lại cười cười, "Nhưng những ngày tháng gian nan sắp kết thúc, chúc hai người bạch đầu giai lão, cả đời hạnh phúc."

Trong mắt Kim Taehyung lộ ra một tia tôn kính, "Cảm ơn."

Kim Taehyung để lại một trăm đồng, sau đó mới dẫn Kim Jisoo rời đi.

Kim Jisoo và Kim Taehyung ở bên ngoài đi dạo hơn một tiếng, thị trấn có rất nhiều món ăn ngon, bánh đậu đỏ, khoai tây chiêm, gà nướng ngỗng nướng... Kim Jisoo một đường ăn hết, vốn là ăn cơm chiều ra ngoài tiêu thực, kết quả đi dạo một vòng trở về lại càng thêm no.

Vừa về cô liền nằm trên giường không muốn nhúc nhích, Kim Taehyung đi đến kéo cô, để cô ngồi trên đùi anh, "Ăn no đừng nằm, không tốt cho dạ dày."

Kim Jisoo ôm cổ anh, cười tủm tỉm nói: "Ông lão vừa rồi nói em là nhân duyên mệnh định của anh."

Kim Taehyung cong cong khóe miệng, đáy mắt nhiễm vài phần ý cười, "Đúng vậy."

Kim Jisoo tức khắc có chút đắc ý, nhéo nhéo cằm Kim Taehyung, "Anh cần phải quý trọng em cho tốt đó."

Kim Taehyung cười, cúi đầu hôn lên môi cô.

Một lát sau, anh hơi hơi buông ra, ánh mắt thật sâu nhìn chăm chú đôi mắt Kim Jisoo, giọng nói thấp thấp, vô cùng ôn nhu, "Anh yêu em."

Kim Jisoo vui vẻ đến cong cong khoé mắt, nâng mặt Kim Taehyung, chủ động hôn anh.

Kim Jisoo nghỉ ngơi một lát rồi đến phòng tắm tắm rửa.

Tắm được một nửa, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Kim Taehyung từ bên ngoài tiến vào.

Kính trong phòng tắm là loại trong suốt, ánh mắt Kim Taehyung dừng trên thân thể Kim Jisoo, cổ họng hơi nghẹn lại, ánh mắt không khỏi tối đi vài phần.

Kim Jisoo đối diện với ánh mắt Kim Taehyung, tức khắc đỏ mặt, nhanh chóng xoay người vào bên trong, để lại một bóng lưng cho Kim Taehyung, "Em còn chưa tắm xong."

Tuy hai người đã cực kỳ thân mật, nhưng như bây giờ trần trụi bị Kim Taehyung nhìn, cô vẫn rất thẹn thùng được chứ!

Kim Taehyung giơ tay cởi cúc áo sơ mi, giọng nói trầm thấp, "Cùng nhau tắm."

Anh ném áo sơ mi sang một bên.

Kim Jisoo nghe thấy lời Kim Taehyung nói, cả người đều nóng lên, cô theo bản năng nhìn xuống phía dưới, Kim Taehyung đang cởi dây lưng, cách một màn hơi nước, ánh mắt dừng trên cơ bụng anh, khuôn mặt đỏ bừng.

Kim Taehyung không làm gì cả, chỉ dáng người của anh thôi đã đủ làm cô thần hồn điên đảo.

Sắc đẹp mê người!

Kim Taehyung cởi quần, đến quần lót cũng cởi, đôi chân thon dài, bờ mông rắn chắc. Chân trần đi thẳng vào phòng tắm.

Kim Jisoo xấu hổ đến không dám quay đầu lại, khuôn mặt cô nóng bừng.

Kim Taehyung từ sau lưng ôm lấy cô, thân thể hai người chặt chẽ dán sát nhau, thân thể Kim Jisoo nháy mắt căng thẳng, trong đầu đều là —

A a a a a, Taehyung càng ngày càng hư!

Kim Taehyung cảm giác được sự khẩn trương của Kim Jisoo, ánh mắt dừng trên lỗ tai đỏ bừng của cô, nhịn không được cười nhẹ, cắn cắn lỗ tai cô, giọng nói khàn khàn: "Khẩn trương cái gì?"

Kim Jisoo: "... Ai... Ai khẩn trương..."

Không phải là tại cái kia sao...

Kim Taehyung cười càng vui vẻ, không chút nào nể tình mà trực tiếp chọt vào tim đen của cô, "Không khẩn trương thì run cái gì?"

Kim Jisoo: "..."

Đi đi! Cô không muốn có bạn trai này nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro