[23]
Nói thật, Ha Yan có chút sợ Taehyung. Trong mắt mọi người, anh ưu tú, đẹp trai nhưng cũng có tiếng lạnh lùng, vô tình. Trong công việc anh không hề khoan nhượng, muốn làm gì anh đều dùng tốc độ nhanh nhất quyết định mọi thứ.
Cũng nhờ anh mà công ty có thể vực dậy trong thời gian ngắn, trở thành một trong những công ty top 1, top 2 của Hàn Quốc, thậm chí ở nước ngoài còn có chút danh tiếng, còn đang có xu hướng dần dần đi lên.
Một người đàn ông thành đạt như vậy, không có người phụ nữ nào không động tâm. Có rất nhiều phụ nữ đều đã từng ảo tưởng có thể là người đứng cạnh anh, các nhân viên nữ trong công ty cũng không ngoại lệ. Mặc dù biết khả năng gần như bằng không nhưng họ vẫn không nhịn được mà tưởng tượng.
Phụ nữ đều như vậy, họ muốn trở thành chìa khóa thay đổi đàn ông, muốn mình là độc nhất vô nhị.
Ha Yan có tham vọng lớn, cho nên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Ở công ty cô nỗ lực bày ra sự tài giỏi, trang điểm tỉ mỉ, mục đích vì muốn anh để ý đến mình.
Rốt cuộc có khả năng hay không thì phải thử mới biết.
Và, sự nỗ lực của cô đã có kết quả. Trong một thời gian ngắn, cô đã trở thành một nhân viên được cấp trêи xem trọng, cho cô rất nhiều quyền lợi, mức lương cũng không ngừng tăng lên. Thậm chí nhiều người còn cho rằng qua một khoảng thời gian nữa Ha Yan có thể sẽ thay thế vị trí của trưởng phòng.
Nhưng cô lại cảm thấy còn xa, mục tiêu của cô không chỉ là cái này.
Cô đã từng quan sát Kim Jisoo, biết cô ta khác những cô gái khác, vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách dịu dàng, đó là đối tượng được rất nhiều đàn ông yêu thích.
Vốn chỉ cảm thấy cô ta cũng chỉ là một cô gái khá ưa nhìn, làm việc rất nghiêm túc, căn bản không phải mối uy hiếp lớn với cô.
Nhưng sau đó cô lại nhìn thấy Jisoo và Taehyung tiếp đãi khách hàng. Ngày hôm đó, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi voan màu trắng, phác họa vòng eo tuyệt đẹp của mình. Dưới váy là đôi chân thon dài, làn da trắng nõn, mềm mại, thậm chí nhiều cô gái còn than thở.
Jisoo luôn bảo trì nụ cười như vậy, thỉnh thoảng lại nhìn lén Taehyung bên cạnh, trong ánh mắt tràn ngập sự thẹn thùng và ngưỡng mộ, Ha Yan vừa thấy đã biết cô ta thích Taehyung.
Trong lòng đang muốn cười cô ta không biết tự lượng sức mình, giây tiếp theo cô đã thấy Jisoo quay đầu nhìn về phía khách hàng, Taehyung rũ mắt nhìn cô ta một cái, khóe miệng nở một nụ cười khó phát hiện.
Ánh mắt anh dịu dàng, Ha Yan chưa từng thấy qua.
Trong khoảnh khắc ấy, trong lòng cô dâng lên một loại cảm xúc.
Là ghen ghét, không cam lòng.
Lúc này nhìn người đàn ông trước mặt, vẻ mặt anh bình tĩnh, đôi mắt không có chút độ ấm, cứ như vậy ngồi nhìn cô.
Sự dịu dàng và kiên nhẫn của anh, toàn bộ đều cho người phụ nữ kia.
Lúc đối diện với ánh mắt của anh, Ha Yan cảm thấy hơi lạnh, cô thừa nhận mình có chút hoảng.
"Có chuyện gì sao?" Taehyung nhìn người phụ nữ tái nhợt trước mặt, ngữ khí không chút phập phồng hỏi.
"Tôi..." Giọng nói Ha Yan hơi khàn khàn, đột nhiên nhìn thấy đáy mắt anh hiện lên một loại cảm xúc, giống như.... Không kiên nhẫn...
Cô hít sâu một hơi, nắm chặt tay, lấy hết can đảm mở miệng: "Tôi muốn hỏi, sao tôi bị đuổi việc."
Sau khi nói xong, cô nhìn thấy Taehyung cười, vẻ mặt ngẩn ra.
Anh đang cười, nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào, ngược lại lộ địch ý rõ ràng, cô không tin nổi, sợ hãi lùi lại một bước nhỏ.
Làm sao Taehyung không phát hiện động tác nhỏ này của cô ta, lạnh lùng nhìn cô ta.
"Trong lòng cô không phải rất rõ ràng sao?" Anh hơi ngả người ra sau, thờ ơ nói.
"Tôi..." Ha Yan đột nhiên hiểu anh đang nói gì, nhưng không biết nên mở miệng như thế nào, anh biết, anh biết tất cả.
Mọi hành động của cô anh đều biết, hoàn toàn lộ ra trước mặt anh, nói gì cũng vô dụng...
Nhìn thấy khuôn mặt xám xịt của Ha Yan, lời nói của Taehyung lại không chút thương hại, thay vào đó giọng điệu anh càng lạnh nhạt hơn: "Tôi không cho phép có người ác ý trong công ty."
"Nhất là nhằm vào cô ấy, một lần..." Anh nhìn chằm chằm cô ta, chậm rãi nói: "Tôi cũng không bỏ qua."
Ha Yan mở to hai mắt, đôi môi tái nhợt phát run, cơ thể cứng đờ bước ra khỏi phòng làm việc của anh.
Cô thua, thua hoàn toàn.
Người đàn ông này yêu Kim Jisoo bao nhiêu thì tàn nhẫn bấy nhiêu.
Vì cô, anh sẵn sàng làm mọi thứ chỉ để cô không chịu ấm ức.
Quý Hiểu Dư đi ra ngoài liền nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Thi Lâm đứng trêи lối đi, theo bản năng sửng sốt, không biết nên nói gì.
Thi Lâm nhàn nhạt liếc cô một cái, tự giễu cười một chút rồi đi về phía thang máy.
Là cô ta... đã đánh giá thấp sức nặng của mình trong lòng anh.
Buổi tối hôm nay, Jisoo và Taehyung nằm trên ghế sô pha xem phim điện ảnh. Đây là thời gian rảnh rỗi hiếm có của hai người, mặc dù Taehyung không để tâm đến bộ phim chiếu trên màn ảnh nhưng anh luôn ngồi cạnh cô, thỉnh thoảng thưởng thức bàn tay nhỏ của cô, thỉnh thoảng... ăn đậu hũ.
Những cặp đôi bình thường có thể đang xem một vài phim lãng mạn, hoặc kinh khủng, cẩu huyết, nhưng Jisoo thì khác, cô rất thích xem phim hoạt hình, lúc này cả người nép vào lồng ngực anh cười khúc khích, hai má hồng hào.
Cảm giác như có bạn gái là một đứa trẻ...
Mặt Taehyung lộ rõ vẻ bất lực, nhưng vẫn vươn tay ôm cô lên, sau đó vùi mặt vào cổ cô.
Jisoo tùy ý để anh động, hoàn toàn đắm chìm vào bộ phim, chỉ là không lâu sau, cô không cười được nữa.
Cảm thấy có thứ gì đó ẩm ướt đang liếm hõm vai cô, thỉnh thoảng còn khẽ cắn, chỉ một lúc sau hô hấp của cô trở nên dồn dập.
Một bàn tay từ phía sau không an phận đặt lên ngực cô xoa nắn, cơ thể cô hơi cứng đờ, yếu ớt ngã vào người anh, trên mặt mang theo sự xấu hổ, lúc này lại nhìn về phía phim hoạt hình trên TV, Jisoo cảm thấy đang làm chuyện xấu.
"Ưm..." Cô hơi nheo mắt lại, sau đó hít sâu một hơi, nhanh chóng nhảy khỏi ngực anh, đôi chân yếu ớt nhất thời không đứng dậy được.
Taehyung cứ như vậy ngồi trên sô pha, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn cô, khóe miệng nở một nụ cười đắc ý, nhưng trong mắt lại mang theo dục vọng rõ ràng.
"Anh đi tắm đi!" Jisoo đỏ mặt, đối diện với đôi mắt của anh suýt chút nữa không kìm được, đành phải chống eo nói lớn.
Cũng không có nhiều tính uy hiếp, trong mắt Taehyung lại nhiều hơn vẻ đáng yêu.
"Được." Anh cười gật đầu, vô cùng sảng khoái đứng lên, nhưng trước khi đi vào phòng tắm, anh quay đầu lại nhìn Jisoo: "Muốn tắm cùng nhau không?"
Jisoo ngẩn ra, sau đó đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh: "Tự mình tắm, tưởng bở!"
Kèm theo đó là tiếng cười sảng khoái của anh.
Sau khi Taehyung tắm rửa sạch sẽ, lúc đi ra ngoài đã thấy một bóng người lóe lên, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng đóng cửa và khóa cửa, không khỏi cong môi, lắc đầu bất lực.
Những điều nên đến sẽ đến, bây giờ đề phòng, chờ lúc nữa không phải ngoan ngoãn khuất phục dưới thân anh sao.
"Đồ ngốc." Anh cười nhẹ nói, mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát của anh, ung dung đi lên lầu.
Jisoo tắm xong, lại sấy tóc một lúc mới xong. Khi cô lên lầu liền nhìn thấy anh đang nằm trên giường chơi điện thoại, tóc vẫn còn hơi ướt, theo bản năng nhíu mày.
"Anh luôn nói em không thích sấy tóc, không phải anh cũng vậy sao." Cô đứng cạnh mép giường phồng má liếc mắt nhìn anh.
Taehyung ngước mắt, túy ý đặt điện thoại sang một bên, nhìn thấy dáng vẻ không vui của cô, tâm trạng vô cùng tốt, anh ngồi dậy ngẩng đầu nhìn cô, cười: "Chính là muốn em sấy tóc giúp anh."
Jisoo thấy anh như vậy, có chút sửng sốt với hành động hiếm khi làm nũng như trẻ con của anh, trong mắt lại hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc và hài lòng, sau đó ngoan ngoãn đi lấy máy sấy.
Quá trình sau đó, hai người vô cùng ăn ý không nói gì, cả căn phòng yên tĩnh chỉ có tiếng máy sấy thổi ù ù, cũng chỉ có một ngọn đèn bật sáng, khiến toàn bộ bầu không khí rất dễ chịu.
Ngón tay mảnh khảnh của Jisoo nhẹ nhàng hất tóc anh lên, thấy anh giống một chú chó lớn ngoan ngoãn ngồi trước mặt cô, trong lòng càng thêm mềm mại, ý cười trên khóe môi không hề biến mất.
Cô cẩn thận giúp anh sấy tóc, không hề phát hiện người đàn ông được gọi là ngoan ngoãn kia đã cởi cúc áo ngủ của cô.
Giây tiếp theo, cảm nhận được chút ẩm ướt trước ngực, Jisoo sửng sốt, nhất thời không động đậy, chỉ có thể đứng cứng đờ, mặc anh trêu đùa.
Taehyung cách lớp vải dệt ngậm lấy, một lúc sau rõ ràng không thỏa mãn, liền đưa tay lên thuần thục cởi bỏ lớp vải dệt trước ngực, rồi lại ngậm nụ hoa của cô lần hai.
"Ư..." Đầu ngón tay Jisoo khẽ run lên, hai mắt hơi nheo lại, thở hổn hển, cảm giác mấy sáy tóc trên tay sắp không cần được nữa.
Dường như Taehyung cảm nhận được, không khỏi ngẩng đầu, duỗi tay cầm lấy máy sấy tóc trên tay cô, nhanh chóng tắt đi, ném lên ghế sô pha nhỏ, sau đó hút mạnh hơn.
"Ha..." Jisoo mẫn cảm run lên, cảm nhận dưới thân đã có thứ ướt át chậm rãi chảy ra. Cô theo bản năng nắm chặt hai vai anh, phần eo bị hai tay anh ôm lấy, không ngừng kéo về phía anh.
Taehyung hơi rút lui, liền thấy nhũ hoa bị anh chà đạp hơn đỏ lên, vừa lòng nhẹ cắn vài cái, sau đó mới tấn công bên còn lại.
Anh không vội, chỉ chậm rãi trêu chọc cô, cảm nhận được cơ thể cô run lên vì đầu lưỡi anh, nghe tiếng thở dốc của cô vang vọng trong căn phòng.
"Ư... Nhẹ chút..."
Jisoo cảm thấy cơ thể mình nóng đến không được, bàn tay nóng bỏng của anh không ngừng đốt lửa trên người cô, cảm giác hư không phía dưới giống như sóng biển, không ngừng kích thích đại não cô, cô vô ý kẹp chặt hai chân, nhỏ giọng rên rỉ.
Taehyung đã nhận ra hành động của cô, ánh mắt mang theo sự xấu xa, sau đó nâng tay lên, chậm rãi tìm kiếm dưới thân cô.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro