[8]
"Không cần!" Nhìn thấy Taehyung chôn ở giữa hai chân mình, Jisoo vừa sợ vừa xấu hổ, vội vàng duỗi tay đẩy đầu anh ra: "... Đừng liếm —— ư a!" Còn chưa nói xong, cô lập tức cảm nhận được khoái cảm dưới thân truyền đến, Taehyung hút mạnh hoa huyệt cô khiến cô sâu sắc cảm nhận được dưới thân cô có thứ gì đó không ngừng chảy ra.
"Ân... A a... Chậm, chậm một chút..." Cuối cùng cô không thể tiếp tục rụt rè, tiếng rên rỉ trong phòng tắm không ngừng vang lên, tiếng nước không ngừng vang lên bên tai cô, khiến cô càng cảm thấy kích thích.
Chưa từng nghĩ đến, trong mắt người khác người luôn cao cao tại thượng – Kim Taehyung, giờ phút này lại nguyện ý quỳ gối, làm ra loại hành động này.
Đầu lưỡi Taehyung linh hoạt, không ngừng tàn sát bữa bãi ở hoa huyệt cô, nỗ lực đưa đẩy vào huyệt đạo khẩn trí của cô, thỉnh thoảng dùng hàm răng nhẹ nhàng ma sát với âm đế.
Một chân Jisoo bị treo trên vai anh, chỉ còn một chân đứng, không chịu nổi kích thích lớn như vậy khiến cô không đứng nổi, chỉ có thể cắn chặt hàm răng, ánh mắt mê ly nhìn phía trước, hơi nước mờ mờ ảo ảo càng khiến người ta trầm luân.
Taehyung dùng đầu lưỡi ra vào một chỗ liền phát hiện cơ thể người nào đó phản ứng cực mạnh, run lên một chút, khóe miệng hơi cong lên, sau đó không ngừng chọc vào chỗ đó.
"A a... Muốn, sắp không được rồi." Cô nỗ lực muốn lùi lại phía sau, nhưng Taehyung lại từng bước ép sát, không cho cô chút không gian nào. Cô cảm thấy phía dưới không nhịn được, lại không biết phải làm sao, chỉ có thể khó chịu khóc lóc.
Không lâu sau, Jisoo đạt đến cao trào, mà Taehyung ở phía dưới lại không lui ra, nuốt tất cả dâm thủy cô phun ra vào bụng.
Nhìn đến hốc mắt cô ướt át, khóe miệng anh cong lên, một tay bế cô lên, nhẹ nhàng đặt trên bàn đá cẩm thạch, sau đó nhẹ nhàng chống nửa người dưới ở nơi trơn trượt kia của cô.
Jisoo kêu lên một tiếng, ánh mắt mê ly nhìn anh, theo bản năng duỗi tay ôm lấy anh: "Taehyung..."
Taehyung lại gần, sau đó nhân cơ hội đẩy thân dưới, cho đến khi cả cây côn thịt hoàn toàn đi vào, nhưng cũng không vội ra vào ở bên trong hưởng thụ cảm giác được bao bọc.
"Ư..." Jisoo nhắm mắt lại, nhỏ giọng thở hổn hển một tiếng.
"Hôm nay em đi dạo phố?" Taehyung bắt đầu chậm rãi động, nhưng lại đột nhiên chậm hơn bình thường.
Jisoo ngẩn ra, hơi mở mắt, có chút hoang mang: "Sao anh biết?"
"Tài xế nói với anh." Taehyung nhẹ nhàng va chạm vào chỗ mẫn cảm của cô, cắn đầu vai cô một chút: "Vì sao không quẹt thẻ anh?"
"A a..." Đột nhiên bị đỉnh một chút, cô hờn dỗi trừng mắt liếc anh một cái, sau đó cắn môi dưới, nghĩ nghĩ: "Em cũng có tiền tiết kiệm nha... Hơn nữa quẹt thẻ anh em luôn có cảm giác kỳ quái."
"Chỗ nào kỳ quái." Đáy mắt Taehyung có ý cười nhàn nhạt, động tác dưới thân lại không ngừng: "Cho em thẻ chính là muốn em quẹt."
Jisoo hết chỗ nói, sao bây giờ lại muốn nói đến cái này rồi. Cô bị anh làm kiều suyễn liên tục, anh thì hay rồi còn có thể nói chuyện phiếm với cô.
Cô thở nặng nề, đột nhiên cảm thấy buồn cười: "Như vậy xem như em bị bao dưỡng sao..." Cô chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày mình nói ra lời này.
"Em muốn là được." Anh dần dần gia tăng tốc độ, nói bên tai cô.
Tiếp theo anh cũng không nhiều lời, tập trung toàn bộ lực chú ý ở dưới thân. Nhìn Jisoo ở trước mặt anh rên rỉ, sau đó anh vươn tay ra chống lên gáy cô, cưỡng ép cô cúi đầu nhìn bộ phận hai người kết hợp.
Jisoo nhìn bộ vị đã sớm sung huyết của anh không ngừng ra ra vào vào trong cơ thể cô, dâm thủy chảy ra càng ngày càng nhiều, tay nhỏ bị Taehyung cầm lấy sờ đến nơi hai người kết hợp, cảm nhận được độ ấm nóng bỏng.
Rất nhiều lần Taehyung bị cô kẹp suýt chút nữa muốn tiết, lại vội vàng vỗ mông cô: "Thả lỏng chút..." Đã cắm nhiều lần sao vẫn chặt như vậy....
Jisoo cực kỳ vô tội, cô lại không phải cố ý, cái của Taehyung lớn còn cái của cô nhỏ thật sự không chịu nổi. Mỗi khi cắm vào sâu bên trong đều làm bụng dưới cô căng lên, theo bản năng muốn đẩy nó ra thì không ngờ lại càng làm anh có cảm giác.
Cô bắt lấy hai tay anh, thừa nhận từng lần va chạm của anh: "Quá..... Ư a... Quá lớn..."
"Dễ... Dễ Taehyung chậm một chút... Sắp ra rồi..." Cô theo bản năng hôn anh, nỗ lực nói lời hoàn chỉnh.
Vào lúc này sao Taehyung có khả năng sẽ nghe cô, còn cố tình đẩy nhanh tốc độ, từng cú nhấp đều cắm vào nơi sâu nhất, không lâu sau hai người đồng thời đạt đến cao trào.
Sau khi kết thúc, Taehyung nghe cô thở phì phò bên tai, vẫn không quên trọng điểm, cười nhắc nhở cô: "Nhớ rõ, về sau mua đồ phải quẹt thẻ anh."
Jisoo thật sự không có biện pháp với anh, cố gắng nâng tay lên ôm lấy anh, cười ngọt ngào: "Em biết rồi."
Sáng sớm hôm sau, sau khi Taehyung sửa soạn liền ra trước cửa ngoan ngoãn đứng chờ, bởi vì người nào đó ăn sáng xong liền chạy vào phòng không biết làm gì, chỉ bảo anh ra xe chờ trước.
Đợi một lúc, cuối cùng cũng nghe được tiếng mở cửa, Taehyung nhìn thoáng qua, ánh mắt dừng lại, không rời đi.
Chỉ thấy trêи người Jisoo mặc một chiếc áo sơ mi chiffon màu lam nhạt, trước ngực là cổ chữ V phối với nơ, hoàn mỹ lộ ra chiếc cổ trắng nõn, quần áo được thiết kế tỉ mỉ, dáng người càng có vẻ tinh xảo.
Phối với áo sơmi là một cái váy chữ A màu trắng, dạo này Jisoo dưỡng thành thói quen sau khi ăn no bữa tối sẽ cùng anh đi vận động, chân tự nhiên thon dài hơn trước kia, so với người vẫn luôn mặc sơmi trắng phối với chân váy đen đổi mới hoàn toàn.
Hôm nay Jisoo thả tóc xuống, cảm thấy có chút thay đổi, không giống hình tượng đáng yêu thường ngày, lộ ra khí chất khó có được.
Cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Taehyung, cô có chút xấu hổ không dám đối diện với tầm mắt của anh, vô cùng cẩn thận đi đến bên cạnh anh, nhẹ giọng nói: "Không phải bảo anh ở trêи xe chờ sao..."
Taehyung phục hồi tinh thần, nhẹ nhàng kéo tay cô một chút, kéo cô vào lồng ngực, than thở một tiếng: "Làm sao bây giờ..."
Nghe thấy anh mở miệng, Jisoo có chút khẩn trương nắm góc váy: "Không, không hợp sao..." Đây là lần đầu tiên cô khiêu chiến với loại phong cách này, nói thật ra còn có chút không tự tin.
Anh hôn xuống cổ cô, cười: "Quá đẹp, anh còn luyến tiếc không muốn người khác nhìn thấy..." Bộ dáng càng xinh đẹp, anh càng hy vọng có thể giấu được là giấu, một chút cũng không muốn để người đàn ông khác chiếm tiện nghi.
Bị anh nói như vậy, Jisoo thành công bị chọc cười, sự lo lắng trong lòng lập tức biến mất.
Thế là ở trêи đường đến công ty, chỉ cần mỗi lần gặp đèn đỏ, Taehyung dừng lại, chuyển ánh mắt dừng trêи người cô, cứ như vậy rất nhiều lần, dường như nhìn thế nào cũng không đủ.
Cuối cùng cô thật sự bị anh nhìn đến xấu hổ không chịu nổi, chỉ có thể dùng tay che mặt lại, bên tai vang lên tiếng cười sung sướng của anh.
Bởi vì như vậy, sáng sớm tâm tình của hai người đều rất tốt, các nhân viên đều phát hiện hôm nay tổng giám đốc không đúng nhau, rất nhiều lần khóe miệng đều mang theo cười, ngữ khí nói chuyện với bọn họ cũng tốt hơn rất nhiều.
Trời sập sao? Kim tổng cư nhiên lại cười!
Còn có, hôm nay thư ký Ji cũng quá đẹp đi! Trước đây bọn họ đều không phát hiện hóa ra công ty mình làm lại có một mỹ nhân như vậy, hoàn toàn không thua nữ minh tinh nổi tiếng!
Hơn nữa khi cô cười rộ lên, khóe miệng đều mang đường, làm người nhìn đều trầm luân, ngay cả các nữ đồng nghiệp đều không nhịn được phải cảm thán thực lực chênh lệch nhiều như vậy đuổi cũng không đuổi kịp.
Jisoo là đương sự lại hoàn toàn không phát hiện mình đang bị toàn bộ người trong công ty thảo luận, toàn bộ buổi sáng đều vô cùng tích cực xử lý công việc, thật vất vả xác nhận hành trình và thời gian hội nghị xong thì máy bàn đột nhiên vang lên, nhìn dãy số biểu thị bên trêи một chút, đầu tiên cô ngẩn ra, sau đó lập tức nhấc máy.
"Tổng giám đốc, có chuyện gì sao?"
Khi ở công ty, Jisoo vẫn luôn gọi Taehyung tổng giám đốc, bởi vì cô sợ bản thân quen gọi tên anh ở trước mắt đồng nghiệp sẽ bị lộ.
Taehyung luôn nhân lúc người khác không chú ý mà trộm sờ tay cô, hoặc tiến đến bên tai cô nói nhỏ, mỗi lần như vậy đều khiến Jisoo sợ hãi.
Nhưng ở công ty có nhiều ánh mắt nhìn như vậy, thật sự rất khó có thời gian làm gì khác. Taehyung hận không thể nói cho toàn thế giới biết, nhưng trong lòng Jisoo lại lo lắng sau khi nói sẽ bị người khác nói đi nói lại, sợ sự nghiệp của anh sẽ bị ảnh hưởng, chỉ có thể không ngừng nói anh cứ để từ từ.
Mặc dù không nói ra nhưng trong lòng cô nghĩ gì anh đều biết.
Rõ ràng là bạn trai – bạn gái, nói đến yêu đương còn phải lén lút, Kim tổng của chúng ta cực kỳ ủy khuất, khi nhớ cô chỉ có thể dùng điện thoại liên lạc với đối phương, để được an ủi.
Nhưng bình thường nếu có chuyện quan trọng, Taehyung sẽ trực tiếp dùng máy bàn gọi cô, cho nên tự khiến cô cho rằng anh có chuyện gì muốn phân phó.
"Cơm trưa em muốn ăn gì?"
Jisoo cầm bút nhớ lại lời anh nói, nghe đến câu này lập tức sửng sốt, sau đó nheo mắt lại, khóe miệng lại vô thức cong lên: "Kim tổng, anh đây là đang lạm dụng chức quyền."
Taehyung ở đầu dây điện thoại bên kia cười khẽ một tiếng, sau đó ngữ khí nghiêm túc: "Cấp trêи đói bụng muốn ăn cơm là chuyện quan trọng. Nếu anh đói lả, nhân viên phía dưới các em phải làm sao bây giờ."
Đói bụng có quỷ mới tin, cô vừa đưa cho anh đưa một phần điểm tâm, rõ ràng do anh lười biếng.
Cô hừ một tiếng, sờ xuống bụng, thật sự cô cũng có chút đói bụng, thế là nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói: "Đột nhiên muốn ăn món Nhật."
"Vậy đi thôi." Taehyung giơ tay nhìn thời gian trêи đồng hồ, anh chính là không muốn cô luôn bỏ cơm trưa mới chủ động hẹn cô.
"Anh biết có một nhà hàng đồ Nhật rất ngon, nhất định em sẽ thích."
Cúp máy, Jisoo vui vẻ đứng lên, sau đó cầm son môi trộm bôi lại, cả người lập tức xinh đẹp hơn rất nhiều.
Sau khi hoàn mỹ, đáy mắt cô mang theo ý cười, mở cửa đi ra khỏi văn phòng.
Đi theo tổng giám đốc ăn mỹ thực!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro