9.
Không khí cả đêm đều rất thoải mái vui vẻ, không ai chú ý tới vẻ khó xử giữa Trương Gia Nguyên và Lưu Vũ, ngoại trừ người biết một chút nội tình là Lâm Mặc.
"Vẫn đi chứ?" Lâm Mặc ngồi xuống bên cạnh Lưu Vũ, nhỏ giọng hỏi.
"Đi nha, đặc biệt hôm nay, càng quyết tâm muốn nghĩ cách rời đi." Lưu Vũ đối với Lâm Mặc luôn luôn thẳng thắn như vậy.
"Em đi cùng anh."
"Không cần quá cảm động, em cũng muốn thả lỏng mình một chút, anh cũng coi như là cho mình một kỳ nghỉ dài đi."
"Được."
Lưu Vũ và Lâm Mặc rời đi, không ai biết bọn họ đi đâu.
Trương Gia Nguyên và Lưu Chương, thậm chí là Châu Kha Vũ đều đã hỏi qua những người có liên quan đến bọn họ mấy lần liền. Trương Gia Nguyên bám lấy bộ phận nhân sự của công ty truy hỏi, muốn hỏi ra được tung tích của Lâm Mặc. Thế nhưng đều chỉ đáp lại cậu một câu.
Không biết. Không ai biết Lưu Vũ và Lâm Mặc rốt cuộc đã đi đâu.
Không thu hoạch được gì, chỉ có một tin nhắn gửi cho hai người.
Anh, em với Mặc ra ngoài chơi, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về, em đã trưởng thành rất lâu rồi, sẽ biết tự chăm sóc tốt cho bản thân và Lâm Mặc. Yên tâm, mỗi tuần đều sẽ gửi thư báo bình an cho anh.
Gia Nguyên, anh đi rồi, đừng làm những chuyện khiến em phải hối hận. Anh tin em hiểu được lý do vì sao anh rời đi. Đừng để việc anh rời đi biến thành vô nghĩa.
Tuần thứ ba Lưu Vũ và Lâm Mặc rời đi, Trương Gia Nguyên khởi hành đến tổng bộ báo danh, bắt đầu sự nghiệp mới của cậu.
Không nghĩ tới cuối cùng khi rời đi, người tiễn cậu lại là Lưu Chương.
Khi Lưu Chương vừa mới biết được Lưu Vũ rời đi là do vận may bất ngờ kia của Trương Gia Nguyên, anh đã cho cậu một quyền trước mắt tất cả mọi người, nhưng sau khi hết giận cũng hiểu được rằng, quyết định của Lưu Vũ, rất khó có ai thay đổi được.
"Trương Gia Nguyên, Lưu Vũ yêu cậu nhiều hơn cậu nghĩ rất nhiều." Lưu Chương vẫn rất hiểu em trai mình.
Lúc trước khi chia tay với Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ cũng là không chịu buông tay, mà Lưu Vũ chia tay rồi cũng không chọn con đường nào có ảnh hưởng đến cuộc sống của mình. Nhưng khi đối với Trương Gia Nguyên, lại không tiếc từ bỏ sự nghiệp của mình, rời quê hương mình đi.
"Châu Kha Vũ lúc trước coi như là do anh đẩy đi, dù sao cũng là anh giật dây để giáo sư viết đơn đề cử cậu ta. Lúc ấy anh chỉ nghĩ, nam nhân ích kỷ như vậy, nên cách xa muội bảo một chút. Mà cậu," Lưu Chương nhìn một lúc lại trầm mặc không nói nữa, nhìn chằm chằm vào vé máy bay của Trương Gia Nguyên.
"Anh không can thiệp vào chuyện của hai đứa, có bản lĩnh thì đưa người trở về."
Trương Gia Nguyên vẫn luôn không có phản ứng gì, nhưng nghe tới chủ đề có liên quan đến Lưu Vũ liền ngầng đầu lên.
"Anh, anh cảm thấy em còn cơ hội không?"
"Anh không biết, nếu gặp được Lưu Vũ, thay anh xem xem thằng bé sống có tốt hay không." Lưu Chương vỗ vai Trương Gia Nguyên. Lại đột nhiên nhớ tới gì đó, bổ sung thêm một câu. "Còn có Lâm Mặc, hai cậu dù sao cùng làm chung công ty, có tin tức gì xin cậu lập tức nói cho anh biết."
Lâm Mặc, Lâm Mặc. Lưu Chương tiễn Trương Gia Nguyên đi rồi, vẫn luôn một mực nhớ tới cái tên này. Vì sao em cũng muốn đi?
Có gan làm, lại không có gan đối mặt với anh sao?
Mà Lưu Vũ và Lâm Mặc lúc này đang nằm ở khách sạn xem phim.
"Em nói xem vì sao chúng ta lại phải nằm ở khách sạn xem phim a, bởi vì trốn Trương Gia Nguyên sao?" Lưu Vũ oán giận.
"Còn vì trốn Lưu Chương." Lâm Mặc đổi tư thế càng dựa sát vào, cơ hồ muốn làm tổ trong lòng Lưu Vũ luôn.
"Đúng nha, anh trai anh rất phiền, thật sự không chịu nổi cách tra tấn linh hồn của anh ấy a." Lưu Vũ thành thật vươn tay ra tiếp Lâm Mặc.
"Nói cho anh một chuyện rất kích động, chuyện của Lưu Chương có muốn nghe không?"
"Muốn, em nói đi."
"Cái đêm trước lúc chúng ta rời đi đó, chính là cái hôm mà mọi người náo loạn ở nhà trọ ấy, em đã hôn anh ấy."
"Oa a, cái này... làm sao?" Lưu Vũ đẩy Lâm Mặc ra, ngồi dậy nhìn cậu.
"Lưu Vũ anh làm đau em." Lâm Mặc cũng ngồi dậy, xoa xoa cánh tay mình.
"Lâm Mặc, hai người là tình huống gì đây? Em nhất thời xúc động hay là có hảo cảm với anh ấy?" Lưu Vũ nghiêm túc hỏi.
Lâm Mặc là người bạn tốt nhất của anh, Lưu Chương là người thân của anh. Hai người họ nếu thích nhau đương nhiên là chuyện nên chúc phúc. Nhưng nếu hai người bởi vì chuyện này mà khó xử thì đối với Lưu Vũ mà nói là chuyện rất đáng tiếc a.
"Em thích anh ấy nha, lần đầu tiên gặp anh ấy em đã nói với anh rồi mà."
Lưu Vũ nhíu mày nhớ lại.
Đúng rồi, lần đầu gặp đã nói với anh rồi.
"Lưu Vũ, người đàn ông đó thật đẹp trai a, hình như em yêu mất rồi."
"Anh ấy là anh trai anh a, vậy em muốn bắt anh ấy về anh cảm thấy có thể không?"
"Gen nhà anh thật tốt, em yêu cả hai người."
Chuyện cũ từng chút từng chút kéo về mãnh liệt, thì ra là sớm như vậy sao? Bản thân luôn nói Lâm Mặc là người bạn tốt nhất của mình, là người giống với mình nhất. Vậy mà lại không hiểu được Lâm Mặc là đang muốn biểu đạt cái gì.
Mặc Mặc là anh không tốt, không thể nhận ra tâm tư của em sớm hơn.
Em yên tâm, anh sẽ bảo vệ tình yêu của em.
"Rốt cuộc em làm sao hôn được anh ấy? Lâu như vậy rồi còn không chịu lộ ra chút gì sao?" Nhiều năm sau Lưu Vũ và Lâm Mặc trở lại khách sạn lúc trước bọn họ nằm xem phim đó, lại là một chuyến du lịch nhất thời.
"Không thèm nói cho anh đâu." Lâm Mặc vẫn như trước, luôn cố gắng dựa sát vào lòng Lưu Vũ.
"Em biết, ca ca nói buổi tối Lâm Mặc trộm vào phòng hôn anh ấy." Trương Gia Nguyên bưng đến cho hai người một đĩa hoa quả, lấy một miếng dưa hấu chấm qua ớt bột rồi đút cho Lưu Vũ. Còn thuận tay đẩy Lâm Mặc trên người Lưu Vũ xuống.
"Ó? Mặc Mặc của chúng ta còn có thể làm được chuyện như vậy?" Lưu Vũ khiếp sợ.
"Không chỉ có như thế, lúc ấy anh còn chưa ngủ, hôn trộm trong tình trạng hai người bốn mắt nhìn nhau nha." Lưu Chương vừa tan làm liền vội vàng đến đây, hiện tại còn đang thay giày. Giọng anh như một cái loa lớn truyền xuyên qua hành lang vào tai mọi người.
"Lưu Chương! Anh còn nói lung tung thì đêm nay em qua ngủ với Lưu Vũ đó!" Lâm Mặc rất để ý chuyện này, đối với cậu mà nói thì mở đầu này rất đáng xấu hổ a.
"Không được!!!"
Trương Gia Nguyên và Lưu Chương hiếm khi lại ăn ý đến vậy. Trăm miệng một lời tới ngăn cản.
Cuối cùng? Cuối cùng đương nhiên đều tự ôm người mình muốn ôm mà đi ngủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro