[Taeguk] Cưa đổ thư kí nhỏ
"hai thằng giống đực, anh ôm ôm cái gì?"Warning ⚠️: - đây là một chiếc fic viết từ hồi còn tretrau, nếu bạn là một độc giả khó tính, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.…
Tang Trĩ tự biết yêu sớm là không tốt. Chỉ là cô không thể kiềm lòng được trước người con trai kia.
Vẻ ngoài lãnh đạm, nhìn có chút lười biếng, là một người khi nhìn vào khiến người khác cảm giác rằng anh là một người lông bông. Thế mà lại làm cô bé mới mười ba tuổi rung động.
Cứ mỗi lần anh ta ghé đến nhà cô để chơi game cùng anh trai, cô lại thỉnh thoảng đến bưng đồ ăn vào.
Anh ta sẽ tựa như vô tình nâng hờ mí mắt, rồi cười đến yêu nghiệt nói: "Nhóc con, em sao vậy? Vừa nhìn thấy anh liền đỏ mặt".
*yêu nghiệt phúc hắc và thiếu nữ thần kinh*
"hai thằng giống đực, anh ôm ôm cái gì?"Warning ⚠️: - đây là một chiếc fic viết từ hồi còn tretrau, nếu bạn là một độc giả khó tính, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.…
Fic là giả, otp là thật 👌Fic mang nhiều yếu tố ảo ma Canada Nobita yêu shizuka đi sang Italia tìm con ma nhờ nó bay qua Korea ăn cưới Jungkook Jeon và Taehyung Kim 😃Nhiều yếu tố trong fic được phóng đại nên cân nhắc trước khi đọc nhaaaa.H khá thô nên để cạnh một chậu nước rửa mặt khi mặt đỏ tránh phụ huynh hiểu nhầm mình có ny.Mang nhiều tình huống hài cười bay lâu đài tình ái. Tránh đọc ban đêm đề phòng trường hợp bị gank. Tránh xa bạn bè và phụ huynh đề phòng bị nhìn với ánh mắt kì thị…
Hán Việt: Trọng hồi 1988Tác giả: Tầm Hương TungTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 181 Chương + PNNguồn convert: Giáp Dã (Wikidich)Editor: ThienyetkomanhmeThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Làm ruộng , Mỹ thực , Làm giàu , Kim bài đề cử…
Không phải "Chất liệu bạn trai" cũng không phải "Bạn trai chất liệu", "Boyfriend material" là cụm từ để chỉ những chàng trai có đủ tố chất làm người yêu lý tưởng của bạn.___Chưa có người eoo thì bơi hết vào đây =)))))))))))))last edited: 070718.credit: @230I21 (Phong Tuế Nguyệt)…
" tương tư chú những năm trời...chú lúc nào cũng chửi em...nhưng em lại lấy cái đó là nét đáng yêu của chúchú nói chú mệt mỏi với cuộc sống...chú muốn chết đi...vậy em sẽ chết cùng chúem lấy hết cảm đảm nói yêu chú...cớ sao chú chẳng nói gì, chú lại lánh mặt emchú nói rằng chú là người đàn ông không tốt...nhưng dù chú xấu xa đến cỡ nào, em vẫn yêu chú Mãi mãi yêu chú...! "Condition: Đã hoàn thành…
Tóm tắt : Từng bị phản bội trong quá khứ khiến anh trở nên ít nói, lạnh lùng, tàn nhẫn. Nhưng từ khi gặp cậu, anh mới biết trước đó mình chưa hề yêu, chính cậu đã mang cảm giác yêu đến cho anh, khiến anh trở lại cuộc sống này lần nữa. Nhưng vì không muốn cậu gặp phải nguy hiểm, anh đành để cậu ra đi''Em có thể ghét tôi, có thể đánh tôi, có thể không quan tâm đến tôi, nhưng xin em đừng hận tôi, vì người tôi yêu chỉ duy nhất mình em mà thôi, Kookie''…
viết tiếp câu chuyện còn dang dở...…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…