Vương Nguyên, Anh xin lỗi!

5 giờ sáng, tại một ngõ nhỏ ẩm thấp và bẩn thỉu
- Tiểu Khải, dậy thôi, sáng rồi!- giọng của một cậu bé chậc 5,6 tuổi
-Ừm.... hữ.....sáng rồi sao?.... Oáp.....Nguyên Nguyên, em dậy sớm ha- một cậu bé khoảng 8 tuổi nói.
- Ừ,sáng rồi, chúng ta phải làm việc thôi!- Vương Nguyên đứng dậy đi tới chỗ một chiếc hộp đánh giày bỏ đi, cầm lấy một xấp giấy, Vương Tuấn Khải nhanh nhẹn đứng lên lấy một xấp giấy y chang Vương Nguyên, hai đứa trẻ dắt tay nhau ra khỏi ngõ.
-Tiểu Khải, anh bán ở đường bên kia nha, em bán đường bên này, hẹn nhau trưa ở công viên nha~~~~- Vương Nguyên lên tiếng.
-Hảo, em đi cẩn thận- Vương Tuấn Khải cười.
Nói rồi cả hai tạm biệt nhau rời đi.
Tại cả hai con đường:
- Bác ơi, bác mua cho cháu một vé đi.. cô ơi, chú ơi....mua giùm cháu đi.... -giọng của những đứa trẻ non nớt, mặt mũi tèm lem đi qua từng vỉa hè, từng cửa hàng, chìa những tờ vé số ra, nhìn mà xót xa. Cái tuổi ấy, lẽ ra phải được sống, được bao bọc trong tình yêu thương của gia đình, được đi học, có một tương lai sáng rạng. Còn các em, tại sao tôi thấy những thứ đó quá đỗi mờ nhạt....
~~~~~~°°°°°====•••••••∆∆∆∆∆∆~~~~~~~~~ tớ là dải phân cách đến buổi trưa~~~~°°°°°°°••••••=====
Tại công viên XX
- Nguyên tử, anh mua bánh mì về rồi này!- Vương Tuấn Khải tay cầm 2 chiếc bánh mì chạy hớt ha hớt hải như bắt trộm tới chỗ Vương Nguyên đứng.
- Ân! Ngồi nha~~~ Vương Nguyên nhìn anh rồi cười
Hai đứa trẻ ngồi sát cạnh nhau, tay cầm bánh mì vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ, trông như một gia đình vậy. * lề: tất nhiên rồi, nói ng....u*
Bỗng từ đâu xuất hiện một người đàn bà cỡ 40 tuổi cùng một người đàn ông có lẽ là chồng của bả đi tới, chỉ vào Vương Tuấn Khải:
- Là cậu bé này.
2 đứa nhỏ ngước mặt lên nhìn, không hiểu gì
Người đàn ông lại gần Vương Tuấn Khải nắm lấy tay anh kéo đi, anh giật mình kéo tay lại, hét lớn:
-Ông làm cái gì đó? Bỏ tôi ra!
Vương Nguyên sợ quá bật khóc mếu máo, cô gái ( nãy kêu là người đàn bà nhưng nghe già quá) thấy vậy liền tới giỗ giành Vương Nguyên
Vương Tuấn Khải bị nguời đàn ông đó kéo đi, nhưng vẫn cố quay người gọi lớn:
- Vương Nguyên...... Vương...... Nguyên.....!
Nghe thấy tiếng gọi Vương Nguyên đẩy cô gái ra, chạy tới níu tay Vương Tuấn Khải:
- Tiểu Khải, oa oa oa..... Tiểu Khải không... được đi... Tiểu Khải không thể bỏ Nguyên Nhi được!!!
Vương Nguyên khóc nức nở,nước mắt lăn dài trên gò má nhỏ bé yếu ớt của cậu.
-Vương Nguyên Nhi đừng lo, anh sẽ trở về với em sớm thôi, họ không làm gì được anh đâu, cầm lấy sợi dây chuyền này, nếu không thể trở về, lớn lên anh sẽ đi tìm em- Anh nói rồi ném lại cho cậu sợi dây chuyền mặt đá khắc chữ "Vương" * lề: của hồi môn tọ -_-*
Tuột tay anh, cậu bị ngã khuỵu xuống, bò dậy với tay lấy sợi dây chuyền, nắm chặt.
Thấy cậu ngã xuống mà bản thân bất lực, anh khóc không thành lời, tim như bị từng nhát dao đâm vào, chỉ cố vặn ra năm chữ: "Vương... Nguyên... Anh.... Xin ..... lỗi...." đáng tiếc cậu không thể nghe thấy lời nói của cậu nữa, Vương Nguyên người lảo đảo, ngã dần xuống thảm cỏ.
Vương Tuấn Khải chỉ còn biết nhìn thân hình nhỏ bé kia gục xuống, đôi mắt bất giác cũng không thể mở được nữa, anh ngất đi để mặc cho người đàn ông và cô gái đưa lên xe và bỏ lại cậu-Vương Nguyên....
.
~
.
~
.
~

Một cơn mưa ập đến, bao trùm không khí u uất của thành phố X, những hạt mưa nặng dần rơi lộp bộp trên thân thể mỏng manh của Vương
Nguyên, đánh thức cậu, Vương Nguyên đứng dậy, bước từng bước ra khỏi công viên. Cạu cảm thấy cái công viên này hôm nay thật to lớn, cậu bước mãi mà không thể ra khỏi nó. Mưa vẫn cứ mưa, người vẫn cứ rơi lệ chỉ có điều,họ nhìn thấy mưa nhưng lại không nhìn thấy được những giọt nước mắt đang chan hòa cùng mưa, thấm vào tâm can một đứa trẻ non nớt... trên tay sợi dây định mệnh cùng cơn ác mộng của sự li biệt......
.
.
.
.
.
.
.
.
Chiếc xe ô tô dừng lại trước cổng một khu biệt thự kiến trúc Tây Âu, bên trái toàn nhà là một "khu" bể bơi, bên phải là một "khu sinh thái reshoot cao cấp mini" , trên những hàng rào trắng là giàn hoa ti gôn xanh. chiếc xe mở cửa, người đàn ông và cô gái bước ra, người hầu vội vào ô tô, bế Vương Tuấn Khải ra khỏi xe đưa lên lầu....
.
.
.
.
.

~~~~~~~~Chap đầu đọc ngắn bomera, mong mn ủng hộ nhiều để có động lực viết chap mới ạ! Cmt nx giúp tớ nha~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: