VĂN ÁN Người ta nói cờ bạc là con đường bất chính, hại người hại thân. Thế nhưng, có một vương triều tồn tại quy tắc vô cùng kỳ quái "Kẻ nào không chơi cờ bạc, kẻ đó là nô lệ". Ở Vương triều Hắc Chu này, tất thảy đều phải dựa vào hai chữ may mắn mà sinh tồn. Bài trong tay mạnh chưa chắc đã thắng, nhưng bài yếu trong tay kẻ mạnh thì không thể thua! Hàn Mạc Kỳ không muốn làm nô lệ, cô muốn trở thành Đại đế của Vương triều Hắc Chu, mỗi lần "ra trận" đều bách chiến bách thắng, trở thành thần bài được sử sách lưu danh.
Trích đoạn: "Đừng đem tôi ra đặt cược nữa." - Lăng Vĩ Tiêu liếc mắt liền phát hiện ra hành động của Hàn Mạc Kỳ. "Vĩ Tiêu à, tôi xin thề là chỉ đặt anh đúng một lần nữa thôi mà. Anh chịu khó, nhé?" - Hàn Mạc Kỳ nở một nụ cười rất thiếu đứng đắn, bàn tay nhanh như cắt đã đưa lá bài cho nhà cái. "..." - Lăng Vĩ Tiêu hết nói nổi, cuối cùng chỉ đành bất lực thở dài - "Vậy thì đừng có thua, như vậy mất mặt tôi lắm." "Nhất định sẽ không." - Hàn Mạc Kỳ kéo khóe miệng lên một độ cong đẹp mắt, thần thái toát ra tự tin không ai sánh bằng.
Nếu có thể lựa chọn lại một lần nữa, Kha Tầm nghĩ ngày hôm ấy có đánh chết cậu cũng không ra khỏi nhà, ra đường ghẹo trai.Không phải chỉ là vì mắc mưa vào trú trong bảo tàng mỹ thuật nên mới sẵn dịp tính nhìn đông cung đồ một cái thôi sao, vậy mà tự dưng lại... chui thẳng vô trong tranh!?Mục Dịch Nhiên : Mỗi người chúng ta, đều đang đóng vai nhân vật trong tranh.Kha Tầm hai mắt sáng rực : Làm sao đi vào đông cung đồ?Mục Dịch Nhiên liếc dài một cái : Nhắm mắt, nằm xuống.…
Tittle: Anh Đào Tan Trong GióAu: Boo aka chủ nhà (cái này quan trọng lắm nhá, ai có ý định muốn lấy fic đăng ra ngoài thì làm ơn nhìn rõ nó là fic có chủ. Mong các bạn tôn trọng chất xám cũng như công sức của Au)Nhân vật: GoM× Kuroko (AllKuroko)|| có sự xuất hiện của các nhân vật trong Slamdunk, POTThể loại: hiện đại, vườn trường, thi đấu thể thao, NP, có ngược có ngọtRatting: xôi thịt đầy đủ =)))Nội dung: Đội bóng rổ trường Sơ Trung Teiko là một đội bóng huyền thoại với thành tích đánh bại các đối thủ mà họ chạm trán. Các tuyển thủ của đội được biết đến với cái tên "Generation of Miracles" (Thế hệ kỳ tích). Sau khi tốt nghiệp, năm ngôi sao này chuyển đến các trường Cao Trung khác nhau nổi tiếng về bóng rổ. Tuy nhiên, có một sự thật được ít người biết đến về cầu thủ bóng ma thứ sáu - Kuroko Tetsuya.......Đôi lời: các nhân vật trong fic không thuộc quyền sở hữu của Au, tuy nhiên số phận họ trong fic đều nằm trong tay Au định đoạt. Tên truyện (có thể) không liên quan đến cốt truyện, tay nghề yếu kém mong các bạn thông cảm bỏ qua :)))…
Tôi khẽ chớp mắt, trái tim cũng theo đó rung lên từng hồi. Huy Anh chợt tiến lại gần tôi, mang theo mùi hương gì đó chẳng thể diễn tả bằng lời.Có lẽ do hương men nồng say của rượu, hoặc cũng có thể do sâu thẳm trong cõi lòng đơn độc đã bị đánh thức bởi thứ tình cảm khó nói, Huy Anh bỗng nhiên gục xuống hõm vai tôi. Nó chẳng chê hõm vai ấy gầy gò, hay xấu xí mà chỉ nhẹ nhàng ôm lấy người tôi. Chất giọng trầm khàn của kẻ trước mặt cứ như gió xuân thổi nhẹ bên tai, nó nỉ non bên vành tai đỏ ửng của tôi:- Trịnh Hữu Huy Anh suy em đến thế đấy!Lại thế nữa rồi, tôi cố gắng trấn tĩnh đầu óc mình: yêu ai cũng được, ngoại trừ Trịnh Hữu Huy Anh.Des bìa: Nguyen Anh Đá Chanh Tuyết nằm trong chuỗi truyện "Em và Bảo Lộc".Lưu ý: Truyện còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Rất mong nhận được góp ý từ độc giả để tác giả có thể cải thiện và rút kinh nghiệm cho những tác phẩm sau. Xin chân thành cảm ơn ạ.--------------------------------------------------"Đá Chanh Tuyết" nằm trong chuỗi truyện học đường "Em và Bảo Lộc".…
[1] Hoàn - 2020----------- Tác giả: Nhất Tùng Âm- Thể loại: Đam mỹ, Tiên hiệp, Tu chân, Sư đồ luyến, Niên hạ, 1v1, HE- Số chương: 153- Chuyển ngữ: Trầm Yên----------Văn án:"Trải qua trắc trở, không đổi sơ tâm."------Thẩm Cố Dung cố tỏ ra bình tĩnh, tính toán xem nên dạy dỗ phản diện làm người thế nào.Phản diện nhỏ vẫn chưa lớn, lúc lắc chạy tới cạnh y, mềm giọng làm nũng với y: "Sư tôn ơi, con muốn ăn kẹo!"Nam chính mặt mũi tối tăm, trốn Thẩm Cố Dung như trốn yêu quái, né xa đến tám trượng, khắp khuôn mặt ghi đầy chữ "Ta muốn khi sư diệt tổ!".Thẩm Cố Dung: "...???"Không đúng, rốt cuộc trong hai ngươi ai mới là nam chính? Ai mới là phản diện?...Mãi đến cuối cùng, khi nam chính đã trưởng thành dịu dàng "đại nghịch bất đạo" với y, Thẩm Cố Dung mới hiểu được...Cái nghề nghiệp đặc thù sư tôn này, dù đồ đệ ngươi có là nam chính hay phản diện... thì cũng đều rất nguy hiểm.Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm.****----Ngày nào Mục Trích cũng muốn khi sư diệt tổ, hy vọng sư tôn đạo mạo kia của mình sẽ gặp báo ứng.Mãi tới một ngày nọ, cuối cùng sư tôn của hắn cũng tẩu hỏa nhập ma.Mục Trích còn chưa kịp vui vẻ, trời xui đất khiến kiểu gì mà hắn bỗng phát hiện ra mình nghe được lời nói trong lòng sư tôn rồi....Sư tôn lạnh lùng tựa băng sương, thanh lãnh tựa tiên nhân.Trong lòng lại nói: "Đồ nhi đáng yêu, ta muốn xoa xoa.""Làm ta sợ chết đi được! Có quỷ!""Không muốn tu luyện chỉ muốn ngủ, thật phiền phức."...Mục Trích: "???"------#Thẩm_Cố_Dung_ta_chỉ_muốn_sống_yên_ổn_thôi_màVai chính: Thẩm Cố Dung, Mục Trích…
Tác giả: Nhược Tâm Bà BàTình trạng: đã hoàn (125 chương + 2 PN)Thể loại: Đam mỹ, xuyên không, cổ trang, chủ công, điền văn, sinh tử văn, công sủng thụ, 1×1, HECP: Hạ Thần × Triệu Tiểu MộcPhúc hắc ôn nhu lưu manh vô sỉ công × Đơn thuần trung khuyển thụVăn án:Hạ Thần là một sát thủ ở thế kỷ 22, bị người bạn mình một phát súng tiễn về thời cổ đại không có trong lịch sử.Linh hồn nhập vào một thân xác tên Hạ Thư An vừa mới chết. Có một gia đình toàn cực phẩm.Lại nhặt được tức phụ Hạ Thư An mới cưới được mấy ngày Triệu Tiểu Mộc.Một ngày điên lên đòi chém chết một nhà Hạ gia.Cuối cùng, mang theo tức phụ tách ra lập hộ.Một đường làm giàu.Hạ Thần sẽ làm gì để trở nên giàu có đây?Lại làm gì để chỉnh đốn Hạ gia kia?…
Tác giả: Cửu LamNguồn edit: vinoteSố chương: 166Văn án:Kiếp trước, Bùi Ngọc Kiều trời sinh ngu độn, tuy xinh đẹp một phương, thế nhưng vẫn chậm chạp chưa gả, sau này được Hoàng đế chỉ hôn cho Sở vương Tư Đồ Tu. Sau ba năm, Tư Đồ Tu phụng mệnh bình loạn, lúc hồi kinh thì nàng đã hương tiêu ngọc vẫn. Trọng sinh trở về thuở mười lăm, Bùi Ngọc Kiều lại sống những ngày hạnh phúc được bà nội cưng chiều, cha ruột thương yêu, lúc chọn một tướng công tốt thì Sở vương mặt lạnh như một ông thầy nghiêm khắc đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. - Bùi Ngọc Kiều: Xin ngày đừng cưới ta, ta không muốn bị ngài nắm trong lòng bàn tay nữa đâu ~>_<~-Tư Đồ Tu: Nàng đã xuất sư, thế thì nên báo ơn sư rồi. -Bùi Ngọc Kiều: ... (Ai cứu ta với!) Thể loại: Song trọng sinh, sủng, ngọt, nam nữ chính đều sạch.…