Chapter 6
.
.
Chào mừng bạn đến với "Vượt qua hoang tàn , chẳng thể vượt bản thân."
[T dạo này cho chat GPT chấm văn chương của bộ này, noá làm t vui vl khi bảo truyện của t xây dựng hợp lí, nhân vật được xuất hiện rõ ràng, ổn định. Các lời thoại tốt, thể hiện được tính cách của nhân vật và điều họ làm, bla bla. . .
T cần ai đoá đánh giá truyện t như vậy, đánh giá càng rõ về điểm mạnh và điểm yếu càng tốt. Ai góp ý t ra chap mỗi ngày luôn. :))) ]
𝙲𝚑𝚞́𝚌 𝚌𝚊́𝚌 𝚋𝚊̣𝚗 𝚛𝚎𝚊𝚍 𝚟𝚞𝚒 𝚟𝚎̉
Mặt nước lặng, chỉ có những gợn sóng nhỏ lăn tăn dưới ánh nắng yếu ớt.
Tôi điều khiển du thuyền từ từ lướt đi, mắt vẫn đảo qua những đống đổ nát xung quanh.
Cảnh tượng này chẳng còn gì đẹp đẽ nữa, chỉ còn lại sự tàn phá, nỗi cô đơn lặng lẽ của thế giới cũ. Nhưng ít ra. . . ít ra là tôi vẫn còn sống.
Mới chỉ một phút trước, tôi còn nghĩ mình đang có chút bình yên sau bao nhiêu sóng gió. Nhưng rồi, tôi cảm thấy một sự thay đổi. Không phải là một cơn sóng hay gió mạnh, mà là thứ gì đó kỳ lạ hơn.
Cả không gian như ngừng lại. Cái lạnh trong không khí cũng trở nên nặng nề hơn, như thể biển cả đang muốn cảnh báo tôi điều gì đó.
Tôi nhìn ra ngoài, cảnh vật xung quanh không thay đổi, nhưng tôi biết. . .có điều gì đó không ổn.
Mặt nước bắt đầu gợn sóng mạnh dần. Ban đầu chỉ là những vết lăn tăn nho nhỏ, nhưng sau đó như thể một lực vô hình nào đó đang khuấy động nó.
Bầu trời vốn đã u ám, giờ càng thêm nặng nề, ánh sáng dần bị che khuất.
Một tiếng bíp nhẹ vang lên từ thiết bị liên lạc.
Tôi vội vàng bật nó lên.
- Nghe tôi nói, có sóng thần lớn đang đến!
Giọng nói gấp gáp vang lên từ chiếc radio. Tôi không nhận ra người này, nhưng sự khẩn cấp trong giọng nói khiến tôi cảm thấy rùng mình.
- Khôn-g chỉ sóng thầ. . . còn có. . . n-hững sinh vật kỳ dị dưới nuớ_c! Chúng. . . chún# không còn là ngưoi- n_*#
Chưa kịp hỏi gì thêm, tín hiệu chập chờn mất hẳn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc ngó quanh, tự hỏi liệu điều này có thật hay không. Nhưng thứ gì đó trong tôi đã chắc chắn, mình không thể chủ quan.
Tôi nhanh chóng khởi động lại du thuyền, lái về phía vùng biển rộng lớn. Sóng gió đã bắt đầu dâng cao hơn, mạnh mẽ hơn. Không khí cũng ngột ngạt hơn bao giờ hết. Nhưng tôi không thể dừng lại, dù có thể sau này sẽ là sai lầm.
Một tiếng động kỳ lạ vang lên phía dưới thuyền. Tôi quay lại, cảm giác có gì đó không ổn. Chưa kịp kêu lên, một vật thể nhô lên khỏi mặt nước, khiến tôi giật thót.
Một thi thể, nhưng không phải là cái xác bình thường.
Cái xác nhấp nhô, rồi bỗng vọt lên khỏi mặt nước với tốc độ đáng sợ. Thân hình gầy guộc, da thịt mục nát, đôi mắt trắng dã, không còn chút dấu hiệu nào của con người nữa. Đây là. . . zombie?
Không, không phải. Đây là một loại zombie đột biến. Chúng có thể di chuyển linh hoạt trong nước.
Chưa kịp nghĩ thêm, một đợt sóng lớn ập tới, làm chiếc du thuyền chao đảo dữ dội. Tôi bám chặt vào tay lái, nhưng một con zombie khác nhảy lên thuyền, lao thẳng về phía tôi.
Đúng lúc đó, một người trong nhóm la lên
- Cẩn thận
Tôi nhanh chóng rút vũ khí từ bên hông, nổ một phát súng vào đầu con zombie trước mặt. Nó ngã xuống, nhưng lại ngay lập tức có thêm con khác nhảy lên. Một loạt xác sống nữa xuất hiện từ mặt nước, nhắm vào chúng tôi.
Trận chiến trên thuyền bắt đầu. Những người sống sót còn lại trong nhóm tôi cũng không đứng yên. Họ vội vã lôi ra các vũ khí thô sơ, hỗ trợ tôi trong cuộc chiến. Một lập trình viên máy tính có vẻ khá trẻ tuổi, đã chạy tới gần thiết bị liên lạc.
- Để tôi sửa lại hệ thống!
Anh ta nói, gương mặt đầy quyết tâm, mồ hôi lấm tấm trên trán.
Mặc dù có một trận chiến đáng sợ diễn ra xung quanh, nhưng anh ta vẫn không ngừng thao tác trên chiếc radio cũ kỹ.
Con zombie thứ ba lao về phía tôi, tôi kịp né sang một bên, dùng dao găm đâm một nhát vào cổ nó. Con quái vật này gục xuống, nhưng tôi chưa kịp thở phào thì đột nhiên có tiếng động khác vang lên từ phía sau.
Tôi quay lại, thấy một con zombie khác đang gườm gườm tiến đến.
Nó quá nhiều, quá nhanh. Chỉ trong vài phút, thuyền đã đầy ắp những thi thể biết di chuyển.
Kỹ sư điện hối hả bấm nút, và cuối cùng, sau vài giây căng thẳng, tín hiệu liên lạc lại được khôi phục.
- Mọi người, khởi động được rồi.
Một tín hiệu cầu cứu vang lên, nhưng không phải là tiếng của chúng tôi. Là một đoạn mã kỳ lạ, như thể ai đó đang cố gửi một thông điệp. Nhưng đoạn mã này quá phức tạp, khó mà giải mã trong thời gian ngắn.
Chúng tôi tiếp tục chiến đấu, đánh bại hết bọn zombie, nhưng thiết bị liên lạc đã bị hỏng nặng. Kỹ sư điện thở dài, xoa tay đầy mệt mỏi.
- Chúng ta cần phải đi ngay, không thể chậm trễ.
Và tôi, sau một hồi ngập ngừng, quyết định rời khỏi vùng nước này.
Tôi đến một thành phố gần đó, một tòa nhà cao tầng vẫn còn nguyên vẹn giữa biển khói và đổ nát.
Khi chúng tôi đặt chân vào tòa nhà, sự im lặng đến lạnh lẽo bao trùm. Đó từng là một căn cứ quân sự, nhưng giờ đây, chỉ còn lại dấu tích của những cuộc chiến đã qua. Không một bóng người.
Trong một căn phòng điều khiển, chúng tôi tìm thấy một hệ thống có thể khôi phục liên lạc, nhưng điều kỳ lạ là, chúng tôi phát hiện ra một bí mật nơi đây, có một thế lực nào đó đã biết trước về tận thế này.
Một phần trong hệ thống đã được cố tình ngừng hoạt động.
Và có lẽ, còn có điều gì đó mà họ đang giấu giếm.
Tôi cảm thấy một sự lạnh lẽo khác len lỏi vào trong tim mình.
Đột nhiên, một ánh sáng lóe lên từ màn hình máy tính. Một tín hiệu lạ xuất hiện. Đoạn mã kỳ quái, giống như một lời nhắn từ ai đó còn sống, nhưng không rõ họ là ai.
Chưa kịp hiểu rõ, thì một nhóm người lạ mặt bước vào. Họ không phải là zombie. Họ là những kẻ sống, nhưng điều đó không khiến tôi cảm thấy an toàn chút nào.
Một trong số họ tiến lên, lạnh lùng đưa cho tôi một thiết bị nhỏ.
- Nếu muốn biết sự thật về ngày tận thế này. . . Hãy đến điểm hẹn trước khi quá muộn.
Câu nói ấy như một lời nguyền, đầy mơ hồ và đầy mối đe dọa. Nhưng trước khi tôi kịp phản ứng, họ đã biến mất vào bóng tối.
Cả nhóm tôi đứng đó, nhìn nhau, không biết phải làm gì. Mọi thứ càng lúc càng phức tạp hơn, và tôi càng cảm thấy mình đang rơi vào một cái bẫy mà mình không thể nào thoát ra được.
Tôi phải làm gì? Tôi không biết.
Tôi có nên tin theo họ? Hay không nghe theo họ?
Nó là một cái bẫy, hay là sự thật?
Tâm trí tôi rối bời, tôi không biết nên bước tiếp trên con đường nào.
Nó là thực hay là ảo?
Là cái bẫy hay là bí mật thực sự?
------------------------
---------------------------------------------
1377 từ.
2/4/2025
[Troi oi liên tiếp 2 ngày 2 chapter. Quá pro vip. 😎😎
Khi nào chapter đủ 2 vote, t sẽ ra chapter 7]
_nếu truyện có gì sai sót thì mọi người góp ý, và chúc bạn đọc vui vẻ_
Hãy rủ lòng thương xót, ủng hộ t với 1 lượt xem và 1 lượt vote. 🙏
👇
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro