Chap 1: Khởi điểm

"Ngưng ám được rồi đó, mấy gã phiền phức kia." Kang Daniel bung chăn bật dậy, ngực thở hổn hển đẫm mồ hôi lạnh buốt.

"Ủa, gì vậy? Lại mơ thấy ác mộng hả?" Ong Seongwoo nằm bên cạnh cũng giật mình.

"Ờ, không có chi." Daniel cuống quýt gãi đầu.

"Ủa, 2 giờ sáng Daniel-hyung có người gọi điện hả? Giờ này 5 giờ sáng rồi." Park Jihoon cạnh nói.

"Đâu có phải. Hình như Jihoon nhầm rồi. Đâu có ai gọi điện cho tui giờ này." Daniel nói.

"Làm hết hồn hà. Thôi đi ngủ luôn đi." Hai cậu còn lại nằm xuống trùm chăn quanh đầu.

"Ngủ nghê gì nữa hả ba bố? Dậy còn đi làm nữa kìa." Có tiếng gõ cửa bên ngoài.

"Ủa, ai vừa gọi vậy? Có phải Kim Jaehwan không?" Daniel xuống giường đi mở cửa.

"Sai rồi. Là Lai Guanlin đây." Tiếng nói bên ngoài phát ra.

Đứng trước mặt Daniel là một chàng trai tóc nâu mặc một cái áo thun xanh nước biển với cái quần cộc dài tới đầu gối cũng xanh không kém.

"Ủa, giờ này đi đâu mà gọi ba đứa tụi tui um sùm vậy? Đi chạy bộ buổi sáng phải không?" Daniel hỏi.

"Ừa, tui muốn rủ hai ông đi chung." Guanlin nói.

"Thôi, ông cứ chạy bộ đi. Để tụi tui ở nhà." Daniel đáp.

Rồi Daniel quay sang giường lay Seongwoo dậy: "Dậy đi kìa, Seongwoo. Mặt trời sắp lên kìa."

"Để người ta ngủ đi. Cái ông này." Seongwoo cuộn mình trong chăn.

"Còn Jihoon nữa, có dậy không thì bảo?" Daniel hỏi Jihoon.

"Thôi tớ ngủ đi nha, để cậu tắm rửa trước đã." Jihoon trả lời.

Nằm trên giường, Jihoon tiếp tục mơ màng về ngày anh mặc áo cưới với Jaehwan và hai người họ dắt nhau lên lễ đài tuyên thệ làm đám cưới với nhau. Cứ thế, anh nằm ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Mãi tới 9 giờ sáng, Jihoon thức dậy, đầu tóc bù xù.

"Tưởng đâu đã 6 giờ, ai dè... trời đất, 9 giờ sáng, gần trưa rồi. Chạy lẹ thôi." Jihoon nhìn đồng hồ hoảng hốt.

Thế là Jihoon nhanh chóng lấy quần áo đi tắm, rồi sau đó chạy xuống phòng khách. Khi vừa vào đó, anh chàng vô cùng ngạc nhiên. Trong phòng khách bây giờ rất đông người, toàn là con trai.

"Hả, cái gì vậy nè? Mấy người này định đi đâu chơi vậy ta?" Jihoon hỏi.

"Nè, có mình cậu là chậm nhất đó. Nhanh lên rồi sửa soạn đồ đi chơi kìa." Tiếng của Hwang Minhyun vang lên trong đám con trai.

Minhyun là một cậu thanh niên tóc đen cao 1m81. Ai cũng biết rõ rằng Minhyun là một người rất lạc quan và vui vẻ ngay cả trong tình thế nguy cấp nhất, và lại có thể chuyển bại thành thắng, chuyển nguy thành an.

"Vậy đồ của tôi đâu? Có ai lấy không vậy?" Jihoon ngơ ngác.

"Anh Jihoon, em giữ đồ của anh nè." Một tiếng nói khác vang lên.

"Biết ngay là cậu nhóc Lee Daehwi mà. Cậu này nhỏ trong nhà nhưng lại hiểu mọi người nhất. - Jihoon mừng rỡ.

Khi vào chỗ lấy ba-lô của mình, Jihoon hết sức kinh ngạc. Người vừa lấy giùm mình không phải là cậu em Daehwi, mà là Kim Jaehwan.

"Trời ạ, em đã giúp anh rồi đó. Cảm ơn Jaehwan nhé." Jihoon nói.

"Tôi lớn hơn cậu đó nhé." Jaehwan nhăn mặt.

"Nhưng em là người dưới của nhà này mà." Jihoon nói.

"Là sao?" Jaehwan đỏ mặt.

"Thông cảm cho Jaehwan nhé. Chẳng qua là cậu, Daehwi, Woojin, Jinyoung và Guanlin nhỏ hơn Jaehwan, nhưng mà lại nằm trên Jaehwan." Seongwoo nói với Jihoon.

"Cái gì mà loạn xà bần vậy?" Jaehwan thở dài.

"Tôi ngủ hồi nãy tới giờ chả biết trời trăng gì hết. Mà tự dưng ai tổ chức cuộc đi dã ngoại này vậy?" Jihoon bối rối.

"Ngay cả em cũng đang bối rối." Daniel nói.

"Tổ chức đi chơi như vậy sao không ai nói gì hết vậy? Rồi ai tổ chức?" Daehwi thắc mắc.

"Chính là tui nè. Là Park Woojin nè." Một cậu trai tóc vàng mặc áo khoác đỏ với quần jean xanh bước ra từ đám đông.

"Ủa, vậy cậu dắt mấy anh em tụi mình đi đâu đó? Đừng nói với tôi là đi du lịch hết chỗ Busan nhé." Jihoon nói.

"Đúng rồi." Woojin cười.

"Tiền xe đâu mà đi? Sang quá vậy." Jaehwan hơi cau mày.

"Mấy đứa mình hùn tiền đi tự túc mà, có gì đâu." Woojin nói.

"10 giờ đi ăn trưa nhé mọi người." Daniel nói với cả đoàn.

"OK!" Có những tiếng tán thành.

Và đây là những người đi chơi trong buổi sáng nọ: Kim Jae Hwan (SN 27 tháng 5, 1996) là tổng thụ của cả nhóm, Yoon Ji Sung (SN 8 tháng 3, 1991) là chàng công lớn tuổi nhất, Ha Sung Woon (SN 22 tháng 3, 1994) là người lớn thứ hai, lớn thứ ba là Hwang Min Hyun (SN 9 tháng 8, 1995), lớn thứ tư Ong Seong Woo (SN 25 tháng 8, 1995). Xếp theo thứ tự nhỏ dần xuống tính từ ngày sinh của Jae Hwan là là Kang Daniel (SN 10 tháng 12, 1996), Park Ji Hoon (SN 29 tháng 5, 1999), Park Woo Jin (SN 2 tháng 11, 1999), Bae Jin Young (SN 10 tháng 5, 2000), Lee Dae Hwi (SN 29 tháng 1, 2001), Lai Quan Lin (SN 23 tháng 9, 2001). Ngộ đời thay, những lớp trẻ nhỏ lại là công của Jae Hwan, vì nếu đúng theo định nghĩa thông thường về công thụ thì công lớn hơn thụ và nam tính hơn. Nhưng đám trẻ này lại thích nằm trên chứ chẳng chịu nhường dưới.

"Ai bảo mình sinh ra làm con số lẻ ở giữa làm chi, hic, hic." Jaehwan tủi thân thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro