mèo

Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả.

Nguồn: Lofter

Tác giả: dunlizi0817

Link gốc: https://dunlizi0817.lofter.com/post/76a66f11_2ba2ccd9f

Warning: Streamer khiêu dâm x người xem

_______

Jeong Jihoon đang nấu mì thì có thông báo vang lên. Hắn hiếm khi nghiêm túc nấu ăn, và có vẻ cũng không thành thạo lắm, chỉ nghe tiếng chuông reo thôi mà giật mình đến mức đánh rơi cán muôi xuống mép nồi kêu leng keng, khiến Kyubey đang nằm ngủ bên cạnh sợ hãi.

Âm thanh thông báo rất rõ ràng, Jeong Jihoon vừa nghe đã biết là ai đang phát sóng trực tiếp, cũng không có ý định dỗ dành con mèo. Hắn vội vàng đưa tay mở khóa màn hình, bấm vào phòng phát sóng trực tiếp. Máy ảnh rất rung và có vài tiếng ồn nhỏ, trong khi chờ streamer điều chỉnh, Jeong Jihoon tiếp tục cố gắng nấu mì ramen, đồng thời thò tay vào tủ để lục lọi rau mùi tây cắt nhỏ mà hắn mới mua tối qua.

Đây là blogger của một trang web khiêu dâm mà Jeong Jihoon đã theo dõi từ lâu, tên là Doran, em có phần nổi tiếng và rất hợp với nền tảng này. Rõ ràng là giỏi nhất làm trò gợi tình quyến rũ người khác nhưng lại có vẻ ngây thơ đến bất ngờ, khuôn mặt tròn trịa mềm mại, thỉnh thoảng khi lên cao trào mắt sẽ sáng ngời, chóp mũi đỏ bừng đáng thương, trông giống như một con thỏ nhỏ bị bắt nạt.

Nội dung phát sóng của em cũng rất ngây thơ. Cho dù lên hình bao nhiêu lần, Doran vẫn luôn tỏ ra nhút nhát và hiếm khi giở trò mới lạ, thủ dâm bằng tay là hoạt động chính, thỉnh thoảng còn bị lừa mặc đồ thủy thủ bởi số lượng quà tặng khổng lồ. Lúc đó Doran sẽ đỏ mặt một hồi lâu rồi được máy rung đưa lên đỉnh, đôi chân run rẩy không ngừng, nước mắt chảy rất nhiều, sung sướng đến mức trông như mê sảng.

Jeong Jihoon rất thích điều này. Hắn phải thừa nhận bản chất xấu xa của con người là lừa dối, nhìn thấy một người vốn dĩ mặc đồ bó sát, kéo khóa kéo lên hết lại bị dụ dỗ ăn cả một chiếc máy rung khổng lồ vào lỗ hậu mềm mại, hắn hoàn toàn bị mê hoặc. Suy cho cùng, cảm giác hài lòng này là điều hiển nhiên. Doran có thể đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn của các blogger nhờ vào sự tương phản này.

Tiếng nước sôi át đi tiếng cằn nhằn của Doran, hôm nay tâm trạng của streamer nhỏ dường như không được tốt, em khoanh hai chân trên ghế, kéo chiếc áo khoác có vẻ quá dài rồi chơi guitar điên cuồng, thậm chí không thèm nhìn vào màn hình hay kênh chat.

Jeong Jihoon múc một thìa súp nhỏ nếm thử, Kyubey ngửi thấy mùi thơm liền đến chọc phá hắn, Jeong Jihoon bảo vệ đồ ăn của mình, ôm cục bánh bao béo ném lên ghế sofa. Kyubey kêu meo meo mấy lần để phản đối nhưng hắn không quan tâm, tiếp tục nheo mắt xem bình luận. Những câu hỏi quan tâm hiện lên trên kênh chat, nhưng hầu hết vẫn là: "Anh muốn nghe em khóc như lần trước" hay "Hôm nay em có thể dùng đồ chơi được không?" Doran liếc qua bình luận vài lần nhưng không nói gì cả, vẫn im lặng nhìn xuống cây đàn đặt trên đùi.

Em thực sự trông giống như một con thỏ nhỏ bị đối xử tệ bạc. Jeong Jihoon suy nghĩ, hắn rất muốn ôm em vào lòng mà an ủi, nhưng đáng tiếc là không xuyên qua màn hình để làm điều đó được nên đành phải dùng tài chính để bù đắp.

Doran choáng váng trước món quà khổng lồ, người xem có ID Chovy lập tức lao lên đầu danh sách donate, Choi Hyeonjoon ngơ ngác chớp mắt, cẩn thận đếm số tiền, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, trái tim đau đớn miễn cưỡng được xoa dịu, cuối cùng lấy lại một chút sức lực và hỏi: "Chovy-nim có muốn xem gì không?"

Em cho rằng người này cũng sẽ giống như những người xem trước, họ đều yêu cầu em mặc váy kẻ sọc và thủ dâm hoặc dùng kẹp núm vú, nhưng không ngờ phải rất lâu người kia mới nhắn lên ở kênh chat.

"Hãy kết thúc bài hát em vừa chơi."

Choi Hyeonjoon bị câu nói này làm cho sửng sốt, kinh ngạc hỏi xem có phải là sự thật không, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, tâm tình rõ ràng đã tốt lên. Em cầm cây đàn lên và gảy một nốt nhạc dài, cúi đầu gảy thêm hai nốt nữa rồi ngẩng mặt lên mỉm cười với hai chiếc răng thỏ xinh xắn, vừa hát vừa chơi đàn một cách chậm chạp.

Trong phần còn lại của buổi phát sóng trực tiếp, Choi Hyeonjoon tỏ ra đặc biệt ngoan ngoãn, em làm bất cứ điều gì Chovy yêu cầu, hàng ngàn khán giả theo dõi em dang hai chân thon dài trên tay vịn, buộc một chiếc thắt lưng buộc quanh cổ tay. Nghe theo sự chỉ dẫn của Chovy, em liếm ướt chiếc máy rung cà rốt khổng lồ, nhét từng chút một vào lỗ nhỏ mềm mại ở phía sau rồi rên rỉ khe khẽ như thể không thể ăn được hết với giọng mũi mơ hồ. Khi chiếc máy rung được đưa vào hoàn toàn, các ngón chân của em cong lên trong khoái cảm và hơi co giật, những âm thanh như "Đầy quá", "Sâu quá" phát ra từ miệng em một cách ngẫu nhiên, vòng eo thon gọn run rẩy, và sau đó em xuất tinh trong nước mắt.

Khu vực bình luận nhanh chóng tràn ngập những dòng chữ như "Dễ thương chết đi được, muốn đụ Doran quá". Doran mất rất lâu mới tìm lại được hơi thở, ánh mắt dần dần tập trung và mỉm cười ngượng ngùng khi nhìn thấy những bình luận trên màn hình. Khi đọc đến dòng chữ "Làm tốt lắm" của Chovy, tai em đỏ bừng không thể kiểm soát, giống như một con thú nhỏ đang bị bắt nạt.

Jeong Jihoon rất hài lòng và tâm trạng rất tốt. Hắn đặt điện thoại di động xuống, lấy vài tờ giấy trên bàn cà phê rồi lau tay, lau sạch vết bẩn do chất lỏng trắng đục để lại.

Đáng lẽ đây sẽ là một đêm rất thành công, hắn nhìn thấy người mình muốn xem và nội dung khiến hắn hài lòng, nhưng phải đến khi thoát phòng stream, Jeong Jihoon mới bất ngờ phát hiện ra Kyubey đã mất tích. Hắn vội vàng tìm kiếm khắp nhà, gọi tên Kyubey một cách nhẹ nhàng, thậm chí còn dụ nó bằng bạc hà mèo nhưng không tìm thấy con mèo con màu xám đó đâu.

Jeong Jihoon hoảng sợ, đang định gọi điện cho công ty quản lý tài sản để giúp tìm con mèo thì bị tiếng gõ cửa cắt ngang. Kết quả, vừa mở cửa nhìn thấy khách, hắn liền cứng đờ tại chỗ, không nói được một lời nào.

Người đã dạng chân ra trước mặt hắn vài phút trước, lặng lẽ quyến rũ hắn bằng đôi mắt trong sáng và ngoan ngoãn thực hiện những yêu cầu quá đáng của hắn, giờ đây đang đứng trước mặt Jihoon, mặc một chiếc áo phông trắng mỏng. Đôi má ửng hồng trên khuôn mặt chưa hề phai nhạt, xung quanh người có một luồng không khí ẩm ướt đáng ngờ, trong tay lại là Kyubey vừa bí mật trốn thoát.

Thanh âm mềm mại của Doran vang lên khi em lễ phép hỏi: "Đây là mèo con của cậu sao? Nó nhảy trên ban công nhà tôi."

Jeong Jihoon sửng sốt nhìn vết xước màu đỏ trên cổ tay Doran, vẫn đang băn khoăn liệu trên đời có sự trùng hợp như vậy hay không. Mãi đến khi người đàn ông đứng ngoài cửa hử một tiếng khó hiểu, Jeong Jihoon mới tỉnh lại, tim hắn đập nhanh giống như một đứa trẻ bị vạch trần lời nói dối.

"...Đúng, là mèo con của em." Jeong Jihoon vội vàng ôm Kyubey vào lòng và hỏi, dường như không cố ý: "Anh là hàng xóm mới chuyển đến ở nhà bên cạnh à?"

"A." Thỏ nhỏ mỉm cười, sờ mũi nói: "Đúng là tôi mới chuyển đến, vì hơi vội nên không có thời gian đến chào hỏi cậu."

Jeong Jihoon còn chưa hết kinh ngạc, cũng không biết phải đối mặt thế nào với em, chỉ có thể hỏi theo bản năng, "Anh ăn tối chưa? Em nấu mì ramen, anh có muốn ăn cùng không?"

Mãi cho đến khi chào đón Choi Hyeonjoon vào cửa và ngửi thấy mùi khét thoang thoảng, trái tim của Jeong Jihoon mới ngừng đập. Hắn mang dép chạy vào bếp nhìn nồi mì cháy vì quên tắt bếp, âm thầm hét lên trong lòng.

Cuối cùng, người được mời vào lại là người phải nấu ăn - hắn phải công nhận rằng kỹ năng nấu ăn của Choi Hyeonjoon có vẻ rất tốt.

Jeong Jihoon có chút xấu hổ, nhưng hắn không thể không nhìn trộm Choi Hyeonjoon đang ngồi đối diện chuyên tâm ăn mì, má em phồng lên, không chú ý đến ánh mắt nóng rực của Jeong Jihoon.

Rất dễ thương. Jeong Jihoon nghĩ, hắn thực sự, thực sự muốn nuốt em vào bụng.

Kể từ đó, mối quan hệ hàng xóm hài hòa như vậy vẫn được duy trì. Họ thỉnh thoảng gặp nhau trong thang máy, cùng ăn một miếng bánh hay trò chuyện về thời tiết, công việc và những vấn đề bình thường khác. Choi Hyeonjoon thỉnh thoảng cũng phàn nàn với hắn rằng công việc của em thực sự rất vất vả, đòi hỏi nhiều kỹ thuật và sự tự tin. Mỗi lúc đó, nhịp tim của Jeong Jihoon tăng nhanh, tỏ vẻ vô tình mà hỏi đó là loại công việc gì. Nhưng Choi Hyeonjoon chỉ đỏ mặt, thang máy đến nơi vừa đúng lúc, khi nó mở ra, em nhân cơ hội lẻn ra ngoài, kết thúc chủ đề.

Vào cuối tuần, Choi Hyeonjoon sẽ đến thăm nhà Jeong Jihoon vào lúc em không stream, sau đó chơi game duo với nhau hoặc chỉ ngồi xem phim cùng nhau. Có vẻ họ đang nói chuyện rất thân thiết, nhưng Jeong Jihoon không biết tại sao em luôn có ma lực để đoán được hắn muốn nói gì, Choi Hyeonjoon dường như đã biết tính cách và cách nói chuyện của hắn từ lâu, điều này khiến hắn có cảm giác thoải mái không thể giải thích được, nhưng đồng thời cũng có chút ngập ngừng bởi vì Doran đang ở ngay trước mặt hắn, Jihoon không thể tưởng tượng được khả năng Choi Hyeonjoon thực sự là người đó với khuôn mặt xinh đẹp và vô hại ấy nên thật khó để hỏi.

"Này, Jihoonie đang làm gì vậy?" Choi Hyeonjoon ngồi trên ghế sofa ở nhà Jeong Jihoon, duỗi người ra và tò mò hỏi khi nhìn thấy hắn đang cho con mèo ăn trên ban công.

Em thay đổi tư thế, nằm sấp trên ghế sô pha mềm mại, hai tay chống cằm, eo hơi hóp lại, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu rọi vào eo và hông tựa như một sự cám dỗ vô hình. Jeong Jihoon ôm Kyubey, vẻ mặt có chút choáng váng, hắn nuốt nước bọt một cách khó khăn, lòng ham muốn biến thành sương mù bốc khói.

"À, anh có muốn ôm nó không?" Jeong Jihoon lúng túng chuyển chủ đề và đặt Kyubey vào vòng tay của Choi Hyeonjoon. Họ lại trò chuyện thoải mái như những người bạn bình thường. Nhưng vòng eo trắng nõn uyển chuyển đó dường như luôn xuất hiện trước mắt Jihoon, khiến miệng hắn khô khốc.

Hắn thực sự muốn để lại một cái gì đó trên vòng eo ấy.

Khi chương trình phát sóng bắt đầu vào buổi tối, Jeong Jihoon đã thực hiện ý tưởng của mình. Hắn donate nhiều quà, nghiễm nhiên trở thành người đứng đầu trong danh sách, có được quyền khống chế Choi Hyeonjoon. Hắn bắt Choi Hyeonjoon quỳ trên mặt đất, để lộ ra vòng eo mà hắn hằng mong ước.

Choi Hyeonjoon chỉ mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình xắn lên đến ngực và bụng. Do tư thế quỳ, vòng eo uyển chuyển lộ ra trước ống kính, trắng đến mức gần như khơi dậy khao khát mãnh liệt đằng sau màn hình. Nhưng em dường như lại vô thức ngẩng đầu lên, đôi mắt trong sáng và ngây thơ, mơ hồ hỏi, thế này được chưa?

Chovy nuốt nước bọt và tiếp tục dụ dỗ Choi Hyeonjoon làm những điều quá đáng hơn.

Choi Hyeonjoon vô thức trợn mắt, nhưng bởi vì đó là Chovy-nim chịu nghe em đánh đàn, cho nên em càng nguyện ý hợp tác với hắn. Hyeonjoon ngoan ngoãn lấy dầu bôi trơn trong ngăn kéo ra, vặn nắp rồi làm theo chỉ dẫn của Chovy, dùng tay bóp mạnh vào eo mình.

Jeong Jihoon không biết em có cố ý hay không những dầu bôi trơn bị lấy ra quá nhiều, dính đầy vòng eo mềm, tràn ra và trượt xuống những đường cong mịn màng, biến mất trong cặp mông căng tròn.

"Không nhưng mà," Choi Hyeonjoon mơ hồ phàn nàn, "Lạnh quá đi." Sau đó, em đưa ngón tay vào miệng, liếm qua liếm lại như đang quan hệ tình dục bằng miệng, đầu ngón tay trở nên sáng bóng, ánh mắt vô thức liếc nhìn về phía camera. Jeong Jihoon bị em quyến rũ đến mức muốn lao tới bên cạnh để tỏ tình rồi đụ em thật mạnh.

Nghĩ đến việc cảnh tượng như vậy không chỉ có mỗi mình được thấy, trong lòng Jeong Jihoon tràn ngập những cảm xúc chua chát và kỳ lạ. Hắn thực sự muốn biến chú thỏ nhỏ này thành của riêng mình.

Doran không biết top donate của mình đang gặp rắc rối nhưng vẫn tận tâm thực hiện chỉ thị của hắn. Em mò mẫm đưa những ngón tay ướt nhẹp đến lỗ nhỏ, ngập ngừng đẩy một đốt ngón tay vào bên trong. Bởi vì có chất bôi trơn nên lỗ nhỏ trông cực kỳ mềm mại và ẩm ướt. Ngón tay em đâm vào âm đạo nóng bỏng, từ từ vuốt ve từng nếp gấp, mỗi lần va chạm đều có thể khiến chính mình run rẩy, làm toàn thân em ướt át và nóng bỏng. Choi Hyeonjoon không khỏi thở hổn hển mấy tiếng, khoái cảm biến từ đau nhức trở thành sung sướng. Tiếng nước vang lên ở bụng dưới, đầu óc em choáng váng đến mức khó mà suy nghĩ được điều gì.

Có vẻ như vẫn chưa đủ. Thân thể Choi Hyeonjoon run lên, em đưa thêm hai ngón tay vào, lỗ nhỏ mềm mại tiếp nhận toàn bộ. Doran dùng đầu ngón tay khám phá khắp nơi mà không cần bất kỳ sự hướng dẫn nào, em đâm sâu và nhanh, cảm giác tê dại truyền từ lỗ nhỏ đến khắp cơ thể, đầu gối em đau nhức nên khó có thể quỳ bằng đầu gối. Doran lắc lư eo thuận theo chuyển động của ngón tay một cách thuần khiết và dâm đãng, nhìn vào ống kính một cách đáng thương trong khoái cảm mơ hồ hỏi: "Thế này đã đủ chưa ạ?"

Jeong Jihoon cắn ngón tay, gần như không thể kìm nén được ham muốn của mình.

Choi Hyeonjoon nhìn thấy câu trả lời của Chovy trên màn hình khen em rất ngoan ngoãn và làm rất tốt. Toàn thân em run lên đến đỉnh điểm, mỉm cười một cách ngượng ngùng, ngoan ngoãn quỳ ở đó, để đủ loại chất lỏng bẩn thỉu làm ướt tấm nệm dưới đầu gối, phải một lúc sau em mới bình tĩnh lại, nhẹ nhàng ôm lấy con búp bê và chào khán giả. Em trò chuyện một lúc rồi dọn dẹp và tắt stream. Khi kết thúc còn không quên dặn mọi người đi ngủ sớm.

Jeong Jihoon làm sao có thể ngủ được, Jeong Jihoon tức giận đến mức không ngủ được chút nào.

Hắn vừa tiếc nuối kết nối điện thoại với cáp sạc, vừa định đi tắm để bình tĩnh lại thì nhìn thấy trên màn hình hiện lên một tin nhắn riêng, từ streamer Doran vừa tắt phát sóng.

Doran: Dù sao thì cũng cảm ơn anh đã sẵn lòng nghe em chơi guitar. Gần đây anh đã tặng rất nhiều quà, vậy tại sao tối nay anh không ghé qua và chụp ảnh cùng em?

Jeong Jihoon đột nhiên cứng đờ tại chỗ, ngón tay nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, tim đập như trống. Hắn không biết nên từ chối hay chấp nhận, hiện thực biến thành một cây cầu ván đơn bị chặn hai đầu và hắn đang loạng choạng ở giữa.

Hắn thực sự, thực sự muốn hẹn hò với Choi Hyeonjoon, nhưng mặt khác, nếu em ấy biết rằng người đứng đầu trong danh sách donate hóa ra lại là người hàng xóm và là bạn ngoài đời của em...

Doran phía bên kia đợi hắn một hồi lâu vẫn không nhận được câu trả lời, cho rằng hắn đang muốn từ chối, ngay cả những dòng tin nhắn hắn gửi đi để xoa dịu mọi chuyện cũng có vẻ như chẳng có hiệu quả chút nào. Khi Jeong Jihoon nhìn thấy con thỏ đẫm nước mắt do đối phương gửi đến, hắn cuối cùng cũng không nhịn được, cắn môi dưới nói được.

Bên kia nhanh chóng gửi thông tin cho hắn. Jeong Jihoon nhìn thấy địa chỉ ở ngay bên cạnh cũng không có một chút ngạc nhiên nào, hắn cắn ngón tay, do dự một hồi lâu mới đáp đồng ý.

Hắn nên tỏ tình, ngay hôm nay, với Choi Hyeonjoon, ngay từ đầu hắn đã phải lòng khuôn mặt ngây thơ đó, dần dần bị ám ảnh bởi việc chia sẻ từng chi tiết trong cuộc sống với em. Những thứ thuộc về Choi Hyeonjoon giống như một sợi dây leo quấn lấy hắn từng vòng một, khiến Jihoon không thể thoát ra được.

Choi Hyeonjoon vừa mới tắm rửa xong thì nghe thấy tiếng chuông cửa.

Em không muốn thừa nhận rằng mình là người không thích mắc nợ người khác. Chovy tặng quà nhiều, thậm chí có thể nói là quá nhiều đối với một streamer khiêu dâm, em không thể nghĩ ra cách nào khác để trả ơn nên chỉ có thể dùng cách mà mình kiếm được số tiền đó.

Tại sao em lại muốn trở nên trong sạch? Choi Hyeonjoon có chút bối rối khi nghĩ về điều này, nhưng trong lúc stream, khi đổ dầu bôi trơn và thủ dâm, khuôn mặt của Jeong Jihoon vô thức hiện lên trong đầu em với hàm răng mèo sắc nhọn. Thỉnh thoảng khi cười, hắn trông rất mềm mại và dịu dàng. Những món ăn của Jihoonie cũng chẳng ngon xíu nào, nhưng vì lý do nào đó mà em luôn nhớ cảm giác đó và luôn muốn được ăn món ramen do hắn làm.

Tuy tất cả chỉ có thế thôi, nhưng em không còn sẵn sàng khoe cơ thể của mình với người khác nữa, kể cả khi đó có là Chovy, người đã từng khiến em vô cùng cảm động.

Em đã chuẩn bị tâm lý rất lâu rồi mới mở cửa, nhưng chưa kịp lịch sự chào hỏi thì mặt em đã bị một quả bóng lông che phủ.

Choi Hyeonjoon sửng sốt mấy giây sau đó vội vàng đẩy thứ đó ra khỏi mặt mình, khi tầm nhìn trở lại mới phát hiện thì ra đó là Kyubey vẫn đang kêu meo meo. Đầu óc em trống rỗng, hơi thở ngừng lại trong vài giây, phải rất lâu sau mới nhớ ra phải ngẩng đầu lên. Đúng như dự đoán, em nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của cậu hàng xóm.

Jeong Jihoon không biết phải làm thế nào để đối mặt với em, tim đập như trống, hắn suy nghĩ một hồi lâu vẫn không nghĩ ra được nên nói chuyện như thế nào, chỉ có thể dựa vào bản năng nhắm mắt lại, sau đó lên tiếng, được rồi Hyeonjoonie, em thực sự, thực sự đã luôn thích anh.

Nhìn vẻ mặt khó tin của Choi Hyeonjoon, Jeong Jihoon thầm nghĩ em đúng là một con thỏ ngu ngốc, đành bất đắc dĩ cúi xuống hôn nhẹ lên môi em.

Kyubey lặng lẽ nhảy ra khỏi vòng tay của Choi Hyeonjoon, lẻn ra ban công. Và bàn tay vốn vừa ôm con mèo từ từ nâng lên, vòng qua cổ con mèo lớn, mang lại xúc cảm non mềm đến không tưởng.

Cứ như một giấc mơ vậy, Choi Hyeonjoon nghĩ.

Em thực sự có thể ăn ramen do Jihoon làm bất cứ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro