Chap 13 : Minh Nghĩa gặp nguy
“ Nè Nhi! Nghe anh giải thích nè! Không phải như em nghĩ đâu. Mở cửa ra nghe anh giải thích nè.” – Anh Nghĩa đập cửa và nói với tôi
“ Ủa! Chứ không phải là hai anh đang làm những chuyện mà người ta thường gọi là chơi Đam sao. “ – Tôi dần mở cửa và nói chuyện với anh Nghĩa
“ Ngốc vừa thôi! Nãy anh vô phòng định hù anh Tuấn bằng con giun mới bắt trong cây. Nhưng anh bị tuột tay nên con giun ấy mới lọt vào cổ áo của anh Tuấn. Ai biết ảnh sợ giun đâu nên ảnh mở toang đồ ra. Anh không biết là ản sợ giun đâu.” – Anh Nghĩa cốc đầu tôi và giải thích cho tôi hiểu
Anh Tuấn chỉnh sửa quần áo và mặt đỏ, e thẹn nói: “ À…ừ…! Nghĩa nói đúng đấy! Không phải như em nghĩ đâu. Đây là môi trường Giáo dục mà.” – Tuấn ấp a ấp úng nói với tôi
“ Vâng vâng! Em tin hai anh là không phải loại người vậy mà” – Tôi cười cười và nói
Reng…Reng…
“ Thôi tạm biệt mấy anh nha. Cảm ơn mấy anh đã cho em xem màn kịch tyệt hảo này. Tí ra chơi em xuống đây trực nhât.” – Tôi tạm biệt hai người và rời khỏi đó.
“ Cái con bé này! Thiệt tình. Coi ba cái phim bậy bạ rồi suy nghĩ lung tung. Thôi tạm biệt anh nha. Tý nữa chắc em phải làm cái chức vụ ẤY rồi. Anh xem xem có thể nói với anh Kiệt hoặc chị Chi không. Chứ đi học mà bị nhiều người ghét thì khổ lắm.” – Anh Nghĩa xách cặp và vẫy tay chào anh Tuấn rồi từ từ rời khỏi căn phòng
Những tiết học dài dằng dặc ấy đã kết thúc. Tôi vươn tay về phía sau và chuẩn bị lên Hội học sinh để nhận hình phạt.
“ TÔI ĐẾN RỒI NÈ. MUỐN PHẠT GÌ PHẠT ĐI.” – Tôi mở cửa ra và nói lớn.
“ Cuối cùng thì cô cũng đến. Đừng có la làng lên thế. Lo mà dọn dẹp vệ sinh đi.” – Kiệt nhức đầu vì tiếng la của tôi.
Tôi xách xô nước và nhúng khăn lau sàn, cửa sổ. Tôi tưới cây và hốt những mẫu giấy vụn trên bàn làm việc lẫn dưới bàn. Tôi không ngờ là Hội học sinh lại ở dơ như vậy.
“ Tôi làm xong rồi nha. Tôi đi đổ rác đây. “ – Tôi xách bịch rác và nói với Kiệt
Tôi rời khỏi phòng. Kiệt cười đểu và nói thầm. “ Tôi sẽ cho cô trải nghiệm những cảm giác mà tôi đã từng trải qua”
Tôi đi xuống sân và thấy những học sinh khác cứ chạy nhanh đến giữa sân và nói chuyện gì ấy. Mọi người cứ chạy ngược chạy xuôi mà tôi chả hiểu là chuyện gì cả.
Tôi dõng tai lên nghe xem đã xảy ra chuyện gì.
Bạn A nói: Nhanh đi xem đi. Đang có quýnh lộn ấy.
Bạn B nói: Ừ! Ừ! Nghe nói là người của Hội học sinh ấy. Đi xem đi
Tôi vứt rác vào thùng và chạy đến chỗ mọi người tập trung nhất.
“ Mày nghĩ mày là sao đỏ là mày NGON hả? Tao thách mày ghi tên tao đấy! Thằng hèn! – 1 bạn nam đang xách cổ áo của 1 người sao đỏ và nói những lời đe dọa
Tôi chen vào giữa đám đông và biết là anh Nghĩa bị đám đàn anh bao vây và đe dọa
Bỗng có tiếng nói từ xa vọng lại đầy hùng hổ của hai chàng trai. Mọi người dạt ra hai bên và 2 người ấy vừa đi đến và nói to
“ Tao thách tụi bây dám chạm vào Nghĩa đấy. Đứa nào chạm vào 1 sợi tóc của Nghĩa thì tao XỬ hết.”
“ Đối đầu với Hội học sinh ư?( cười đểu ) TAO ĐUỔI HỌC HẾT!
~ Còn tiếp ~
Hai chàng trai ấy là ai. Tại sao lại bảo vệ Nghĩa đến vậy. Liệu có chức vụ ẤY là gì. Cùng đợi đến chap 14 nhé~~~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro