Hôn
Như một ngày bình thường dường như chẳng ai nhớ tới sinh nhật của cậu. Cậu cũng không để tâm đến, ngày sinh nhật đối với Sieun chỉ là ngày bình thường thôi.
Ở góc nào đó trong trái tim thì Sieun mong SeongJe biết nay là sinh nhật cậu...
Ngay khi ra về cả đám chạy đi cả SeongJe cũng vậy chỉ còn cậu và Juntae.
"nay để tớ về cùng cậu nhé..."
"ừm"
Chủ yếu để Juntae ở lại với mục đích dẫn cậu qua chỗ tổ chức sinh nhật chứ không cậu lại đi lang thang nào chán thì về nhà.
____________________________________
Đi được nửa đoạn thì Juntae lôi cậu đi đâu cậu cũng không rõ nữa.
"chúc mừng sinh nhật nhé Sieunie" SeongJe lên tiếng
"Sieunie...?" cậu ngơ ngác nhìn căn phòng tối om
Đèn bật lên, trước mặt cậu là cả đám giặc nháo nhào.
"qua bàn ngồi đi, bọn tao lần lượt đưa quà cho" - Suho
Sieun cảm động chết mất, SeongJe kéo nhẹ tay cậu đi tới bàn.
Suho tặng cậu cái áo khoác mới kèm theo bức ảnh hai người hồi đó chụp chung phía sau còn kèm dòng chữ: có bồ (SeongJe) thì cũng không được quên tao đâu.
Juntae thì là nến thơm món này, Gotak của xinh yêu này tặng 2 chiếc cốc siêu dễ thương hình như là cốc đôi.
"có bồ thì cho bồ một cái nhé Sieun" - Gotak
Gotak liếc mắt qua SeongJe.
Baku tặng vòng tay có khắc tên cậu phía dưới nữa.
Cuối cùng là SeongJe, hắn tặng hoa cho cậu đó là hoa tulip với mấy bức ảnh chụp cậu khi cậu cười thêm cả khăn quàng cổ.
Sieun sẽ không biết là SeongJe tự đan khăn đâu.
____________________________________
Hôm nay mọi người đều tỉnh trừ Sieun, cậu đã say khướt trên bàn, má ửng đỏ đang vùi đầu vào người SeongJe.
"làm gì khó coi vcl??" - Baku
"đưa Sieun về cẩn thận, làm gì bậy bạ là mày tới công chuyện với tụi tao" - Suho
"biết rồi" - SeongJe
Sieun say bám người như này à. - SeongJe
Hắn vừa cõng Sieun vừa cầm quà cho cậu, hơi thở nóng thoảng mùi rượu phả vào gáy SeongJe.
Ai cứu SeongJe với ảnh sắp mất kiểm soát rồi.
____________________________________
Tình thế bây giờ là cậu đang vòng cả hai chân quanh hông SeongJe, cậu bám chặt lấy hắn. SeongJe cố đẩy ra nhưng cậu lại càng dính chặt.
"Sieun, đi xuống mau!!!"
"hum, SeongJe đuổi tao à" Sieun phụng phịu nhìn hắn
Gương mặt đỏ vì rượu, đôi mắt phủ sương nhìn hắn.
SeongJe hận không thể ăn sạch cậu.
"không...sao cũng được..."
"hì"
Sieun cứ tiếp tục ngồi như vậy, đầu còn dùi vào hõm cổ SeongJe. Lúc này cậu vòng tay qua cổ hắn, môi cậu chạm nhẹ lên môi hắn, SeongJe thoáng lên tia ngạc nhiên, ngay khi Sieun định rời khỏi môi SeongJe, hắn vòng tay qua đầu cậu nắm chặt lấy tóc cậu kéo cậu vào nụ hôn tiếp theo.
SeongJe giành lại quyền chủ động, hắn thuần thục cho lưỡi vào trong khoang miệng cậu, khám phá hết mật ngọt bên trong, chưa thoả mãn hắn còn cắn môi cậu đến bật máu. Tiếng rên khẽ ư ử trong cổ họng cậu phát ra, SeongJe điên mất, mãi đến khi Sieun sắp không thở được đập vai SeongJe mấy cái, hắn mới luyến tiếc rời khỏi nụ hôn đó.
Sieun cười hì hì ôm lấy hắn, ngủ gục trên người hắn nữa.
Chủ động xong rồi trốn là Sieun đó.
____________________________________
Sáng dậy, Sieun khó khăn mở mắt, đầu thì vẫn nhức, cậu cố ngồi nhớ lại mọi chuyện hôm qua.
Vcl mình hôn SeongJe rồi à??? - Sieun
Cậu nhìn lại mình thấy đồ đã được thay, môi còn hơi đau đau nữa liền với tay lấy cái gương ngày đầu tủ. Kết quả cho tối qua là còn hơi sưng sưng.
Quê quá, trốn liền thôi. - Sieun
Đời đâu như là mơ định bỏ chạy liền bị lực mạnh kéo lại.
"chạy đi đâu đó?" Giọng SeongJe khàn lại còn trầm nữa
Sieun khẽ run nuốt nược bọt.
"thì đi vệ sinh cá nhân thôi..."
"có nhớ hôm qua mình làm gì không?"
"không" Sieun nói dối không chớp mắt
"vậy để tao làm lại nhé"
"không... cần đâu" cậu có vùng vẫy để chạy nhưng SeongJe lại càng kẹp chặt lấy cậu.
"nằm yên đi, lát tao pha nước chanh cho uống rồi tỉnh rượu"
Lúc này cậu mới chịu nằm yên.
Quê chết đi được, biết vậy hôm qua không uống say. - Sieun
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro