chap1
Sân trung học lúc ấy ồn ào, náo nhiệt, nhưng trong mắt Hinata Shouyou chỉ có một hình bóng cậu trai với mái tóc đen và ánh mắt lạnh lùng, chuyền bóng chính xác đến đáng sợ. Đó là lần đầu Hinata nhìn thấy Kageyama Tobio và cũng là lần đầu cậu biết thế nào là "vực thẳm giữa thiên tài và kẻ mơ mộng".
Họ gặp nhau trên sân đấu trung học, không phải trong tư cách đồng đội, mà là đối thủ. Hinata non nớt, thiếu kinh nghiệm, nhưng niềm tin mãnh liệt vào bóng chuyền khiến cậu lao về phía trước, bất chấp thất bại. Còn Kageyama, "Vua Sân Đấu" kiêu ngạo, cô đơn trong chính tài năng của mình, chẳng tìm thấy ai đủ để theo kịp. Trận đấu hôm ấy kết thúc chóng vánh, nhưng lại khắc sâu vào tim cả hai một dấu mốc không thể xóa nhòa.
Rồi số phận khéo trêu ngươi: họ gặp lại nhau dưới mái trường Karasuno. Lần này, không còn ở hai chiến tuyến, mà chung một màu áo. Ban đầu, mâu thuẫn, cãi vã, bất đồng nhưng qua từng buổi tập, từng pha bóng, từng lần ngã xuống rồi đứng dậy, cả hai dần tìm thấy điều mà mình còn thiếu.
Kageyama học cách tin tưởng, buông bỏ cái tôi để chuyền bóng cho đồng đội. Hinata thì học cách kiểm soát nhịp tim, để đôi chân nhỏ bé có thể bật cao hơn, nhanh hơn. Và khi cả hai phối hợp "nhắm mắt cũng đập được" thì không còn ai gọi Kageyama là "Vua độc đoán", không còn ai coi Hinata chỉ là một thằng nhóc thấp bé. Trên sân, họ trở thành một cặp hoàn hảo, kéo Karasuno tiến xa hết giải này đến giải khác.
Từ Shiratorizawa, Aoba Johsai, đến Nekoma... từ những trận thua đau đến những chiến thắng rực rỡ, họ cùng nhau trải qua hết. Mỗi thất bại chỉ làm sợi dây gắn kết thêm bền chặt.
Và rồi, khi ánh đèn nhà thi đấu Tokyo rực sáng, Karasuno nhỏ bé từng bị coi là "chó hoang rụng cánh" lại đứng hiên ngang giữa những gã khổng lồ. Hinata bật nhảy, Kageyama chuyền bóng, khoảnh khắc ấy như ngưng đọng, khắc sâu trong ký ức tất cả.
Sau trận đấu cuối cùng của cấp ba, khi cả đội mệt nhoài nằm dài trên sàn nhà tập, Hinata quay sang Kageyama, giọng khàn đặc vì kiệt sức nhưng ánh mắt rực cháy:
"Chúng ta sẽ tiếp tục... đúng không? Dù là ở đâu, dù là cấp độ nào... chúng ta sẽ vẫn cùng nhau đứng trên đỉnh thế giới."
Kageyama im lặng giây lát, rồi gật đầu. Nụ cười hiếm hoi thoáng qua trên gương mặt nghiêm nghị ấy.
"Ừ. Tớ hứa."
Một lời hứa ngây ngô, nhưng mang theo cả thanh xuân, cả máu, mồ hôi và nước mắt. Một lời hứa mà cả hai không ngờ, lại trở thành ám ảnh suốt đời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro